Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 477: Hoàn Mỹ Kế Hoạch, Kết Thúc Vòng Thứ Hai




Một thời gian dài trì hoãn vì không đủ vốn duy trì vận hành chiến dịch tiến công thị trường, [The Alliance Y Dược] dưới bàn tay quản lý của Lý Uyên đã giống như một con rồng ngủ say, ẩn mình bên dưới bão táp của dư luận.
Hết đều là do Lý Uyên phải tập trung tài lực vào cuộc thủ thành chiến, cùng với kế hoạch thâu tóm thị trường nguyên liệu chế tạo, thành lập các đội Lính Đánh Thuê nghề nghiệp phụ trợ ở trong trò chơi. Hết thảy những công việc đó cần phải có rất nhiều tài lực ủng hộ.
Nếu như không bởi vì mệnh lệnh của Đình Tấn, Lý Uyên nhất định đã sử dụng [The Alliance Y Dược] tiến đánh vào thị trường từ lâu rồi, cũng chẳng cần ẩn mình chịu đựng lâu như thế này.
Trong khoảng thời gian này, đừng nhìn bề ngoài mọi chuyện trôi qua có vẻ nhẹ nhàng như vậy mà lầm tưởng rằng, nó rất đơn giản như không có gì to tát.
Sự thật ẩn đằng sau nó thì hoàn toàn trái ngược lại, bởi lẽ khi mà một công ty có tiềm năng nhưng không đủ vốn để khởi động, đón lấy chính là vô số lời mời mọc tham gia góp vốn, nhập cổ phần.
Lý Uyên chẳng những phải đối mặt với vô số gã khổng lồ trên thương trường cùng với giới đầu tư, mà còn phải chịu đựng áp lực rất lớn từ phía chính phủ.
Bọn họ đồng dạng giống nhau, muốn khuyến cáo tập đoàn [The Alliance] nên đưa ra thị trường và mở ra một cuộc gọi vốn đầu tiên, để chính thức tiến nhập vào thị trường thế giới.
Mặt ngoài có khả năng ai cũng đều sẽ nghĩ rằng, đây là một chuyện tốt cho tập đoàn [The Alliance], vì cái nó thiếu chính là vốn khởi động, chỉ cần có tiền vốn làm một bậc thang thì nhất định tập đoàn [The Alliance] sẽ sử dụng sản phẩm độc nhất vô nhị của nó công phá thị trường, không ai có thể ngăn cản.
Bất quá, thương trường như chiến trường, Lý Uyên biết rõ, không ai lại có lòng tốt đi đưa tiền cho mình như vậy. Cái bọn họ cần là nắm giữ một nhóm cổ phần của [The Alliance], với giá trị rẻ mạt so với tiềm năng và lợi nhuận mà nó sẽ mang lại trong tương lai.
Đấy cũng là một cách để tránh tình trạng lũng loạn thị trường, cho nên các công ty đã đăng ký độc quyền phải cổ phần hóa thương mại một phần của công ty, tập đoàn của mình.
Hiển nhiên, Lý Uyên không làm điều đó, nàng không muốn để [The Alliance] rơi vào sự chưởng khống của bất cứ kẻ nào khác ngoài Đình Tấn và nàng.
Tuy rằng điều này cũng khiến Lý Uyên gặp phải một số trở ngại trong việc khuếch trương thị trường buôn bán dược phẩm, nhưng mấy thứ đó đều không quan trọng lắm.
Nguyên nhân là do số lượng sản phẩm được sản xuất ra đều có hạn, nguồn cung còn không đủ nhu cầu trong nội địa nữa thì nói chi đến việc khuếch trương ra nước ngoài.
- “Nè có muốn kiếm tiền không?”
Tại một khu chung cư dân nghèo của thành phố LODA, hai tên đàn ông tụm đầu vào nhau bàn tán.
- “Làm sao?”
Gã đàn ông ăn mặc quần áo xộc xệch bị hỏi thì lập tức cơn tò mò trong lòng đã được khởi dậy.
- “Ngày mai sáng dậy sớm, mang toàn bộ tiền tiết kiệm đi theo tao xếp hàng mua thuốc. Hôm nay tao vô tình vớ được một bình thuốc có công dụng đốt mỡ thừa, định mang về tặng cho bà nhà, nhưng mới vừa ra ngoài siêu thị thì đã bị người chặn lại. Chẳng những cho tao gấp đôi giá tiền, lại còn nói ngày mai nếu mua được, cứ việc đứng đó chờ để bán lại, có bao nhiêu thu bấy nhiêu.”
