Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 218: Bảo vật bên trong tảng đá




Vào lúc hai anh em bọn họ đang vui vẻ, lúc này trong phòng 83, khóe miệng Diệp Tinh cũng lộ ra vẻ tươi cười.
"Tới tay!"
Dùng 100 triệu tệ, đấu giá thành công ngọn núi nhỏ kỳ lạ này, Diệp Tinh cảm thấy hoàn toàn đáng giá.
"100 triệu tệ, món bảo vật thứ ba đã bán đấu giá xong, chúc mừng vị khách phòng 83, bởi vì thể tích của Hoa Thảo sơn quá lớn, sau khi hội đấu giá kết thúc sẽ đưa Hoa Thảo sơn đến đại sảnh, đến lúc đó có thể tùy ý xử lý."
Chử Huyền mỉm cười nói: "Kế tiếp bắt đầu món bảo vật thứ tư."
Lúc sau, từng món bảo vật được bán đấu giá, tuy rằng cũng là một ít bảo vật kỳ lạ, có điều Diệp Tinh lại không có hứng thú đối với những thứ này, rất nhanh, toàn bộ 10 món bảo vật được bán đấu giá xong.
"Chúng ta đi!"
Ngay khi đấu giá chấm dứt, Khương Hằng, Khương Lâm bước ra khỏi phòng 51, nhanh chóng đi tới đại sảnh, ánh mắt nhìn về phía phòng 83.
"Em thật muốn nhìn xem người ở phòng 83 là ai?" Khương Lâm nhìn chằm chằm kia phòng.
Dưới tầm mắt của bọn họ, Diệp Tinh trực tiếp đi ra.

"Diệp Tinh?" Khương Lâm sửng sốt, trên mặt lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.
"Sao lại là Diệp Tinh? Lúc trước cậu ta bán đi hai công ty cũng mới kiếm được hơn 40 tỷ tệ, vậy mà lại chấp nhận tiêu 39 tỷ để mua Kiếm Sinh Mệnh?"
Khương Lâm tràn đầy vẻ khó có thể tin.
Lúc trước anh ta còn cho rằng là một tập đoàn lớn nào đó ngang hàng với gia tộc Khương thị đang cạnh tranh với bọn họ.
Giống như một gia tộc lấy ra không đến một nửa tiền liền nhất định sẽ thương cân động cốt, lấy ví dụ như Diệp Tinh, tương đương với gia tộc này lập tức lấy ra hơn phân nửa tài sản, như vậy tính lên, toàn bộ công ty sẽ nhanh chóng lâm vào tê liệt.
Cho dù tập đoàn Khương thị của bọn họ vô cùng khổng lồ, nhưng mà lấy ra tài chính mấy chục tỷ đã muốn hết sức, nếu tiếp tục ra thêm tài chính, toàn bộ hoạt động kinh doanh của công ty sẽ phải chịu ảnh hưởng rất lớn.
Tiền mặt và tài sản cố định là khái niệm hoàn toàn bất đồng.
Không chỉ có là Khương Lâm, mà Khương Hằng cũng nhìn Diệp Tinh, trong mắt có vẻ suy tư.
Nếu anh ta là Diệp Tinh, tuyệt đối sẽ không lựa chọn làm như vậy.
Bên trong các căn phòng không ngừng có người đi ra, ngoài các đại gia tộc khác, còn có đám người Tần Nhược Hi.
Phía xa, mười mấy người hỗ trợ vận chuyển một tòa núi nhỏ đến.
"Là Hoa Thảo sơn!"
Mọi người ở đây lập tức liền nhận ra.
"Diệp tiên sinh." Một người cầm đầu trong số mười mấy người nhìn Diệp Tinh, cười nói: "Diệp tiên sinh, ngọn Hoa Thảo sơn này ngài dự tính xử lý như thế nào?"
Lời của ông ta vừa dứt, lập tức mọi người xung quanh đều khiếp sợ nhìn Diệp Tinh.
"Hoa Thảo sơn này là Diệp Tinh đấu giá."
"Cậu ấy chính là chủ nhân của phòng 83."

"Rất quyết đoán! Tôi còn tưởng rằng lấy ra 39 tỷ tệ là tập đoàn đỉnh cấp Khương thị."
......
Những người xung quanh vô cùng khiếp sợ, ngay cả Tần Nhược Hi cũng kinh ngạc liếc mắt nhìn Diệp Tinh một cái.
Hai công ty lớn dưới tay Diệp Tinh đều bán, thậm chí còn bán cho cha của cô ta một cái, bán ra với giá trên trời 25 tỷ tệ.
Kết quả tiền mà Diệp Tinh bán hai công ty lớn lại dùng để tới nơi này mua Kiếm Sinh Mệnh.
"Tìm một chỗ nào đó ở nơi này để phá ra đi!"
Không để ý đến những người khác, Diệp Tinh nhìn Hoa Thảo sơn ở trước mặt, nói.
Hoa Thảo sơn này lớn như vậy, muốn vận chuyển ra ngoài cũng là một vấn đề rất lớn, cho dù hắn có nhẫn không gian, nhưng mà hắn không có khả năng để lộ ra ở trong này.
Hiện tại Diệp Tinh nóng lòng muốn trở về nghiên cứu Kiếm Sinh Mệnh, hắn lười ở đây lãng phí thời gian với ngọn núi Hoa Thảo sơn này.
"Được, Diệp tiên sinh." Người đàn ông cầm đầu gật gật đầu.
Ông ta dẫn những người khác vận chuyển tảng đá khổng lồ đến một nơi có không gian rộng mở cực lớn trong hội đấu giá.
"Đi, xem một chút! Nhìn xem tảng đá có giá trị 100 triệu tệ rốt cuộc là cái dạng gì." Khương Lâm nhìn tảng đá khổng lồ, trên mặt lộ ra vẻ hơi hứng thú.

Những người khác cũng cảm thấy rất hứng thú, cũng đi theo.
"Diệp tiên sinh, cắt hay là làm như thế nào?" Người đàn ông trung niên hỏi.
Diệp Tinh xem xét một chút, nói: "Không cần cắt, trực tiếp dùng đồ đập vỡ Hoa Thảo sơn này ra là được."
Thứ mà hắn khát vọng cũng không phải là Phỉ Thúy hay là thứ gì khác bên trong tảng đá, cho nên đập nát cũng không ảnh hưởng gì đến hắn.
Người đàn ông trung niên vẫn là lần đầu tiên nghe được yêu cầu kỳ lạ như vậy, có điều dĩ nhiên ông ta không có khả năng phản đối.
"Răng rắc!"
Tảng đá khổng lồ bắt đầu không ngừng bị phá vỡ, biến thành từng khối khối mảnh nhỏ, hơn nữa thể tích cũng bắt đầu không ngừng giảm nhỏ.
"Diệp Tinh, không nghĩ tới cậu lại có quyết đoán lớn như vậy, nếu tôi là cậu, tôi sẽ không có khả năng làm như vậy." Khương Hằng nhìn Diệp Tinh cảm thán nói.
Diệp Tinh đương nhiên biết anh ta đang nói đến chuyện gì, cười cười cũng không có nói thêm cái gì.
Ở bên cạnh Khương Hằng, Khương Lâm mỉm cười nói: "Diệp Tinh, tôi rất có hứng thú với thanh Kiếm Sinh Mệnh 39 tỷ kia, muốn thử một lần xem Kiếm Sinh Mệnh này có thật sự có hiệu quả kỳ dị như vậy hay không? Không biết có thể cho tôi xem một chút hay không?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.