Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 518: Chiến Sự Căng Thẳng




Phía bên dưới chiến trường, mặc dù nhóm cận chiến do Simon chỉ huy đã trải qua một hồi tranh đấu rất thảm liệt, người chết đã vượt qua bốn con số, nhưng không một ai mảy may sợ hãi lùi bước.
Bức tường phòng thủ do bọn họ tạo dựng nên, có thể nói là vững còn hơn tường đồng vách sắt, chưa từng để để lọt qua một ai, hay thậm chí là lộ ra bất kì kẻ hở nào.
Log nhìn ra phía xa, trông thấy người của phe [Rockefeller] càng lúc càng bâu lại đông hơn thì tức khắc hướng về Bolic đang đứng bên cạnh mình, gọi một tiếng nhắc nhở.
- “Bolic, chuẩn bị đi.”
Nói đoạn, Log không hề chần chờ, tung người nhảy xuống tường thành. Một mình hắn dẫn đầu đội ngũ Thích Khách cùng với Đạo Tặc, đảo ra vòng ngoài của chiến trường, khơi mào cho cuộc đánh tỉa ám sát với tất cả thành viên của hội [Rockefeller] bị lạc bầy ra ngoài.
- “Tất cả viễn trình tập trung vào trung quân của đối phương, toàn lực phát động công kích!”
Chẳng hề có một chút do dự, Log vừa hành động thì Bolic lập tức gân cổ rống lên, thanh âm vang dội, đủ để làm cho toàn bộ thành viên hội [Rothschild] tụ tập xung quanh tường thành đều nghe được.
Tất cả thành viên ở đây đều là tinh anh trong tinh anh, nghe được mệnh lệnh thì lập tức buông ra công kích đang chuẩn bị dang dở trên tay mình.
Thay vì nhằm vào tuyến đầu của kẻ địch, để giảm bớt áp lực cho hàng ngũ phòng thủ bên phe mình như trước đó, thì tại thời khắc này, bọn họ lại hướng thẳng về phía trung quân của hội [Rockefeller], liên tục phát động kỹ năng công kích mà không hề tiếc rẻ MP.
- “Toàn đội dồn hết tốc lực xông lên!”
Cùng lúc ấy, Simon nắm bắt ngay thời cơ chuẩn xác, tức khắc rống lên một tiếng thật to, đồng thời lấy ra một khẩu pháo sáng, chỉ lên không trung bóp cò.
‘Bụp… chíu!’
Một quả pháo hoa nổ tung, lóe ra một bông hoa lửa giữa bầu trời đêm. Hào quang sáng trưng cả một vùng, hầu như toàn bộ người trong cứ điểm đều có thể nhìn thấy được pháo tín hiệu này.
‘Giết!’
Đáp lại lời kêu gọi của hắn, đội ngũ bên phe [Rothschild] đang từ trạng thái phòng thủ, bỗng dưng đã thu thế, liều mạng xông lên trước, bất kể công kích của kẻ địch vẫn còn đang ở đó.
Và ngay tại khoảnh khắc ấy, từ phía bên trong hàng ngũ phòng thủ của hội [Rockefeller] bất thình lình xảy ra dị biến.
‘[Rothschild] tất thắng!’
Không biết là từ ai mở đầu, giữa hàng ngũ của hội [Rockefeller] đột ngột vang lên một trận hô hào, thanh âm chấn động đến rung trời.
Người chơi nối tiếp nhau cầm lên vũ khí của mình, và phát ra công kích, thế nhưng mục tiêu của bọn họ không phải là kẻ địch trước mắt, mà phản lại chính là đồng bạn đang đứng bên cạnh họ.
Vô số người không kịp để ý, tức thì đã bị đánh lén từ phía sau, đến khi bọn họ kịp nhận ra tình huống thì đã quá muộn, cái giá phải trả là cả sinh mạng của bọn họ.
