Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 1055: Nguy cơ to lớn!




Diệp Trần nghe xong lời nói này của Hỗn Độn thú thì sớm đã trợn mắt há hốc mồm.
Rất rõ ràng, nhân loại trấn áp hắn theo như trong lời của Hỗn Độn thú nói thì không có gì gì bất ngờ xảy ra thì chắc là chưởng khống giả đời thứ nhất của Tu Chân giới, Nguyên Thủy đại đế!
Nhớ rõ trước đó, hắn từng nghe Hỗn Thế Ma Viên đề cập qua, Nguyên Thủy đại đế trải qua vô số trắc trở mới trở thành chưởng khống giả của một phương thế giới vũ trụ này.
Thế nhưng là bây giờ xem ra, Nguyên Thủy đại đế dường như cũng sớm đã vẫn lạc, hơn nữa từ sau khi Nguyên Thủy đại đế ngã xuống, chắc là cũng không có xuất hiện chưởng không giả mới, bằng không Tu Chân giới cũng sẽ không suy bại tới như bây giờ.
Còn về phần tại sao Nguyên Thủy đại đế vẫn lạc thì Diệp Trần không biết, Hỗn Thế Ma Viên cũng không nghĩ ra được nguyên do trong đó, điều này vẫn luôn luôn là một bí ẩn.
Theo lý thuyết, làm chưởng khống giả của một phương thế giới vũ trụ, vốn hẳn nên cùng sống cùng chết với một thế giới, chỉ cần thế giới bất diệt thì chưởng khống giả sẽ không vẫn lạc.
Nhưng trên thực tế, Nguyên Thủy đại đễ vẫn là vẫn lạc!
...
Sau một lát, hận ý trong mắt Hỗn Độn thú lúc này mới chậm rãi biến mất, cúi đầu nhìn về Diệp Trần ở phía dưới lại hiện ra một cỗ hưng phấn nồng đậm:
"Ta vốn cho là, phải chờ tới sau khi một phương thế giới các ngươi bị phá diệt, mới có thể có cơ hội thoát khỏi sự trấn áp của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, nhưng ở sau khoảng mười cái kỷ nguyên, lực lượng Hỗn Độn Huyễn Diệt bia đột nhiên suy yếu rất nhiều!"
"Sau khi ta dùng khoảng thời gian một cái kỷ nguyên, cuối cùng miễn cưỡng mở ra một đạo phong ấn, thế nhưng là bởi vì thực lực của ta được áp chế gắt gao, vẫn như cũ không thể thoát khỏi sự trấn áp của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia..."
"Lại về sau, những sinh mệnh nhỏ bé như các ngươi thế mà cũng tới nơi này!"
"Thế là ta đã nghĩ đến một cái biện pháp thoát thân khác, đó chính là mượn dùng thể xác các ngươi, trước tiên thoát khỏi nơi đây, sau đó lại nghĩ biện pháp cứu bản thể của ta ra!"
Hỗn Độn thú nói đến đây, liếc qua lão tổ Cơ gia ở bên cạnh đang tỏ ra rất cung kính, hiện ra vẻ khinh bỉ, nói:
"Đáng tiếc, thân thể những người tầm thường như các ngươi chẳng hạn, thật sự là quá yếu ớt, căn bản không thể nào tiếp nhận được thần hồn của ta, chỉ có nhân thể xác của nhân loại nắm giữ Hỗn Độn pháp tắc thì mới có tư cách trở thành con rối của ta!"
Nói đến đây, ánh mắt của Hỗn Độn thú một lần nữa chuyển dời tới trên người Diệp Trần, trên mặt vậy mà hiện ra nụ cười:
"Trước đó có gia hỏa nhân loại dưới sự trợ giúp của ta lĩnh ngộ ra mười sáu loại pháp tắc, ta vốn cho rằng hắn chít ít còn phải mất khoảng thời gian vạn năm nữa mới có khả năng rất nhỏ nắm giữ Hỗn Độn pháp tắc a!"
"Không nghĩ tới a! Ngươi so với tiểu tử kia mạnh hơn nhiều! Chẳng những tìm hiểu được Hỗn Độn pháp tắc, hơn nữa vậy mà đã ngưng tụ ra phù văn Hỗn Độn pháp tắc, nếu lại để cho ngươi trưởng thành vài vạn năm, nói không chừng thật sự có thể trở thành tồn tại có thể so sánh với sinh linh Hỗn Độn, ngay cả ta cũng không làm gì được ngươi..."
Diệp Trần nghe đến đó, cuối cùng đã hiểu dụng ý của Hỗn Độn thú, Hỗn Độn thú này khống chế lão tổ Cơ gia, còn tận lực bồi dưỡng Cơ Vô Cương kia lĩnh hội lực lượng pháp tắc, là muốn tìm kiếm thể xác thích hợp để đoạt xá!
Thần hồn của Hỗn Độn thú quá mạnh, thân thể nhân loại bình thường căn bản là không thể gánh chịu nổi, chỉ có như Diệp Trần nắm giữ Hỗn Độn pháp tắc, tiếp cận với tồn tại sinh mệnh Hỗn Độn mới đủ tư cách này.
"Tiểu tử nhân loại! Nếu như ngươi ngoan ngoãn thần phục ta, giao ta tấm thể xác này, không nên chống cự, ta có thể bảo lưu nguyên thần của ngươi, chờ tương lai chân thân ta thoát khỏi nơi đây, ta sẽ trả lại tấm thân thể này cho ngươi, như thế nào?"
Hỗn Độn thú nói xong lời này, cái đầu to lớn kia cúi xuống nhìn Diệp Trần ở phía dưới, khẩu khí kiêu ngạo.
