Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 450: Cuối cùng




"Xem ra Diệp Tinh là không vào được thành Thời Không rồi."
Đây là một tinh cầu hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, trên tinh cầu, một người đàn ông thân cao hơn mười mét, diện mạo giống như người người trái đât, lại chỉ có một con mắt, sau lưng còn có một cái đuôi, vô cùng cường tráng nhìn video, khóe miệng lộ ra một tia tươi cười.
"Bị loại cũng tốt." Tâm tình của người đàn ông trung niên rõ ràng không tệ.
Ông ta là linh chủ Ba Quân, bởi vì duyên cớ Diệp Tinh mà bị bất tử phủ chủ Kim Hồn đưa đến nơi này, Diệp Tinh đạt được thành tích càng tốt, áp lực ông ta chịu cũng càng lớn.
"Chỉ là từ Thiên Lan giới đi ra, cũng không cần nghĩ đi bao xa." Linh chủ Ba Quân mỉm cười nhìn video.
Gia tộc bất tử Nguyên Lam, Tử Thược nhìn video.
“Cuối cùng cũng dừng lại.” trong lòng Tử Thược vô thức thở phào một hơi.
“Cung Hạo Nguyên cũng không tệ, tu luyện ở đó cũng khá tốt.” Trên mặt bà ta lộ ra một nụ cười.
...
Tâm tình của mọi người trên toàn Thiên Lan Giới không giống nhau, mà cuộc khảo nghiệm của thành Thời Không vẫn đang tiếp tục.
Diệp Tinh bị loại cũng không khiến cho mấy nhân vật lớn chú ý tới.
Dù sao hiện giờ hắn cũng chẳng có điểm nào chói mắt.
“Hửm? Tiểu Ngư?” Bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn về một phía xa, Lâm Tiểu Ngư cũng bị loại rồi.
Hắn dừng bước ở bậc thang thứ hai mươi mốt, Lâm Tiểu Ngư dừng bước ở bậc thang thứ hai mươi ba.

Luận về ảnh hưởng của huyễn cảnh, bởi vì nguyên nhân của kiếp trước, đến cả Lâm Tiểu Ngư hắn cũng không bằng.
“Diệp Tinh.” Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh, có điều cô không nói gì, lập tức kéo tay Diệp Tinh.
Bọn họ đứng đó im lặng rất lâu, nhìn những người khác tiếp tục khảo nghiệm huyễn cảnh.
Soạt! Soạt! Soạt!
Từng người tiến hành khảo nghiệm, từng thiên tài cũng không ngừng bị đưa ra ngoài.
“Năng lực chống lại huyễn cảnh của những thiên tài này tầm thường quá, vậy mà có hàng vạn người dưới bậc thang ba mươi.”
“Không vượt qua được bậc thứ ba mươi, ý chí và nghị lực này đều quá kém.”
“Tâm tính như vậy muốn trở thành cường giả tuyệt thế rất khó.”
...
Từng vị cường giả đang không ngừng bàn tán.
“Xem kìa, Đồng Mục Sâm bước lên bậc thứ tám mươi rồi. mạnh quá, ý chí đã vượt qua phần lớn cường giả Đạo Tắc Cảnh rồi.”
Một cường giả Bất Tử Cảnh lên tiếng.
Trên bậc thang thứ tám mươi, có một chàng trai hai mắt toàn là màu đen, không có tròng mắt trắng sắc mặt bình tĩnh, dường như không có bất cứ tình cảm nào, trực tiếp bước lên bậc thang thứ tám mươi mốt.
Sau đó, anh ta tiếp tục tiến về phía trước.
Bậc thứ tám mươi mốt... bậc thứ tám mươi hai....bậc thứ tám mươi ba....
Dường như tất cả những sự tồn tại mạnh mẽ đề đổ dồn ánh mắt về phía anh ta.
“Bước qua bậc thứ tám mươi lăm rồi.”
“Tám mươi sáu rồi!”
“Không biết có thể qua được bậc thứ chín mươi không.”
“Qua rồ! Chín mươi mốt, Đồng Mục Sâm tới cực hạn rồi.”
“Chín mươi mốt bậc.”
Dưới ánh mắt của mọi người, Đồng Mục Sâm đứng ở bậc thứ chín mươi hai, trên khuôn mặt hiện lên vẻ đấu tranh, cuối cùng không tiến về phía trước nữa.
“Bước qua được bậc thứ chín mươi mốt, ý chí, nghị lực này đều vượt qua phần lớn cường giả Hư Không cảnh rồi!”
“Không hổ là thiên tài huyễn cảnh mạnh mẽ.”