Mênh mông biển người nổi lên từng trận gào thét thảm thiết, cùng xen lẫn vào trong đó còn có thanh âm chửi rủa liên hồi của những người bị phản bội, hết thảy đều bởi vì người mà họ đã tin tưởng và xem là đồng đội.
Sự tình chuyển biến quá nhanh, nhanh đến mức độ còn chưa đến năm phút sau thì nó đã lan rộng ra khắp cả một vùng chiến trường.
- “Chuyện gì xảy ra?!”
Thẫn thờ đến ngây người, Hamon đứng bên ngoài trông thấy tình cảnh ấy cũng không kìm được hãi hùng thất sắc, kinh hô lên thành tiếng, mà ông lão cha của hắn cũng biểu hiện đồng dạng không kém là bao.
- “Làm sao lại…”
Lắp bắp hỏi ra nửa câu, nhưng giống như con vịt bị bóp khổ, nghẹn lời không thể nói ra mấy chữ còn lại ở phía sau. Ông ta rất nhanh đã nghĩ đến một loại kết quả mà mình chẳng hề mong muốn chút nào.

Với số lượng gần một triệu người đánh lén từ hậu tuyến, cùng với đại quân của hội [Rothschild] toàn lực ép tới, không tiếc dùng mạng đổi mạng với những ai dám cản đường, hơn bốn triệu người do Hamon tuyển nhận tới viện trợ, thoáng chốc đã bị giết đến tan tác, ép vào đường cùng, không còn chỗ để lui.
Hamon và ông lão cha hắn chợt cảm thấy không khí xung quanh mình cơ hồ lạnh xuống vài chục độ, gần như đã tuột xuống đến con số âm. Mồ hôi thì cứ nhễ nhại tuôn ra trên người bọn họ như không cần tiền, đôi bàn tay run lẩy bẩy mà không có ai để ý tới.
Cha con hai người đã triệt để chết lặng người đi, bao nhiêu hi vọng đổ dồn vào loạt kế hoạch vừa qua, đều đã bị biến cố trước mắt đánh tan thành mây khói.

‘Tê…’
Cả phòng họp vang lên một hồi âm thanh hít khí lạnh từ những người nằm trong hàng ngũ quản lý cao tầng của hội [Rockefeller].
- “Không ngờ đối phương còn có ám chiêu như thế, lần này nếu không có Hội Trưởng Đình Tấn nhắc nhở đối phương cài người vào đánh lén thì có lẽ, cứ điểm sẽ thất thủ lúc nào không hay rồi.”
Van Ducka âm trầm thở dài một hơi, vẻ mặt rầu rỉ tự trách bản thân mình không suy tính chu toàn.
- “Nói đi cũng phải nói lại, đã biết rõ hội [Rothschild] đang nắm giữ rất nhiều thế lực trong USA thành mà chúng ta lại vẫn chủ quan như thế này, quả thật là sơ suất quá rồi…”
Zabu lắc đầu cười khổ, u ám nói tiếp lời.
Mấy người còn lại tuy không nói gì, nhưng biểu hiện trên gương mặt một vẻ mệt mỏi, hệt như đều đã nói lên tâm trạng hiện tại của bọn họ đang rất không tốt.
- “Hội Trưởng Đình Tấn, hiệp ước đã được soạn ra xong rồi, mời ngài mau ký rồi nhanh đi giúp đỡ chúng ta với.”
Paygat mặt ngoài vẫn còn khá bình tĩnh, nhưng lời nói cùng hành động hối thúc Đình Tấn lại đã bán đứng hắn, phô bày ra tất cả tâm thái lo lắng cùng bồn chồn bất an, đến độ đứng ngồi không yên.
- “Ừ, ngươi đừng quá lo lắng, cứ làm y theo lời ta nói là được. Với lại, ta nghĩ đối phương có lẽ là còn đang ẩn giấu một nước cờ ẩn nữa. Phỏng chừng, bọn chúng sẽ cho người lưu giữ tại xung quanh cánh cổng [Thủy Tinh Thể], rồi chờ cho chúng ta đi hết, liền ra tay đánh lén bất ngờ.
