Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 447: Hiện thân




Lôi Thần Trụ Tư hừ lạnh một tiếng, cười nói:
"Diệp Cuồng Tiên? Trong mắt của ta, hắn chẳng qua chỉ là một tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch được thổi phồng quá mức mà thôi! May mắn mà thắng được hai lão gia hỏa gần đất xa trời như Vũ Hạc và Tân Cách thì đã được Hoa Hạ các ngươi nói khoác thành cường giả đệ nhất toàn cầu, thực sự quá buồn cười a!"
"Nếu như hắn thật sự có bản lĩnh đó, giờ phút này nên đường đường chính chính đứng ra đánh với ta một trận mà không phải giống chuột, trốn ở bên trong nơi tối tăm hẻo lánh!"
Trụ Tư vừa mới nói xong thì Phong Bạo thần An Na cũng cười khanh khách, "Lão đại nói không sai! Tiểu tử kia tính toán đâu ra đấy chẳng qua cũng chỉ mới mười tám mười chín tuổi, cho dù là thiên tài đi nữa, thì lại có thể mạnh tới mức nào?"
Hai người kẻ xướng người họa, hơn nữa cố ý truyền tải giọng nói lớn hơn nữa, hiển nhiên là định dùng loại phương thức này bức bách Diệp Trần hiện thân.
Đáng tiếc, qua một lúc lâu, xung quanh cũng chưa từng xuất hiện bất luận động tĩnh gì.
Lông mày Trụ Tư lập tức nhíu lại, tiếp đó trên mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn nhìn về phía mấy người Ngụy Vô Cực, lạnh giọng nói:
"Xem ra Diệp Cuồng Tiên cũng không để ý tới sự sống chết của mấy người các ngươi, giữ các ngươi lại cũng không dùng được vào việc gì, vậy thì tất cả đều chết đi cho ta!"
Nói xong lời này, Trụ Tư bỗng nhiên giơ Bí Ngân Chùy trong tay lên.
Xoạt xoạt ~~
Trên Bí Ngân Chùy lập tức bộc phát ra một tia sét rực rỡ chói mắt.
Ầm!
Sông băng sơn cốc vốn đang ảm đạm, trong nháy mắt được tia sét chiếu rọi giống như mặt trời ban trưa.
Mấy người Ngụy Vô Cục thấy thế thì ngay lập tức vẻ mặt trắng bệch ra, "Đây mới là thực lực chân chính của cường giả đệ nhất Mỹ quốc sao? Không nghĩ tới vậy mà cường đại tới tình trạng như thế!"
Bảy người tự nghĩ, cho dù mấy người họ cùng nhau chỉ sợ cũng không ngăn cản được một kích này của đối phương!!
"Làm sao đây?"
"Chẳng lẽ hôm nay chúng ta thật phải chôn thân ở nơi này sao?"
"Diệp tiên sinh sợ là không trông cậy vào được rồi!"
"Nhanh! Dùng thất tinh hội tụ đại trận!"
Vào thời khắc mấu chốt Ngụy Vô Cực là người đầu tiên bình tĩnh lại, lập tức hướng về phía sáu người còn lại ra lệnh.
Thất tinh hội tụ đại trận, là một môn phương pháp hợp kích mà Ngụy Vô Cực lấy được ở trong một bản cổ tịch, cẩn bảy tên cao thủ có tu vi tương đương nhau thi triển cùng một lúc, nó có thể hội tụ công lực của bảy người vào một chỗ.
Tất cả bảy người bọn họ đều có tu vi Thần Cảnh, một khi hội tụ công lực vào một chỗ, chính là cao thủ cảnh giới Tiên Nhân thì cũng có sức đánh một trận.
Đây là chỗ dựa vào của mấy người Ngụy Vô Cực, khi hiểu rõ tu vi của bản thân không có cách nào đánh đồng với các thế lực khác mà vẫn còn dám đến đảo Lang Vương để tranh đoạt Bất Tử quả.
Oanh! Oanh! Oanh!
Bảy người cũng biết, lúc này đã là lúc gần kề với sinh tử tồn vong, vì bảo trụ mạng nhỏ của mình, nơi nào còn dám do dự, lập tức thi nhau quyết đoán phát huy ra con át chủ bài cuối cùng.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, công lực của bảy người toàn bộ hội tụ tới trên người Ngụy Vô Cực, hơn nữa tu vi của Ngụy Vô Cực trong nháy mắt tăng vọt lên, gần như trong nháy mắt đã mơ hồ giống như có dấu hiệu đột phá!
Thấy cảnh này, không chỉ hai người Trụ Tư và An Na hơi sững sờ, trên sông băng ở nơi xa cũng không thể không phát ra từng tiếng kinh hô.
"Mấy tên võ giả Hoa Hạ này, thật đúng là khiến người ta phải bất ngờ!"
"Thực lực của bảy người gia tăng lên trên người của một người, tuy rằng ở trên tổng lượng không có biến hóa, thế nhưng được cái tập trung hơn, sức chiến đấu so với trước đó tăng lên không chỉ gấp năm lần!"
"Sớm đã nghe nói qua võ đạo Hoa Hạ thần bí khó lường, quả nhiên không giả!"
"Đáng tiếc! Người mà bọn họ đối mặt thế nhưng là Lôi Thần Trụ Tư cường giả đệ nhất Mỹ quốc!"
Mọi người trao đổi sôi nổi, ngay cả Trụ Tư sau khi phản ứng lại thì trong đôi mắt cũng không thể không lộ ra vẻ hưng phấn, "Có ý tứ! Thật sự không nghĩ tới a! Mấy con bò sát nho nhỏ như các ngươi, thế mà có thể bộc phát ra lực lượng bực này!"
