Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 352: Thu thi thể yêu thú bất tử




Diệp Kiến An muốn nói gì đó, nhưng lại không nói ra miệng, dùng sức vỗ vai Diệp Tinh mấy cái.
“Ba, thực lực của ba tăng lên rồi.” Diệp Tinh cười nói
Hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư, lúc này trong mắt hai người đều hiện lên vẻ vui mừng, tất cả đều ở trong những lời không nói ra.
Hắn gật đầu với đám người Chu Vũ Huyên đứng bên cạnh
“Woa, anh, anh tới vũ trụ, vậy vũ trụ đó như thế nào?” Mặt Diệp Phong đầy vẻ kích động nhìn Diệp Tinh.
“Chúng ta đi vào rồi nói.” Diệp Tinh cười nói.
Gặp lại người nhà mình, bạn bè quen thuộc của mình lần nữa, trong lòng hắn ngập tràn sự ấm áp.
Bước vào bên trong căn phòng quen thuộc, lòng Diệp Tinh nháy mắt trở nên an yên.
So với vũ trụ xa lạ, tàn khốc, đây mới là nhà của hắn, là nơi mà hắn cần phải bảo vệ.
“Sau khi con và Nguyên Lệ Văn rời khỏi trái đất, ba tháng sau tới hệ ngân hà...”

Diệp Tinh kể hết mọi việc mình trải qua một lần.
Sau khi tới Hàn Vân tinh hệ ngân hà, xin gia tộc Nguyên Lam giúp đỡ thất bại, chỉ nhận được một chút thì lao, sau đó bước đi không mục đích mà tìm cách, trong lúc vô ý đã tới chợ nô lệ, nghĩ tới thi thể của một con yêu thú Bất Tử lần trước gặp được trên trái đất, vậy nên cố gắng đi theo phương án này, cuối cùng lấy được hai món bảo vật...
Diệp Tinh nói không ngừng, có điều việc liên quan tới khí lưu màu xám sao chép lại không hề nói ra.
Khí lưu màu xám này hoàn toàn đi người lại quy tắc của vũ trụ, quá mức nghịch thiên, bản thân Diệp Tinh còn chưa thể làm rõ, hắn chắc chắn sẽ không nói với bất cứ ai.
Mọi người có mặt ở đó đều ngây ra, nghe Diệp Tinh nói.
“Anh, chợ nô lệ ở hệ ngân hà thật sự có nhiều Vương Cảnh, Hoàng Cảnh, thậm chí trên Hoàng cảnh như vậy?” Diệp Phong nuốt một nước miếng nói.
“Thật!” Diệp Tinh gật đầu: “Giống như gia tộc Nguyên Lam nói đó, người mạnh nhất hệ ngân hà là cường giả Hư Không Cảnh, dưới đó còn có Đạo Tắc cảnh, sau đó mới tới Thiên Huyền Cảnh cũng chính là trên Hoàng Cảnh, người ở hệ ngân hà hầu như đều là Thiên Huyền Cảnh, dù sao bọn họ cũng được tu luyện từ nhỏ.”
Mọi người im lặng, nếu so sánh thì, thực lực của trái đất quá yếu.
“Diệp Tinh, anh lấy được hai món bảo vật đó, chuẩn bị đi lấy thi thể yêu thú Bất Tử kia ra hả?” Lâm Tiểu Ngư hỏi.
“Ừm!” Diệp Tinh gật đầu, trầm giọng nói: “Lấy thi thể yêu thú Bất Tử ra, đây là hi vọng duy nhất của chúng ta. Có điều trước đó anh đã gửi tin cho mấy người Hoàng Viêm bọn họ rồi, bây giờ đợi bọn họ tới rồi nói tiếp.”
Hắn còn có việc cần bàn giao cho Hoàng Viêm.
...
Rất nhanh mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại, Thư Lạc Y đã tới, Hoàng Viêm cũng theo sát phía sau.
“Anh Diệp!”
“Ông chủ!”
Mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại nhìn thấy Diệp Tinh, mặt mày vô cùng kích động kêu lên.

“Không tồi, thực lực tiến bộ hết rồi.” Diệp Tinh cười gật đầu.
Trong thời gian hơn nửa năm, mấy người Lân Pha đã tiến bộ rất nhiều, dường như đều đạt tới đỉnh phong Vương Cảnh rồi, đột phá tới Hoàng Cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
“Diệp Tinh, cậu trở về rồi? Việc tám cây cội đen khổng lồ sao rồi?” Hoàng Viêm bước tới không hề phí lời mà hỏi trực tiếp.
“Việc này từ từ nói.” Diệp Tinh lại kể lại một lần nữa.
Nghe vậy, mấy người Hoàng Viêm trở nên trầm lặng.
“Tôi đã sớm nhìn ra cô gái Nguyên Lệ Văn này không đáng tin rồi, hóa ra thật sự không đáng tin!” Lân Pha không nhịn được nói, trong lòng tức giận.
Những người khác cũng vậy.
Bọn họ vì cứu Nguyên Lệ Văn mà đã rất cố gắng, thậm chí Diệp Tinh bất chấp nguy hiểm, không ngờ tới cuối cùng lại có kết quả như vậy.
“Không thể đặt hết hi vọng vào người khác được, nếu không thể cầu xin sự giúp đỡ của gia tộc Nguyên Lam, vậy chúng ta tự mình nghĩ cách.” Diệp Tinh lắc đầu nói.
Hắn vẫy tay phải, trong tay xuất hiện rất nhiều dược thảo và linh quả, bay trước mặt mấy người Lân Pha và Vương Tam Đại, Hoàng Viêm.
“Những tài nguyên này mọi người nhận lấy, gia tộc Nguyên Lam cho chút thù lao, bây giờ chúng ta phải lấy tốc độ nhanh nhất để thăng cấp thực lực.”

Nói xong Diệp Tinh lại vẫy tay, một vài công pháp quang đoàn xuất hiện.
“Đây là một số quang đoàn tu luyện dưới Đạo Tắc Cảnh, mọi người chọn một cái đi!”
Những thứ này trong nhẫn không gian của hắn đều có phần cho một trăm người, nhìn thấy những cường giả trong vũ trụ đó, trong lòng Diệp Tinh có một cảm giác vô cùng cấp bách.
Trái đất quá yếu đuối, cho dù ở trong vũ trụ bọn họ cũng chỉ là một con kiến con dế vô cùng nhỏ bé mà thôi.
Muốn trái đất mạnh lên, phải phát triển toàn diện. Chỉ dựa vào sức người thôi căn bản là không đủ.
Mà tài nguyên trong không gian của hắn cũng chẳng dùng được bao lâu nữa.
Mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại không hề khách sáo, trực tiếp thu tài nguyên và quang đoàn tu luyện lại.
Bọn họ đã sớm quyết định sẽ đi theo Diệp Tinh, cho dù Diệp Tinh căn dặn điều gì, bọn họ nhất chắc chắn sẽ làm.
“Diệp Tinh, cảm ơn!” Hoàng Viêm cũng nhận lấy những thứ này, vô cùng nghiêm túc nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.