Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 412: Điểm thưởng hạo nguyên quý báu




Một số tin tức xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
“Sáu trăm ngày có thể đạt tới Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong?” nhìn dòng tin này, trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ kinh hãi.
Phải biết rằng thân thể con người hấp thụ linh lực có hạn chế, điều này được quyết định bởi các phương diện, liên quan tới thiên phú của bản thân, nhưng càng quan trọng hơn là liên quan tới đặc tính của linh quả và dược thảo.
Cho dù là các loại linh quả, dược thảo gì, vốn không phải chỉ có mỗi linh lực, trong đó còn hàm chứa một số thứ, giống như một cái cây vậy, hàm chứa rễ cây, thân cây, vỏ cây, lá cây vân vân,... linh lực trong dược thảo và linh quả cũng vậy, vậy nên lúc cơ thể con người hấp thụ cũng có nghĩa là những thứ khác cũng được hấp thụ vào, như vậy khi đạt tới độ bão hòa, cơ thể lại phải bài trừ những thứ đó ra, vậy nên mới tạo ra hiện tượng cách một khoảng thời gian mới đạt được kết quả của sự hấp thụ.
Giờ đây nhìn thấy linh dich Đạo Tắc này, rõ ràng không có những hạn chế đó, chỉ trong vòng sáu trăm ngày, đây đã là một khoảng thời gian cực ngắn rồi.
Phải biết, thiên phú mạnh mẽ như Diệp Tinh, chỉ riêng hấp thụ linh lực Thiên Huyền Cảnh để đạt tới đỉnh phong Thiên Huyền Cảnh thôi, đã tốn mất mấy năm rồi!
Càng tu luyện về sau lượng linh lực cần hấp thụ càng nhiều, số lượng linh lực mà Đạo Tắc Cảnh cần hấp thụ thậm chí còn hơn Thiên Huyền Cảnh gấp mười lần, có thể thấy rằng tác dụng rất lớn.
“Nếu mình đột phá tới Đạo Tắc Cảnh, sau đó lại sử dụng linh dịch Đạo Tắc, không tới hai năm mình có thể đạt tới Đạo Tắc Cảnh đỉnh phong!” trong mắt Diệp Tinh bỗng nhiên lộ ra một tia mong đợi, trong lòng có một khát vọng muốn đổi mãnh liệt.
ở Thiên Huyền Cảnh đã chạm tới hạt giống Hư Không, hắn muốn đột phá Đạo Tắc Cảnh vốn chẳng có gì khó, chỉ có điều vẫn luôn kìm lại mà thôi!
Xem giá cả một chút, đổi ba mươi bình linh dịch Đạo Tắc cần 300 điểm Hạo Nguyên, nếu trừ đi vẫn còn 1000 điểm Hạo Nguyên.

Nhìn những bảo vật khác, Diệp Tinh càng xem càng động lòng, các loại bảo vật hắn đều ước lấy được toàn bộ!
“Nhiều bảo vật như vậy!”
“Điểm Hạo Nguyên này đáng tiền quá!”
...
Mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại cũng đang xem, trong mắt tràn ngập sự hưng phấn.
“Chẳng trách tất cả thiên tài đều điên cuồng như vậy! Gia tộc Bất Tử Cảnh cũng không muốn bỏ qua tài nguyên như vậy!”
“Đổi cái nào mới tốt?”
“Đợi khảo nghiệm xong rồi hãy đổi.”
...
Mọi người hưng phấn nhìn từng món bảo vật.
“Ting!” Bỗng nhiên đồng hồ trên tay Diệp Tinh lại vang lên, hắn nhìn một chút, cười rồi kết nối.
...
Gia tộc Kim hồn, bất tử phủ chủ Kim Hồn im lặng đứng đó, nhìn từng chàng trai xuất hiện.
“Phủ chủ.” Sau khi những chàng trai này xuất hiện vô cùng cung kính nói.
Bất tử phủ chủ Kim Hồn không nói gì, lúc khuôn mặt lạnh lùng nhìn một chàng trai mặc áo giáp đen, khóe miệng không nhịn được nở một nụ cười.
“Thầy!” Côn Nhất xuất hiện, anh ta đi tới bên cạnh bất tử phủ chủ Kim Hồn, vô cùng cung kính nói.

