Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 22: Tụ Họp





Lâm Tiểu Ngư rõ ràng cảm thấy tâm trạng vi diệu của hai người, nhưng cô cũng cảm nhận được sự yêu thích của Diệp Tinh đối với, trong lòng cảm thấy rất ngọt ngào.
Đi dạo trong sân trường một lúc, bỗng nhiên điện thoại Lâm Tiểu Ngư reo lên.
Alo!Nhận điện thoại, nói mấy câu, Lâm Tiểu Ngư cúp điện thoại.
Bạn cùng phòng gọi tới, quân sự kết thúc, bọn em chuẩn bị đi ra ngoài liên hoan, Diệp Tinh anh đi cùng em đi! Thấy ánh mắt của Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư cười hì hì nói.
Được.
Diệp Tinh gật đầu một cái, hắn suy nghĩ một chút hỏi: Em và bạn cùng phòng liên hoan, anh đi có được không?Không sao, trừ anh, Hạ Lâm và Trương Mộng cũng sẽ dẫn bạn trai mang theo.
Lâm Tiểu Ngư cười nói!.
Thời gian trôi nhanh, Lâm Tiểu Ngư dẫn Diệp Tinh đi tới cổng trường, lúc này nơi đó đã có năm người đang chờ.
Trong 5 người có 4 người là bạn cùng phòng của Lâm Tiểu Ngư.
Nữ sinh Chu Lãnh Huyên chân dài xinh đẹp, Trương Mộng nhỏ nhắn đáng yêu, Chu San tóc xoã màu vàng, còn có Tiền Giai Giai.
da ngăm đen, tóc ngắn mặt trònBốn nữ sinh mặc quần áo khác nhau, không còn bộ quần áo huấn luyện cồng kềnh nữa.
Không có nữ sinh xấu, chỉ có nữ sinh không biết làm đẹp, đổi một thân quần áo, lúc này mấy người đứng chung một chỗ rất hấp dẫn ánh mắt, ngay cả Tiền Giai Giai cũng có chút đáng yêu.
Dĩ nhiên, người vượt trội nhất là Chu Lãnh Huyên không thể nghi ngờ.
Váy dài màu tím, hơi lộ vổ và xương quai xanh, trông tổng thể tản ra một cỗ ý vị vô hình, xung quanh có rất nhiều nam sinh ánh mắt không nhịn được nhìn về phía cô.
Một trong những nữ sinh xinh đẹp nhất của đại học năm nhất, hiện tại ở đại học Thượng Hải rất nhiều người biết đến cô.
Trừ bốn người, còn có một nam sinh thân cao gần 1m8, toàn thân cơ bắp, mặt mũi anh ta mặc dù không phải rất đẹp trai, nhưng lại rất cương nghị.
Tiểu Ngư, Diệp Tinh, giới thiệu một chút, đây là Chu Cường, bạn trai của tôi.

” Trương Mộng tiến lên, thoải mái giới thiệu.
Xin chào.
Ánh mắt Chu Cường nhìn Lâm Tiểu Ngư một chút, lại nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.
Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư cũng mỉm cười đáp lại.
Hạ Lâm và bạn trai cậu ấy đại khái mấy phút nữa mới đến, chúng ta chờ một lát.
Chu San đi tới cười nói.
Diệp Tinh, Lâm Tiểu Ngư tất nhiên không ý kiến.
Sau đó Lâm Tiểu Ngư và 5 nữ sinh đứng chung một chỗ, bỏ mặc Diệp Tinh cùng Chu Cường, ríu rít nhỏ giọng nói chuyện.
Mộng Mộng, cậu có bạn trai lúc nào vậy? Vậy mà chúng tôi lại không biết?Đúng vậy đúng vậy, cậu giấu kỹ quá!Nói mau, bắt đầu từ khi nào?! Mấy nữ sinh cười truy hỏi.
Trương Mộng và Chu Cường cũng mới tới đâyBa ngày trước, thấy Chu Cường cũng thuận mắt, phù hợp với bạn trai trong tưởng tượng của tôi, vậy nên liền qua lại một chút xem sao.
Trương Mộng cười hì hì nói.
Cô ta ngược lại rất tự nhiên hào phóng, căn bản không xấu hổ.
Cậu nói cậu một người cao 1m58 tìm một người1m8, có phải có chút đáng không? Chu San trêu ghẹo nói.
Nghe được câu này, Trương Mộng giống như mèo bị đạp đuôi vậy, nhất thời tức giận nói: Nói bao nhiêu lần rồi, tôi 1m6! 1m6!Được đuọc, 1m6.
Mấy người đều nở nụ cười.
Một lát sau, Hạ Lâm và bạn trai của cô chạy tới.
Xin lỗi, tới trễ.
Hạ Lâm mặt lộ vẻ xin lỗi nói.
Cô mặc một bộ váy màu hồng, trong tay cầm một cái túi LV, là loại túi LV kinh điển, giầy cũng là hãng nổi tiếng, người tuy thon nhỏ nhưng ngực lại vô cùng đồ sộ.
Mặc dù dung mạo của Hạ Lâm được coi là đẹp, so với Chu Lãnh Huyên, Lâm Tiểu Ngư kém hơn một chút, nhưng dáng người lại tốt nhất trong hội, chưng diện như vậy quả là đại mỹ nữ, tỉ lệ quay đầu trước tiên không tới 100%, nhưng cũng đến 80%.
Bên cạnh cô là một nam sinh cao khoảng 1m75, đeo một chiếc kính gọng vàng, ăn mặc chỉnh tề sạch sẽ, hơi có cảm giác của nhân sĩ tinh anh.
Đây là bạn trai tôi Thạch Lỗi, đàn anh năm ba.
Hạ Lâm cười giới thiệu với mọi người: Thạch Lỗi nhà tôi còn là hội phó hội sinh viên đó.
Nói xong, Hạ Lâm lại tiếp giới thiệu Thạch Lỗi với mọi người ở đây.
Khi thấy Chu Lãnh Huyên và Lâm Tiểu Ngư, sâu trong ánh mát Thạch Lỗi hiện lên một ánh sáng rõ ràng, anh ta cười nói: Rất hân hạnh được làm quen với các em, nếu sau này có ai muốn vào hội học sinh, trực tiếp tìm tôi là được rồi.
Ba nam sinh, sáu nữ sinh cuối cùng tụ tập đông đủ ở đây.
Nói mấy câu đơn giản, Chu San tiến lên phía trước nói: Bụng cũng đói rồi, các cậu đã nghĩ xong tới nơi nòa liên hoan chưa?San San, chuyện này cũng không cần cậu lo lắng.
Hạ Lâm cười nói: Tôi có một chị gái cùng quê làm quản lý tại khách sạn cách nơi này không xa, chúng ta tớ đó ăn đi, thuận tiện chiếu cố công việc của chị ấy một chút.
”Mọi người tất nhiên không có ý kiến.