Gã đàn ông khác với gương mặt tràn ngập vẻ hưng phấn, kích động kể lại sự tình không thể tưởng tượng được mà hắn đã trải qua trong ngày hôm nay. Trong lúc nói, để tăng thêm tính thuyết phục, hắn còn không ngần ngại lấy ra một xấp tiền dày cộm, khiến gã đồng bạn của hắn một lúc trợn tròn hai con mắt lên nhìn thẳng.
- “Thật không đó mậy? Làm gì lại có chuyện ngon ăn như thế chứ? Có khi nào lại là lừa đảo không? Gần đây tao nghe nói có nhiều vụ lừa đảo lắm đấy.”
Quan niệm tiền ít thì không hít được hàng thơm đã ăn sâu vào trong đầu óc của những con người cùng khổ này.
Dĩ nhiên nghi ngờ các công ty tự ý cho người đi ra ngoài thu mua sản phẩm của công ty mình bán ra, lừa gạt những tên khách hàng tham lam, thiếu kiến thức, để bọn họ trở về nhà lấy hết tiền tiết kiệm đi mua đồ, ý đồ bán sang tay, kiếm chác chút ít tiền chênh lệch là một chuyện quá thường thấy.

- “Mẹ kiếp, người ta đi xe hơi B-car, một chiếc mấy triệu $, còn thiếu chúng ta ít tiền lẻ này hay sao. Coi như bán sang tay không được, mang về tặng bà vợ của mày, chẳng phải đã lâu rồi mày cũng chưa mua được món gì nên hồn cho nó đó sao? Nó lấy mày không sợ khổ cực, mày cũng nên đối xử tốt với nó một chút chứ.”
Bị nghi ngờ, tên đàn ông kia tức khắc phẫn nộ không thôi, giọng nói cất cao thêm mấy phần quát lớn vào mặt bạn của mình.
Vô tình điều đó làm tên đàn ông lôi thôi lếch thếch kia rơi vào trầm tư, đầu óc không tự chủ nhớ về cô vợ luôn sống bên cạnh mình suốt mười mấy năm qua mà không hề lên tiếng than trách gì.
Thế là lòng hắn hạ quyết tâm, ngày mai nhất định phải lấy tiền tiết kiệm đi mua đồ vật tặng vợ.
...
Chỉ trong một ngày, sản phẩm của [The Alliance Y Dược] tức tốc trở thành một món hàng nóng bỏng tay, người mua xếp hàng dài đến chiều tối nhưng không mua được, trong lòng oán trách không thôi.
Thế mà có rất ít người quyết định xách mông đi về, phần lớn bọn họ đều lựa chọn ngủ lại ở bên ngoài các cửa hiệu đại lý của [The Alliance Y Dược], hoặc các siêu thị được phân phối dược phẩm, chờ đợi món hàng ngày mai về thì sẽ lập tức tiến vào càn quét hết.
Một chiêu lợi dụng tâm lý người mua này của Lý Uyên có thể nói là tuy cũ mà hay, tuy thô thiển nhưng lại giản đơn hiệu quả. Tập đoàn [The Alliance] chỉ trong vòng chưa đến một ngày liền nhất minh kinh thiên, nhất phi trùng thiên.
Nó không còn là một cái công hội trong thế giới Anh Hùng, ngáo ngơ đi ra ngoài kiếm chút ít tiền lẻ nữa, mà đã lớn lên thành một gã khổng lồ với tốc độ phi thường, không thể tưởng tượng được.
Lý Uyên một ngày này bận rộn đến đầu tấp mặt tối, bàn làm việc, sàn nhà, góc phòng, khắp nơi trong văn phòng làm việc của nàng đều vứt đầy những chai thủy tinh nước tăng lực, khôi phục tinh thần lực.
Chỉ có nó mới mang lại cho nàng đầu óc tỉnh táo nhất để mà làm việc. Cho dù cơ thể có mệt mỏi cách mấy đi chăng nữa, Lý Uyên sẽ cứng rắn đi đè ép nó xuống ngay, sau đó lại tiếp tục uống thuốc khôi phục tinh thần để làm việc minh mẫn hơn.
