Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 230: Công ty bảo vệ




"Giang Lam Thành, đây là Diệp tổng, ông chủ chân chính của công ty chúng ta." Giám đốc Trương lập tức nói. Trong mắt ông ta lại có một tia nghi hoặc, trước đây Diệp Tinh bỗng nhiên thu mua công ty nhỏ này của ông ta, hơn nữa còn để cho ông ta tuyển Giang Lam Thành vào, thế nhưng Giang Lam Thành lại không biết Diệp Tinh.
"Ông chủ thực sự?" Giang Lam Thành nhìn Diệp Tinh, trên mặt có chút kinh ngạc. Ông chủ công ty khiến ông ta vẫn nghi hoặc rốt cuộc cũng xuất hiện, lại còn là một thanh niên rất trẻ tuổi.
"Giám đốc Trương, hiện tại tôi đã tới rồi, tiền lương cùng tiền thưởng của ông sẽ kịp thời chuyển vào tài khoản của ông, ngày mai ông tới đây làm thủ tục bàn giao." Diệp Tinh phân phó nói.
"Được." Giám đốc Trương gật đầu. Trước đây Diệp Tinh đã cùng ông ta nói chuyện này. Nói vài câu, Giám đốc Trương rời khỏi nơi này, trước cửa công ty, chỉ có Diệp Tinh và Giang Lam Thành.
"Ông chủ,cậu... Cậu có biết tôi không?" Giang Lam Thành nghi hoặc nhìn Diệp Tinh. Ông ta cẩn thận suy nghĩ một chút, căn bản không biết Diệp Tinh.
"Quen biết, trước kia tôi ở trên đường nhìn thấy ông tay không bắt được mấy tên trộm có vũ khí, tôi cảm thấy ý thức chính nghĩa của ông rất mạnh, thân thủ lại không tệ, cho nên liền chiêu mộ ông vào công ty bảo vệ này. Nhưng tôi rất bận rộn, bây giờ mới đến đây.” Diệp Tinh cười nói.

Tất nhiên là hắn nói nhảm. Kiếp trước Giang Lam Thành thường xuyên ở trước mặt Diệp Tinh nói trước đây mình lợi hại cỡ nào, đương nhiên là Diệp Tinh cũng biết những chuyện này.
"Thì ra là như vậy a." Giang Lam Thành ngược lại có chút ngượng ngùng. Nguyên nhân ông ta vẫn nghi hoặc lại là cái này.
"Ngày mai công tác của giám đốc Trương sẽ được bàn giao, sau này để ông đảm nhiệm chức giám đốc công ty." Diệp Tinh mỉm cười nói.
Giang Lam Thành đối với công việc tuyệt đối là tận tâm tận lực, chưa bao giờ hàm hồ.
"Tôi làm giám đốc?" Giang Lam Thành sửng sốt.
"Nửa năm nay ông rất nhiệt tình với công việc, dường như đều là người sớm nhất đến công ty, cũng là người rời khỏi công ty muộn nhất, lẽ ra phải được đãi ngộ tốt hơn." Diệp Tinh cười nói: "Như thế nào? Không tin năng lực của mình sao?"
Nghe vậy, Giang Lam Thành nghĩ đến vợ con mình, làm giám đốc công ty bảo vệ tiền lương đương nhiên sẽ cao hơn, điều kiện sống của gia đình ông ta cũng sẽ tốt hơn một chút. Chỉ do dự hai ba giây, Giang Lam Thành trực tiếp gật đầu nói: "Cảm ơn ông chủ đã tín nhiệm tôi, tôi nhất định cố gắng làm tốt công việc của mình." .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ở Trọ Cùng Nhà
2. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
3. Trong Ánh Chiều Tà
4. Âm Mưu
=====================================

