Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 544: Tới quốc hội




Thật ra thì, số lượng bom nguyên tử được tính bằng trăm vạn tấn này không thể nói là không lớn!
Cũng may Diệp Trần phản ứng tương đối nhanh, kịp thời trong nháy mắt ở trước khi bom nguyên tử nổ tung, cả người trong nháy mắt cũng lui ra bên ngoài được mấy ngàn mét, mở Bát Chỉ Kính ra đồng thời còn thi triển Lưu Ly Kim Thần và Pháp Tướng Thiên Địa ra cùng một lúc.
Tuy sức mạnh của vụ nổ bom nguyên tử rất mạnh, nhưng cuối cùng sẽ có một quá trình khuếch tán chậm, và nó chỉ là một phần mười giây, đủ để cho Diệp Trần làm ra phòng bị.
Nói cho cùng thì vũ khí cuối cùng cũng chỉ là vũ khí!
Như vậy cũng giống như tuy rằng trong tay ngươi có súng, mà tốc độ phản ứng của đối phương vượt xa ngươi, ở trong nháy mắt ngươi giơ súng lên đó, đối phương đã kịp phản ứng, đồng thời có thể phán đoán ra quỹ tích của đạn, súng của ngươi tự nhiên cũng bắn không trúng được hắn.
Tuy nhiên, dù là ở lúc thời khắc cuối cùng nhất Diệp Trần thoát khỏi khu vực trung tâm của vụ nổ bom nguyên tử, lực trùng kích cường đại vẫn còn suýt chút nữa khiến hắn bị thương.
Vòng bảo hộ phòng ngự của Bát Chỉ Kính trong nháy mắt bị xông phá, ngay cả Lưu Ly Kim Thân và Pháp Tướng Thiên Địa cũng không thể duy trì quá lâu, cũng may từ sau khi hắn luyện hóa một giọt Thần Long Chi Huyết, cường độ nhục thân đột nhiên tăng mạnh, cuối cùng thì cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ được.
"Thế nào? Nhìn dáng vẻ của ngươi, dường như rất là thất vọng a!"
Sau khi Diệp Trần thoát ra từ bên trong phế tích, thân thể lấp lóe một lúc, rất nhanh đã đi tới trước mặt Tô San ở bên ngoài mấy trăm dặm, trực tiếp một phát bắt được cổ tay của cô ta, cười lạnh nói.
Cô gái này, trước đó lấy lý do không muốn đối mặt với đồng nghiệp ngày xưa, cho nên cũng không đi theo Diệp Trần tiến về căn cứ quân sự thứ chín, mà là núp xa ở bên ngoài mấy trăm dặm.
Bây giờ có vẻ như cô ấy cũng biết rằng, phía dưới Siêu Năng cục chôn dấu bom nguyên tử, hơn nữa đoán được chính phủ Mỹ quốc sẽ kích nổ bom nguyên tử!
Vào lúc này Tô San còn chưa có từ trong rung động trước đó mà lấy lại tinh thần.
Người khác không hiểu rõ, nhưng cô ta thân là một trong mười hai Chủ Thần của Siêu Năng cục, há lại sẽ không biết bên dưới Siêu Năng cục này thế nhưng là chôn dấu bom nguyên tử tính bằng hơn một trăm vạn tấn thuốc nổ, thế mà như vậy cũng không nổ chết được Diệp Trần!
Người đàn ông này cũng quá kinh khủng đi!
"Không có... Không có!"
Đối diện ánh mắt như muốn ăn người của Diệp Trần, Tô San bị dọa đến thân thể mềm mại run lên, nói chuyện cũng biến thành lắp bắp.
"Đi! Lập tức dẫn ta đi gặp Tổng thống đại nhân của các ngươi!"
Diệp Trần cũng lười so đo với cô gái này, trực tiếp lạnh lùng ra lệnh một lần nữa.
Tô San nào dám nói một chữ "Không", lập tức vội vàng gật đầu đồng ý.
