Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 70: Thắng cũng chết mà Bại cũng chết




Bình nguyên Crocker, nơi này là chỗ vui chơi của những con sư tử bé đồng cỏ level 6, giai đoạn hiện nay có rất ít người chơi sẽ tới đây giết quái thăng cấp.
Bởi vì nơi này đẳng cấp tương đối cao, hơn nữa quái vật rất nhiều, quá tập trung một chỗ, không dễ giết.
Những con sư tử bé trên thảo nguyên này đều là tạo thành nhóm tốp năm tốp ba đi săn, có đôi khi còn đi theo một con sư tử đã lớn cấp Tinh Anh, rất khó đối phó.
Thế nhưng ở trên mảnh đất thảo nguyên này, một tiểu đội sáu người đang tàn sát đàn sư tử, một cô gái mặc áo giáp màu xanh nước biển vung đại kiếm lên, chiến đấu chính diện cùng Sư Tử Đồng Cỏ cấp Tinh Anh, không chỉ có thể thoải mái né tránh móng vuốt của Sư Tử Đồng Cỏ, mà còn có thể nhân cơ hội công kích chỗ yếu, tư thế hiên ngang oai hùng, khiến cho cả con gái nhìn cũng mê nữa.
Cô gái này chính là nữ thần Băng Tuyết – Bạch Khinh Tuyết, đẳng cấp đã đạt tới level 5, mặc một thân sáo trang Vết Tích Trời Xanh level 4 Thanh Đồng, trong tay cầm Kiếm Kẻ Chinh Phục cấp Huyền Thiết, nếu đem so với trước, thực lực tăng lên nhiều lắm.
Còn một người Thuẫn Chiến Sĩ khác khiêng 4 con sư tử bé cũng không rơi vào thế hạ phong. Trị liệu Hiểu Nguyệt ngâm xướng Đảo Ngôn, bàn tay nhỏ bé viết thần văn giữa không trung, vừa chiếu cố Thuẫn Chiến Sĩ, vừa trị liệu bên kia cho Bạch Khinh Tuyết, làm hai giá trị tánh mạng bọn họ từ đầu tới cuối duy trì tại mức an toàn trở lên.
Phi Viêm Ma Nữ – Triệu Nguyệt Như cũng mặc sáo trang Lửa Ảo level 4, quả cầu lửa lớn trong tay không ngừng bắn ra, nguyên một đám tổn thương kinh khủng toát ra từ trên đầu Sư Tử Đồng Cỏ.
Không mất bao nhiêu thời gian, một đàn sư tử có tinh anh lãnh đạo liền chết sạch rồi.
Bạch Khinh Tuyết nhặt lên vật phẩm Sư Tử Đồng Cỏ rơi xuống, phát hiện là một sách kỹ năng, chẳng ra trang bị, nhìn về phía Hiểu Nguyệt mà nói rằng: “Hiểu Nguyệt, là Thánh Quang Hộ Thuẫn của em này, mau học nhanh đi, sau khi nghỉ ngơi một chút, chúng ta đi tìm Sư Tử Đồng Cỏ kế tiếp, nhất định phải tuôn ra kỹ năng Phục Sinh.”
“Thật tốt quá, có kỹ năng này, lúc trị liệu cũng không cần căng thẳng như vậy rồi.” Hiểu Nguyệt tiếp nhận sách kỹ năng, vui vẻ nói.
Triệu Nguyệt Như ngồi xuống ăn uống đột nhiên tò mò hỏi: “Khinh Tuyết, hiện tại tên Nhất Chùy Mua Bán kia đã kiếm được độ nổi tiếng rất nhiều rồi, chúng ta ít nhất cũng phái một người đi mời chào chút đi, chiêu tới đây cũng có thể gia tăng thoáng chút độ nổi tiếng của công hội, hơn nữa kỹ thuật rèn đúc của tên đó không tồi, nếu để cho công hội khác đoạt đi sẽ không ổn lắm.”