Quyết định xong chỗ đi, chín người đi ra khỏi cổng trường.
Rất nhanh, bọn họ đãtới một nơi.
Khách sạn Linh Nham, đây là khách sạn bốn sao.
Nhìn khách sạn mười mấy tầng lầu trước mắt, mấy người đều nhận ra.
Hạ Lâm, khách sạn Linh Nham này chi phí hơi cao.
Trương Mộng thở dài nói.
Khách sạn Linh Nham, có chút danh tiếng ở đại học Thượng Hải, đồ ăn bên trong rất ngon, nhưng mà đắt.
Không cần lo lắng, lần này bạn trai tôi mời khách! Hạ Lâm kéo cánh tay Thạch Lỗi, cười nói.
Thân là đàn anh năm ba đại học Thượng Hải, lần đầu gặp mặt, bữa ăn này tôi mời.
Thạch Lỗi mặt mỉm cười nói.
Đàn anh hào phóng.
Trên mặt Chu Cường mang theo vẻ tươi cười, nói: Nếu đã vậy, vậy chúng tôi cung kính không bằng tuân lệnh.
Anh ta cũng không có gì phải ngại, Diệp Tinh cũng không ý kiến gì, có người mời ăn cơm mà thôi, cùng lắm thì lần sau ăn cơm lại mời lại là được.
Đoàn người tiến vào nhà ăn.
Rất nhanh, một cô gái mặc tây phục chính thức, trang điểm nhẹ nhàng đi tới.
Chị Hân.
Hạ Lâm nhất thời mừng rỡ gọi.
Tiểu Lâm.
Triệu Hân mặt tươi cười, nói: Em và bạn cứ ở đây chơi thoải mái.
Đây là phiếu giảm giá 20%, chi phí hôm nay của các em toàn bộ giảm giá 20%.
Cảm ơn chị Hân.

trên mặt Hạ Lâm tràn ngập sự vui vẻ nói.
Cười nói mấy câu, Triệu Hân rời đi.
Tôi nghe nói khách sạn Linh Nham hầu như không giảm g ía, chỉ có một ít hội viên khách quý lâu dài mới được giảm giá.
Chu Cường thở dài nói.
Trương Mộng liếc hắn một cái, nói: Lần này là bạn trai Lâm Lâm mời khách, lần sau chính là anh.
Tất nhiên rồi! Chu Cường lập tức nói.
Mọi người gọi món đi, trước kia tôi thường xuyên ở ăn cơm chỗ này, hương vị nơi này rất được.
Thạch Lỗi cười nói.
Mỗi người đều chọn một hai món ăn mà mình thích.
Cả một chiếc bàn, Hạ Lâm, Thạch Lỗi, Chu San, Trương Mộng, Chu Cường tương đối sôi nổi.
Lâm Tiểu Ngư thỉnh thoảng nói hai câu, còn Chu Lãnh Huyên rất lạnh nhạt, hầu như không mở miệng, mà Tiền Giai Giai chính là cẩn trọng ngồi một bên, không nói tiếng nào.
Diệp Tinh ngồi bên cạnh Lâm Tiểu Ngư, cũng không có nói lời nào, trong lòng hắn lúc này đang lặng yên suy nghĩ về việc của tiệm thú cưng.
Diệp Tinh.
Bỗng nhiên, một giọng nói truyền tới, lúc này Thạch Lỗi đang nhìn hắn.
Tôi nghe nói cậu cũng là tân sinh năm nhất đại học Tượng Hải phải không? Thạch Lỗi cười hỏi.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.