Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 652: Trở lại sân trường




Chưa hỏi ra được lối vào của Thần giới, điều này khiến Diệp Trần cũng hơi mất hứng thú.
Tuy nhiên hắn cũng hiểu rõ, lúc trước hắn giết Tạp Tư Đặc Thần tử của Thần giới, sau đó tiêu diệt Giáo Đình, Thần giới tất nhiên sẽ không ngồi yên không để ý tới, đối phương sớm muộn cũng sẽ tới tìm hắn, hắn và Thần giới cuối cùng rồi cũng sẽ có một trện đại chiến.
...
Mà Diệp Trần một cước đạp diệt đại thế lực đệ nhất phương Tây, tin tức này rất nhanh đã truyền tới khắp cao tầng các quốc gia trên toàn cầu, chẳng những cao tầng của các quốc gia đều phải vì đó mà run rẩy, đồng thời cũng đưa tới chấn động trong giới võ đạo trên toàn cầu.
Trước đó tuy Diệp Trần buộc Mỹ quốc đầu hàng, thế nhưng có rất nhiều người, họ vẫn còn hy vọng, mà bây giờ Giáo Đình phương Tây thống trị đại lục Âu Châu trên ngàn năm, thậm chí đã từng xưng bá toàn cầu cũng bị Diệp Trần gạt bỏ, để cho những người trong lòng còn mang tâm lý may mắn kia hoàn toàn tuyệt vọng.
Trải qua trện này, Diệp Trần mới chân chính đứng ở trên đỉnh của thế giới, toàn bộ tinh cầu này đều bị hắn giẫm ở dưới chân!
Tuy nhiên, Diệp Trần lại rất rõ ràng, ngoài Thế Tục giới ra thì Thần, Tiên, Yêu, Ma, bốn giới này tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Ở tương lai không xa, hắn sẽ ít nhất phải một lần đối mặt với mối nguy cơ lớn hơn.
...
Thần Vương điện, Thần giới, "Chỉ là một tiểu tử Thế Tục giới cũng dám giết đồ đệ của ta, hủy truyền thừa của Thần giới ta! Quả thực không thể tha thứ! Ta muốn lấy danh nghĩa của Thần để ngươi phải nhận lấy sự trừng phạt tàn khốc nhất trên đời này!"
Một tiếng gào thét gập tràn sự tức giận được truyền ra từ trong Thần Vương điện, toàn bộ Thần Vương điện đều theo đó mà rung động một trận, giống như lúc nào cũng có thể bị sụp đổ.
Mà trong đám nô bộc xung quanh Thần Vương điện, thi nhau quỳ cúi trên mặt đất, từng tên một run lẩy bà lẩy bẩy.
"Thần Vương đại nhân, chuyện này tuyệt đối không được xung động a!"
Một lão giả phía dưới bỗng nhiên đứng dậy, một mặt ngưng trọng nói:
"Theo cơ sở ngầm của chúng ta ở Tiên giới báo cáo, tiểu tử kia ở trước đây không lâu từng đại náo Bồng Lai Tiên giới, chẳng những diệt đi Dược Vương tông một trong năm đại tông môn của Tiên giới, còn giết mấy chục cao thủ cảnh giới Nguyên Anh, thực lực của kẻ này thật sự là sâu không lường được a!"
Lão giả này vừa mới nói xong, toàn bộ Thần Vương điện lập tức sôi trào:
"Việc này chẳng lẽ là thật? Điều này sao có thể!"
"Trong Thế Tục giới lại có nhân vật như vậy?"
"Nghe nói người này còn là một tên thiếu niên còn chưa tới hai mươi tuổi, thực lực làm sao có thể nghịch thiên như thế? Chẳng lẽ là một tên lão quái vật nào đó đoạt xá trùng sinh hay sao?"
...
Mọi người bàn tán sôi nổi, ngay cả Thần Vương đang ngồi ở trên vương tọa cũng không thể không chau màu, giọng nói lạnh lùng nói:
"Đại Tế Ti, vậy theo ý tứ của ngươi, chẳng lẽ thù này Thần giới chúng ta không báo hay sao?"
