Trọng Sinh Ta Phải Làm Học Thần

Chương 23: Rất Có Cảm Tình






Ông Hạ vốn đã không nuốt trôi cục tức này, nghe Hạ Nhược nói xong hoàn toàn là không ăn được nữa, thậm chí tức giận đến phát run.
“Cháu, cháu cái này đồ cháu gái bất hiếu, có thể cùng với ông nội nói chuyện như vậy sao? Cháu có tin hay không ta dùng gia pháp để xử lý cháu!”Ông mới không tin con trai cùng với cháu trai cả mà ông vẫn luôn yêu thương lại không hiếu thuận, con nha đầu thôi này chính là thích gây sự đây mà.
Phỉ Thục Nhân quay đầu, như cũ uyển lệ đoan trang, bên môi lại mang theo trào phúng nói: “Tiểu Nhược chỉ nói mấy câu thật lòng mà thôi, ông lại muốn sử dụng tới gia pháp, cũng quá bụng dạ hẹp hòi đi!”Ngay sau đó trên mặt toàn là lãnh lệ chi sắc, “ Nếu ông hồ đồ mà dám đụng tới cháu gái bảo bối của tôi chỉ một lọn tóc, tôi sẽ dùng cả mạng già này để liều với ông, ông có thể thử xem!”“Bà! Bà!” Hôm nay ông Hạ thật sự là liên tiếp bị làm cho tức giận đến không nhẹ.
“Hừ, hôm nay ông đối với con gái cùng với cháu gái của tôi như thế nào, tôi đều sẽ nhớ kỹ.

”“Tôi đứng tại đây nói rõ lời này, về sau ông có cuộc sống không tốt, đừng có mà đi tìm Húc Nghĩa, Thanh Ninh cùng Tiểu Nhược, tôi liền chống mắt lên trờ xem lão già như ông sẽ gặp phải báo ứng như thế nào!” Nói xong, bà lập tức lôi kéo Hạ Nhược rời đi nhà ăn.
Ông Hạ tức đến mức đem toàn bộ thức ăn trên bàn ném hết xuống đất: “Phản rồi, đều phản cả rồi!”“Ba, đừng nóng giận, ba việc gì phải so đo cùng bọn họ, bọn họ đều mang tâm đem tối muốn chia rẽ mối quan hệ phụ tử của chúng ta, ba nếu để cho bản thân tức giận sẽ không tốt đâu.
”“Hạ gia còn phải dựa cả vào cha, về sau đại phòng chúng con nhất định sẽ hiếu kính người thật tốt.
” Hạ Húc Hoằng cũng mang vẻ mặt tức giận đến khó chịu, nhưng trong lòng lại cười như hoa nở, bà hai cùng với nhị phòng, tam phòng nếu cứ bất hòa với cha như vậy mới tốt.
Ông Hạ rất thích nghe câu nói Hạ gia cần phải nhờ ông chống lưng, đại phòng vẫn luôn nghe lời hiếu thuận như thế, còn mấy đứa con cháu bất hiếu kia quả thật là đáng giận, không có cũng không sao!Hạ Nhược đem Phỉ Thục Nhân đưa về phòng.
“Bà ơi, nhà cũ Hạ gia chướng khí mù mịt, hay là bà dọn ra ngoài sống cùng với cháu nhé?”Bà cô cùng với ông Hạ thuộc về liên hôn để phát triển kinh doanh, lại thêm việc ông Hạ trước đó làm ra việc sinh con riêng ở ngoài ghê tởm như vậy, cũng không có nhiều cảm tình, không cần thiết đem thời gian lãng phí ở Hạ gia nữa.
Phỉ Thục Nhân nắm tay Hạ Nhược cười nói: “Hiện tại ta còn không thể đi, ta còn muốn điều tra rõ một vài chuyện, có cơ hội thì ta sẽ dọn ra ngoài ngay.
”“Các con trước rời khỏi Hạ gia là tốt rồi!” Như vậy, bà cũng không còn phải cố kỵ cái gì nữa.

Hạ Nhược thấy bà nôi thái độ kiên định, thở dài: “Vâng ạ, vậy nếu bà nội muốn dọn ra ngoài, lúc nào cũng có thể tới chỗ cháu ở”.
Trừ bỏ Hứa Ảnh, nguyên thân nhất ỷ cũng như cọi trọng nhất chính là bà nội và tiểu cô, cô kế thừa tình cảm của nguyên thân, nên đối với hai người cũng có hảo cảm.
“Được!” Phỉ Thục Nhân gật đầu, nghĩ xong hỏi: “ Cháu chuẩn bị dọn ra ở đâu?”“Hai ngày này, cháu sẽ đi tìm phòng ở, chờ Hạ Húc Hoằng đem quyền sử dụng vùng núi kia mang trở về, cháu sẽ dọn ra ngoài.
” Hạ Nhược cũng không muốn ngốc thêm tại nhà cũ nữa.
Phỉ Thục Nhân đứng dậy cầm một túi văn kiện đưa cho Hạ Nhược, “Ta đã mua cho cháu một nhà ở gần trường quân đội đệ nhị, mới đầu chỉ nghĩ cho cháu có chỗ nghỉ ngơi, hiện tại lại có thể sử dụng trực tiếp làm nhà ở luôn.

”Hạ Nhược tiếp nhận túi văn kiện mà trong lòng có chút ấm lòng, Mẫu tộc Phỉ gia của bà cô trước đây là một gia tộc khá lớn, hiện tại xuống dốc cũng có thể xếp hạng cuối hạng hai, nhưng mẹ của bà mất sớm, hiện tại là mẹ kế cầm quyền, cũng bởi vậy mới có thể bị ép liên hôn mà gả bà cho ông nội xấu xa.
Lúc gả lại đây trong tay cũng không có nhiều của hồi môn, sản nghiệp cùng tài chính hữu hạn, có thể ở phụ cận trường quân đội đệ nhị mua một nhà ở, sợ là đã tốn hơn phân nửa tài sản của bà.
“Cảm ơn bà nội!” Hạ Nhược biết dựa vào bản lĩnh của chính mình, cũng có thể mua được một căn phòng, nhưng cô không muốn từ chối tâm ý của bà nội.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.