Trọng Sinh Ta Phải Làm Học Thần

Chương 3: Diễn Kịch Ai Chẳng Biết Diễn






Hạ Nhược dám khẳng định, chắc chắn hai người biết cô bị dã thú đuổi theo rồi rơi xuống núi, bọn họ lại không nghĩ tới cô vẫn còn sống quay về.
Cô trả lời: “Tớ bị dã thú đuổi theo rồi rơi xuống núi, may mạng lớn không chết, sợ các cậu lo lắng nên tới tìm các cậu ngay.
”Diễn kịch thì ai chẳng biết!Cô thật muốn nhìn xem hai người này, còn có thể sử dụng thủ đoạn gì để đối phó mình, nếu dám tiếp tục tính kế cô thì đừng trách cô không nương tay, không cần cô đích thân ra tay thì cũng có những cách để xử lý những người này.
Vinh Mộng cười nói: “ Cậu không có việc gì là tốt rồi, hiện tại chỉ còn lại một ngày rưỡi, trên đường đi tới đích chắc chắn trường học đã bố trí không ít cạn bẫy, chúng ta lên đường trước đã.
”“Được!” Hạ Nhược gật đầu.
Dọc theo đường đi Vinh Mộng cùng Chúc Giai Hoa vẫn tán ngẫu với Hạ Nhược như bình thường.

“Hạ Nhược, cậu thay quần áo khác rồi à?” Chúc Giai Hoa giả vờ vô tình hỏi.
Hạ Nhược trả lời: “Đúng vậy! Lúc trước rớt xuống núi, quần áo đều bị xé rách, trong không gian của tớ còn có mấy bộ dự phòng.
”Chúc Giai Hoa cúi đầu để che dấu sự hâm một cùng ghen tị dưới đáy mắt, Hạ Nhược là dị năng giả hệ không gian có thể chứa đồ vật, không giống các cô, đều mang một đống hành lý lớn ở trên lưng, giết dã thú xong cũng không thể mang xác nó đi.
Tay cô ta đặt trong túi quần hơi giật giật, cô ta cười với Hạ Nhược một cái, sau đó vỗ vào bả vai cô một cái, rồi lại vuốt ve thêm vài cái nữa, “ Cậu mặc bộ quân trang này còn đẹp hơn cả bộ ngày hôm qua.
”Đồng phục của trường quân đội đệ nhị đều là quân trang, có ba màu sắc là đen, trắng và màu lam.
Hôm nay Hạ Nhược mặc bộ quân phục màu đen.
Nhắc tới cái này, Chúc Giai Hoa cùng Vinh Mộng trong lòng không khỏi ghen ghét, đồng thời lại vui sướng khi người khác gặp họa.
Ngày trước, Hạ Nhược không chỉ có tinh thần lực cấp S, là thiên tài có hai hệ dị năng, mà còn là một mỹ nhân có dung mạo tinh sảo, gia thế không tầm thường, các nam sinh trong trường theo đuổi có thể xếp thành hàng dài.
Nhưng từ khi Hạ tướng quân chết trận, thì tinh thần lực và tố chất thân thể của Hạ Nhược đột nhiên giảm xuống không rõ lý do, những nam sinh theo đuổi cô đều lùi bước, chỉ còn vài người vẫn theo đuổi chỉ là mang tính chơi đùa.
Hiện tại, dù là ở Hạ gia hay là ở trường học, Hạ Nhược giống như người ở trên cao bị rơi xuống đất, biến thành phế vật đáng thương, được các cô thương hại mời tham gia tổ đội mới có thể hoàn thành kỳ thi khảo sát này.

Trước kia, các cô có bao nhiêu hâm mộ và ghen ghét Hạ Nhược, hiện tại trong lòng đều cực kỳ hả hê.
Hạ Nhược mỉm cười, nhưng trong mắt lại không có độ ấm, “Cảm ơn lời khen của cậu!”Lúc này, Vinh Mộng mới lấy từ trong cặp sách ra một bình dịch dinh dưỡng rồi đưa cho cô, “Chúng ta nghỉ ngơi đi, rồi mới tiếp tục lên đường.
”Hạ Nhược tiếp nhận bình dịch, đầu ngón tay vuốt ve vài cái trên thân bình, sau đó nói, “ Ngại quá, tớ không thích dịch dinh dưỡng có vị dưa hấu.
”Ở thế giới tương lai này, thức ăn bình thường đều là dịch dinh dưỡng, bên trong sẽ cho thêm các nguyên tố và dinh dưỡng mà cơ thể con người cần có, hương vị cũng có mấy chục loại, hương vị đều là bình thường như nhau, không ngon gì cả.
Vinh Mộng ngẩn ra, sau đó mỉm cười rồi lại lấy từ trong cặp sách ra mấy loại khác, “Tớ mang rất nhiều mùi vị khác nhau, cậu chọn lấy một vị mình thích đi.
”Hạ Nhược tùy ý chọn một vị dây tây, “ Vậy chọn loại này đi, cảm ơn cậu nhiều nhé!”Sau đó, dưới ánh mắt chăm chú của hai người kia, liền đem dịch dinh dưỡng uống vào.
Sau khi Hạ Nhược đem dịch dinh dưỡng nuốt xuống, liền vận chuyển linh lực bọc lấy dịch dinh dưỡng này, để chúng không thấm vào thân thể.

Vinh Mộng tươi cười thâm trầm, chọn hai lọ khác cùng Chúc Giai Hoa cũng uống vào, đem lọ dịch dinh dưỡng Hạ Nhược vừa uống cùng với lọ dịch mình uống còn dư lại đều bỏ vào trong cặp sách.
Nửa giờ sau, đột nhiên từ bên trái lao ra mười mấy con sói xám to lớn, không chút do dự lao về hướng của ba người.
“A! Chạy mau!” Vinh Mộng cùng Chúc Giai Hoa hét lên một tiếng, như là bị dọa đến nhảy dựng lên, một bên dùng dị năng đánh lung tung về phía sói xám, một bên lại tách ra khỏi Hạ Nhược, cùng nhau chạy trốn vào rừng cây.
Nhìn qua, giống như hai người bị số lượng đám sói xám dọa đến hoảng loạn, dẫn đến không rõ phương hướng đường đi, dị năng lưu lại trên thân sói xám cũng không nhiều, lại có xu hướng muốn đem đám sói xám này đuổi về phía Hạ Nhược.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.