Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 397: Nguy Hiểm Cầu Sinh




Âm thanh thông báo xuất hiện quá mức đột ngột khiến Đình Tấn cũng không kịp chuẩn bị tinh thần để đón nhận. Hắn trợn mắt lên, trong đầu chợt xuất hiện một ý nghĩ.
- ‘Cái điều kiện gì nữa?! Chẳng phải chỉ cần ngâm mình cùng với nó vào trong nước thôi sao?’
Dùng không đến một phần trăm giây để kiểm tra lại toàn bộ những thông tin mà Michael đã yêu cầu, thế nhưng Đình Tấn lại không tài nào tìm ra được mình đã bỏ sót chỗ nào, để cho hệ thống đưa ra thông báo như vậy.
Viên thủy tinh cầu cũng đã nằm trong lòng bàn tay hắn, còn điều kiện ngâm vào trong nước thì lúc này đây, ngay cả bản thân hắn cũng đã chìm ngập đầu xuống bên dưới mặt nước lạnh rồi.
Ấy vậy mà hệ thống lại vẫn tiếp tục thông báo là ‘Không đủ điều kiện’, như vậy thì hỏi làm sao hắn có thể hiểu được kia chứ.
Đình Tấn muốn tìm ra cách phá giải cục diện này, bất quá, mấy con cá Piragon nào có cho hắn thời gian để làm được chuyện đó.
Ở bên dưới mặt nước sâu hơn 150 centimét này, bọn chúng giống như những tên sát thủ ở trong môi trường ưu thế của mình. Tốc độ, sự linh hoạt, khả năng lẫn trốn, hết thảy mọi thứ đều vượt trội hơn Đình Tấn rất nhiều.
Khoảng cách hơn hai mét, đối với những con cá Piragon này chỉ là một cái quẫy đuôi mà thôi. Chỉ cần một hơi thở sau khi đòn công kích trước đó vừa phát ra xong thì nó đã đuổi kịp lấy Đình Tấn đang cố gắng bơi lội, trốn thoát đi.
‘Phập’
-1120
Lại thêm một cú táp vồ mồi của con cá Piragon Tinh Anh vào eo bụng của Đình Tấn, kéo ống HP của hắn nhanh chóng rút xuống dưới 3.000 điểm, kèm theo đó còn có một cơn đau nhói truyền đến đại não hắn. Đây có thể xem như là hạn mức HP đáng báo động cho Đình Tấn rồi.
- ‘Đau?! Đúng vậy, chính là nó!’
Bất thình lình, khi bị cảm giác đau đớn ấy đánh úp, Đình Tấn giống như là phát hiện ra điều gì đó, ánh mắt lóe lên một tia ý tưởng.
Hắn không hề quan tâm tới 3.000 điểm HP còn lại của mình, nỗi sợ hãi trên gương mặt cũng hoàn toàn không thấy đâu, chỉ có một vẻ kinh hỉ đang nhanh chóng lấp đầy.
Chớp mắt, ngay sau khi phát hiện ra ý tưởng đấy trong đầu, Đình Tấn lập tức vung tay, điều chỉnh cài đặt hệ thống cho nhân vật của mình.
Keng! – Mức độ giả thuyết hiện thực đã được ngài cài đặt ở hạn mức 100%.
Keng! – Đã thỏa mãn với điều kiện nhiệm vụ, hệ thống nhiệm vụ bắt đầu kích hoạt.
Bên tai của hắn cấp tốc được hệ thống phải hồi lại bằng hai đầu tin tức nối liền nhau.
‘Phập…’
-1934 (Điểm Yếu)
Ấy thế nhưng trong một giây thất thần đó, con cá Piragon lại hoàn thành thêm một cú công kích vào vị trí Điểm Yếu trên người hắn. Chỉ còn lại không đến 3.000 điểm, ống HP của hắn trong phút chốc đã bị héo rút đi một cách nhanh chóng, chỉ còn lại một tia mong manh.
Tại khoảnh khắc ấy, gương mặt chỉ vừa mới xuất hiện vẻ kinh hỉ của Đình Tấn ngay tức khắc đã hoàn toàn tan biến đi mất, chỉ còn lại một mảnh tái nhợt vì kinh hãi.
