Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 921: Chương 921




“Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư rời khỏi thành Thời Không rồi?”
“Không thể nào tin được, Diệp Tinh có thiên phú mạnh mẽ như vậy, Lâm Tiểu Ngư thậm chí còn có nguyên mẫu thế giới, nếu không có gì bất ngờ thì nhân tộc chúng ta lại có thêm hai vị đại đạo chi chủ rồi.”
“Không biết bọn họ cần bao lâu thời gian mới có thể trưởng thành?”
“Chắc cũng phải tầm mấy trăm ngàn năm nữa!”
Bên trong thành Thời Không, có không biết bao nhiêu ý thức đang chú ý tới bên này, sau đó lại dần dần bình tĩnh lại.
...
Thế giới Hạo Nguyên, Thiên Lan giới, hệ Ngân hà, Trái đất.
Vút...
Trên bầu trời thành phố Thượng Hải, một trận truyền tống lóe lên, ngay sau đó, một máy phi hành bay ra.
Vèo!
Máy phi hành nhanh chóng biến mất, sau đó hai bóng dáng xuất hiện.
“Trở về rồi!” Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư nhìn những hình ảnh quen thuộc.
“Ba, mẹ!”
Đột nhiên, một giọng nói lanh lảnh vang lên. Cách đó không xa, một đứa bé khoảng một tuổi đang phấn khích đững vẫy tay cách đó không xa.
Cậu bé đang được Lưu Mai dắt tay.
Nhìn thấy Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư xuất hiện, Diệp Kiến An, Lưu Mai nhanh chóng chạy tới.
“Tiểu Lân!” Lâm Tiểu Ngư nhìn con trai mình, trong mắt tràn đầy vẻ yêu thương, vội vàng bế cậu bé lên.

Lúc trước cô chỉ có thể thông qua đồng hồ đeo tay mà nhìn con mình.
“Tiểu Lân, sao không để ông bà nội bế?” Diệp Tinh nhìn cậu bé, cười hỏi.
“Ba, con lớn rồi, đã là nam tử hán, sau này con còn phải bảo vệ ba mẹ nữa, tất nhiên không thể để ông bà nội bế rồi.” Diệp Lân nghiêm túc trả lời.
“Vậy sao bây giờ con lại để mẹ ôm?” Diệp Tinh cười hỏi tiếp.
“Bởi vì đã rất lâu con không được gặp mẹ, con muốn mẹ ôm!” Diệp Lân phồng má chu môi nói.
“Ha ha!” Mọi người xung quanh nghe thấy thì đều bật cười.
Diệp Tinh vừa buồn cười vừa đau lòng sờ đầu con trai mình, sau đó ánh mắt nhìn về phía người đàn ông trung niên râu dài bên cạnh: “Mặc Uyên tiên sinh, cảm ơn sự bảo vệ của ông suốt thời gian này.”
“Ha ha, không sao.” Mặc Uyên cười to.
Ông ta nhìn Diệp Tinh, trong lòng cũng tràn đầy vui sướng.
Dùng thực lực Hư không cảnh xông qua tầng mười chín của tháp Đăng Thiên, đứng thứ mười trong số hàng ngàn nhân tộc Hư không cảnh; được người sáng lập ra thành Thời Không- thánh tôn Thời Không thu nhận làm đệ tử; hơn nữa trong tương lai còn có thể đột phá tới đại đạo chi chủ!
Với một tiềm lực kinh khủng như vậy, không biết trong tương lai Diệp Tinh còn có thể phát triển lên cấp độ nào nữa?
“Diệp Tinh, nếu như ngươi đã trở về vậy thì ta cũng đi đây.” Mặc Uyên và Diệp Tinh nói chuyện thêm mấy câu.
Diệp Tinh đã đột phá đến Chân linh cảnh rồi, ông ta không thể nào ở lại bên cạnh Diệp Tinh được nữa.
“Mặc Uyên tiên sinh đi thong thả.” Diệp Tinh mỉm cười, gật đầu.
Mặc Uyên tiến vào trong không gian trận truyền tống, Diệp Tinh nhìn khu vực xung quanh, vung tay phải lên.
Trong tay hắn lập tức xuất hiện một vòng tròn kỳ lạ, chính là trận bàn La Nguyên.
“Để ngăn ngừa vạn nhất, bây giờ xây dựng một đại trận La Nguyên!”
Diệp Tinh không lãng phí một chút thời gian nào.
Hắn nhanh chóng bấm vào khu vực trung tâm trên trận bàn.
Ong...
Nhất thời, một luồng dao động kỳ lạ đột nhiên xuất hiện, bao bọc Trái đất lại.
Sau đó, Diệp Tinh lại bấm tới những khu vực khác!
Bùm!
Những dao động nhanh chóng tràn lan, tốc độ vô cùng nhanh chóng, thậm chí còn vượt xa cả tốc độ ánh sáng, liên tục bao trùm lấy hệ Ngân hà.
Cứ như thế, khoảng không rộng lớn đều được bao phủ bởi một dao động mờ nhạt.
“Chuyện gì vậy?”
“Mọi người có cảm nhận vừa rồi có một sự dao động kỳ lạ không?”
“Làm gì có? Chắc là ảo giác thôi.”
Trong hệ Ngân hà, rất nhiều người nhạy bén cảm nhận được dao động, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.

