Trọng Sinh Tại Dị Thế Giới

Chương 12: Thu Sơn tuyệt vọng




Giọng nói của Thu Sơn vang vọng khắp cả Long gia, chỉ sau giây lát liền có gần trăm người xuất hiện bao vây lấy Thu Sơn.
- Bốp bốp bốp, không ngờ ngươi cũng dám tới, đáng khen, đáng khen.
Giọng nói của Long Thu Phong vang lên, hắn từ trong nhà mỉm cười bước ra.
- Giao Tiểu Thanh ra, ta cho ngươi toàn thây.
Thu Sơn lạnh lùng nhìn Long Thu Phong.
- Tiểu Thanh? A, ra là con nha đầu không nghe lời kia, ta giết nó rồi ném vào Đại Ngàn Sơn Lâm rồi.
- ...
Thu Sơn đứng im, mặt hắn trắng bệch, thanh kiếm từ trong tay không biết đã rơi xuống từ lúc nào, hắn đã hứa chăm sóc tốt cho Tiểu Thanh mà? Vậy tại sao cơ chứ???
- Thu Sơn ca, huynh đang làm gì vậy?
- Thu Sơn ca, tới bắt muội đi.
- Thu Sơn ca, huynh phải hứa không bỏ rơi muội.
- Thu Sơn ca....
Từng lời nói vang lên trong tâm trí hắn, lời nói của 1 nha đầu ngốc nghếch, đáng yêu...
- Long-Thu-Phong...
Thu Sơn 2 mắt đỏ ngàu, bây giờ hắn chỉ muốn xé xác tên Long Thu Phong thành ngàn mảnh rồi quăng cho chó tha.
- Ha ha, các ngươi lui ra, để ta đánh chết hắn.
Long Thu Phong tự tin nói, cách đây không lâu Long Thu Sơn đã đột phá Luyện khí tầng 7, đối với mọi người mà nói thì đây thật sự là thiên tài, Long Thu Phong hắn cực kì đắc ý với cảnh giới của mình.
- Chết đi.
Long Thu Phong nói xong liền bay thẳng tới Thu Sơn, hắn nghĩ 1 quyền này sẽ đánh Thu Sơn chết không thể nghi ngờ.
- Cút!!!
Thu Sơn gầm lên 1 quyền đánh ra.
- Ầm!!!
- Phốc.
Long Thu Phong bay ra ngã trên mặt đất, miệng hắn phun ra 1 ngụm máu tươi trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.
- Không thể nào... Ta là thiên tài của Long gia, 15 tuổi Luyện khí tầng 7, tại sao có thể thua 1 tên phế vật như ngươi, ta không tin!!!
Long Thu Phong điên cuồng, 1 quyền của hắn hầu như tung 10 phần sức không hề giữ lại nhưng không thể ngờ Thu Sơn chỉ đơn giản vung 1 quyền có thể khiến hắn thổ huyết, hắn không tin a.
- Ta sẽ xé xác ngươi.
Thu Sơn giống như dã thú lao đến con mồi vậy, và con mồi của hắn là Long Thu Phong.
- To gan.
1 giọng nói vang lên, trong lúc mọi người đang ngơ ngác thì Gia chủ Long gia Long Thu Giang cùng 8 vị trưởng lão bước ra, cùng với đó là Thu Sơn như diều đứt dây bắn thẳng về phía sau.
- Phốc.
Thu Sơn phun ra 1 ngụm máu, hắn biết ngày hôm nay hắn không giết được Long Thu Phong.
- Ha ha, Phụ thân... Thu Sơn, ngươi không giết được ta, ngươi không giết được ta, ha ha ha!!!
Long Thu Phong cười lớn, hắn biết có Phụ thân cùng các trưởng lão ở đây, Thu Sơn hắn cả rắm cũng không bằng. Phụ thân hắn Long Thu Giang có cảnh giới Kim đan hậu kì, 8 vị trưởng lão trong đó có Đại trưởng lão cũng có cảnh giới Kim đan trung kì, đó là lí do Long gia là lớn nhất ở Hắc Thạch Thành.
- Mẫu thân ta đâu?
Thu Sơn hắn từ từ đứng dậy hỏi, nếu đã không giết được Long Thu Phong hắn muốn đón mẫu thân đi, 1 ngày nào đó sẽ quay trở lại tính sạch nợ với Long gia.
- Ngươi yên tâm, Mẫu thân ngươi vẫn khỏe.
Nghe lời nói của Long Thu Giang, Thu Sơn đang định nói muốn đón Mẫu thân đi bỗng tiếng nói của Long Thu Phong vang lên khiến hắn tuyệt vọng:
- Phụ thân, không phải ả Mạc Thu Thủy ấy đã bị bệnh chết rồi sao??? Sao người nói ả vẫn khỏe???
- Câm miệng!!!
Long Thu Giang hắn quát lớn khiến Long Thu Phong câm nín.
Còn Thu Sơn...
- Ha ha ha... ha ha ha ha, hay cho 1 cái Long gia, Thu Sơn ta đã đắc tội gì với mấy người chứ, 5 lần 7 lượt các ngươi thấy ta bị sỉ nhục bị đánh đập, các ngươi nhắm mắt cho qua. Bây giờ còn để tên chó chết Long Thu Phong này tiếp tục hại Nhạc phụ Nhạc mẫu, còn cả Thê tử của ta, các ngươi thật sự không phải con người nữa, thậm chí Mẫu thân ta bệnh các ngươi để mặc nàng sống chết. Ta Thu Sơn xin thề, ngày nào ta còn sống, ngày đó ta với Long gia các người không đội trời chung, các ngươi không chết... thì ta chết!!!
Thu Sơn thề xong liền biến mất.
- Muốn chạy?
1 vị trưởng lão đang định ra tay thì Long Thu Giang bỗng giơ tay ra lắc lắc đầu, vị trưởng lão hiểu ý cũng không đuổi theo Thu Sơn nữa.
Thu Sơn sau khi rời khỏi Long gia, rời khỏi Hắc Thạch Thành, hắn 1 mạch lao về phía Đại Ngàn Sơn Lâm, bây giờ hắn hận không thể giết toàn bộ Long gia, hận không thể 1 mồi lửa đốt sạch Long gia nhưng hắn không thể làm gì hơn... hắn quá yếu.
Chỉ trong 1 ngày, hắn mất hết người thân...
Bây giờ hắn phải mạnh lên, mạnh hơn... mạnh hơn nữa, hắn tiến vào Đại Ngàn Sơn Lâm điên cuồng chém giết, hắn không quan tâm yêu thú hay con người, chỉ cần hắn gặp là lao tới chém giết cho tới khi cả người vô lực ngã xuống... mắt hắn từ từ khép dần lại...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.