Bởi lẽ, nếu con cá Piragon kia công kích trúng một đòn nữa thôi, hắn sẽ phải nhận lấy tử vong và bị đưa về thành, cả nhiệm vụ chuyển chức Thẩm Giám này cũng vì thế mà sẽ bị hủy đi.
Trong cơn hốt hoảng, Đình Tấn vội vàng muốn làm ra động thái bảo toàn tính mạng cho bản thân mình. Thế nhưng, không để hắn kịp suy nghĩ ra bất cứ cách giải quyết nào thì quả thủy tinh cầu trong tay hắn đã bắt đầu phát sinh dị động.
‘Tách tách… xoẹt xoẹt xoẹt…’
Những tia lôi điện màu tím đang không ngừng cuộn trào bên trong quả thủy tinh cầu giống như đã tìm được lối thoát. Chúng điên cuồng chen chúc nhau mà phóng thích ra bên ngoài.
Một số theo sự tiếp xúc từ bàn tay của Đình Tấn với quả thủy tinh cầu mà xâm nhập vào cơ thể hắn. Một số khác thì lại phóng ra bên ngoài, theo môi trường nước lan truyền đi khắp nơi.
‘Xoẹt xoẹt xoẹt…’
-300 [Lôi]
-300 [Lôi]

Trên đầu của những con Piragon Tinh Anh đang truy đuổi Đình Tấn hay đang quấn lấy đàn Bộ Xương Chiến Sĩ của hắn đều giống nhau, liên tục xuất hiện những con số sát thương màu tím chói lóa, màu sắc đại diện cho sát thương thuộc tính [Lôi] của trò chơi này.
Nhận phải công kích mang theo [Sát Thương Thuộc Tính Lôi], cơ thể của những con cá Piragon Tinh Anh đó, chỉ trong chốc lát đã cứng đờ ra, vì bị ảnh hưởng từ hiệu ứng "Tê Liệt".
Ngay cả Đình Tấn cũng phải chịu đựng ảnh hưởng từ vô số những tia lôi điện này. Mặc dù hắn không phải nhận lấy bất kì một điểm sát thương nào, nhưng cảm giác khi lôi điện truyền vào bên trong cơ thể thì vẫn liên tục truyền đến.
Đang ngoi lên trên mặt nước để lấy hơi, đúng vào thời điểm Đình Tấn vừa kích hoạt mức độ giả thuyết hiện thực của trò chơi lên hạn mức tối đa 100% thì một cơn đau xé rách tim gan lập tức xông thẳng vào đại não hắn.
Cơn đau đớn kéo đến quá mức đột ngột khiến Đình Tấn không kịp làm ra bất kì sự chuẩn bị nào, cả thân thể co quắp lại rồi lại duỗi thẳng ra, không khác chi một con tôm nhảy nước.

- “Gah… Ahh…ọc ọc…”
Dù rằng đang lặn bên dưới mặt nước, nhưng hắn cũng không kìm được phải kêu lên một tiếng vì đau đớn. Theo đó, từng ngụm nước nhanh chóng tràn vào bên trong miệng và cuốn phổi, khiến hô hấp của hắn càng trở nên khó khăn hơn.
Bên cạnh đó, bắt đầu từ bàn tay đang tiếp xúc với viên thủy tinh cầu, cơ bắp trong cơ thể hắn đột nhiên lại co giật liên hồi, chẳng khác nào đang có một dòng điện cao thế đang lưu thông qua.
Hai trạng thái tiêu cực cùng xuất hiện một lúc, vô tình làm cho cơ thể của hắn thoáng chốc trở nên trì trệ, không thể tự do cử động như ý muốn nữa. Tình trạng như vậy của Đình Tấn cũng tương tự với hiệu ứng "Tê Liệt" rồi.
Lúc này đây, hắn đã không còn cảm giác tê dại khi cầm lấy viên thủy tinh cầu như trước nữa, thay vào đó là những cơn đau đớn tột cùng đang nhấn chìm lấy thần trí của hắn. Đình Tấn có thể cảm nhận được, từng bó cơ dưới lớp da của mình đang bị kéo căng ra, rồi chốc lát sau liền co thắt trở lại.
