Trọng Sinh Tại Dị Thế Giới

Chương 90: Nghi ngờ




Thu Sơn ngay lập tức lấy 1 bộ đồ khác ra thay, đồ của hắn quanh quẩn cũng chỉ có 2-3 bộ, hơn nữa toàn là màu trắng, chỉ có 1 bộ màu đen là y phục của hắn ở Thiên Sơn Tông nên khi ra ngoài hắn cũng không động đến, Thu Sơn thầm nhủ chắc chắn phải mua thêm mấy bộ nữa để dự phòng nếu hắn còn muốn dùng Long Hóa a.
- E hèm, thật ngại quá, ta thay đồ xong rồi.
Thu Sơn hắng giọng 1 cái nói.
- Thanh Long ấn kí? Thật không ngờ 6 năm qua chàng lại có được cơ duyên này.
Linh Nhi quay lại người lại nói.
- Ha, mới 6 năm không gặp, xưng hô cũng thay đổi rồi sao?
Thu Sơn cười cười nói.
- Nếu muốn ta có thể đổi lại.
Linh Nhi bĩu môi đáp.
- Vẫn là không cần đi.
Thu Sơn xua tay nói.
- Chàng trai trẻ, thật không ngờ cậu còn trẻ như vậy mà đã được Thánh Thú Thanh Long trao cho ấn kí, thật không biết là phúc hay họa cho cậu đây.
Lão bà bà chống gậy bước lại gần Thu Sơn nói.
- Phúc là ta có thể có được sức mạnh không tưởng, họa là ta phải gánh trên mình 1 trọng trách rất lớn, có đúng không Lão bà bà?
Thu Sơn cười nói.
- Đúng vậy, 1 vạn năm trước Tứ Đại Thánh Thú hưng thịnh cỡ nào thì nay lại suy yếu đến mức đáng thương như ngày hôm nay. Như cậu biết đến cả Long Hoàng cũng chỉ là Hợp Thể Sơ kỳ, đến lúc Yêu Hoàng và Yêu Hậu phá phong ấn thì đến lúc ấy hắn cũng lực bất tòng tâm, không chỉ hắn mà ngay cả Thánh Hổ Tộc cùng Huyền Vũ tộc cũng vậy. Đã rất lâu rồi đã không còn ai đột phá đến cảnh giới Độ kiếp, nếu cứ như vậy e là...
- Lão bà bà người yên tâm, ta không dám chắc đến lúc ấy có thể đánh bại Yêu Hoàng cùng Yêu Hậu, nhưng ta dám chắc ta sẽ cố hết sức đến lúc ấy. Hơn nữa, không chỉ Thanh Long kì vọng vào ta, mà còn có Tiểu Chu Tước nữa a.
Lão bà bà còn đang e ngại thì Thu Sơn đã chặn ngang cảm xúc của lão.
- Hừ, đừng tưởng như vậy là oai phong lắm.
Linh Nhi hừ 1 cái nói.
- Ha, nàng dám nói thế với ta sao, coi bộ không ở bên cạnh ta lâu rồi nên muốn làm phản đúng không?
Thu Sơn cười cười nói.
- Nàng muốn tự nói, hay là để ta nói thay đây.
Thu Sơn chợt thu nụ cười lại, hắn vẫn là muốn làm rõ chuyện này.
- Để ta tự nói.
Linh Nhi gật nhẹ 1 cái đáp.
- Chuyện tộc nàng ta không dám quản, nhưng ta không nói chắc nàng cũng biết, hôn sự này ai là người ủng hộ nhất, giữ lại người này chỉ có họa mà thôi.
Thu Sơn ghé vào tai Linh Nhi nói nhỏ.
Sau đó hắn liền lăng không rời đi, hắn là không muốn tham gia vào chuyện trong tộc của Linh Nhi vậy nên hắn muốn tạm thời tránh mặt 1 chút.