"Ác ma kia, dường như đang hướng về phía thủ đô của Mỹ quốc!"
"Xem ra những quả bom nguyên tử trước đó đã hoàn toàn chọc giận tên ác ma này!"
"Mỹ quốc lần này chỉ sợ sẽ phải gặp rắc rối lớn!"
...
Cấp cao của các nước thấy cảnh này thì lập tức thi nhau nghị luận.
Trong lúc nhất thời, ngay cả Tô quốc vẫn luôn không hợp với Mỹ quốc, Khố Kinh và nhiều cao quản của Tô quốc, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Tuy rằng mấy chục năm gần đây, Tô quốc bọn họ vẫn luôn bọ Mỹ quốc có chỗ áp chế, nhìn thấy Mỹ quốc ăn quả đắng thì trong lòng bọn họ cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái, thế nhưng mắt thấy đạo thân ảnh như là ác ma kia, từng bước một đi tới gần thủ đô của Mỹ quốc thì lại không thể không dâng lên một cỗ cảm giác giống như một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Cao tầng các nước còn lại gần như tất cả cũng đều có cảm giác giống như vậy, nếu như ngay cả một quốc gia đệ nhất thời nay cũng không làm gì được tên ác ma này, vậy thì bọn hắn chẳng phải là càng thêm bó tay toàn tập sao?
Mà cùng lúc đó, các diễn đàn lớn của Mỹ quốc, cũng như Facebook, Twitter và các trang web mạng xã hội khác, đã hoàn toàn trở nên sôi trào.
Tuy rằng chính phủ Mỹ quốc đang cố gắng che đậy, thế nhưng các phương tiện truyền thông của Mỹ quốc thực sự quá cường đại, chẳng mấy chốc mọi chuyện đã được bới ra rõ rõ ràng ràng.
Thâm chí trên một số trang web đã bắt đầu xuất hiện cảnh tượng bom nguyên tử nổ ở khu căn cứ quân sự thứ chín, còn có người sử dụng các công nghệ bay không người lái khóa chặt hành tung của Diệp Trần và phát sóng trực tiếp trên các diễn đàn lớn.
Và tin tức bùng nổ này đã nhanh chóng lan truyền khắp thế giới thông qua Internet!
Trong lúc nhất thời, đã thu hút được sự chú ý của mấy tỉ người trên toàn thế giới, có thể nói là cả thế gian đều chú ý.
...
Mà lúc này, bên trong quốc hội Mỹ quốc, sớm đã loạn thành hỗn loạn.
"Nhìn một chút đi! Đây chính là kết quả của việc ra tay tùy tiện!"
"Ta đã sớm nói rồi, không thể động thủ một cách tùy tiện, bây giờ thì tốt rồi chứ?"
"Lần này chúng ta đều sắp xong đời!"
Phái chủ hòa trước đó ngay lập tức thi nhau chỉ trích, mà những người bên phái chủ chiến kia thì đều im lặng.
"Trăm vạn tấn không được, vậy thì ngàn vạn tấn! Ức tấn! Cùng lắm thì chúng ta kích nổ tất cả bom hạt nhân, mọi người đồng quy vu tận!"
Không biết là ai, bỗng nhiên tức giận nói ra một câu.
Hoàn toàn chính xác, số lượng bom hạt nhân mà Mỹ quốc lưu trữ, đủ để đánh nổ xuyên qua toàn bộ Trái Đất.
Nếu thật là đến một bước kia, bọn họ quả thật là có năng lực đó, nhưng nếu thực sự phải đi đến một bước kia, vậy thì đây chính là ngày tận thế của toàn cầu.
Sau khi mọi người nghị luận một lúc, cuối cùng cũng không thể cho ra được một phương án hoàn mỹ.
Mà đúng vào lúc này, trợ lý tổng thống đã vội vội vàng vàng từ bên ngoài lao vào, "Hắn...hắn đến rồi!"
Bá bá bá!