Nhờ đó, tiền vốn lưu động đang trống rỗng của [The Alliance] sau chiến dịch thủ thành, hay thành lập đội Lính Đánh Thuê của người chơi mang nghề nghiệp phụ trợ, đã cấp tốc được lấp đầy trở lại.

Một ngày ở thế giới bên ngoài trải qua hết sức náo nhiệt, tuy nhiên Đình Tấn cũng không có tâm tình mà đi hưởng thụ điều đó, bởi hắn ngay giờ khắc đó vẫn còn đang phải chạy trốn sự vây quét của đám vong linh hoang dại, hợp thành bởi hai loại binh chủng Bộ Xương Cung Thủ cùng Bộ Xương Pháp Sư.
"Phán Quyết"!
Trải qua 24 tiếng chạy nhanh, Đình Tấn rốt cuộc cũng đã lùa quét đám vong linh hoang dại làm thành một đoàn, sau đó lại dẫn dắt đại quân vong linh của mình, xông thẳng vào trận địa của địch nhân, triệu hồi ra kỹ năng tối thượng "Phán Quyết".
‘Đùng đùng đùng…’
-10.200 [Lôi]
-10.200 [Lôi]

Lôi điện ầm ầm cuồng loạn, ngoại trừ đại quân vong linh của Đình Tấn đang ẩn nấp trong khu vực an toàn thì còn lại hết thảy những con vong linh hoang dại đều bị oanh tạc thành bột phấn.
Làm xong, Đình Tấn không hề ngừng lại một giây nào, tức tốc dẫn đội hướng về phía một nhóm Bộ Xương Cung Thủ yếu ớt, có hàng phòng thủ mong manh nhất mà đột phá rào cản mà chạy đi.
Đây đã là lần thứ ba mà hắn sử dụng "Phán Quyết", cho dù trên người hắn có mang vật phẩm hỗ trợ giảm thời gian làm lạnh của kỹ năng, nhưng đã là mang tiếng kỹ năng ‘Lôi Pháp Tối Thượng’ thì làm sao có thể dễ dàng như vậy mà bị ảnh hưởng giảm thời gian làm lạnh bởi vật phẩm kia chứ.
Hiển nhiên, Đình Tấn không biết làm cách nào để nhanh chóng hấp thụ khôi phục lại nguyên tố [Lôi] đã tiêu hao, cho nên sau lần đầu tiên thi triển "Phán Quyết" xong, hắn đều phải chờ đợi hơn 6 tiếng.
Đáng lý ra, kỹ năng "Phán Quyết" này phải chờ đợi đến 24 tiếng mới có thể tiếp tục thi triển ra, nhưng vì tình cờ trong một lúc rảnh rỗi, tranh thủ kích hoạt ‘Phạt Thể’ để tăng cường thuộc tính thể chất, góp thêm một phần sức mạnh cho đại quân vong linh, Đình Tấn đã phát hiện ra một điều kinh hỉ.
Hắn đã biết cảm giác căng trướng cơ thể là đến từ đâu, hay nói chính xác hơn, nguyên tố thuộc tính [Lôi] chứa trong cơ thể hắn đã bị bão hòa, không thể hấp thụ nhiều hơn được nữa, trừ phi là tìm được cách mở rộng cái ‘Bình Chứa’ các nguyên tố đó.
Mà sau khi thi triển "Phán Quyết", số nguyên tố thuộc tính [Lôi] đó đã bị rút cạn đi gần hết, điều này dẫn đến Đình Tấn đưa ra một ý định điên cuồng, là sử dụng ‘Phạt Thể’ để làm một cái nguồn điện, sạc đầy lại nguyên tố thuộc tính [Lôi] cho mình.
Tuy rằng chuyện đấy đã giúp ích Đình Tấn rất nhiều, nhưng mà có lợi thì cũng đi đôi với hại, trải qua hai lần sử dụng ‘Phạt Thể’ liên tiếp, Đình Tấn đã cảm giác các cơ bắp ẩn dưới lớp da hắn, đang trở nên đau nhức không chịu được.
Cũng vì nguyên nhân này, Đình Tấn chỉ có thể đau khổ chờ đợi mỗi 8 tiếng thì lại kích hoạt ‘Phạt Thể’ một lần. Nếu không thì lỡ như có chuyện gì xảy ra cho cơ thể hắn, để hắn bị phế đi thì lúc ấy có khóc cũng khóc không ra nước mắt.