Nhưng dao động này chỉ thoáng qua một cái rồi nhanh chóng biến mất, mặc dù bọn họ cảm thấy kỳ quái nhưng cũng có rất nhiều người không cảm giác được, thế nên chỉ đành cất giữ nghi ngờ trong lòng.
Một giây... Hai giây...
Một phút trôi qua, lúc này trận pháp đã hoàn toàn bao phủ toàn bộ hệ Ngân hà.
“Đây là trận pháp do thánh tôn Thời Không đặc biệt chế tạo ra sao?”
Diệp Tinh thông qua trận bàn La Nguyên cảm ứng một chút, lúc này hắn đã cảm ứng được hầu hết tất cả mọi khu vực trong hệ Ngân hà. Ý thức của hắn thông qua trận bàn La Nguyên bao phủ toàn bộ hệ Ngân hà.
“Thử một chút!” Diệp Tinh nghĩ thầm.
“Bùm!”
Khu vực trước mặt hắn đột nhiên nổi lên một dao động kịch liệt, một áp lực kinh khủng lan tràn, dao động này đã đạt tới Bất tử cảnh!
Hơn nữa chỉ cần trong đầu Diệp Tinh nảy ra suy nghĩ thì làn sóng dao động mạnh mẽ này có thể ngưng tụ lại ở bất cứ đâu trong hệ Ngân hà!
“Trận pháp này mạnh thật!”
Diệp Tinh cảm nhận một chút, trong lòng vô cùng vui sướng.
Dùng linh hồn thật của hắn thì tất nhiên không thể nào khám phá hết được toàn bộ khu vực rộng lớn này, nhưng nếu dựa vào trận pháp này thì chẳng khác gì nắm trong tay toàn bộ hệ Ngân hà.
“Tiểu Tinh, đây là trận bàn La Nguyên sao?” Diệp Kiến An ở bên cạnh tò mò hỏi.
Lúc trước Diệp Tinh đã nói cho bọn họ biết về chuyện trận bàn La Nguyên.
“Đúng vậy.” Diệp Tinh tươi cười: “Sau này chúng ta sẽ mang theo trận bàn La Nguyên này bên người, để phòng ngừa chuyện dị tộc tới ám sát.”
Cho dù sau này hắn có rời đi thì cũng phải để trận bàn La Nguyên lại cho người nhà.
Diệp Tinh thở phào nhẹ nhõm, có trận bàn La Nguyên thì hắn mới thực sự yên lòng, không cần phải lo lắng đột nhiên xuất hiện nguy hiểm nữa.
Người nhà hắn cũng không nhất thiết phải ở lại Trái đất mà có thể tùy ý đi lại ở bất cứ đâu trong hệ Ngân hà.
Toàn bộ Hệ ngân hà vô cùng to lớn, cho dù để tất cả người Trái đất rải rác ở khắp các nơi trong đó thì cũng rất khó để gặp được một người Trái đất.
Nơi này là đại bản doanh của người Trái đất!

“Ba, mẹ, vậy là kẻ xấu sẽ không xuất hiện nữa ạ?” Diệp Lân nghe người lớn nói chuyện thì tò mò hỏi.
Mặc dù cậu bé còn nhỏ, nhưng vẫn hiểu được lời nói của mọi người.
“Đúng vậy, sẽ không có kẻ xấu nữa.” Diệp Tinh xoa đầu con trai, cười nói.
“Thế thì tốt quá!” Tiểu Diệp Lân hoan hô.
Thu xếp xong mọi chuyện, tất cả trở về biệt thự của nhà họ Diệp.
...
Trong phòng tu luyện, Diệp Tinh yên lặng ngồi khoanh chân, trước mặt là đỉnh ba chân.
Ong...
Dao động thoáng qua, một cánh cửa nhỏ xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
Cánh cửa này tỏa ra dao động chập chờn, độ cao chưa tới mười centimet.
Diệp Tinh chớp mắt, ý thức nhanh chóng tiến vào bên trong.
Khi ý thức của hắn tiếp xúc với cánh cửa, Diệp Tinh chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, hắn xuất hiện trong một không gian rộng lớn.
Toàn bộ không gian chỉ có một bức tường đá khổng lồ.
Sau đó, một con yêu thú tương tự như loài sói xuất hiện.
Yêu thú soi gầm thét, nhanh chóng tấn công Diệp Tinh.
“Bắt đầu tu luyện Ma linh thuật!”
Diệp Tinh nhanh chóng lao tới chiến đấu với yêu thú.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.