Mấy trăm tên nghị viện đang ở trong quốc hội Mỹ quốc, bao gồm cả tổng thống Phổ Lãng Khắc, toàn bộ đột nhiên đứng thẳng lên.
"Nhanh như thế!"
Từ khu căn cứ quân sự thứ chín về tới thủ đô của Mỹ quốc, cách xa nhau hơn nghìn dặm, đối phương thế mà chỉ cần khoảng thời gian là hai mươi phút.
"Ngài Tổng thống, tất cả các lực lượng đều sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, có muốn..."
Không đợi Lạp Mỗ Tư Bộ trưởng Bộ quốc phòng Mỹ nói xong thì Phổ Lãng Khắc khoát tay áo nói:
"Trước tiên vẫn nên án binh bất động đi! Quân đội bình thường đối với người này đã không tạo thành bất cứ uy hiếp gì, sẽ chỉ hy sinh một cách vô ích mà thôi!"
Mọi người nghe được điều này thì lập tức ảm đạm một lúc.
Hoàn toàn chính xác, ngay cả mấy quả bom nguyên tử được tính bằng trăm vạn tấn thuốc nổ mà cũng không giết chết được người này thì quân đội, xe tăng, máy bay bình thường ở trong mắt đối phương đoán chúng cũng chẳng khác gì trẻ con chơi đồ chơi cả.
"Ngài Tổng thống, các vị nghị viện, chúng ta vẫn là tranh thủ thời gian tiến về căn cứ tạm trú khẩn cấp đi!"
Có người mở miệng đề nghị.
"Chỉ sợ... đã không còn kịp nữa rồi!"
Phổ Lãng Khắc lắc đầu thở dài một hơi, nói:
"Huống chi, nếu như chúng ta trốn đi thì ai đứng ra đàm phán với người này?"
...
Ở một bên khác, sau khi Diệp Trần tiến vào thủ đô của Mỹ quốc, tốc độ cũng chậm lại, bắt đầu từ từ đạp không mà đi.
"Diệp tiên sinh mời xem! Chỗ đó chính là tòa nhà quốc hội, quốc hội đây là biểu tượng cao quý nhất của thủ đô Mỹ quốc chúng ta, ngài Tổng thống bây giờ chắc là đang ở chỗ đó!"
Tô San chỉ vào một gò núi ở xa xa phía trước, hướng Diệp Trần mở miệng giải thích.
Diệp Trần nhẹ gật đầu, thân thể nhoáng lên một cái, rất nhanh đã vượt qua được khoảng cách mấy chục mét, đi tới trên bầu trờ của tòa nhà quốc hộ Mỹ.
Lúc này, những người dân thủ đô ở phía dưới, trước đó sớm đã nhận được tin tức, đang thi nhau chạy trốn ra bên ngoài thành phố!
Mà ở xung quanh toàn bộ quốc hội Mỹ, từ lâu đã được quân đội Mỹ quốc bảo vệ, khi họ nhìn thấy một đạo thân ảnh màu vàng óng ở trên bầu trời thì lập tức thi nhau dùng vũ khí nhắm chuẩn lại, chuẩn bị lúc nào cũng có thể tấn công.
Tuy nhiên, Diệp Trần giống như không có nhìn thấy, sau khi ánh mắt quét qua một vòng, cuối cùng hạ xuống tòa nhà quốc hội phía dưới, xuống trước mặt một người đàn ông trung niên da trắng, "Ngươi chính là Phổ Lãng Khắc tổng thống Mỹ quốc sao?"
Giọng nói rơi xuống, giống như cửu thiên thần lôi, cuồn cuộn mà đến, mọi người chỉ cảm thấy màng nhĩ giống như bị đánh thủng, toàn thân không tự chủ được mà run rẩy một lúc, suýt chút nữa thì ngất đi.
Đây còn là Diệp Trần đang cố ý làm giảm uy áp xuống, bằng không người bình thường ở trước mặt hắn chỉ sợ ngay cả năng lực đứng lên cũng không có.
P/S: Ta thích nào...chương 1

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.