Ngoài ra, những khu vực nhạy cảm khác như đại não, mắt, mũi, miệng… của hắn cũng phải chịu ảnh hưởng theo. Nếu không phải đang đắm chìm cả thân thể bên trong mặt nước, Đình Tấn sợ rằng, ngũ quan của hắn sẽ bị thiêu đốt, cháy khét thành than cả rồi.
Chuỗi phản ứng đó cứ lặp đi lặp lại, khiến Đình Tấn không khỏi xuất hiện một tia ý nghĩ nghi ngờ, liệu rằng cơ thể của hắn có thể chịu đựng và vượt qua khóa huấn luyện, thử thách này chăng, hay là nó sẽ bị xé rách ra thành những mảnh vụn, biến hắn trở thành một kẻ tàn phế.
Mắt đỏ ngầu lên vì cơn đau này, ánh mắt Đình Tấn bất chợt hiển lộ thêm vẻ kinh hoảng khi phát hiện ra rằng, có một con Piragon Tinh Anh đã thoát khỏi ảnh hưởng của hiệu ứng "Tê Liệt" và đang xé rách mặt nước ra làm hai, lướt nhanh về tới nơi này của hắn.
Dù đang trong cơn đau đớn tột cùng như vậy, Đình Tấn vẫn cố gắng dùng chút thần trí còn sót lại của mình, vội vàng kích hoạt hai kỹ năng bảo mệnh kèm theo trang bị mà hắn đang mang trên người.
‘Choang’
"Lá Chắn Ma Pháp"
"Cầu Phúc Trị Liệu"
+65 HP
Cũng may, mặc dù bị lôi điện ảnh hưởng thế nhưng Đình Tấn chỉ là bị ảnh hưởng bởi cảm giác đau đớn mà thôi, chứ không hoàn toàn cứng đờ cả cơ thể như lũ cá Piragon khi phải đón nhận hiệu ứng "Tê Liệt".
Ngoài ra, kỹ năng trên trang bị không cần phải vẽ vòng tròn ma pháp hay đọc chú ngữ gì, mà hiện tại Đình Tấn cũng đã không còn bị hệ thống phong ấn kỹ năng nữa.
Thế nên sau khi kích hoạt lá chắn sử dụng bởi MP của mình, xung quanh người Đình Tấn lập tức xuất hiện một vòng tròn bảo vệ. Cùng lúc đó, kỹ năng khôi phục đã bắt đầu có hiệu lực, từ từ kéo HP của hắn khôi phục trở lại mức độ an toàn.
Về phần con cá Piragon đang công kích hắn, nó vẫn đuổi sát theo phía sau, không ngừng há rộng miệng công kích từ cú chớp nhoáng lên người Đình Tấn.
‘Choang choang…’
-677 -687…
Tuy nhiên, do tấm màn chắn bảo vệ đã được bật lên, cho nên mọi công kích của nó chỉ đánh lên được ống MP của Đình Tấn mà thôi. Riêng hắn thì vẫn không hề nhận lấy bất cứ sát thương hay cảm giác đau đớn nào khác.
Với khả năng chịu đựng 1.5 điểm sát thương cho mỗi điểm MP, sát thương của con Piragon Tinh Anh cũng bị suy giảm xuống đi mất một phần ba.
Hơn thế nữa, những tia lôi điện mênh mông kia dường như cũng có tác dụng rất lớn trong việc trì hoãn công kích của đàn cá, cứ mỗi khi chúng bắt đầu gia tốc lao tới Đình Tấn thì lại bị ảnh hưởng của hiệu ứng "Tê Liệt" làm cho khựng lại giữa chừng. Đây có thể xem như là một tin tốt lành đối với Đình Tấn ngay lúc này.
Lợi dụng thời cơ ấy, Đình Tấn nghiến răng nghiến lợi, cố nén đau đớn trên cơ thể để mà bơi lội ngược trở về đầu bên kia đường hầm. Chỉ cần có thể lên được bờ thì coi như, hắn đã có thể nắm giữ 80% cơ hội sống sót cho mình.
