Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 62: Cánh rừng Nguyệt Quang




Sau khi Tử Yên Lưu Vân nhìn xong hợp đồng, hồi lâu không thể buông được, cho là mình đang nằm mơ.
Đãi ngộ của công hội tam lưu cô nghe qua, đãi ngộ như thế này tuyệt đối tốt hơn người chơi sinh hoạt của công hội tam lưu nhiều, nhất là mỗi tháng đều có lương căn bản, người chơi sinh hoạt của công hội tam lưu cũng không có.
“Tại sao anh tốt với tôi như vậy.” Tử Yên Lưu Vân đôi mắt to ngập nước nhìn về phía Thạch Phong mà hỏi, cô muốn biết nguyên nhân.
“Cô đừng nghĩ linh tinh, tôi chỉ là cần một đầu bếp mà thôi, tôi xem cô làm việc rất cố gắng và chăm chỉ mới thuê cô, nếu như cô thừa nước đục thả câu[1], chưa đạt tới yêu cầu của tôi, liền cút ngay cho tôi, ở chỗ của tôi cũng không nuôi phế vật.” Thạch Phong bất thình lình lạnh lùng nói ra, hắn muốn cho Tử Yên Lưu Vân biết, trở thành đầu bếp của hắn không dễ dàng, bởi vì thứ quá dễ lấy được, người ta cuối cùng sẽ không quý trọng.
Tử Yên Lưu Vân bị Thạch Phong giáo huấn như thế, cúi đầu sợ sệt, cũng không dám hỏi bậy nữa, từ trên thái độ của Thạch Phong đã rất rõ ràng, Thạch Phong đích thật là muốn tìm một đầu bếp, cô bất quá là tình cờ được nhìn trúng mà thôi, thế là đề bút ký hợp đồng.
Đây là cơ hội cuối cùng trong lúc cô tuyệt vọng, cô nhất định phải nắm chặt.
“Ông chủ, tôi ở trong nơi này chế tác sao?” Tử Yên Lưu Vân lập tức vào vai trò của mình, biểu hiện rất cung kính, nhìn xung quanh một chút, hoàn cảnh ở đây rất tốt, cũng yên tĩnh, bất quá tiền thuê không hề rẻ.
“Ừ, về sau cô đều ở trong đây chế tác, tôi đã mở hội viên ở chỗ này, cô bất cứ lúc nào cũng có thể đi vào, tiền bên trong cũng đủ cô sử dụng một đoạn thời gian rất dài, ở chỗ này không có ai quấy rầy, dụng cụ đầy đủ, xác suất thành công cũng có thể tăng lên không ít, nếu như không có vấn đề gì, cô liền bắt đầu làm việc đi, ba mươi tiếng đồng hồ sau, nếu như tôi chưa thấy chín trăm ly nước trái cây lạnh, cô cũng có thể đi rồi.” Thạch Phong rất hài lòng thái độ của Tử Yên Lưu Vân, nói xong cũng xoay người rời khỏi.
Về phần con đường dài dẫn Tử Yên Lưu Vân thăng cấp chiến đấu, còn phải qua một đoạn thời gian, từ từ dẫn dắt, hơn nữa nước trái cây lạnh với hắn mà nói có trọng dụng, để Tử Yên Lưu Vân chế tác cũng là lựa chọn tốt.
Tử Yên Lưu Vân đưa mắt nhìn theo Thạch Phong rời khỏi, nhìn bóng lưng Thạch Phong rời đi, trong lòng rất là biết ơn Thạch Phong, quyết định nhất định phải làm được, không thể để cho ông chủ thất vọng.
Rời khỏi hiệp hội đầu bếp, Thạch Phong trở lại hiệp hội Đoán tạo.
Bây giờ hiệp hội Đoán tạo có người chơi chế tạo càng ngày càng nhiều, tốp năm tốp ba đều ở đây nói chuyện phiếm, thảo luận làm sao tăng lên xác suất thành công, không thì chính là bàn tán tranh đấu giữa đoán tạo sư thần bí và Nhất Chùy Mua Bán, đối với hai người này là không ngừng hâm mộ, sùng bái thần tượng.
“Cậu xem bài viết Nhất Chùy Mua Bán mới vừa rồi đăng lên chưa?”
“Tất nhiên xem rồi, không nghĩ tới Nhất Chùy Mua Bán bực tức lớn như vậy, lại muốn cùng đoán tạo sư thần bí ấy không chết không thôi còn buông lời nói nói, ai là người phải rời khỏi cuộc tranh đấu lần này, người đó chính là cháu con rùa.”