Trụ Tư giơ cao Chùy to lớn trong tay, cũng không có lập tức đánh xuống, ngược lại chờ mấy người Ngụy Vô Cực thi triển chiêu thức xong lúc này mới chậm rãi mở miệng nói:
"Đáng tiếc a! Bò sát thì vẫn là bò sát, ở trước thực lực tuyệt đối vẫn không thể chịu nổi một kích!"
"Sau đây, ta sẽ để cho các ngươi biết một chút, tuyệt vọng là như thế nào!"
Cùng lúc Trụ Tư nói xong lời này thì khí thế ở trên người Ngụy Vô Cực cũng đã nhảy lên tới đỉnh điểm, cả người chống đỡ công lực to lớn, đã từ từ bay lên treo lơ lửng giữa trời, phảng phất giống như tiên nhân.
Tuy nhiên, sau một khắc!
Bí Ngân Chùy trong tay Lôi Thần Trụ Tư cũng đã hung hăng đập xuống!
Ầm ầm!
Thần lôi màu trắng đầy trời kia giống như trong nháy mắt hóa thành một con rồng lớn dài đến vài trăm mét, hướng mấy người Ngụy Vô Cực bay nhào mà qua!
"U Minh Thần Chưởng!"
Sau khi công lực của Ngụy Vô Cực phóng đại lên đã đụng chạm tới biên giới của cảnh giới Tiên Nhân, đối mặt Lôi Long cường hãn kia, nơi nào còn dám do dự, lập tức thi triển ra một kích mạnh nhất của chính mình!
Ầm!
Một cái chưởng ấn màu đen to lớn xuất hiện ở trước mặt bảy người, trong nháy mắt chặn đầu Lôi Long khí thế hung hăng kia.
Tuy nhiên, chỉ chưa đến mười giây đồng hồ thì bảy người còn chưa kịp thở dài một hơi, chưởng ấn to lớn màu đen kia trong nháy mắt vỡ vụn, mà thế đi của Lôi Long kia không giảm, lại tiếp tục hướng bảy người bay nhào mà tới!
Ngya lập tức Ngụy Vô Cực cảm thấy hoảng hốt, lập tức vung ra liên tiếp bảy tám chưởng!
Cuối cùng, miễn cưỡng đỡ được một kích này của Trụ Tư, mà Ngụy Vô Cực thì đã mệt mỏi hơi thở suy yếu, thở gấp, đằng sau là toàn thân mồ hôi lạnh.
"Không tốt! Đối phương quá cường đại! Chỉ một kích đã hao hết gần một nửa công lực của ta!"
"Thực lực của người này chỉ sợ so với Diệp tiên sinh cũng không kém nhiều lắm!"
"Nếu như lại tiếp tục một kích như vậy thì chúng ta chắc chắn xong đời!"
Ngay vào lúc tất cả bảy người đều kinh hãi không chịu nổi, thanh búa lớn màu bạc trong tay Lôi Thần Trụ Tư đã giơ lên cao một lần nữa.
Xoạt xoạt!!
Lần này, lôi quang ở phía trên Bí Ngân Chùy vậy mà so với trước đóm còn lóa mắt hơn!
"Là ta xem nhẹ các ngươi! Không nghĩ tới một đám bò sát nho nhỏ như các ngươi, vậy mà cũng có thể chống đỡ được một kích của ta!"
"Tuy nhiên ngay bây giờ sẽ để cho các ngươi mở mang kiến thức thực lực chân chính của ta một chút đi!"
"Lôi phạt! Hủy diệt!"
Ầm ầm!
Theo giọng nói lạnh lùng của Trụ Tư vang lên, trên bầu trời xuất hiện một đoàn lôi màu tím rất lớn, hơn nữa bên trong đoàn lôi kia mơ hồ lộ ra một cỗ khí tức hủy diệt khiến người ta phải run sợ!
Mọi người đứng xem ở xung quanh thấy được cảnh này thì ngay lập tức thi nhau kinh hô lên, "Khí tức này...bên trong Lôi điện Áo nghĩa, lại còn dung nhập một chút Hủy Diệt Pháp Tắc!"
""Lôi Thần Trụ Tư này không hổ là người đứng đầu trong mười hai chủ thần của Siêu Năng cục, nhớ lúc hắn xuất thủ lần trước là ở hơn mười năm trước, không nghĩ tới hôm nay, thực lực vậy mà tiến bộ nhanh đến tình trạng như thế!
"Cũng không biết hắn so với Diệp Cuồng Tiên thì ai mạnh ai yếu?"
"Ta bây giờ cũng rất mong chờ, hai người bọn họ có thể sớm giao thủ với nhau nhanh một chút!"
...
Ở bên trong tiếng nghị luận của mọi người, chùm sáng lôi điện làm cho người sợ hãi kia đã được Trụ Tư hung hăng đánh vào trong sơn cốc.
"Xong!"
Bảy người Ngụy Vô Cực lập tức hiện ra vẻ mặt tuyệt vọng, thậm chí ngay cả ý định chúng cự cũng không có.
Một kích này so với một kích trước đó còn cường đại hơn mấy lần, căn bản không phải lực lượng của bọn họ có khả năng chống đỡ lại được
"Ai! Diệp tiên sinh này cũng quá không đáng tin cậy a!"
Mắt thấy chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, Ngư Hóa Long nhịn không được mà thốt ra một câu.
Nhưng mà đúng vào lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên ở trong tai của bảy người, "Ngư minh chủ, nói xấu sau lưng người khác thế nhưng là rất không tốt a!"
P/S: Ta thích nào....Chương 1....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.