“Không cần, không bao lâu nữa trang bị Thanh Đồng level 3 sẽ không đáng giá, tên ấy chỉ biết rèn đúc mỗi trang bị Thanh Đồng level 3 mà thôi, bản thiết kế trang bị đẳng cấp cao hơn tên đó cũng không có, hiện tại chúng ta dùng nhiều tiền đoạt lấy thì có làm được cái gì? Đơn giản là lợi nhuận một chút xíu tiền mà thôi, hơn nữa công hội chúng ta chẳng cần chờ bao lâu liền có thể đánh ra bản thiết kế trang bị Thanh Đồng đẳng cấp cao, cần tên ấy có được lợi ích gì?” Bạch Khinh Tuyết lắc đầu, đối với tên Nhất Chùy Mua Bán này không cảm thấy quá hứng thú, ngược lại nói, “Nhưng tên đoán tạo sư Hắc Viêm kia khiến tôi có chút hứng thú, nhất là hành vi của tên đoán tạo sư Hắc Viêm ấy, tôi lại không nhìn thấu ý đồ của hắn ta.”
“Nếu như hắn ta nghĩ muốn được công hội nhất lưu chú ý, trở nên nổi bật, hoàn toàn không cần ẩn giấu họ tên, nhất định sẽ có rất nhiều công hội lớn đi liên lạc hắn ta. Nhưng hắn lại ẩn tên đi, làm cho người ta không liên lạc được với hắn, nói rõ hắn không nghĩ đến việc để người ta biết thân phận của mình. Thế mà hắn lại tranh đấu cùng Nhất Chùy Mua Bán, đè thấp giá cả trang bị, lần nữa làm cho hắn nổi tiếng, tiến nhập trong mắt chúng ta. Ấy vậy ngay lúc đang nổi, hắn ta lại đột nhiên thối lui khỏi tranh đấu, lần nữa phai nhạt khỏi tầm mắt chúng ta.”
“Liên tục lấy ra ba cái trang bị khác biệt mình rèn, có thể lấy được nhiều bản thiết kế trang bị Thanh Đồng như vậy, nói rõ hắn ta rất có thực lực, nhưng mà tại sao hắn phải đột nhiên rời khỏi? Tên đoán tạo sư Hắc Viêm này có mục đích gì? Có phải đã đạt được mục đích, cho nên mới rời khỏi.”
“Đến hiện nay tôi vẫn không biết đoán tạo sư Hắc Viêm kia muốn làm gì? Khắp nơi lộ ra thần bí.”
“Khinh Tuyết, hay là sai người đi tra xem tên đoán tạo sư này, nghe cậu vừa nói, tôi cũng muốn biết hắn ta là hạng người gì rồi đấy.”
Sau khi nghe Bạch Khinh Tuyết phân tích, Triệu Nguyệt Như cũng bừng tỉnh hiểu được, lập tức thấy hứng thú với tên đoán tạo sư Hắc Viêm này, cũng hiểu được tên đoán tạo sư Hắc Viêm kia không đơn giản, hứng thú dạt dào với thân phận đoán tạo sư Hắc Viêm, chỉ là nghĩ đến có thể vạch trần thân phận đoán tạo sư Hắc Viêm, khiến cho cô có chút xíu hưng phấn.
Phòng rèn đúc trung cấp ở lầu hai hiệp hội đoán tạo bên kia.
“Các vị, mấy người suy nghĩ thế nào rồi đây?” Nhất Chùy Mua Bán gác chân hình chữ ngũ, nheo đôi mắt nhỏ lại, nhìn xem các đại biểu công hội nhất lưu đang ngồi đây, rất là thảnh thơi nói ra miệng.
Bất quá điều kiện mà Nhất Chùy Mua Bán khai ra, khiến mọi công hội nhất lưu trầm mặc.
Điều kiện của Nhất Chùy Mua Bán quá mức hà khắc, không nói đến tất cả tài nguyên đều ưu tiên mình, chỉ là cho hắn một biệt thự tại thành phố mình đang sống, còn có lương một năm tạm định năm triệu điểm tín dụng, cũng làm người ta ăn không tiêu. Cái đãi ngộ này chỉ sợ chỉ có hội trưởng cùng phó hội trưởng mới có thể hưởng thụ được, mà tên Nhất Chùy Mua Bán này muốn có được đãi ngộ đồng dạng, chẳng phải là muốn ngồi cùng vị trí với hội trưởng và phó hội trưởng hay sao.