“Ôi, tôi thật hâm mộ bọn họ, vậy mà có thể có được bản thiết kế Thanh Đồng, nếu như tôi cũng có bản thiết kế Thanh Đồng thì tốt rồi, bây giờ kém cõi nhất cũng có thể chui vào một cái công hội tam lưu.”
“Cậu biết cái gì, tôi nghe người chơi rèn đúc của công hội nói qua, bản thiết kế Thanh Đồng tỷ lệ rơi thấp dọa người, với lại xác suất thành công cũng thấp giật gân, hiện tại bán ba bốn ngân tệ, hoàn toàn chính là đang ném tiền vào, giống như là Vi Quang Hộ Hung thuộc tính tốt như vậy, lỗ vốn càng nhiều, chỉ có điều những công hội đang vui vẻ, còn cảm ơn cử động của Nhất Chùy Mua Bán, bằng không bọn họ thế nào giá thấp ăn vào?”
“Kỳ thực tôi rất ghét tên Nhất Chùy Mua Bán kia, để mọi người học rèn đúc cùng nhau kiếm tiền không tốt sao, không nên liều mạng một mất một còn cùng đoán tạo sư thần bí, cả hai cùng bị thua thiệt.”
Thạch Phong nghe đến mấy người này thảo luận, sau khi trầm tư một chút, khẽ mỉm cười, từ hành động của Nhất Chùy Mua Bán mà nói, rõ ràng cho thấy có phần chịu không nổi, ngân tệ trên đầu nhất định là không đủ, hiện tại tuyệt đối là phung phí thu mua ngân tệ, sẽ làm giá cả ngân tệ gia tăng không ít, vậy đúng là thời cơ tốt để bán ngân tệ ra.
Hắn thật muốn cảm ơn Nhất Chùy Mua Bán, nếu không phải là Nhất Chùy Mua Bán, cũng sẽ không kéo thị trường trang bị hoạt động mạnh thế này.
Hiện nay mỗi một lát thì có số lớn ngân tệ chảy vào miệng túi của hắn, tuy hắn tốn không ít, thế nhưng số tiền không ngờ vẫn điên cuồng tăng thêm, đã đạt đến hơn 3 kim tệ.
Thạch Phong lại đi yêu cầu thuê phòng đoán tạo trung cấp mười tiếng đồng hồ, bắt đầu rèn đúc và chế tác một vòng mới.
Chẳng qua trước khi rèn đúc, Thạch Phong bước vào trung tâm thực tế ảo, muốn nhìn nhìn một chút giá cả tiền trò chơi Thần Vực, bán ra một chút tiền trò chơi, đặt ở trong túi quá lãng phí.
Không nhìn không biết, vừa nhìn đã bị dọa cho giật mình.
Mặc dù người chơi Thần Vực rất nhiều, thế nhưng người bán ra tiền trò chơi Thần Vực không đến trăm người, mà còn giá cả đắt kinh người, một ngân tệ 60 điểm tín dụng, so với đời trước giá đắt tối thiểu gấp hai, bất quá những người này bán ra ngân tệ ít vô cùng, đều là hai hay ba ngân tệ, ngoại trừ người bán ra, còn có hàng loạt thu mua tiền trò chơi Thần Vực, giá thu mua thấp nhất đạt tới 55 điểm tín dụng, cao nhất đạt đến 58 điểm tín dụng.
Chẳng khác nào nói một ngân tệ Thần Vực, đủ Thạch Phong ở trong thực tế ăn ngon hai ngày.
Cũng bởi vì trận cạnh tranh giá này, mới để cho ngân tệ lại biến đổi thành đắt giá như vậy.
Thần Vực vào giai đoạn hiện tại, chỉ cần là người có suy nghĩ cũng sẽ không bán tiền trò chơi, trái lại rất nhiều công hội lại giá thu mua hàng loạt tiền trò chơi mới hợp lý, chỉ có số ít đoàn cày tiền và Studio thu tiền sẽ bán đi một ít, nhưng mà số lượng này tuyệt đối rất ít, hơn nữa giá cả đắt cắt cổ, các đại công sẽ không phải vạn bất đắc dĩ tuyệt không lại mua.
Thế nhưng cạnh tranh giá cả trang bị, khiến những công hội sẽ biết, đây là cơ hội tốt vớt một khoản, nhất định sẽ mua số lớn, bất quá tiền trò chơi không có nhiều như vậy, chỉ có thể mua tiền trò chơi Thần Vực trung tâm thực tế ảo bán ra, mà nhiều tiền trò chơi như vậy đều chảy về phía nơi nào?
Đầu têu nhất định là ở trên người hắn đây, tích trữ một số ít tài liệu để buôn về sau.
