Lúc này Viên Viên nghe thấy lời anh trai mình nói, biết mình sắp phải rời đi rồi, cô ấy nghiêng cái đầu nhỏ nhìn Diệp Tinh, bỗng nhiên hỏi: “Kiếm Ngân, ngươi có biết Diệp Tinh không?”
“Diệp Tinh?”
Nghe vậy, Diệp Tinh cười. nói: “Tất nhiên là ta biết.”
“Anh Diệp Tinh là thần tượng của ta đó, là người mà ta sùng bái nhất.” Mặt Viên Viên tự hào, nói.
Bên cạnh, biểu tình trên khuôn mặt Húc Hồn đông cứng lại, sắc mặt nháy mắt đen xì.
Sau khi nói xong, Viên Viên lại có chút nghi ngờ nhìn Diệp Tinh một cái, nói: “Kiếm Ngân, ta vẫn luôn cảm thấy ngươi và anh Diệp Tinh có chút giống nhau.”
“Ồ? Có chút giống nhau?” Diệp Tinh cười, nói: “Thật ư? Vậy thì đúng là vinh hạnh của ta.”
Trái lại, hắn có chút ngạc nhiên về cảm giác nhạy bén của Viên Viên.
“Aiz, mặc dù giống, nhưng không thể nào. Chắc chắn thực lực của anh Diệp Tinh không bì được với ngươi.” Viên Viên lẩm bẩm, lại phủ định suy đoán của bản thân.
Tính toán một chút, hiện giờ Diệp Tinh mới tu luyện được hơn hai trăm năm mà thôi, chỉ hơn hai trăm năm có thể miểu sát cường giả Bất Tử Cảnh cao cấp, chắc chắn trong vũ trụ không thể có thiên tào khủng bố như vậy.
“Mặc dù bây giờ không bằng, nhưng sau này chắc chắn sẽ vượt qua.” lẩm bẩm một câu, trong mắt Viên Viên lại lộ ra vẻ kiên định.
“Đi thôi!”
Thấy cô còn đang lẩm bẩm nói gì đó, Húc Hồn đen mặt, không nhịn được lại đánh cô.
“Kiếm Ngân, tạm biệt, có cơ hội chúng ta sẽ gặp nhau.” Anh ta nhìn Diệp Tinh cười nhẹ rồi nói.
“Có cơ hội sẽ gặp.” Diệp Tinh cười, gật đầu.
Hắn nhìn bóng dáng Húc Hồn, Viên Viên càng lúc bay càng xa, rất nhanh đã biến mất không thấy nữa, mà lúc này chỉ còn lại một mình hắn.
“Những dị tộc Bất Tử Cảnh đỉnh cấp đó chuẩn bị ám sát mình?” lặng lẽ đứng ở nơi đó, khóe miệng Diệp Tinh lộ ra một nụ cười lạnh lẽo.
Ong...
Cơ thể hắn nhanh chóng biến hóa, nháy mắt Diệp Tinh đã biến thành dáng vẻ của một vị cường giả khác.
Đây là phân thân huyễn tộc của hắn, biến đổi cơ thể và khí tức dễ như trở bàn tay.
Nếu thật sự ẩn núp, không ai có thể phát hiện ra hắn.
“Hiện giờ mình cũng chẳng có việc gì, hoàn toàn có thể yên tâm du ngoạn trong bí cảnh Thiên Nguyên này.”
Suy nghĩ một chút, Diệp Tinh nhanh chóng quyết định.
Mặc dù nói bên trong không gian trao đổi không còn bảo vật nữa, nhưng bây giờ vẫn còn rất nhiều cường giả bên trong không gian.
“Tiếp tục rèn luyện!” cơ thể Diệp Tinh lay động, sau đó nhanh chóng bay về phía xa.
...
Thời gian thấm thoát thoi đưa, tin tức liên quan tới nhân loại Kiếm Ngân vẫn đang lưu truyền.
“Nghe nói yêu tộc đã có cường giả Bất Tử Cảnh đỉnh cấp gia nhập, muốn giết nhân loại Kiếm Ngân.”
“Không chỉ có yêu tộc, linh tộc và ma tộc cũng đã phát Huyền Thưởng rồi.”
