Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 335: Trong lòng lạnh lẽo




Nguyên Lệ Văn nhìn người đàn ông trước mặt, liền vội vàng hỏi: "Mẹ của ta đâu? Có ở đây không?"
"Tiểu thư Lệ Văn, Tử Thược đại nhân đang ở bên trong phủ, đã có người đi vào thông báo." Người đàn ông vô cùng cung kính nói, anh ta nhận ra được thân phận của cô gái trước mặt này.
Nghe vậy, trên mặt Nguyên Lệ Văn lộ ra vẻ tươi cười.
Cô ta trực tiếp bước đi vào, Diệp Tinh vội vàng đi theo.
Người đàn ông này liếc nhìn Diệp Tinh một cái, mặc dù có chút nghi ngờ, nhưng mà không dám ngăn cản.
Xem tình huống Diệp Tinh hiển nhiên là được Nguyên Lệ Văn mang đến, bất kể Nguyên Lệ Văn mang theo ai vào, anh ta cũng không thể chủ động chặn cản.
Đi vào trong phủ, hàng loạt kiến trúc rộng lớn kỳ dị hiện ra trước mặt Diệp Tinh, trong đình viện có một cái ao thật lớn, lúc này trong ao còn có mấy chục loại cá kỳ lạ, thân mình dài đạt tới một mét, toàn bộ thân hình che kín vảy.
Trong miệng những loại cá kỳ lạ này dày đặc răng nanh sắc bén, hơi thở dao động tản mát ra trên người chúng đều đạt tới Vương cảnh!

Phong cách kiến trúc bên trong toàn bộ cung điện hoàn toàn khác biệt với Địa Cầu, nhưng lại có một loại mỹ cảm kỳ dị, khiến cho người ta vừa nhìn đã cảm thấy thật hoàn mỹ.
Không đi quá xa, từ phía xa có một đoàn người đi tới, cầm đầu chính là một người phụ nữ thoạt nhìn không đến ba mươi tuổi, người phụ nữ này mặc một thân áo giáp màu xanh, mái tóc xõa tung, cả người thoạt nhìn có một loại mị lực kỳ dị.
Nhìn thấy người phụ nữ này, dòng khí màu xám trong đầu Diệp Tinh lại dao động một chút, trong lòng hắn nhất thời kinh hãi.
"Dòng khí màu xám lại dao động, thực lực của người phụ nữ này đã đạt tới bước nào rồi?" Diệp Tinh thầm nghĩ.
Trước kia lúc hắn ở trên Địa Cầu từ xa cảm ứng được sự mạnh mẽ của vị bất tử Phủ chủ Mặc Vũ kia, dòng khí kỳ dị màu xám trong đầu liền dao động một chút.
Dòng khí kỳ dị này ngoại trừ phục chế thiên phú, thì còn có tác dụng cảm giác được nguy hiểm.
Không cần nghĩ cũng biết, thực lực của người phụ nữ này nhất định rất mạnh.
"Đạo Tắc cảnh sao? Hay là Hư Không cảnh? Chân Linh cảnh?" Trong lòng Diệp Tinh thầm nghĩ.
Tử Thược mang theo đoàn người đi tới, thấy được Nguyên Lệ Văn bình yên vô sự, trên mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười, bà đi đến trước mặt Nguyên Lệ Văn, kéo cô ta liên tục quan sát, nói: "Văn Văn, rốt cuộc con đã trở lại! Con khiến mẹ lo lắng chết mất."
"Mẹ!" Nguyên Lệ Văn giống như một đứa bé, nhào vào trong lòng người phụ nữ.
Cô ta làm nũng hai câu, sau đó chỉ vào Diệp Tinh, nói: "Mẹ, vị này chính là Diệp Tinh, lần này con đi đến Tinh cầu thất lạc, phi thuyền bị cây cột màu đen khổng lồ phá hủy, nếu không nhờ Diệp Tinh, thì chắc con đã bị Thị huyết thú giết chết rồi."
"Thị huyết thú?" Nghe vậy, sắc mặt Tử Thược thay đổi, bà biết thực lực của Nguyên Lệ Văn, đối mặt với Thị huyết thú tuyệt đối không có lực ngăn cản.

"Bái kiến Tử Thược đại nhân!" Diệp Tinh vẫn im lặng đứng ở bên cạnh, nghe được Nguyên Lệ Văn giới thiệu, vội vàng bước đến, vô cùng cung kính nói.
Một mạch này của Nguyên Lệ Văn là một mạch trực hệ của vị bất tử Phủ chủ Nguyên Lam kia, thân phận rất cao.
"Diệp Tinh?" Tử Thược hờ hững liếc nhìn Diệp Tinh một cái.
Với cảnh giới của bà ta đương nhiên là có thể trong nháy mắt nhìn ra được Diệp Tinh mới vừa đạt tới Thiên Huyền cảnh không bao lâu, thực lực như vậy còn không bằng cả hai tên thủ vệ gác cổng ở một nơi cư trú trong Hệ Ngân Hà của gia tộc bất tử Nguyên Lam bọn họ, thật sự không có chỗ nào để cho bà xem trọng.
"Cám ơn ngươi cứu Văn Văn, một lúc nữa ta sẽ cho ngươi một ít thù lao." Tử Thược khẽ gật đầu nói.
Trong lòng Diệp Tinh theo bản năng xuất hiện một loại cảm giác xấu, tính tình của Tử Thược này quá mức lãnh đạm, không biết có thể hỗ trợ hay không.
"Mẹ, lần này con mang Diệp Tinh tới nơi này là còn có chuyện rất quan trọng." Nguyên Lệ Văn vội vàng nói: "Diệp Tinh đến từ Tinh cầu thất lạc, Chú tể thế giới Hạo Nguyên bắt đầu chọn lựa nhân tài, một ít Tinh cầu thất lạc bị lựa chọn, bắt đầu một cuộc tu luyện đẫm máu, con muốn nhờ cha nói một tiếng với Gia chủ, xin bất tử Phủ chủ Kim Hồn giúp một việc nhỏ, loại bỏ cây cột khổng lồ màu đen kia.
"Loại bỏ cây cột khổng lồ màu đen?" Tử Thược nghe vậy, mày khó nhận ra hơi nhíu lại một chút.
"Mẹ, không phải là quan hệ giữa Gia chủ và bất tử Phủ chủ Kim Hồn tốt lắm sao? Đây chỉ là một chuyện rất đơn giản, hẳn là có thể dễ dàng giải quyết mà?" Thấy mẹ mình không nói lời nào, Nguyên Lệ Văn liền vội vàng nói.

Diệp Tinh đứng đó, không biết nên nói cái gì, đành phải im lặng không nói một câu.
"Văn Văn, chuyện này cha con không giúp được." Vài giây sau, Tử Thược lắc lắc đầu.
Oanh!
Nghe vậy, trái tim Diệp Tinh lập tức chìm vào đáy vực.
Hy vọng duy nhất của hắn khi đi vào vũ trụ này nằm trên người bất tử Phủ chủ Nguyên Lam, nếu bọn họ không giúp đỡ, thì hắn muốn gặp được bất tử Phủ chủ Kim Hồn gần như là một chuyện không có khả năng.
Muốn gặp được đã là chuyện không có khả năng, huống chi là muốn xin bất tử Phủ chủ Nguyên Lam hỗ trợ.
Sự tồn tại kia, không biết phải đạt tới bước nào mới có thể khiến cho bọn họ coi trọng?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.