- Thế nên một hồi, sau khi ta rời đi, các ngươi cứ việc cho một nhóm đông người đáng tin cậy tới giữ vững nơi trọng yếu này. Chỉ cần cánh cổng [Thủy Tinh Thể] còn đó thì hết thảy mọi chuyện sẽ không có vấn đề.”
Đình Tấn gật đầu, thần tình nhàn định vừa nói vừa liếc mắt quan sát xem xét, tỉ mỉ kiểm tra lại liệu tất cả điều khoản trong hiệp ước hợp tác giữa đôi bên có đúng như những gì mà hắn đề ra hay không.
- “Lại có chuyện như thế?! Zabu, mau tranh thủ thời gian đi gọi năm trăm ngàn người đến bảo vệ cánh cổng [Thủy Tinh Thể] nhanh lên, không được làm chậm trễ đại sự.”
Tim giật thót lên một cái, Paygat hoảng hồn vội vàng quay về Zabu ngồi cạnh bên, quát lớn hối thúc đối phương.
Lần này đến cả Paygat cũng bị giật mình, đủ hiểu tin tức ấy giá trị đến mức độ nào. Suy cho cùng, người của hội Rockefeller mặc dù có nhiều kinh nghiệm trên thường trường với nhiều loại địch thủ, nhưng dù sao, đây là ở trong trò chơi chiến tranh, muốn cầm quân đánh cờ, bọn họ làm sao có thể sở hữu nhiều kinh nghiệm hơn Đình Tấn cho được.
Lại nói, trong trận chiến giữa hội [Rockefeller] với hội [Rothschild] lúc này đây, ngoài hai thế lực ra, nó còn có thể xem như là một hồi tranh đấu giữa những người nắm quyền cầm lái, trong nội bộ của gia tộc Rockefeller với nhau.
Cho nên đối với nhóm người của Paygat nói chung, hoặc Michelle nói riêng, thì kết quả của trận chiến còn liên quan đến rất nhiều hệ lụy ở phía sau.
Bất quá, mấy thứ đó cũng không có liên quan gì đến Đình Tấn. Hắn không thèm liếc mắt nhìn lấy mấy người này một cái, vẫn chăm chú quan sát kỹ lưỡng bản hiệp ước trong tay mình.
Bởi lẽ, hắn biết rõ coi như có để ý thì cũng chẳng có tác dụng gì nhiều. Hiện tại, người của hội [Rothschild] tựa hồ chỉ có thể tiến đến bước thứ hai của kế hoạch là cùng.

Trong khi đó, Yiman thì lại chẳng hề hay biết rằng, thế trận ở bên kia cứ điểm đã tiến vào giai đoạn ngã ngũ.
- “Cấp tốc đi nhanh lên, chúng ta không có nhiều thời gian đâu.”
Lúc bấy giờ, hắn mới tự thân mang theo một nhóm người vừa được tuyển mộ sau cùng, thông qua cánh cổng [Thủy Tinh Thể] tiến đến khu vực trung tâm của cứ điểm.
Ấy thế nhưng bất thình lình, không hề có một dấu hiệu nào báo trước, sau khi tên người chơi cuối cùng trong nhóm bước ra khỏi cánh cổng [Thủy Tinh Thể], một nhóm sở hữu số lượng đông hơn 100.000 người, trong số 150.000 người vừa được tuyển mộ ấy, bất thình lình gân cổ rống lên một câu.
‘[Rothschild] tất thắng!’
Tiếng hô hào như một trận sóng lớn, dồn dập nối tiếp nhau, khởi nguồn từ hàng đầu, rồi lan rộng dần đến đoạn cuối của đội ngũ.