Lão giả được gọi là Đại Tế Ti kia mỉm cười, nói:
"Thần Vương đại nhân chớ lo! Theo ta được biết, kẻ này cả gan làm loạn, chẳng những cùng lúc đắc tội với Tiên giới và Thần giới chúng ta, ngay cả hai giới Yêu, Ma cũng bị người này quấy tới long trời lở đất!"
"Sao chúng ta không liên hợp với ba giới khác, cồng đồng vây quét người này, người này đắc tội cùng lúc cả bốn giới, cho dù hắn thật sự là Thiên Quân Hóa Thần cũng khó thoát khỏi cái chết!"
Thần Vương trầm ngâm một lát, "Như thế quả thật là bảo đảm nhất! Chỉ có điều, bốn giới tranh đấu với nhau đã mấy ngàn năm, bây giờ lại muốn cùng nhau đối phó với một tên thiếu niên thế tục, không nói ba giới khác có đồng ý hay không, nói ra cũng thực sự mất mặt!"
Đại Tế Ti một mặt nghiêm túc nói:
"Thần Vương đại nhân chớ có xem nhẹ người này! Thật ra thì từ sau lần Kha Lai Đặc báo cáo tình huống người này với ta, ta vẫn luôn một mực để ý tới người này, căn cứ những tình báo mà ta thu thập được trong khoảng thời gian này thì kẻ này tám chín phần mười hẳn là một vị đại năng giả nào đó đoạt xá trùng sinh, thậm chí nói không chừng là người của thế giới kia tới!"
Thần Vương nghe được điều này thì hai mắt lập tức trừng một cái, "Ngươi nói là, thế giới kia..."
Đại Tế Ti nhẹ gật đầu, "Người này ở một năm trước đó, chẳng qua chỉ là một tên học sinh cấp ba bình thường của Hoa Hạ quốc, bây giờ cũng đã có thực lực Thiên Quân Hóa Thần! Ngoại trừ khả năng là một vị đại năng giả đoạt xá trùng sinh, ta thật sự không tìm ra được bất cứ lời giải thích nào tốt hơn!"
"Mà bây giờ trên cái tinh cầu này, từ hai ngàn năm trước đã bắt đầu tiến vào thời đại mạt pháp thì không còn xuất hiện Thiên Quân Hóa Thần chân chính, ngoại trừ thế giới kia, ta thực sự nghĩ không ra nguyên nhân hợp lý hơn!"
Nói đến đây, Đại Tế Ti có chút dừng lại, "Hơn hai ngàn năm đến nay, tuy rằng có rất nhiều cường giả bước vào trong Thông Thiên lộ kia, tiến vào thế giới kia, thế nhưng lại không một người trở về, không có ai biết, thế giới kia rốt cuộc có tình huống như thế nào, chẳng lẽ Thần Vương đại nhân ngài còn có cường giả tam giới khác, không muốn biết về nơi đó sao?"
Nghe được lời nói này của Đại Tế Ti, trong hai con ngươi của Thần Vương lập tức hiện lên vẻ vô cùng nóng, "Tại sao lại không muốn? Bản vương bị vây ở cảnh giới nửa bước Hóa Thần, lâu đến trăm năm, từ đầu đến cuối không cách nào thực sự bước tới một bước kia!"
"Mà Thông Thiên lộ kia bây giờ quả là quá quỷ dị khó lường, bình thường cũng chỉ có những người tuổi thọ sắp hết kia mới dám bước vào trong đó, nếu như kẻ này đúng như Đại Tế Ti nói, vậy ngược lại thì đây là một cái cơ hội tuyệt hảo!"
Đại Tế Ti hít sâu một hơi, nói:
"Đã như vậy, vậy ta tự mình đi ba giới kia một chuyến, nhất định có thể thúc đẩy việc này!"
...
Diệp Trần cũng không biết, Thần giới thế mà có dự định liên hợp với ba giới khác để cùng tới đối phó hắn.
