Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 681: Quái vật 1




“Hừ!” Mặc Uyên hừ lạnh một tiếng, tay phải nắm chặt, một thanh trường côn xuất hiện trong tay.
“Xoẹt!”
Trường côn vung lên, một luồng con mang đánh tới, dao động cực kì mãnh liệt tản ra.
Hư không giống như một tấm phông nền, vậy mà lập tức xuất hiện một vết nứt khổng lồ.
Trong vết nứt khổng lồ này lập tức có vô số khí lưu màu xám tràn ra như thác nước đổ xuống, nhìn từ dưới lên, giống như là hủy diệt trời đất.
“Mạnh quá!”
Diệp Tinh cảm nhận gia động khi đánh nhau này, trong lòng chấn động.
Mỗi một công kích đều có thể khiến cho trời đất này đổ vỡ Bất Tử Cảnh đó là đẳng cấp sinh mà sinh mệnh đạt tới cực hạn nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sẽ mãi mãi không chết.
Trước đây hắn từng thấy cường giả Bất Tử Cảnh chiến đấu hai lần, nhưng chỉ là qua loa nhất, bây giờ mới thật sự là chiến đấu.
Hai người trước mặt, cho dù Diệp Tinh có thể vô địch Chân Linh Cảnh, cũng cảm thấy bản thân mình chỉ như con kiến con dế, không có chút sức phản kháng nào.
“Rầm!”

Lại có một tiếng ca chạm kịch liệt vang lên, sau đó cường giả Bất Tử Cảnh đó không lùi về sau, mà Mặc Uyên lại lùi về sau mười bước!
“Cái gì?” Sắc mặt Mặc Uyên thay đổi, lúc này thực lực của cường giả Bất Tử Cảnh này mạnh hơn ông. Vậy mà ông ta không phải là đối thủ!
Vút!
Thân thể Mặc Uyên lay động, lập tức xuất hiện bên cạnh Diệp Tinh, nhìn cường giả đó cảnh giác.
Nhiệm vụ duy nhất của ông ta là bản vệ Diệp Tinh an toàn, vừa này ông ta đã đảm bảo rằng không để Diệp Tinh bị thương, nhưng giờ đây không biết cường giả Bất Tử Cảnh này xảy ra thay đổi gì, thực lực thậm chí còn vượt qua cả ông ta, có khả năng thực lực sẽ còn thay đổi, vậy nên giờ đây ông ta không phải coi việc chiến đấu là chính, mà bảo vệ Diệp Tinh là chính.
“Mặc Uyên tiên sinh!” Diệp Tinh không nhịn được nói.
“Diệp Tinh, giờ ta không phải là đối thủ của cường giả này, nếu có gì ngoài ý muốn xảy ra, ta sẽ đưa ngươi rời đi.” Mặc Uyên trầm giọng nói.
Thực ra ông ta có thể không để ý tới những việc khác, cho dù tất cả mọi người đều chết cũng chẳng liên quan gì tới ông ta, ông ta chỉ cần bảo vệ Diệp Tinh cho tốt.
Diệp Tinh gật đầu, mặc dù truy sát Hoa Hiên Nhai rất quan trọng, nhưng bảo vệ tính mạng mình mới là điều quan trọng nhất.
“A! A! A!!!”
Bỗng nhiên, một giọng nói đau đớn truyền tới.
Khi Mặc Uyên lùi về sau, cường giả Bất Tử Cảnh đó cũng không đuổi tới, nhưng trên mặt lại tràn ngập vẻ dữ tợn, vậy mà khí thế dao động trên người không ngừng tăng lên.
Hư không cũng không chịu nổi, liên tục xuất hiện vết nứt. Dãy núi phía dưới mặt đất cũng không chịu nổi, không ngừng sụp đổ, hóa thành cát bụi.
“Sao có thể? Một cường giả Bất Tử Cảnh bình thường mà khí thể dao động có thể đạt tới mức này!” Sắc mặt Mặc Uyên ngưng trọng.
Cho dù có tăng thêm, thực lực cũng không thể tăng mạnh trong một thời gian ngắn.
‘Răng rắc!”
Bỗng nhiên một tiếng nứt vỡ vang lên, áo giáp của cường giả đó lập tức xuất hiện vết nứt, sau đó sau lưng mọc ra một đôi cánh đen.
“Đây là?” Diệp Tinh nhìn Bất Tử Cảnh biến hóa.
Xung giống như tận thế, nhưng dưới sự bảo vệ của Mặc Uyên, hắn không chịu bất cứ xung kích nào.

“Răng rắc!”
Lại có mấy âm thanh nữa vang lên, phần ngực cường giả Bất Tử Cảnh này cũng nứt ra, sau đó mọc ra mấy cánh tay đẫm máu.
Khuôn mặt vặn vẹo, từng bí văn kì lạ giống như giun đang di chuyển.
Bỗng nhiên, phần bên má trái mọc ra một con mắt.
Sau đó trên đỉnh đầu bỗng nhiên mọc ra một chiếc sừng.
Lúc này còn các bộ phận khác vẫn đang biến hóa.
Mà theo sự biến hóa, khí thế dao động trên người cường giả này cũng càng ngày càng mạnh.
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Sắc mặt Diệp Tinh chấn động, ngay cả Mặc Uyên cũng vậy, chấn động nhìn khung cảnh trước mắt.
Chỉ trong một thời gian ngắn, cường giả này bỗng dưng biến thành một quái vật hình thù kỳ dị!
Mấy đôi cánh không đều nhau, những cánh tay dài ngán, trên mặt có các con mắt không đồng đều, cường giả này giống như được tùy ý ghép các bộ phận của rất nhiều người lại với nhau.
Nhất là con mắt đẫm máu điên cuồng đó, sát khí nồng đậm tới cực hạn điên cuồng tản ra.
“Xoẹt!”
Bỗng nhiên, lại có một cánh tay mọc ra từ trong cơ thể, sau đó dường như cả người chịu không nổi trực tuyến đứt thành hai nửa.
Những bộ phận khác của cơ thể cũng không ngừng nứt vỡ, sau khi vỡ ra, khí thế dao động trên người như thủy triều mà tản đi.

“Chết rồi?”
Diệp Tinh nhìn khung cảnh trước mặt, cơ thể cường giả này ngã xuống, sức sống cũng không ngừng biến mất.
Cường giả Bất Tử Cảnh mạnh mẽ này cứ vậy mà chết trước mắt hắn.
“Tà thuật khủng bố quá!” Mặc Uyên nhìn cường giả đã chết, sắc mặt ngưng trọng nói.
“Tà thuật?” Sắc mặt Diệp Tinh khẽ động.
“Dường như tà thuật này làm cạn kiệt tiềm năng của cường giả Bất Tử Cảnh này, sau khi tiềm năng cạn kiệt hoàn toàn, cường giả Bất Tử Cảnh này sẽ chết.”Mặc Uyên trầm giọng nói.
Thực ra muốn giết chết một cường giả Bất Tử Cảnh rất khó, cho dù là bị thương nặng tới đâu, bọn họ đều có thể khôi phục nhanh chóng, nhưng vị cường giả trước mặt này lại cứ vậy là chết trong một thời gian ngắn.
“Có thể sáng tạo ra tà thuật, trừ Hư Vô Ma Giới – nơi mà tội ác tụ tập, ta không nghĩ ra nơi nào khác!” Mặc Uyên lại nói.
“Hư Vô Ma Giới ư?” Diệp Tinh thầm nói.
Vũ trụ không chỉ có một mình nhân tộc lớn mạnh, còn có những gia tộc, sinh mệnh lớn mạnh khác.
“Đi!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.