Thanh âm vừa vang lên, những tên người chơi này cũng tức khắc quay ngược trở lại, phát động công kích đối với những người đang đi đứng xung quanh bọn họ.
- “Các ngươi muốn làm gì?! Mau ngừng tay cho ta!”
Trợn mắt ngoác mồm, cả khuôn mặt đều chấn động, Yiman kinh hoảng hét lên, đồng thời muốn ra tay ngăn cản lấy một tên người chơi Thích Khách khác, kẻ đang phát động thế tiến công đối với mình.
Tuy nhiên, làm cho Yiman thêm phần hoảng sợ là tên người chơi này lại tàn nhẫn bật thốt ra một câu.
- “Công hội [Rockefeller] của các ngươi đã hết thời rồi, hôm nay cứ điểm của các ngươi sẽ trở thành đá kê chân cho hội [Rothschild] danh vang thiên hạ.”
Lời còn chưa dứt, hắn đã tung ra kỹ năng mạnh nhất của mình là ‘Xuyên Tim’, đánh lên trên ngực Yiman.
‘Phốc!’
-2154 (Chí Mạng)
Một nhát dao đánh vào điểm yếu, khiến sát thương tức khắc tăng lên gấp ba lần. Ống HP bèo bọt Yiman với nghề nghiệp Pháp Sư, trong nháy mắt bị kéo hụt đi gần 30%.
Trước tình cảnh như vậy, nếu Yiman không hiểu chuyện gì đang diễn ra ở đây thì tựa hồ, hắn cũng chẳng xứng đáng để trở thành người có tiềm năng, được đề bạt nhất trong gia tộc.
Xung quanh đó, các tên người chơi được Yiman tuyển chọn tới, nhưng không thuộc về phần tử phản động, đều không tài nào kịp phản ứng trước thế công bất ngờ của địch nhân.
Chỉ một cái chớp mắt trôi qua thôi, đã có hơn 500 người bị thuấn sát, đưa về USA thành dưỡng sức. Tiếp theo đó, lần lượt mỗi giây trôi qua đều có người ngã xuống đất tử vong, tốc độ càng lúc càng tăng nhanh không có dấu hiệu nào muốn ngừng.
Ngay cả Yiman cũng không thể chống đỡ được lâu, sớm ngã xuống đất tử vong, dù cho trước đấy, hắn đã được năm sáu tên thuộc hạ liều mạng tiến tới bảo hộ cho mình.
Địch nhân thì quá đông, muốn lấy một chọi mười thì đối với mấy tên người chơi bình thường như bọn họ thì thật sự rất khó để làm được. Thế nên những tên người chơi vừa được Yiman tuyển mộ tới, rất nhanh thì bị dồn ép ngược trở lại, co cụm thành nhóm vây kín xung quanh cánh cổng [Thủy Tinh Thể].
‘Giết’
‘Giết sạch bọn tay chân của hội [Rothschild] khốn nạn này!’

Đúng ngay tại thời khắc nguy cấp tưởng chừng phải thất bại trong giây lát ấy, một tiếng hô hào kinh thiên vang vọng ra từ khắp mọi ngõ ngách của các tòa kiến trúc xung quanh.
Đã sắp không thể chống đỡ được nữa, những tên người chơi bên phe [Rockefeller] ngay khi nghe được tiếng hô hào đó giống như gặp phải được cứu tinh, mừng như điên vội chuyển dời tầm mắt của mình qua nơi bắt nguồn của những thanh âm hò reo kia.
- “Hừm, có lẽ cũng nên ra tay sớm giải quyết cho nhanh gọn…”
Không biết từ lúc nào, Đình Tấn đã sử dụng [Khống Vật Thuật], bay lơ lửng trên bầu trời giữa khu vực trung tâm cứ điểm. Hết thảy mọi thứ đang diễn ra bên dưới chiến trường đều đã rơi vào trong mắt Đình Tấn, khiến hắn không nhịn được nhíu mày thì thào tự hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.