Chẳng khác nào nói hắn bây giờ nếu bán ra tiền trò chơi thì thu lời về nhiều vô cùng, coi như là đoàn trăm người cày tiền cũng so ra kém xa.
Thạch Phong không nói hai lời, tiền hai cái mũ giáp trò chơi vẫn chờ hắn đây, làm sao có thể khách khí cùng những nhà giàu này, một ngân tệ giá 60 điểm tín dụng, trực tiếp thả ba kim tệ lên.
Giá tiền tuy cao chút, nhưng mà các đại công của thành Bạch Hà vì trang bị, nhất định sẽ ăn, những tiền trò chơi này vẫn sẽ trở lại trong tay của hắn.
Sau khi xử lý xong việc này, Thạch Phong liền bắt đầu chuyên tâm rèn đúc trang bị và chế tác bản thiết kế.
Mười tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh, Thạch Phong lại chế tạo ra hơn 80 món Vi Quang Hộ Hung và 50 tờ bản thiết kế Vi Quang Hộ Hung, hai mươi vạn kinh nghiệm đều tích đầy, kinh nghiệm của mình cũng tăng lên không ít, cách level 4 chỉ kém 22%, độ thuần thục rèn đúc thiếu hơn 200 điểm một chút chính là người học việc trung cấp.
Nghề rèn đúc này, so với trang bị, bản thiết kế mới thật sự là đáng giá tiền nhất, Vi Quang Hộ Hung bây giờ hot như thế, các công hội lớn dám chắc sẽ vội vã muốn làm bản thiết kế trang bị Thanh Đồng, bồi dưỡng rèn đúc sư của mình, chế tạo ra trang bị Thanh Đồng riêng, dù sao trang bị Thanh Đồng xác suất rơi xuống cực thấp, cũng không có nhiều tinh anh có thể giết ra tới như vậy.
Thạch Phong và Nhất Chùy Mua Bán bán ra trang bị, đối với mấy triệu người chơi của thành Bạch Hà mà nói, cũng không đáng kể, còn có mảng lớn mảng lớn người chơi cần những trang bị này.
Rời khỏi phòng đoán tạo, trong túi Thạch Phong tiền lại thêm nhiều hơn rất nhiều, thế là đi một chuyến khu thương mại lại thu vật liệu đá và tảng đá kiên cố một hồi, lại quét bộ bài và tảng đá kiên cố ở phòng đấu giá một lần, rồi đem hơn 80 món Vi Quang Hộ Hung thả lên, chẳng qua giá có chút thay đổi, không còn là thấp nhất 4 ngân tệ, mà là 3 ngân tệ.
Nhất Chùy Mua Bán ganh đua đến bây giờ, vốn là mau điên rồi, thấy Thạch Phong lại càng điều chỉnh giá cả thấp xuống, càng hộc máu, Thạch Phong xuống giá, hắn hiển nhiên cũng phải xuống giá, đây là muốn buộc hắn bán thận nha! Có cần ác như vậy hay không!
Bản thân Thạch Phong cũng không có cân nhắc nhiều như vậy, chỉ là muốn chỉ là muốn tuyên truyền Vi Quang Hộ Hung tốt hơn mà thôi.
Rời khỏi phòng đấu giá xong, cất giữ cả Hiền Giả Chi Thạch và tài liệu ở nhà kho ngân hàng, ở trong cửa hàng dược mua hai tổ thuốc khôi phục sơ cấp, lại đi cửa hàng ma pháp, mua hơn mười loại quyển trục ma pháp, mỗi loại mua 5 tờ, mỗi một tờ giá 20 đồng đến 40 đồng không bằng nhau.
Quả cầu truyền tống đã tồn đầy kinh nghiệm, đại biểu rằng hắn nên đi cánh rừng Nguyệt Quang.
Bất quá cánh rừng Nguyệt Quang cũng không phải là cái địa phương an nhàn gì, ngược lại nguy cơ trùng trùng, hết sức nguy hiểm, được vinh danh là chỗ an nghỉ, nếu là không có chuẩn bị, tuyệt đối là không có cơ hội sống nào[2].
Hắn mua những quyển trục này tất cả đều là đạo cụ chuẩn bị sinh tồn ở dã ngoại, trước kia là không có tiền, cho nên coi như xong, hiện tại có tiền, tự nhiên sẽ không khách khí, chí ít có thể để cho hắn có mười phần trăm cơ hội sống sót[3].
Sau đó tìm một vùng không người, mở ra quả cầu truyền tống, Thạch Phong liền hóa thành một đạo ánh sáng trắng, tan biến ở trấn Hồng Diệp.
[1]thừa cơ hội để kiếm lợi.
[2]Nguyên văn: thập tử vô sinh.
[3]Nguyên văn: cửu tử nhất sinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.