Âm thanh va chạm giữa con cá Piragon với tấm khiên chắn bảo vệ cứ không ngừng vang lên ở phía sau lưng, tựa như muốn nói rõ cho Đình Tấn biết, con cá Piragon Tinh Anh này vẫn còn chưa bỏ cuộc và đang truy đuổi rất gắt gao.
Tranh thủ một giây ngoi lên mặt nước lấy hơi, bàn tay đang run lẩy bẩy của Đình Tấn vội vàng lấy ra một bình HP cùng MP thuốc trong ba lô rồi uống vào, ý đồ muốn dựa vào chút ít thuốc đó để khôi phục lại trạng thái cho mình.
Thế nhưng hành động tưởng chừng như đơn giản đó đối với hắn ngay lúc này lại cực kì khó khăn. Cơ bắp co giật khiến hắn không tài nào khống chế được chính xác được phương hướng để đưa hai bình thuốc lên tới trên miệng.
Bị chậm trễ mất một nhịp trong thời điểm cấp bách này, Đình Tấn phải trả một cái giá rất đắt là tiếp tục đón nhận thêm một đợt công kích đến từ đàn cá.
‘Choang choang choang…’
-677 -653 -666 -683…
Tuy nhiên, tại đợt công kích này, Đình Tấn nhận ra rằng, đã có thêm ba vị khách không mời mà đến. Đây cũng chính là ba kẻ đã vây công lấy ba con Bộ Xương Chiến Sĩ của Đình Tấn trước đó.
Bọn chúng sau khi đã gặm hết xương cốt của ba tên Bộ Xương Chiến Sĩ thì liền chuyển hướng mục tiêu, gia nhập vào đội ngũ truy sát Đình Tấn. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc, hắn phải đón nhận áp lực gấp bốn lần cho mỗi đợt công kích của chúng.
Dù rằng đã có lôi điện làm "Tê Liệt" cắt ngang một số đòn công kích của chúng, nhưng ống MP của Đình Tấn vẫn bị rút đi một đoạn dài.
Lại thêm có đến 60% MP của hắn đã bị khấu trừ đi, vì phải hi sinh để duy trì cho hai kỹ năng "Bộc Lôi Thuật" và "Vận Phong Thuật". Thế nên sau khi nhận phải hai, ba đợt công kích liên tiếp như vậy thì lúc này đây, ống MP của hắn đã chỉ còn lại không đến 2.000 điểm.
Mặc dù đang liều mạng bơi đi nhưng Đình Tấn vẫn luôn để ý đến tình hình tiêu hao MP của mình. Ngay khi MP suy sụp xuống một mức độ nhất định, Đình Tấn cấp tốc lại sử dụng ra thêm một kỹ năng kèm theo trang bị mà hắn đang mang trên người.
"Năng Lượng Chúc Phúc"
+2000 MP
Một nguồn ánh sáng bất chợt lóe lên, bao trùm khắp thân thể Đình Tấn vào bên trong. Tiếp theo đó, ống MP đã suy giảm chỉ còn lại một đoạn ngắn, ngay tức thì được khôi phục lại một đoạn dài, đủ để duy trì cho Đình Tấn thêm hai đợt tập kích nữa của đàn cá Piragon.
Cũng tại thời khắc ấy, khoảng cách giữa Đình Tấn với bờ đất đã chỉ còn lại không đến 10 mét. Đồng thời, mực nước ngập lúc này đã cạn đi rất nhiều, hầu như không đến 1 mét độ sâu.
Cảm nhận được mực nước dần dần hạ thấp, Đình Tấn biết rằng, mình không thể tiếp tục bơi lội được nữa. Phút chốc làm ra quyết định, hắn không hề do dự chút nào mà duỗi thẳng chân đứng dậy, bắt đầu lội nước mà đi.
Keng! – Điều kiện không thỏa mãn với yêu cầu của nhiệm vụ, hệ thống nhiệm vụ tạm thời ngừng lại.
Quả thủy tinh cầu trong tay Đình Tấn vừa rời khỏi mặt nước thì âm thanh hệ thống cũng đồng thời vang lên tựa như muốn nhắc nhở cho hắn biết, lôi điện đã không còn có tác dụng nữa.
Chính vì điều này đã dẫn đến hậu quả là đàn cá Piragon có thể tự do, thoải mái di chuyển bên trong mặt nước mà không hề gặp phải bất cứ trở ngại nào.