“Tiền tài khiến người ta động lòng, trên người nhân loại Kiếm Ngân có nhiều bảo vật như vậy, chắc chắn có cường giả động lòng.”
“Có thể miểu sát cương giả Bất Tử Cảnh cao cấp, nhân loại Kiếm Ngân này là ai? Trước đây chưa từng nghe nói tới, thoáng cái xuất hiện lại còn mạnh như vậy.”
“Phải đó, cho dù là du ngoạn thì chắc hẳn cũng phải có cường giả khác từng gặp, nhưng trước đó căn bản không hề có ai quen biết Kiếm Ngân này.”
“Có tin tức nói rằng nhân loại Kiếm Ngân là một đệ tử của đạo chủ Không Hàn của nhân tộc.”
...
Các cường giả bàn tán.
Trước đây Diệp Tinh đã tạo nên chấn động quá lớn, vậy nên tin tức truyền ra ngoài cũng dài hơn.
Có điều khoảng thời gian tiếp theo bọn họ sẽ không còn gặp được nhân loại Kiếm Ngân nữa, tin tức cũng dần dần bắt đầu chìm xuống.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã trôi qua ba mươi năm!
...
Trên trái đất, Diệp Tinh lặng lẽ ngồi khoanh chân.
Ong...
Dường như xung quanh đang tản ra một luồng dao động kỳ diệu, bao trùm bốn phía, không ngừng khuếch trương, luồng dao động này vô hình, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy rất huyền diệu.
Đây là dao động của linh hồn!
Bản chất của sinh mệnh là linh hồn, thứ quan trọng nhất của mỗi một cường giả hầu như đều là linh hồn. Nếu linh hông bị tiêu diệt, cho dù người đó có hàng nghìn hàng vạn thủ đoạn, cũng không có cơ hội để trở mình.
Linh hồn vận chuyển, mặc dù vô hình, nhưng Diệp Tinh lại cảm nhận được những linh hồn đó biến thành từng bí văn rất kỳ lạ, sau đó không ngừng hợp lại.
Rất nhiều bí văn linh hồn hợp lại với nhau, cuối cùng thậm chí biến thành một thứ giống ngôi sao, sau đó lóe lên rồi biến mất.
“Thành công rồi?” trên khuôn mặt Diệp Tinh lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
“Haha, tiêu tốn hơn một trăm năm, cuối cùng cũng tu luyện thành công ấn ký Hồn Tinh này!”
Ấn ký Hồn Tinh, thứ này do một đại đạo chi chủ đỉnh cấp tinh thông về linh hồn của nhân tộc sáng tạo ra.
Kinh hồn càng mạnh, càng phù hợp tu luyện công kích linh hồn.
Mà ấn ký Hồn Tinh, cũng là một công pháp nô dịch linh hồn mà cường giả Bất Tử Cảnh tu luyện, cho dù là Bất Tử Cảnh, cũng rất ít người có thể tu luyện thành công.
Mặc dù Diệp Tinh là Chân Linh Cảnh, nhưng cường độ linh hồn của hắn cũng được tính là đỉnh cấp trong các Bất Tử Cảnh, không có mấy ai có thể sánh được với hắn.
Từ khi đột phá tới Chân Linh Cảnh bắt đầu tu luyện, tốn khoảng thời gian hơn một trăm năm, cuối cùng hắn cũng đã tu luyện thành cong!
Chỉ Chân Linh Cảnh mà có thể tu luyện thành công, đây hoàn toàn có thể coi là một kỳ tích.
“Nếu đã tu luyện thành công, vậy thì mình có thể thử nô dịch cường giả Bất Tử Cảnh xem sao?”
Trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng.
Muốn nô dịch Bất Tử Cảnh rất khó, nhưng thực lực hiện giờ của hắn rất mạnh, hơn nữa lại nắm giữ ấn ký Hồn Tinh, tính khả thi rất cao.
“Có thể thử một chút xem sao!” lúc này trong mắt Diệp Tinh tràn ngập vẻ mong đợi.
Trong lòng quyết định xong tất cả, Diệp Tinh liền tìm Lâm Tiểu Ngư, nói với cô chuyện này.