Trọng Sinh Từ Orochimaru Bắt Đầu

Chương 18: Tsudane Xin Lỗi!




Sau tối hôm đó, khoảng cách giữa Orochimaru và Mito đã kéo gần lại, tuy rằng Mito vẫn còn ngượng ngùng, ban đầu còn còn trốn tránh, nhưng dưới thế công liên tục, chiến thuật du kích đánh nhanh thắng nhanh của Orochimaru, Mito đã bị hạ gục.
Đây chính là kết quả hắn muốn, để được kết quả này, hắn đã lên kế hoạch từ rất lâu, từ giả bộ nhút nhát để buông lỏng cảnh giác của Mito, cho tới chế thuốc xuân dược mê hoặc nàng.
Đúng vậy, là xuân dược, thứ hắn đã dày công nghiên cứu, có tác dụng với mọi giống sinh vật cái chỉ qua một lần tiếp xúc dưới mọi loại con đường.
Hắn đã đổ Xuân dược vào bồn tắm, sau khi thấy Tsudane tắm xong, bằng cách kích thích Mito để nàng lầm tưởng rằng bản thân nàng cũng thích hắn, bỏ qua mọi chống cự và sa ngã.
Kế hoạch đã rất thành công, đương nhiên còn phải kể đến phần cuối, đánh nát phòng tuyến cuối cùng về tâm lý của nàng, từ đó hơn phân nửa kế hoạch đã thành công, sau đó là quá trình mài nước công phu.
Quả nhiên người xưa nói không sai phụ nữ 30 là sói, 40 là hổ.
Từ đây ngày tháng trôi qua của Orochimaru khá là tiêu dao, ban ngày huấn luyện, cơm nước có người lo, ban đêm cày cấy, hắn cảm tưởng không có ai hạnh phúc hơn hắn.
Cho đến khi, vào một ngày đẹp trời nọ, một tin tức lớn đến với hắn, Mito nàng!
“ CÓ THAI! Điều này không có khả năng.” Orochimaru giật mình hô lên.
“ Ngươi đây là có ý gì, không phải con của ngươi thì là của ai!” Mito tức giận, trắng mắt nói.
“ Không! Ý ta không phải vậy, nàng biết mà bây giờ ta mới 7 tuổi, điều này hơi không có khả năng!” hơi định thần lại, Orochimaru vội vàng giải thích nói.
“ Ai mà biết được, ngươi thấy đứa trẻ nào như ngươi không!, lúc ấy đã bảo không bắn bên trong nhưng ngươi vẫn bảo không sao, bây giờ thì... không biết đầu, tất cả là tại ngươi!” Mito hờn dỗi nói.
Thấy vậy, Orochimaru vội vàng ôm lấy nàng, lấy lòng, mà xoa bụng nói.
“ Có thai tốt, có thai tốt!” lúc này hắn không biết dùng từ ngữ gì để hình dung tâm trạng lúc này của hắn nữa. có chút vui mừng, hạnh phúc, cùng ngạc nhiên, lo lắng. Hắn chưa đủ sẵn sàng để làm cha.
Thấy vẻ mặt trầm tư lo lắng, khi thì vui vẻ của Oro, Mito biết điều này khá là khó tiếp nhận đối với hắn, kể cả nàng khi biết tin mình có thai cũng rất là sốc, nàng cũng chả biết nói lời gì an ủi hắn, chỉ có thể ôm hắn vào lòng, làm sao để chia sẻ bớt gánh nặng cho hắn.
Hai người chỉ biết im lặng ôm nhau, không khí im lặng, hai bóng hình cứ dài mãi theo mặt trời lặn.
Từ đây Orochiamru biết trách nhiệm của mình đã đến, tuy hơi sớm nhưng hắn phải có trách nhiệm với người phụ nữ này, người hắn yêu, phải cho nàng có được một gia đình hạnh phúc, không lo nghĩ, không để này phiền lòng bất cứ điều gì, phải cho nàng một nơi hạnh phúc.
......................................................................................
“ Hể! chuyển nhà? Tại sao chúng ta phải chuyển nhà!?” Tsudane không hiểu hỏi.
“ Vì để tốt cho quá trình huấn luyện của Orochimaru chúng ta cần phải rời khỏi làng lá để tu luyện!” sớm có dự đoán Mito giải thích nói.
“ Đương nhiên Tsudane có thể không đi!”