“Thiên tài tuyệt thế của nhân tộc chúng ta ít, thiên tài huyễn cảnh đã hàng nghìn hàng vạn năm chưa xuất hiện rồi!”
...
Mọi người kinh ngạc cảm thán, có điều trong mát lại lộ ra vẻ vui mừng.
“Vậy mà có thể bước lên được bậc thứ chín mươi hai.” Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm nhìn Đồng Mục Sâm.
Cách biệt giữa hắn và Đồng Mục Sâm quá lớn.
“Thiên phú huyễn cảnh? Không biết có thể sao chép hay không?” trong lòng Diệp Tinh thầm nói.
Sau khi Đồng Mục Sâm bị loại lặng lẽ đứng một bên, lúc này người ở trên bậc thang huyễn cảnh gần như đã bị loại hơn nửa.
“Tới cực hạn rồi?” Trên bậc thang thứ tám mươi lăm, Hỗn Vũ khẽ nhíu mày.
Soạt!
Bóng dáng anh ta lập tức biến mất, xuất hiện trên quảng trường khổng lồ.
“Bậc thang thứ tám mươi lăm, không tệ.”
“Có thể nói là một thiên tài toàn diện.”
Rất nhiều cường giả Bất Tử Cảnh gật đầu.
Sau đó, Lư Vân Đạt như sóng sau đè lên sóng trước, bước tới bậc thang thứ tám mươi mốt mới dừng lại.
Tiếp sau đó, trên bậc thang thứ tám mươi, thiên tài kiếm đạo Vô Ngân đó mới dừng lại.
Lại trôi qua thêm mấy phút nữa, tất cả mọi người đều bị loại, cuộc khảo nghiệm kết thúc.

Đồng Mục Sâm, chín mươi hai bậc.
Hỗn Vũ, tám mươi lăm bậc.
Lưu Vân Đạt, tám mươi hai bậc.
Vô Ngân, tám mươi bậc.
Ngoài bốn người bọn họ ra, những người khác tất cả đều dừng bước dưới tám mươi bậc.
“Haha, chúc mừng, Huyết Vụ, đoán chừng Lư Vân Đạt của thế giới Hạo Nguyên các ngươi có thể vào được thành Thời Không, trở thành thiên tài nòng cốt đó.”
Bên cạnh Huyết Vụ, một vài người cười chúc mừng.
“Haha...”
Trên mặt Huyết Vụ lộ ra một nụ cười, nói gì đó với những cường giả Bất Tử Cảnh này, khảo nghiệm huyễn cảnh của Lư Vân Đật thật sự khiến cho ông ta kinh ngạc trong lòng.
“Có điều mấy người Hắc Tháp, Diệp Tinh.”
Nghĩ tới những người khác, Huyết Vụ lại nhíu mày.
Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư chỉ lên được hai mươi mấy bậc, mà Hắc Tháp có hi vọng tiến vào thành Thời Không cũng dừng bước ở bậc thứ ba mươi hai, thành tích đều đứng phía sau.
Soạt!
Sau khi cuộc khảo nghiệm kết thúc, bóng của đạo chủ Càn Lăng dao động, sau đó xuất hiện trên không trung.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.