Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 200: Tối nay, ta sẽ san bằng Vạn gia!




Vốn Diệp Trần cũng không có phát giác được tên đồ đệ kia của Huyền Âm đại sư, tuy nhiên cái tên này nhìn thấy sư phụ mình chết thảm, bị dọa cho sợ hãi vội vàng chạy trốn, lúc này mới lộ ra chân ngựa.
Người đàn ông trung niên kia vừa mới chạy ra ngoài còn chưa tới trăm mét, bỗng nhiên cảm thấy thân thể của mình trầm xuống, đầu vai đã bị người đè lại, mặc cho hắn dùng lực như thế nào, đều không thể tránh thoát một chút nào.
"Nói! La ai phái các ngươi tới?"
Người đàn ông trung niên này tận mắt nhìn thấy sư phụ nhà mình, gần như bị người thiếu niên trước mắt này giết chết trong nháy mắt, nơi nào còn có dúng khí chống lại, lập tức phù phù một tiếng quỳ rạp trên mặt đất, một năm một mười nói ra.
Sau khi Diệp Trần nghe xong, lúc này mới lập tức giật mình, "Hóa ra là cha của Vạn Cảnh Vân, Vạn Quán Tài nhà giàu nhất tỉnh Đông Giang! Suýt chút nữa thì ta quên mất cái gốc rạ này!"
Lúc trước hắn tiện tay tiêu diệt Vạn Cảnh Vân, còn có Chu đại sư kia, sau đó bỏ qua chuyện này, không nghĩ tới cái tên này thế mà còn dám phái người tới báo thù!
"Người không phạm ra, ta không phạm người, ngươi đã dám đến chọc ta, vậy ta cũng chỉ đành diệt đi cả nhà ngươi!"
Người đàn ông trung niên kia cảm nhận được sát khí ở trên người Diệp Trần, lập tức bị dọa cho tè cả ra quần, run lẩy bà lẩy bẩy nói:
"Tiền...tiền bối, chuyện này đều là chủ ý của sư phụ ta và Vạn Quán Tài, chuyện này thật sự không liên quan tới ta, những gì nên nói ta đều đã nói tất cả, cầu ngài tha cho ta một mạng!"
Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại một cái, thế mà lại có thái độ khác thường, nói:
"Ngươi nói đúng! Chuyện này xác thực không có quan hệ gì với ngươi, ta có thể không giết ngươi, tuy nhiên ta muốn ngươi giúp ta, trở về hướng vị Vạn Quán Tài kia truyền một lời, ngươi có bằng lòng hay không?"
Cùng lúc nói ra lời này, Diệp Trần đưa tay vỗ vỗ trên bờ vai của người đàn ông trung niên, một tia ánh sáng nhỏ bé, trong nháy mắt chui vào trong thân thể của người đàn ông trung niên kia.
Người đàn ông trung niên kia không phát hiện ra chỗ khác thường nào, nghe được Diệp Trần có thể không giết hắn, lập tức hết sức vui mừng, "Vâng vâng vâng! Tiền bối muốn ta truyền lời gì, cứ việc phân phó, ta chắc chắn sẽ truyền tới!"
Diệp Trần nhẹ gật đầu, thản nhiên nói:
"Trở về chuyển cáo Vạn Quán Tài, để hắn rửa sạch sẽ cái cổ ở trong nhà chờ lấy, tôi nay, ta sẽ san bằng Vạn gia!"
Nói xong lời này, Diệp Trần khoát tay áo với người đàn ông trung niên kia, "Cút đi!"
Người kia nơi nào còn dám do dự, lập tức lộn nhào chạy thục mạng về phía đông.
Nhìn qua phương hướng mà người này đi, khóe miệng Diệp Trần không thể không hiện ra nụ cười lạnh, sở dĩ hắn thả người này trở về dĩ nhiên không phải đột nhiên rủ lòng từ bi, hắn vừa rồi động tay động chân ở trên người tên kia, dựa vào thần niệm cảm ứng, đến lúc đó có thể xác định chuẩn xác vị trí của Vạn Quán Tài.
Hơn nữa hắn cố ý để người này để lộ tin tức cho Vạn Quán Tài, vị nhà giàu nhất tỉnh Đông Giang này vì bảo vệ tính mạng của mình, tất nhiên sẽ mời toàn bộ tất cả thế lực sau lưng mình đi ra.
Kể từ đó, hắn đã có thể một lần hành động diệt trừ thế lực của Vạn gia, vĩnh viễn trừ đi hậu hoạn, cũng tránh cho sau này còn gặp phải rắc rối!
...
Vào buổi tối, tỉnh Đồng Giang, tiếp giáp với vị trí của sông Đông Giang, có một ngôi biệt thự siêu cấp xa hoa.
Nói là biết thự còn không bằng nói đây là một trang viên rất lớn, không chỉ có núi và nước vây quanh, phong thủy rất tốt, bên trong thậm chí còn sang trọng hơn, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã biết đây không phải là nhà của người bình thường.
Hóa ra, nơi này chính là trang viên của Vạn gia gia tộc đệ nhất tỉnh Đông Giang!
Chỉ có điều, Vạn gia lúc này đèn đuốc sáng trưng, hơn nữa trong trang viên còn có nhân viên bảo vệ rõ ràng nhiều hơn mấy lần so với ngày thường, bầu không khí cũng có chút hơi uy nghiêm.
Đồ đệ của Huyền Âm đại sư kia, buổi sáng cũng đã trở về Vạn gia, đồng thời mang theo lời của Diệp Trần trở về, lần này thế nhưng dọa cho Vạn Quán Tài sợ suýt nữa tè ra quần, lập tức huy động tất cả thủ hạ thế lực của mình, toàn bộ đều tập trung tại đây, thậm chí còn mời cả lực lượng bên ngoài!
