Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi

Chương 12: Gia Cố Cơ Thể Thành Công





Ninh Nguyên sau sự việc cậu anh dũng xả thân giải cứu những đệ tử ngoại môn lần trước, nhờ có cậu mà không có thương vong và các đệ tử cũng không mất mạng nên sau lần hội nghị các trưởng lão họ đã quyết định sẽ cho cậu đặc ân vào núi vô danh chọn ra kiếm linh dành riêng cho mình, và cũng như những đệ tử ngoại môn ở những nhiệm vụ khác có thành tích xuất sắc cũng sẽ được ban thưởng.
Lần ban thưởng kiếm linh năm nào của Thanh Huyền Tông, cũng là được xem là lần khảo hạch đầu tiên trong việc chuẩn bị cho đại điển khai sơn tuyển chọn nội môn của các tiên tông môn phái, mọi người có thể hiểu đơn giản kiếm linh không phải báu vật bình thường, mỗi kiếm đều có linh tính không phải ta chọn kiếm mà là kiếm chọn ta, tùy vào nhân duyên mà ở khảo hạch này các năm đều có vô số đệ tử rớt bởi vì không có kiếm linh lựa chọn việc cậu được phép lựa chọn cũng đủ hiểu khả năng cao cậu sẽ phải xuất hiện trong cái điển lễ mà cậu chả muốn nghĩ tới về nó tý nào.
Nhớ lại kiếp trước cậu phải lên tới Nguyên Anh Thượng kì mới có cơ hội tham gia khảo hạch, không chỉ vậy cậu còn dùng linh khí bản thân để cưỡng ép khống chế một kiếm linh ở sâu trong nội quan chính vì khi đó cậu không được bất kì kiếm linh nào lựa chọn cả, nghĩ lại việc lúc nào cũng phải kiềm chế cái thanh kiếm đó thì cậu cũng đủ mệt rồi.

Kiếp này cậu chỉ muốn nghỉ ngơi thôi ngay cả việc tu hành cũng đình trệ rồi nhưng sau những thứ kiếp trước cậu hằng mong ước lại cứ lũ lượt kéo đến thế này, cậu chóng càm nhìn lên bầu trời đầy sao và ánh trắng của trăng mà thở dài.
Cậu bước xuống ghế, mở cánh cửa phòng đã đóng chặt rồi cất bước ra ngoài, trên người cậu hiện chỉ là đang mặc bộ áo ngủ trắng và khoác nhẹ chiếc áo khoác mỏng, cậu bước đi từng bước ra khỏi viện của mình cứ mơ hồ như thế cậu lại đi đến Thiên Trúc.
Thiên Trúc đây là cánh rừng trúc tiên ở ngoại môn đã được trồng từ rất nhiều đời ở Thanh Huyền Tông mỗi trúc cao trăm đốt lá xanh che phủ cả nền trời, cậu nhớ nơi này đây là nơi mà khi trước cậu đã trốn đến để tập luyện bởi cậu chả thể tập ở sân luyện vì tính cách của mình, Thiên Trúc nhìn bề ngoài chỉ là một cánh rừng nhưng ở kiếp trước cậu biết rõ về nó ở sâu trong cánh rừng trúc có một linh tuyền tự nhiên rất nồng đậm linh khí thiên địa, nhưng bởi do sự thiên nghịch của linh khí quá nhiều trúc tiên dẫn đến không ai phát hiện ra nó cả.
Cũng chính là nhờ sự giúp đỡ của linh tuyền nào kiếp trước cậu đã thăng tu vi lên rất nhiều không chỉ cậu mà còn bọn hắn, trách ai chứ trách thì trách cậu vì tình mà ân để rồi chịu khổ đi.
Kiếp này cậu sẽ không ngu ngốc nữa, tự mình cậu sẽ thưởng hết cái linh tuyền đó, bởi trong đại điển kia có người mà cậu sẽ chẳng bao giờ muốn gặp mặt trong bọn hắn, và hắn cũng là kẻ mà cậu sẽ không bao giờ muốn gặp lại.

Nghĩ đến đó dòng hồi tưởng của cậu cũng kết thúc, cậu đi từng bước từng bước sâu vào tận cùng của cánh rừng, càng đi sâu sẽ càng tối bởi mật độ trúc quá dày để có xuất hiện ánh sáng của ánh trăng, cậu cứ cất bước đi rồi lại đi mãi đến khi trước mặt cậu xuất hiện những vầng sáng chói mắt, không thứ gì khác đó chính là linh tuyền của nơi đây.
Một cái ao lớn dần hiện ra trước mắt cậu, nước ao trong veo soi được cả bóng người, dòng trước tinh khiết như chảy từ đá mẹ, linh khí trong hồ dày đặc tạo thành những màn sương ảo tự sương mù, cậu rất vui khi đã thấy được nó không cần nói nhiều cậu cởi bỏ áo khoác và áo ngủ trên người.
Những bộ quần áo được cởi ra cũng để lộ ra cơ thể của cậu, thân thế cậu khá ốm cũng cũng không tính là gầy nó khá ưu nhín vóc dáng cơ thể cậu nhỏ con, nhưng trời không lấy hết của ai cái gì cả làn da cậu thì trắng muốt, khuôn mặt ngũ quan tinh khôi, đường cong cơ thể thì không phải bàn nó đẹp đến mê người, ba vòng của cậu đối với nam thì khá phù hợp rồi không phải bàn cãi.
Cậu bước vào linh tuyền và bắt đầu thiền định, linh lực xung quanh bắt đầu chuyển động không ngừng dòng nước trong hồ đã yên lặng cũng bắt đầu dậy nhưng luồng sóng bao quanh, linh khí của linh tuyền không ngừng chảy vào cơ thể cậu, dưới sự hỗ trợ của âm dương cổ thể linh khí không chỉ đấp lại linh mạch đã tổn thương cậu nó còn gia cố thêm cơ thể, xương cốt, căn nguyên và cả nguyên thần, việc đả thông tất cả linh mạch trong cơ thể hoàn toàn lúc này đã khiến cơ thể cậu từ Nguyên anh trung kì nhảy thẳng lên Nguyên anh Thượng kì và sắp đạt đến đỉnh phong.

tất cả các chất bả cặn đen sì cũng đã được thải ra khỏi cơ thể, có thể nói cơ thể cậu đã được gia cố hoàn toàn, nguyên nhân việc gia cố dễ dàng như vậy là dù không tu luyện nhưng cậu vẫn sẽ có đôi lúc điều khí như kiếp trước để nhầm giúp cơ thể chống lại sự phản nghịch của hai dòng linh lực trong người
Việc gia cố hoàn thành cũng đã chính thức đánh dấu sự thức tỉnh sức mạnh thực sự trong cơ thể cậu, giờ đây cậu thể dùng được Lục Trùng Lưỡng Nghi Kiêm Pháp rồi.
Sau việc tu vi tặng lên cậu cũng quay về điện Thanh Trì để không ai nghi ngờ



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.