Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 608: Thiên tài tề tựu ở nhất trọng thiên 1




“Tiểu sư đệ, ta vẫn luôn ở bên ngoài, vừa trở về thành Thời Không thì biết tới ngươi, không tệ.” Người đàn ông vạm vỡ vỗ vai Diệp Tinh, cười nói.
Quả thật danh tiếng của Diệp Tinh hiện nay trong đám thiên tài rất nổi bật.
“Đây là số liên lạc của ta, sau này có chuyện gì khó khăn cứ tìm sư huynh là được.”
Kuiba nói xong, lại nhìn về phía đạo chủ Lăng Hằng, vô cùng cung kính nói: “Thầy, nếu không còn chuyện gì khác đệ tử xin cáo lui.”
“Ừ.” đạo chủ Lăng Hằng gật đầu.
Sau đó Kuiba nhanh chóng rời khỏi nơi này, bên trong cung điện chỉ còn lại Diệp Tinh và đạo chủ Lăng Hằng.
“Diệp Tinh, vi sư thu nhận tổng cộng bốn mươi bảy đệ tử, giờ còn hơn ba mươi hai người, có điều thực lực của bọn họ đều đã ở Chân Linh Cảnh đỉnh phong, sớm đã rời khỏi thành Thời Không, sau này lúc ngươi rời khỏi thành Thời Không có thể đi thăm họ.”đạo chủ Lăng Hằng cười nhẹ, nói.
“Đệ tử đã biết.” Diệp Tinh vội vàng gật đầu.
“Ừ.” đạo chủ Lăng Hằng gật đầu, nói: “Thời gian này nếu ngươi tu luyện có gì khó khăn cứ nói thẳng.”
Nghe vậy Diệp Tinh không dám do dự, nhanh chóng nói ra nghi ngờ của mình.
“Cái này thu triển thế này...” nghe nghi hoặc của Diệp Tinh, đạo chủ Lăng Hằng vung hai tay, từng bí văn kì lạ hiện ra trước mặt Diệp Tinh.

Khiến cho những chỗ Diệp Tinh cảm thấy khó khăn nhanh chóng sáng tỏ.
“Hóa ra là như vậy...” Diệp Tinh hưng phấn nhìn.
Chỉ bảo hơn mãi tận một tiếng sau, tất cả những nghi ngờ của Diệp Tinh đã được giải đáp.
“Haha, có thầy chỉ bảo, những đạo tắc này có thể dễ dàng giải thích.” Diệp Tinh mừng thầm, những điểm còn nghi ngờ khi hắn lĩnh ngộ đạo tắc đã được đạo chủ Lăng Hằng trước mắt giải thích rất dễ hiểu.
Đạo chủ Lăng Hằng là người nắm giữ Đạo Tắc Không Gian và Đạo Tắc Sinh Mệnh hoàn chỉnh đó, hai đạo tắc này trước mặt ông tự nhiên chẳng có bí mật gì.
Giảng giải xong nghi vấn của Diệp Tinh, đạo chủ Lăng Hằng nhìn tiểu đồ đệ của mình, nói: “Diệp Tinh, chưa tới ba ngày nữa là tiến vào bí cảnh Tinh Nguyên rồi, giờ vi sư có một vài đề nghị.”
“Mời thầy nói.” Diệp Tinh lập tức cung kính nói.
Đạo chủ Lăng Hằng nhìn Diệp Tinh, nói: “Bậc thanh Tinh Nguyên hoàn toàn là một nơi truyền thừa, sau khi ngươi vào đó không cần vội vàng xông lên trên, xông lên càng nhanh, khả năng bị loại càng cao, bậc thang này có uy áp tương ứng. Vậy nên, ngươi phải nắm giữ một độ nhất định.”
“Độ?” Diệp Tinh nghe cẩn thận.
“Trên mỗi một bậc thang truyền thừa ngươi càng hấp thụ nhiều, sự bài xích của bậc thang này với ngươi càng yếu, khi tiến lên bậc thang bên trên, lực bài xích cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều. Tất nhiên, nếu cứ dừng mãi không tiến cũng vô dụng, trong một thời gian tương ứng lực bài xích cũng sẽ tăng lên.”
Đạo chủ Lăng Hằng nói: “Bậc thang Tinh Nguyên này thực ra là nhìn vào tiềm lực của bản thân, tiềm lực càng cao, số bậc thang tiến lên sẽ càng cao, càng có được nhiều lợi ích.”
“Tiềm lực?” lòng Diệp Tinh động một cái.
Tiềm lực rất khó nói, đều thông qua biểu hiện bên ngoài, ví dụ như tốc độ lĩnh ngộ đạo tắc, ví dụ như nắm giữ bí thuật công kích càng nhanh,....
“Có điều phải lấy được đủ lợi ích trên bậc thang Tinh Nguyên, không những cần xem tiềm lực của bản thân, còn pahir xem cách thức. Cho dù tiềm lực có cao đến đâu, bậc thang này cũng không hiểu được, đừng có vội vàng xông lên trên, như vậy sẽ càng bị loại sớm.” đạo chủ Lăng Hằng nói tiếp.
“Vậy nên, sau khi ngươi tiến vào bậc thang Tinh Nguyên không được nóng lòng, trên bậc thang có thể nhìn thấy những người khác, hơn nữa sẽ ảnh hưởng tới xếp hạng, nhưng xếp hạng này chẳng có tác dụng gì, cho dù bí cảnh Tinh Nguyên nổi tiếng thì đã sao? Vô dụng với các ngươi.”
“Tóm lại, duy trì cân bằng, tìm được độ của bản thân trên bậc thang, ổn định tiến về phía trước.”
Đạo chủ Lăng Hằng cứ dặn dò như vậy, Diệp Tinh lập tức gật đầu, nói: “Vâng, thầy. Con sẽ chú ý.”
“Ừ. Đi đi.” đạo chủ Lăng Hằng nhìn Diệp Tinh, khẽ cười nói.
Đối với đệ tử Diệp Tinh này, ông rất hài lòng.