‘Choang choang choang…’
-651 -668 -701…
Chúng liên tục vây quanh Đình Tấn, sử dụng hàm răng đầy răng nhọn cùng với những chiếc vây tua tủa gai độc của mình, công kích lên tấm khiên MP của Đình Tấn.
Trái ngược với đàn cá Piragon, Đình Tấn bởi vì bị dòng nước ngăn cản, tốc độ của hắn đã trở nên chậm chạp đi rất nhiều. Nhưng bù lại, hắn đã có thể lấy sách ra và bắt đầu triệu hồi kỹ năng.
"Cốt Giáp" (~650 giây)
"Ngự Thuẫn Thuật" (~1200 giây)
Vừa nhấc chân bước đi có chút khó khăn qua vũng nước ngập quá bụng mình, Đình Tấn đồng thời vừa đặt tay lên sách nhanh chóng triệu hồi từng kỹ năng.
"Sinh Mệnh Cứu Rỗi"
+1500 HP
HP của hắn, nhờ có kỹ năng phụ trợ này mà cấp tốc đã được kéo trở về trạng thái tràn đầy.
‘Triệu hồi Tang Thi’ (x6)
Cố gắng triệu hồi ra thêm một đàn Tang Thi yểm trợ mình, Đình Tấn bắt đầu gia tốc cước bộ, muốn nhanh chóng rời khỏi mặt nước, đã chỉ còn cách bờ đất không đến 5 mét này.
Tuy rằng dòng nước ngập đã chỉ còn sâu đến đầu gối của Đình Tấn, thế nhưng đàn cá Piragon Tinh Anh này dường như cũng không muốn buông tha cho con mồi.
‘Choang choang choang…’
-588 -542…
Chúng vẫn cố gắng truy đuổi gắt gao từng mét cuối cùng của đoạn đường này, để mà vơ vét đi hết đoạn MP còn lại không đến 2.000 điểm của Đình Tấn.
"Tử Vong Màn Che"
Chỉ còn không đến 2 mét, Đình Tấn tiếp tục tung ra kỹ năng giảm thuộc tính trên diện rộng. Cũng nhờ vậy mà những tốc độ cùng với sát thương từ những đòn công kích sau đó của đàn cá Piragon Tinh Anh đã suy giảm xuống một đoạn lớn.
Và rồi đến khi hắn vừa đặt bước chân đầu tiên của mình lên mặt đất khô ráo, thì cũng là thời điểm mà ống MP của hắn đã hoàn toàn bị thanh không, chẳng còn lấy một giọt.
Đàn cá Piragon Tinh Anh này dường như cũng thông minh hơn so với những con bình thường, thấy con mồi đã thoát ly khỏi mặt nước, chúng cũng không tiếp tục truy đuổi theo hay phóng lên bờ quyên sinh nữa, mà xoay đầu bơi lội ngược trở về vùng nước sâu ngoài kia.
Trông thấy cảnh tượng đó, trái tim treo lên đến cổ họng của Đình Tấn cũng vì thế mà được buông lỏng xuống.
- “Khốn kiếp! Hộc... phù phù... Cái nhiệm vụ thử thách quỷ gì đây?!”
Hắn quỳ trên mặt đất, tay chống vách tường, bộ ngực phập phồng thở hổn hển mà lẩm bẩm một mình. Ánh mắt lại không tự chủ ngó nhìn về viên thủy tinh cầu trong tay mình.
Lúc này đây, những sợi lôi điện đã thu hồi trở vào bên trong viên thủy tinh cầu, những cảm giác co giật, thiêu đốt trước đó, Đình Tấn cũng đã không còn cảm thấy đâu nữa.
Trong đầu hắn lúc này đang không ngừng suy nghĩ, làm thế nào để có thể hoàn thành cái nhiệm vụ khốn kiếp này.
- “Chẳng lẽ phải sử dụng đến nó?!”
Bất chợt, ngay tại thời điểm khó khăn này, trong đầu Đình Tấn bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ, hay nói chính xác hơn là một kỹ năng triệu hồi vong linh đã được hắn luyện tập, ấp ủ dự định sử dụng từ rất lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.