- “Mephisto, gọi Quỷ Lửa ra!”
Điều động vong linh của mình tiến công vong linh hoang dại, Đình Tấn cũng không quên nhắc nhở Mephisto đang đứng bên cạnh làm ra hành động phụ trợ.
Vừa đánh, hắn vừa lùi bước về phía sau, phương hướng chếch về phía bên phải một chút, ý đồ muốn chơi thả diều với đám vong linh hoang dại này. Lợi thế không ngừng triệu hồi vong linh bù đắp quân số của Đình Tấn dần dần được phát huy ra một cách triệt để.
Đánh lâu như vậy, nếu nói Đình Tấn không thể rút ra được một chút kinh nghiệm nào để đối phó với đám vong linh này thì quả thật xấu hổ cùng cực.
Thời gian Đình Tấn lưu lại ở bên trong phụ bản thử thách này đã gần chạm đến cột mốc 56 tiếng, tính từ vòng thứ nhất cho đến hiện tại ở vòng thứ hai.
Theo như trước đó hệ thống thông báo giới hạn về thời gian, Đình Tấn cũng chỉ có 48 tiếng để hoàn thành vòng thứ hai này, bây giờ thời gian còn lại đã không nhiều, khoảng trên dưới 8 tiếng nữa mà thôi.
Hết thảy cũng là do đám vong linh hoang dại trong vòng thứ hai quá khó chơi, khiến Đình Tấn không thể không lui bước, lựa chọn chiến thuật triền đấu tiêu hao từng bộ phận của quân địch.
May mắn là do thời gian cũng không quá hạn hẹp, nên nhờ vậy mà tiêu hao của Đình Tấn đã được giảm xuống mức thấp nhất, còn không bằng một phần tư lượng thuốc khôi phục đã sử dụng tại vòng thứ nhất nữa.
Số lượng đám vong linh hoang dại cho đến giờ phút này đã từ trên dưới 30.000 con, tuột xuống còn không tới 5.000 con.
Và hiện giờ, với số lượng vong linh hoang dại ít thế này, Đình Tấn đã không còn cần thiết phải sử dụng "Phán Quyết" hay tiếp tục triền đầu nữa, lại thêm thời gian hạn chế đã càng lúc càng rút ngắn đi rồi, cho nên hắn liền đưa ra quyết định tiến công, lấy công làm thủ.
Bộ Xương Chiến Sĩ, Bộ Xương Cung Thủ, Bộ Xương Pháp Sư, Tang Thi, Tu La Huyết Chiến Sĩ, năm loại binh chủng kết hợp với nhau, tạo thành một quân đoàn gần 800 tên vong linh, kết hợp với đội Quỷ Lửa Địa Ngục của Mephisto, đánh thẳng vào trận hình của đám vong linh hoang dại.
Thế trận nhanh chóng bị đảo ngược lại ngay, mặc dù tử thương của vong linh Đình Tấn là khá nhiều khi đang trên đường xông tới, nhưng khi tiếp cận được vào đội hình của đám vong linh hoang dại, chúng liền trở thành một thanh kiếm đòi mạng đối phương.
Vong linh chết đi cấp tốc được Đình Tấn triệu hồi bù đắp lại ngay, mà với thuộc tính cao chót vót của Đình Tấn, cùng với hai kỹ năng hỗ trợ trên diện rộng "Bộc Lôi Thuật" và "Vận Phong Thuật", đã khiến đám vong linh của hắn cũng theo đó mà vượt trội hơn so với những con vong linh hoang dại đồng loại này.
Thậm chí một con vong linh của Đình Tấn có thể đối đầu với ba, bốn con vong linh hoang dại cũng là thừa sức.
Thời gian giới hạn dư thừa phi tốc rút ngắn lại và rốt cuộc, tại không tới 6 tiếng đồng hồ về sau, một âm thanh hệ thống rốt cuộc cũng đã vang lên bên tai Đình Tấn.
Keng! – Vòng thứ hai đã thông qua.
Keng! – Vòng thứ ba trong nhiệm vụ chuyển chức nghề nghiệp Vong Linh Pháp Sư yêu cầu, tiêu diệt toàn bộ quái vật xuất hiện trong thời gian 72 giờ, sau 30 phút nữa sẽ bắt đầu, xin ngài hãy chuẩn bị!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.