Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 420: Thực lực đột phá 1




"Phục chế hay không phục chế?" trong đầu Diệp Tinh nhanh chóng xoay chuyển rất nhiều ý nghĩ.
Tuy nhiên chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt hắn liền đưa ra quyết định.
"Chuyển hóa!"
Ý thức Diệp Tinh trực tiếp ra lệnh.
Ầm!
Nhất thời, điểm sáng màu đen nhanh chóng nhanh rời đầu não của hắn, sau đó hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán đi, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Dễ nhận thấy rất nhiều khí lưu màu xám đã biến thành thiên phú không gian của Diệp Tinh.
Hiện tại nhìn bộ dáng Diệp Tinh căn bản không phải đối thủ của Lư Vân Đạt, chỉ nhìn khí lưu màu xám tiêu hao trong đầu anh ta nhiều như vậy liền có thể tưởng tượng đến thiên phú không gian cường đại của Lư Vân Đạt.
Cho nên bây giờ không phải thời điểm để hắn do dự.
"Thú vị, thân là thiên tài đứng thứ ba của Thiên Lan giới, thực lực vậy mà lại mạnh hơn rất nhiều so với Kim Vũ kia, đã nhận lấy của ta một đòn tấn công vậy mà cũng không có phản ứng gì." trên mặt Lư Vân Đạt lộ ra vẻ hứng thú.
Mục tiêu của anh ta là tìm kiếm đối thủ xếp hạng ba vị trí đầu trong ba nghìn vị diện kia, trước đó anh ta tùy ý ra một đòn tấn công đến Kim Vũ cũng đã không trụ nổi, trực tiếp trọng thương, nhưng với Diệp Tinh giống như không có chuyện gì vậy.
"Ta cũng muốn xem thử xem ngươi có thể chịu đựng được bao nhiêu đòn công kích của ta?" Nói xong, chân phải Lư Vân Đạt đạp mạnh một cái trên mặt đất, thân ảnh giống như là một vệt ánh sáng nhanh chóng đánh tới, thậm chí hư ảnh còn như bị bóp méo.

...
Đây là một tòa cung điện to lớn, trước cung điện từng vị cường giả với thân hình khác nhau đang nhìn video trước mắt.
Trên người những cường giả này mỗi người đều tán phát khí thế ba động đạt đến trình độ cực kỳ kinh khủng, tản ra khí tức bền bỉ từ xưa đến nay.
"Đây chính là Lư Vân Đạt? Là thiên tài được dự đoán đứng đầu trong ba nghìn vị diện của thế giới Hạo Nguyên?"
"Cơ sở lĩnh ngộ Đạo tắc Không gian, đạo tắc Hệ Phong đều rất thâm sâu, chạm tới hạt giống hư không đã một được thời gian."
"Thiên phú như vậy hẳn là nên sánh ngang với mười vị thiên tài đứng vị trí đầu của thế giới Hạo Nguyên chúng ta."
...
Từng vị cường giả vô cùng kinh ngạc mà tùy ý đánh giá.
Nhìn kỹ video trước mắt bọn họ,
Chính là tình cảnh chiến đấu của hai người Lư Vân Đạt và Diệp Tinh.
...
Xoạt!
Phong nhận cực đại đánh úp tới, tản ra chấn động mãnh liệt, mục tiêu công kích chính là vị trí hiểm yếu của Diệp Tinh.
"Sinh mệnh yên diệt!" Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng.
Một đóa hoa sen màu trắng xuất hiện, phía trên tản ra chấn động vô cùng kinh khủng.
Trong thời gian dài như vậy, thức thứ bảy sinh mệnh yên diệt, Diệp Tinh đã có thể thi triển thuần thục!
"Răng rắc!" Thế nhưng gặp phải luồng phong nhận kia, Diệp Tinh căn bản ngăn cản không nổi, thân thể trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Hướng phong nhận phát tán ra làn sóng vô cùng sắc bén, hung hăng đâm vào trên người Diệp Tinh.
"Phụt!" Trong miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi lớn.
"Hồi sinh!" Thôi thúc sinh nguyên thuật, lục phủ ngũ tạng Diệp Tinh vỡ vụn lại đang nhanh chóng được chữa trị.

"Vậy mà vẫn không hề hấn gì!" ánh mắt Lư Vân Đạt sáng lên, tiếp tục thi triển đòn công kích.
Từng luồng từng luồng Phong Nhận xen lẫn Hệ Phong, đạo tắc không gian chấn động, vô cùng ác liệt, thương thế trên người Diệp Tinh đang không ngừng tăng thêm.
"Chết tiệt, bí thuật hồi sinh của mình tuy là mạnh, nhưng căn bản không so được với tốc độ tiêu hao của người này!" Diệp Tinh sắc mặt khó coi.
Mỗi một lần công kích, thương thế bên trong cơ thể hắn đều tăng thêm một chút.
Thực lực của người này cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi, khó có thể tưởng tượng thanh niên này và hắn đều cùng ở Thiên Huyền cảnh đỉnh phong.
Làm sao bây giờ?
Lòng Diệp Tinh lập tức trùng xuống, nếu như bị loại bỏ ra ngoài, vậy hắn cũng không có khả năng gia nhập vào thế lực của chúa tể thế giới Hạo Nguyên.
"Diệp Tinh!" Nơi xa, Lâm Tiểu Ngư vội vàng hô lên.
Diệp Tinh vì đề phòng liên lụy đến Lâm Tiểu Ngư đã rời đi ra xa, tìm cơ hội để Lâm Tiểu Ngư chạy trốn. . Truyện Hài Hước
Tuy nhiên Lâm Tiểu Ngư rõ ràng không có ý định này.
Oong...
Từng luồng băng sương xuất hiện, không ngừng công kích Lư Vân Đạt.
Đối diện với mấy đòn công kích này, Lư Vân Đạt tiện tay đánh tan, nhưng dần dần vẫn chịu ảnh hưởng.
"Hừ!" Lư Vân Đạt hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên, một luồng phong nhận liền hướng Lâm Tiểu Ngư đánh tới.

"Tiểu Ngư." Diệp Tinh nhất thời lo lắng hô to.
Hắn có được sinh nguyên thuật, có thể cấp tốc khôi phục, nhưng Lâm Tiểu Ngư không có.
"Ta sẽ chỉ đối đầu với ba hạng đầu nổi danh trong vị diện, có điều ngươi đã ra tay với ta, vậy không trách ta được rồi." Lư Vân Đạt nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư, thanh âm lạnh lùng nói.
Dưới một luồng phong nhận, Lâm Tiểu Ngư căn bản ngăn cản không nổi, trong nháy mắt bị trọng thương.
Xoạt!
Lại một luồng phong nhận hướng Lâm Tiểu Ngư đánh tới.
"Chết tiệt!" Diệp Tinh đè nén phẫn nộ trong lòng, cho dù hắn biết mình sẽ bị loại cũng không sao, nhưng thấy Lâm Tiểu Ngư bị tấn công, phẫn nộ trong lòng hắn căn bản không che giấu được.
Không gian! Sinh mệnh! Hắc ám!
Ba loại đạo tắc chấn động hoàn toàn tổ hợp lại với nhau, Diệp Tinh huy động chiến đao, trực tiếp vung ra.
Vèo!
Một đường đao sáng bay ra.
"Xoẹt!" Bỗng nhiên, trong hư không vậy mà truyền đến từng tiếng đổ vỡ vang vọng, dọc theo phương hướng ánh đao tiến lên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.