“Đệ tử xin lui.” Diệp Tinh cung kính lui xuống.
...
“Truyền thừa trên bậc thang Tinh Nguyên và lực bài xích?” đi trên đường, Diệp Tinh thầm nói trong lòng.
Bậc thang Tinh Nguyên này là một cơ duyên cực lớn, những lợi ích mà mỗi người lấy được trên đó không giống nhau.
“Ting!”
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên đồng hồ trong tay Diệp Tinh kêu lên.
Hắn nhìn một chút, trên mặt lộ ra sự vui vẻ, không chút do dự bấm nhận.
“Anh Diệp!” Trong đồng hồ, một giọng nói vui mừng vang lên.
“Tam Đại.” Diệp Tinh cười nói.
Là tiếng của Vương Tam Đại.
“Anh Diệp, còn có tôi.”
“Diệp Tinh.”
Tiếng mấy người khác cũng vang lên, đó là mấy người Hoàng Viêm, Lân Pha, Tần Phong, Dương Thu.

Sau khi tám người bọn họ thất bại ở cuộc tuyển chọn thiên tài của cung Hạo Nguyên, vẫn luyện đi theo huấn luyện cùng lão giả Hâm Vũ ở sân huấn luyện Hồn Thiên.
“Mọi người vẫn đang huấn luyện à?” Diệp Tinh cười hỏi.
“Không.” giọng nói trầm ổn của Hoàng Viêm vang lên, trong lời nói cũng mang theo sự hưng phấn khó nói: “Diệp Tinh, chúc mừng cậu xông qua tầng thứ bảy Tháp Đăng Thiên, đã vô địch cường giả Chân Linh Cảnh sơ kì rồi!”
Chân Linh Cảnh, đó là sự tồn tại vô địch ở hệ ngân hà, cường giả mạnh nhất của hệ ngân hà cũng chỉ mới ở Hư Không Cảnh mà thôi, hơn nữa chỉ có vài người!”
“Ông biết rồi?” Nghe vậy, Diệp Tinh ngây ra.
Tin tức này hắn không hề nói với mấy người Hoàng Viêm.
“Haha, anh Diệp, danh tiếng của anh bây giờ nổi tiếng như vậy, tất nhiên bọn tôi biết rồi.” tiếng cười to của Lân Pha truyền tới: “Bây giờ bọn em phải tới một nơi, anh Diệp, tới lúc đó anh đừng bất ngờ quá nhế.”
“Ồ? Khiến tôi ngạc nhiên?” Diệp Tinh cười nói: “Hiện giờ thứ có thể khiến tôi ngạc nhiên không nhiều.”
“Hehe, anh Diệp, anh đừng tự tin như vậy.” Vương Tam Đại cười hehe nói.
Nói một lát, mấy người kết thúc cuộc gọi.
“Không biết thực lực mấy người Hoàng Viêm thế nào rồi?” Diệp Tinh thầm nói, trên mặt mang theo vẻ tươi cười.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.