Linh Nhi tất nhiên hiểu ý Thu Sơn, nàng triệu tập toàn bộ mọi người đến sau đó giải thích 1 số chuyện, trong đó có việc nàng cũng giống Thanh Long, nàng đã trao ấn kí cho Thu Sơn. Thật sự việc Thánh Thú trao ấn kí cho 1 Nhân tộc quả thực khó mà chấp nhận, thường thì người được trao ấn kí là người mạnh nhất trong tộc hoặc người có thể gánh vác được cả gia tộc trên vai. Nhưng nay cả 2 Thánh Thú đều trao ấn kí cho Thu Sơn, chuyện này quả thật càng khó chấp nhận.
Còn Thu Sơn lúc này đang suy nghĩ 1 chuyện, hắn nghĩ... Yêu tộc đã bắt đầu có động tĩnh rồi.
1 vạn năm trước Yêu Hoàng cùng Yêu Hậu ngự trị Yêu tộc reo rắc sự kinh hoàng ở khắp mọi nơi, không ai không run sợ trước đội quân Yêu tộc hùng hậu. Nghe nói dưới trướng Yêu Hoàng có 12 thuộc hạ thân cận, trong đó có Đại tướng của Yêu Tộc 1 người địch vạn người. Trong trận chiến tất cả đều đã ngã xuống nhưng không có nghĩa là tàn dư của Yêu tộc không còn, Thu Sơn đang nghĩ nếu Long Hoàng này bị Yêu tộc thao túng sau đó tìm cách không chế cả 3 Thánh Thú Tộc còn lại vậy kết quả...
Chỉ mới nghĩ đến thôi Thu Sơn đã thấy đáng sợ rồi, nếu quả thật như hắn nghĩ thì ngày mà Thế Giới này bị Yêu tộc ngự trị sẽ không còn xa nữa a.
- Khi đó ắt không thoát khỏi được 1 trận thảm chiến, ta cũng nên tìm hiểu 1 chút nếu quả thật như ta nghĩ... Long Hoàng này thật sự không thể giữ lại.
Thu Sơn siết chặt nắm đấm nói.
Thu Sơn tìm đại 1 chỗ cạnh con sông đặt người nằm xuống, hắn 1 tháng qua liên tục phi hành nên bây giờ hắn muốn nghỉ ngơi 1 chút, nằm ở cạnh dòng sông cảm nhận từng cơn gió thổi không phải 1 ý kiến tồi.
Thu Sơn cứ nằm vậy cho đến khi đã trời đã mờ tối, chợt giọng nói của Linh Nhi vang lên:
- Chu Tước Tộc cũng không quá tệ chứ?
- Rất tuyệt, ta không nghĩ nơi này đẹp tựa tiên cảnh vậy.
Thu Sơn ngồi bật dậy đáp.
- Mọi chuyện được giải quyết rồi chứ?
Thu Sơn quay lại hỏi Linh Nhi.
Linh Nhi gật nhẹ đầu rồi lại gần ngồi cạnh Thu Sơn:
- 6 năm trôi qua thật nhanh, kể cho ta nghe 6 năm qua chàng đã trải qua những chuyện gì được không? Tại sao chàng lại có được Thanh Long ấn kí?
Thu Sơn nghe vậy liền bắt đầu kể cho Linh Nhi nghe hành trình tìm kiếm Tiểu Thanh suốt 6 năm, hắn đã tìm mọi ngõ ngách của Ngạo Đế Quốc nhưng không hề có chút manh mối nào cả, còn chuyện hắn có được Thanh Long ấn kí hắn đành phải bịa đặt 1 chút, hắn không thể nói rằng hắn có được tại hệ thống a.
- Vì ta có được bản đồ cất giữ Đồ Long Đao nên Thanh Long mới trao ấn kí cho ta, cũng vì không muốn ta làm hại đến Long Tộc mà thôi.
Thu Sơn nói.
- Tàn hồn còn lại của Thanh Long còn chưa mạnh bằng 1 phần 1 vạn bản thể, chàng đừng tưởng vậy mà có thể tự hào.
Linh Nhi bĩu môi nói.
- Ta biết, ta không hề tự hào 1 chút nào, nàng cũng kể cho ta 6 năm nay nàng đã trải qua những gì đi?
Thu Sơn cười đáp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.