“Các người cần nghĩ cho rõ, tôi kiếm được danh tiếng lớn như thế không dễ dàng, chỉ cần tôi tiến nhập công hội các người, độ nổi tiếng lập tức thăng cao, vượt qua công hội khác. Cộng thêm kỹ thuật rèn đúc của tôi, trang bị Thanh Đồng sẽ không thiếu, ngoài ra còn có thể giúp công hội kiếm một lượng lớn, tôi khai ra cái giá này không coi vào đâu đi.” Nhất Chùy Mua Bán cười hì hì nói, bày ra dáng vẻ các người không nhận tôi, thì sẽ có những người khác mời tôi, đến lúc đó các người đừng hối hận.
Nhất Chùy Mua Bán nghĩ bây giờ đã ăn chắc những công hội nhất lưu kia, hiện tại các công hội nhất lưu bây giờ đều muốn vượt lên đầu công hội khác một bước, thì có khả năng nắm bắt thành thị lớn hơn. Giá trị của việc khống chế một tòa thành phố ảo, cũng không phải năm triệu thế kia và một căn biệt thự có thể so sánh, hắn chào giá thế coi như đã thấp rồi.
Nhìn nguyên một đám đại biểu công hội nhất lưu, sắc mặt chần chừ, nhưng trong ánh mắt lóe ra ý định kiên định mời chào tên đó. Nhất Chùy Mua Bán đột nhiên cảm thấy mình dùng tất cả tài sản đầu tư vào cạnh tranh lần này, thật sự là quá sáng suốt rồi. Nếu không phải tên đó cắn răng ác độc cuối cùng đi vay nặng lãi chút tiền, chỉ sợ thực gánh không được áp lực do tên đoán tạo sư Hắc Viêm kia, may mắn đoán tạo sư Hắc Viêm xong đời trước một bước, mới để cho kết quả hắn trở thành kẻ thắng lợi cuối cùng.
Ngay vào lúc Nhất Chùy Mua Bán đắc ý dào dạt, phần đông đại biểu trên bàn đàm phán ánh mắt chợt biến đổi, đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ và mừng như điên.
“Anh Nhất Chùy Mua Bán này, thực xin lỗi rồi, công hội chúng tôi tính rời khỏi cạnh tranh lúc này đây, để cho những công hội khác đi, công hội chúng tôi không tham dự nữa, tôi còn có việc, phải đi trước đây.” Đại biểu của Liên Minh Tinh Hà bất thình lình mở miệng nói.
“Cái giá tiền này quá cao, công hội chúng tôi cũng chỉ có thể buông tay thôi, chỉ có thể mong đợi lần sau hợp tác cùng các anh rồi.”

Trong lúc nhất thời tất cả đại biểu các công hội đều rời đi, hơn nữa mỗi người đều rất nôn nóng, giống như hận không thể lập tức chạy đến chỗ nào vậy, một chút thời gian cũng không muốn lãng phí.
“Các người có ý gì? Không nói sao? Các người cũng đừng hối hận, tôi thế nhưng là đoán tạo sư có thể rèn đúc trang bị Thanh Đồng! Đến lúc các người van tôi… tôi cũng không đi.” Nhất Chùy Mua Bán đầu tiên là há hốc mồm, không rõ những người này bị làm sao, giống như tất cả đều thương lượng xong vậy, sau đó vỗ bàn, giận dữ nói.
“Đoán tạo được trang bị Thanh Đồng rất đáng gờm sao? Hiện tại hội đấu giá đang có bán cả bản thiết kế trang bị Thanh Đồng, có bản thiết kế, chúng tôi có thể tự mình bồi dưỡng, hoàn toàn không cần tốn năm triệu nhiều như vậy.” Một vị đại biểu trước khi đi, nhìn thoáng qua Nhất Chùy Mua Bán, cười lạnh rời khỏi phòng đoán tạo.
“Anh nói cái gì? Anh nói rõ ràng lại đi!” Nhất Chùy Mua Bán sau khi nghe được, đột nhiên đứng lên, cho là mình nghe lầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.