Hắn lúc này sớm đã trở lại Hoa Hạ từ lâu.
Bên Bồng Lai Tiên giới kia mãi vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào, tuy nhiên Diệp Trần đã để hải quân của Hoa Hạ, mật thiết giám thị động tĩnh ở trên vùng biển Đông Hải, một khi xuất hiện bất kỳ hiện tượng khác thường nào thì phải báo cáo ngay lập tức cho hắn.
Mà cùng lúc đó, tàn hồn của Hi Nguyệt được tẩm bổ bởi các loại đan dược, đã ngưng tụ ra nguyên thần, chỉ là còn chưa thể tồn tại trong môi trường hoàn toàn thoát ly nhục thân.
Mà thấy Bồng Lai Tiên giới bên kia chậm chạp không có phản ứng, mà Tiêu Nhược Hi vẫn luôn ở trong Cuồng Tiên môn, cũng có chút rầu rĩ không vui, Diệp Trần dứt khoát mang theo cô ta trở về đại học Thiên Hải.
Dù sao thì lấy tinh thần niệm lực của hắn bây giờ, cho dù người ở thành phố Thiên Hải, cũng có thể dễ dàng nhìn rõ tình huống ở Vân Châu, phút chốc là có thể chạy trở về.
...
Trở lại sân trường, trở lại ký túc xá, ba người bạn cùng phòng nhìn thấy Diệp Trần trở lại thì đều rất vui vẻ.
"Trần ca! Hơn một tháng này ngươi chạy đi đâu đấy? Huynh đệ ta nhớ ngươi muốn chết!"
Lão tứ Lý Hổ là người đầu tiên lao tới, trực tiếp tới ôm Diệp Trần một cái.
Hai người Trần Đông và Đường Uy tuy rằng không nhiệt tình giống như Lý Hổ, thế nhưng mặt mũi cũng đều mừng rỡ, đồng thời sâu trong đôi mắt còn lộ ra vẻ kính nể.
Phải biết, hôm đó lúc Diệp Trần rời đi, mọi chuyện xảy ra ở nhà hàng Đế Hào trước đó, bọn họ cho tới bây giờ vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
Ngay cả Đường Thanh Sơn công tử của đại gia tộc đệ nhất tỉnh Thiên Nam đối với Diệp Trần cũng phải một mực cung kính, bọn họ tự nhiên không dám coi Diệp Trần là người bình thường mà đối đãi.
Bốn người tùy tiện nói chuyện một lúc, Lý Hổ bỗng nhiên nói:
"Đúng rồi, Trần ca, trong khoảng thời gian ngươi không có ở đây, Dương Chi Phàm kia thế nhưng rất là đắc ý! Nghe nói cha của hắn hiến cho khoa Công nghệ sinh học chúng ta một bình Tử Kim Tiên Tuyền, bây giờ ngay cả trưởng khoa đều coi hắn làm cục cưng quý giá, cái đuôi đều nhanh muốn vểnh lên tới tận trời, căn bản không để những người như chúng ta vào mắt!"
Diệp Trần nghe được điều này không thể không cười nhạt một tiếng, cũng không nói gì thêm.
Chỉ là một cái Dương Chi Phàm, trong mắt hắn, ngay cả con kiến hôi cũng không tính hắn há lại sẽ để ở trong lòng?
Lý Hổ thấy Diệp Trần không phản ứng chút nào, lập tức có chút nhụt chí, đành phải xoay chuyển lời nói, nói:
"Để ăn mừng Trần ca trở về, buổi tối hôm nay ta làm chủ, chúng ta ra ngoài chơi đùa thật tốt, như thế nào?"
Hai người Trần Đông và Đường Uy thì thi nhau biểu thị đồng ý, Diệp Trần tự nhiên cũng không có ý kiến gì.
P/S: Ta thích nào...chương 1....hôm qua mình có việc bận quá, hôm nay mới dịch được....mong các bạn thông cảm...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.