Diệp Tinh nhìn Giang Lam Thành, mỉm cười nói: "Được, kế tiếp các nghiệp vụ khác của công ty tạm dừng lại, bên cạnh công ty là tiểu khu Thư Hương, vừa mới trang trí xong, tôi đã mua cả tiểu khu, sau này nhiệm vụ của các ông chính là trông coi tiểu khu này."
"Vâng." Giang Lam Thành gật đầu. Ông ta cũng vì bàn tay to của Diệp Tinh mà chấn động. Bao nhiêu tiền mới có thể mua toàn bộ chung cư?
"Mặt khác, nếu như ông có bạn bè là cựu chiến binh, chỉ cần nhân phẩm đáng tin cậy, cũng có thể trực tiếp tuyển đến công ty, phụ trách an toàn cho chung cư. Miễn là không vượt quá số lượng hạn chế của công ty là được, tiền lương không phải là một vấn đề. " Diệp Tinh lại nói: "Về phần một số người trong công ty có nhân phẩm kém, trực tiếp sa thải!"
Tận thế giáng xuống, vừa mới bắt đầu Diệp Tinh sẽ ở lại Thượng Hải, mưu đồ bảo vật bên trong cây cột màu đen kia. Mà chung quanh Thượng Hải cũng không an toàn, Diệp Tinh cũng không có ý định mang theo ba mẹ mình đi tới ngày tận thế.
Bởi vì hắn không chỉ phải suy nghĩ đến ba mẹ, còn có một nhà chú út, cậu út cùng thân thích, còn có ba mẹ Lâm Tiểu Ngư cùng một ít thân thích, ngoài ra còn có đám người Vương Tam Đại cùng với thân thích của bọn họ.
Tận thế đen tối giáng xuống, máy bay sẽ trực tiếp ngừng hoạt động, các khu vực khác cũng sẽ không ngừng bị phá hủy, đường từ Thượng Hải đến Tây An tuyệt đối tràn ngập nguy cơ. Bọn họ có đi xe cũng không có khả năng nhiều người như vậy đi một chiếc xe, tất nhiên sẽ bị tách ra.
Một khi nguy hiểm xảy ra, cứu hộ không nhất thiết sẽ đến kịp. Vì vậy trong năm này nhất định trước tiên nên đưa họ đến Tây An.
Đám người ba mẹ vào ở trong tiểu khu Thư Hương, lại do đám người Giang Lam Thành bảo hộ, phương diện an toàn cũng có thể bảo đảm. Đây là trong lòng Diệp Tinh đã sớm nghĩ ra đối sách tốt.

Trên người hắn còn có gần mười tỷ, mua một tiểu khu là chuyện dễ dàng. Về phần nhân phẩm của Giang Lam Thành, hắn tuyệt đối yên tâm. Hơn nữa có Giang Lam Thành, nhân phẩm đội ngũ do ông ta dẫn dắt hẳn là không có vấn đề gì. Cho dù có chút vấn đề, hắn sẽ ở thời gian cuối cùng biểu hiện năng lực của mình cho bọn họ xem một chút, đến lúc đó cho dù trong lòng có ý nghĩ cũng chỉ biết thu liễm lại.
Tận thế đen tối, đây là biến cố lớn, cho dù Tây An rất an toàn, nhưng Diệp Tinh cũng phải chuẩn bị đầy đủ!
- Biết rồi, ông chủ!
Nghe Diệp Tinh nói như vậy, trên mặt Giang Lam Thành nhất thời lộ ra một tia vui mừng. Ông ta có mấy người chiến hữu sống cũng không được như ý, hoàn cảnh làm việc hoàn toàn không thể so sánh với công ty bảo vệ hiện tại của ông ta, nhân phẩm, năng lực của bọn họ đều có, chẳng qua lúc trước Giang Lam Thành ở công ty cũng có chút không kiên định, cũng không dám vận dụng quyền lợi của mình tùy ý đem mấy người này an bài vào.
"Được rồi, cứ như vậy đi! Trời sắp tối, không cần phải ở lại công ty.” Diệp Tinh nhìn Giang Lam Thành cười nói.
"Biết rồi, ông chủ." Giang Lam Thành gật đầu.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.