“ Không thể nào, đi đương nhiên phải đi, bà nội chúng ta đi đâu?” Tsudane quả quyết nói, đồng thời tò mò đến đâu huấn luyện.
“ Chúng ta sẽ đến một trong tam thánh địa triệu hoán thú, Thấp Cốt Lâm!” Mito nói.
.......................................................................................
Trong quá trình thu dọn hành lý, Orochimaru luôn thấy Mito ngẩn người, thấy vậy hắn tiến lại từ đằng sau ôm lấy eo nàng.
“ Nàng vẫn còn lo lắng chuyện đó sao?” Orochimaru nhỏ nhẹ hỏi.
“ không! Ta không lo làng biết về mối quan hệ của chúng ta nhưng Oro liệu có ổn không khi mang theo Tsudane, con bé không nên biết về mối quan hệ của chúng ta!” Mito dựa vào Orochimaru cảm nhận độ ấm của hắn, quay đầu lại hỏi.
“ Đừng lo lắng, sớm muộn gì nàng ấy cũng phải biết, ta không muốn dấu chuyện của chúng ta.” Giọng nói của hắn nhẹ nhàng nhưng ngữ khí chắc chắn kiên định.
“ Chúng ta có thể dấu nàng, dấu tất cả mọi người.” Mito giọng nói như khuyên nhủ như khẩn cầu nói. Nàng mong muốn mối quan hệ của mình sẽ không ai biết, nàng chỉ muốn ở trong bóng tối làm người tình lặng lẽ của hắn, ủng hộ hắn mà không muốn hắn vì mình bị mọi người đàm tiếu, không muốn bởi vì nàng làm mối quan hệ giữ hắn và tsudane trở nên xấu đi.
Orochiamru cũng biết điều đó, nhưng hắn càng mong muốn người phụ nữ của mình được hạnh phúc.
“ Nhưng ta không muốn nàng chịu nhiều ủy khuất, ta muốn chúng ta có thể quang minh chính đại ở bên nhau!”
“ Nhưng ta không ngại!” Mito nói.
“ Nhưng ta quan tâm điều đó!” giọng nói non nớt của hắn mang theo sự chắc nịch không thể nghi ngờ.
“ thôi không nói chuyện này nữa, nàng hãy thu dọn đồ đạc đi a.” Orochimaru đánh lạc hướng nói sang chuyện khác.
Mito thấy hắn không muốn nói đến chủ đề này nữa, nàng cũng không muốn tiếp tục vì vậy bắt đầu thu thập hành lý lên đường.
Thấy nàng bắt đầu thu thập hành lý, hắn lại nhìn ra cửa sổ mà thở dài. Hắn biết nàng có nỗi khổ, nhưng hắn sao không có, hắn muốn mọi người đều biết nàng là người phụ nữ của hắn, nhưng tuổi tác hai người chênh lệch quá lớn, đặc biệt là hắn chỉ là đứa trẻ 7 tuổi, mọi người sẽ nghĩ gì về mối quan hệ này, mọi người sẽ bàn tán, phỉ nhổ nàng.
Hắn không chịu được điều đó, thế nên mọi người đã có quyết định đến thấp cốt lâm tu luyện, một phần để tránh lời ra tiếng lại của mọi người, một phần cũng vì quá trình tu luyện của bản thân hắn.
Về phần Tsudane, hắn không có ý định dấu nàng, hắn không muốn lừa dối nàng, tuy rằng Mito mong muốn giấu luôn cả Tsudane, nhưng hắn đã ngay lập tức phủ quyết.
Bởi vì hắn tôn trọng Tsudane, hắn cũng thích nàng, thế nên hắn không muốn lừa dối nàng, thà rằng đau ngắn còn hơn đau dài, bằng cách cho nàng đi theo tu luyện, theo thời gian bụng của Mito sẽ to ra, từ đó Tsudane sẽ có thời gian chuẩn bị, nó sẽ không quá đột ngột đối với nàng.
“ Oro, mau đến đây giúp ta mang hành ký.” Giọng nói đầy vui sướng của Tsudane vang lên.
Orochimaru hướng đến Tsudane, đối với nàng lần đi tu hành này không khác nào một chuyến đi du lịch, ai ngờ đón chờ nàng lại là một sự thật đầy khốc liệt, nhưng không còn sự lựa chọn nào khác, Orochimaru thở dài đi đến.
“ Tsudane Xin Lỗi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.