Dù sao, trong mắt hắn, Diệp Trần thật sự là quá yếu, hơn nữa bản thân hắn là sinh linh Hỗn Độn, thật đúng là không có thèm tấm thân thể này của Diệp Trần, nếu không phải vì muốn thoát khỏi phong ấn, cũng không có khả năng đoạt xá một cái sinh mệnh nhỏ bé trong mắt của hắn.
Sắc mặt của Diệp Trần lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng, hắn thật ra thì lúc Hỗn Độn thú vừa xuất hiện thì đã biết chính mình sẽ gặp phải nguy cơ to lớn mà trước nay chưa từng có!
Hỗn độn thú!
Đây là tồn tại đủ để so sánh với cường giả cấp Đại Đế, thậm chí so với cường giả cấp Đại Đế còn cường hãn hơn!
Ngay cả Nguyên Thủy đại đế lúc trước bản thân là chưởng khống giả của Tu Chân giới cũng không thể giết chết con quái vật này, chỉ có thể dùng Hỗn Độn Linh Bảo để trấn áp nó lại.
Chỉ bằng thực lực hôm nay của Diệp Trần là tuyệt đối không thể nào là đối thủ của con quái thú này!
Thế nhưng là, Diệp Trần cũng tương tự không có khả năng tiếp nhận, giao tính mạng của mình vào trong tay người khác.
Huống chi, một khi để con quái thú này thoát khỏi sự trấn áp của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, vậy đối với toàn bộ Tu Chân giới, thậm chí Hạo Thiên giới và rất nhiều tiểu thế giới đều sẽ gặp một trận thảm họa to lớn!
"Muốn để ta giao thể xác của chính mình cho ngươi sao? Nằm mơ đi thôi!"
Diệp Trần quát khẽ một tiếng, đồng thời phù văn Hỗn Độn pháp tắc trong nháy mắt bao bọc lấy trên dưới toàn thân hắn, sau đó nhanh chóng lùi lại phía sau!
Bạch!
Dưới tình huống sử dụng Thời Không pháp tắc, tốc độ của Diệp Trần đã tới gần với tốc độ của ánh sáng, ở trong một phần một triệu giây, cả người đã đi tới chỗ lối đi vào của không gian Bồ Đề.
Hỗn Độn thú kia dường như sớm đã nghĩ tới ý định của Diệp Trần, thân thể cao lớn bất động như núi cũng không có đuổi theo hắn, chỉ là trong miệng nhẹ nhàng phun ra một chữ:
"Hợp!"
Ầm ầm!
Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị từ lối vào thoát ra ngoài thì chỗ cửa vào kia thế mà lập tức biến mất không thấy!
"Nơi này là thế giới thuộc về ta, không có lệnh của ta, cho dù là ngươi thực sự đã tiến hóa thành sinh linh Hỗn Độn thì cũng tuyệt đối không có khả năng rời khỏi nơi này!"
Giọng nói chế nhạo trong sự thờ ơ của Hỗn Độn thú, một lần nữa trong toàn bộ không gian, chậm rãi trôi đi.
Soạt!
Ngay sau khi giọng nói rơi xuống, Hỗn Độn thú kia đã vượt qua thời không, xuất hiện ở trước mặt Diệp Trần một lần nữa.
Diệp Trần thật ra thì cũng đã dự đoán được, muốn thoải khỏi con quái vật trước mắt này thì chắc chắn không có dễ dàng tới như vậy, một lần thử nghiệm vừa rồi thì đã phát hiện quả đúng là như thế, tâm tư lập tức hoàn toàn chìm xuống đấy nồi!
Đông! Đông! Đông!
Hỗn Độn thú chậm rãi đi về phía Diệp Trần, một cỗ khí thế khó mà hình dung hướng Diệp Trần áp bách mà đến!
"Tiểu tử nhân loại! Sự kiên nhẫn của ta cũng là có giới hạn, cho ngươi thêm một cơ hội lựa chọn cuối cùng nữa, thần phục? hay là chết?"
Diệp Trần lập tức cười:
"Thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành! Muốn đoạt xá lão tử, cũng phải nhìn xem ngươi có bản lãnh đó hay không!"
Sau khi quát lớn một tiếng, Diệp Trần tự biết muốn rời khỏi đây đã là chuyện không thể nào, lập tức tế phù văn Hỗn Độn pháp tắc ra lần nữa hóa thành một cái phi kiếm dài tới mấy ngàn mét, hướng Hỗn Độn thú hung hăng chém xuống!
"Không biết tự lượng sức mình!"
Hỗn Độn thú thấy Diệp Trần thế mà còn dám chủ động xuất kích thì lập tức hừ lạnh một tiếng, lâp tức giơ đôi sừng lớn của chính mình lên, trực tiếp nghênh đón tiếp lấy!
Răng rắc!
Một đôi sừng kia mang theo một cỗ khí tức Hỗn Độn vô cùng nồng đậm mà ngay cả Thần khí cũng có thể đánh nát, cùng với thanh phi kiếm khổng lồ được Diệp Trần dùng phù văn Hỗn Độn pháp tắc biến hóa mà thành nặng nề va chạm vào nhau.
Hai cỗ lực lượng Hỗn Độn đủ để phá hủy tất cả mọi thứ hung hăng va chạm vào nhau.
Tại thời điểm này, ngay cả thời không xung quanh dường như cũng lập tức ngưng lại, giống như hóa thành một mảnh hỗn độn!
P/S: Ta thích nào...chương 1...dọn nhà đón tết mệt thiệt....Kim phiếu nha mọi người.,....tặng quà tết cho mình đi a.....:D

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.