Mà vào lúc này trong phòng khách lớn của Vạn gia, Vạn Quán Tài gia chủ Vạn gia, đang ngồi ở phía trên chủ vị, nhìn xuống mọi người ở xung quanh, chắp tay mỉm cười nói:
"Các vị đại sư Phạm Âm Tự chịu chạy tới hỗ trợ, Vạn mỗ rất cảm tạ! Chỉ cần các vị đại sư có thể giúp Vạn gia ta vượt qua kiếp nạn này, Vạn mỗ nguyện ý cống hiến một tỷ tiền hương hỏa!"
Trong toàn bộ phòng khách lớn, ngoài Vạn Quán Tài ra còn có bốn người khác.
Bốn người này khí thế trên người rất không tầm thường, hiển nhiên đều là cao thủ, hơn nữa tất cả đều mặc tăng bào trên người, hóa ra tất cả đều là hòa thượng!
"Vạn gia chủ chớ buồn! Ta nghĩ Diệp Cuồng Tiên kia, chẳng qua chỉ là một thằng oắt con mười mấy tuổi, tu vi lại có thể cao được bao nhiêu? Theo như ta nghĩ, giang hồ truyền văn hắn hôn chưởng giết chết Kiếm Ma Bạch Thiên Hành, hơn phân nửa là nghe nhầm rồi đồn bậy mà thôi!"
"Không sai! Coi như tiểu tử này bắt đầu luyện tập võ thuật từ trong bụng mẽ, chẳng qua cũng chỉ có mười mấy năm công lực mà thôi, ta không tin hắn thật sự lợi hại như vậy!"
"Coi như tin đồn là thật đi nữa thì như thế nào? Nói cho cùng chẳng qua cũng chỉ là một tên phàm phu tục tử mà thôi, hôm nay có sư phụ tọa trấn, lại thêm bên ngoài còn có nhiều súng ống như thế, tiểu tử kia nếu dám đến, nhất định có thể để cho hắn có đi mà không có về!"
"Người này giết chết Huyền Âm sư huynh, hôm nay nhất định phải để cho hắn nợ máu trả bằng máu!"
...
Mấy tên hòa thượng thi nhau lên tiếng, từng tên đều có lệ khí rất nặng, không có một chút dáng vẻ nào là của người xuất gia.
Duy chỉ có một tên hòa thượng dáng người mập mạp đang ngồi ở chủ vị bên cạnh Vạn Quán Tài, hai mắt hắn đang khép hờ không nói một lời.
Nếu như vào lúc này Diệp Tràn ở đây, chắc chắn liếc mắt là có thể nhận ra được người này, hóa ra đúng là Vô Tướng pháp sư mà hắn gặp được ở trong tiên mộ.
Đợi đến lúc tất cả mọi người thảo luận gần đủ rồi, lúc này Vô Tướng pháp sư mới mở hai mắt ra, chậm rãi mở miệng nói:
"Các ngươi không nên coi thường Diệp Cuồng Tiên này, thực lực của người này, chắc còn trên cả bản pháp sư!"
Vô Tướng pháp sư vừa nói ra lời này, tất cả mọi người trong lúc nhất thời mà kinh ngạc đến ngây người.
"Cái gì! Điều này...điều này sao có thể?"
"Sư phụ, ngài vừa mới từ tiên mộ trở về, lại chưa từng giao thủ với hắn, lời này của ngài cũng quá khiêm tốn a?"
"Đúng vậy, đại sư, ngài không nên làm ta sợ a! Nếu như ngay cả ngài còn không phải là đối thủ của Diệp Cuồng Tiên này, vậy trong thiên hạ còn có ai có thể địch nổi hắn chứ?"
Vạn Quán Tài vốn là rất có lòng tin, nhưng khi nghe được lời nói này của Vô Tướng pháp sư, lập tức dọa đến vẻ mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh trên người không tự chủ mà ứa ra.
Vô Tướng pháp sư cười nhạt một tiếng, đầu tiên là nói một tiếng phật hiệu, sau đó mới từ từ nói:
"Người xuất gia không nói lời nói dối! Lúc trước vản pháp sư bị vây ở bên trong tiên mộ, đã từng gặp mặt Diệp Cuồng Tiên này một lần, cho nên đối với thực lực của người này, thế nhưng là hiểu rõ một chút..."
Nói tới đây, Vô Tướng pháp sư bỗng nhiên thay đổi chủ đề, "Tuy rằng, tu vi người này sâu không lường được, nhưng bản pháp sư đã tìm ra phương pháp để khắc chế người này, cho nên mọi người cũng không cần phải quá lo lắng!
Nói đến đây, trong đôi mắt của Vô Tướng pháp sư đột nhiện hiện ra một vệt ánh sáng cực nóng, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại, thấp giọng lẩm bẩm một câu, "Diệp Cuồng Tiên, hi vọng ngươi không để cho bản pháp sư phải thất vọng!"
...
Ầm ầm!
Vào lúc mọi người còn đang đàm luận ở đây, bên ngoài đột nhiên truyền tơi một tiếng vang!
Sau đó, một giọng nói lãnh khốc đột nhiên vang lên ở trong toàn bộ trang viên, "Vạn Quán Tài! Ta nhận lấy cái chết!"
Nghe thấy lời này, Vạn Quán Tài lập tức giật mình một cái, đột nhiên đứng dậy, "Đến rồi! Là Diệp Cuồng Tiên! Hắn thật sự đến rồi!"
P/S: Ta thích nào, ủng hộ TLT nào ủng hộ Kim phiếu vì truyện đã tròn 200 chương và để có tốc độ dịch nhanh hơn nào....chương thứ 4

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.