“Côn Nhất, lần này làm không tệ.” Kim Hồn gật đầu, lần khảo nghiệm này từ đầu tới cuối tên Côn Nhất đều xếp hạng nhất.
Trên khuôn mặt Côn Nhất mang theo vẻ ngưng trọng, nói: “Phủ chủ, trong không gian chiến đấu con phát hiện một người, khuôn mặt của hắn ta trông rất lạ, nhưng chắc chắn đã chạm tới hạt giống Hư Không.”
“Con xem bảng xếp hạng trước đi đã.” Sắc mặt Kim Hồn không thay đổi, lập tức nói.
Côn Nhất nhìn bảng xếp hạng, bỗng ngây ra một lát.
Mười mấy vị trí đầu, gia tộc bất tử Kim Vũ bọn họ có hai người, gia tộc bất tử phủ chủ Nguyên Lam có một người, gia tộc bất tử Côn Dương có một người, mười vị trí còn lại toàn bộ đều tới từ hệ ngân hà, không thuộc thế lực của ba đại gia tộc bất tử!
“Người mà con gặp phải chắc là một trong những người tới từ hệ ngân hà.” Kim Vũ trầm giọng nói.
Anh ta vung ta, sau đó trên không trung xuất hiện mười khuôn mặt: “Không chỉ như vậy, bọn họ còn tới từ cùng một tinh cầu.”
Hiển nhiên, Kim Hồn đã điều tra xong tin tức của mấy người Diệp Tinh.
“Là hắn!” Nhìn thấy khuôn mặt Diệp Tinh, Côn Nhất lập tức nhận ra.
“Tới từ cùng một tinh cầu, tiềm lực của tinh cầu đó phải lớn tới mức nào?” Côn Nhất hơi lộ ra vẻ xúc động.
Bỗng nhiên anh ta nhớ tới một việc, vô cùng nghiêm túc nhìn Kim Hồn, nói: “Thầy, Diệp Tinh đó thực lực rất mạnh, con không phải đối thủ của hắn ta.”

“Cái gì? Thực lực của hắn ta vượt qua con?” Nghe vậy Kim Hồn ngây ra, lần đầu tiên sắc mặt xảy ra biến hóa.
Trong cuộc tuyển chọn mấy năm trước, mấy người Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư bị loại, theo anh ta thấy chắc là chỉ vừa mới chạm tới hạt giống Hư Không thôi, nên thứ hạng mới cao như vậy.
Thực lực như vậy gia nhập thế lực của chú tể thế giới Hạo Nguyên rất khó, dù sao Côn Nhất chạm tới hạt giống Hư Không từ mấy năm trước cũng chỉ có hi vọng mà thôi, không phải nắm chắc một trăm phần trăm.
Nhưng vậy mà thực lực của Diệp Tinh còn mạnh hơn Côn Nhất!
Điều này hoàn toàn vượt qua khỏi dự liệu của anh ta.
“Ba Quân!” Suy nghĩ mấy giây, Kim Hồn nhìn về phía đoàn người gầm lên.
Linh chủ Ba Quân đứng ra, trong đáy mắt rõ ràng mang theo một tia hoảng sợ, nói: “Cha.”
“Đem video của Diệp Tinh trong cuộc tuyển chọn mấy năm trước ra đây cho ta!” Kim Hồn trầm giọng nói.
Thiên phú còn mạnh hơn cả Côn Nhất, thiên tài Thiên Huyền Cảnh mạnh nhất Thiên Lan Giới, vậy mà lại thất bại ở cuộc tuyển chọn mấy năm trước? Đây quả thực là trò cười lớn nhất thiên hạ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.