Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 117: Thủy Sắc Tường Vi




Thạch Phong há miệng chính là 30 kim tệ, làm cho giá cả bỗng chốc tăng cao lên không ít.
Một vài NPC chức nghiệp bậc hai đều lắc đầu với cái giá này, tuy cái sách dạy kỹ năng kia rất không tệ, nhưng giá cả có chút quá mắc rồi, nên bỏ việc cho cạnh tranh.
Thạch Phong vừa định buông lỏng một hơi.
“35 kim!”
Một thanh âm vang dội quanh quẩn tại cả sàn bán đấu giá.
Thạch Phong quay đầu đi quan sát, thiếu chút nữa chửi ầm lên.
Kêu giá không phải chức nghiệp cận chiến, mà là một nữ chức nghiệp Ma đạo sư bậc bốn.
Pháp hệ từ trước đến nay là kẻ có tiền trong thế giới Thần Vực, đối với chức nghiệp bậc bốn Ma đạo sư mà nói, ba mươi đến năm mươi kim hiện giờ chẳng qua là phí nghiên cứu ma pháp một lần.
“Đáng tiếc.”
Thạch Phong lắc đầu, không đi đấu giá nữa, hắn chỉ có 30 kim mà thôi, muốn tranh cũng tranh không được, sớm biết hội đấu giá có bán cái sách kỹ năng này, hắn sẽ không đi bán kim tệ.
Tuy Thạch Phong thối lui ra khỏi cạnh tranh, bất quá những chức nghiệp bậc bốn khadc còn đang tranh, giá cả của Diễm Lôi Bạo còn đang kéo lên, đã đến 45 kim, có thể nói là mấy trang bị level trên trăm ra, là vật phẩm có giá cả cao nhất.
“45 kim lần đầu tiên.”
“45 kim lần thứ hai.”
Lúc này Thạch Phong nghe được thanh âm hệ thống thanh thông báo.
Hệ thống: Bạn ở phòng đấu giá đã bán bản thiết kế Vi Quang, sau khi khấu trừ phí thủ tục còn 2 kim 31 ngân gửi vào trong túi ba lô của bạn.
Hệ thống: Bạn ở phòng đấu giá đã bán bản thiết kế Vi Quang, sau khi khấu trừ phí thủ tục còn 2 kim 44 ngân gửi vào trong túi ba lô của bạn.
Hệ thống: Bạn ở phòng đấu giá đã bán bản thiết kế Vi Quang, sau khi khấu trừ phí thủ tục còn 2 kim 24 ngân gửi vào trong túi ba lô của bạn.

Thanh âm thông báo liên tiếp của hệ thống, tối thiểu vượt qua hơn hai mươi cái, nghe xong Thạch Phong trực tiếp ngây ngẩn cả người.
Không rõ là tình huống gì, trong khoảng thời gian hắn đến thành Hắc Dực lại có nhiều người đi mua bản thiết kế Vi Quang thế này, bỗng chốc làm ví tiền của hắn phồng lên.
Túi đã có tiền rồi, Thạch Phong không nói hai lời hô lớn: “46 kim!”
“45 kim lần thứ ba!”
“Vị này lại ra 46 kim rồi, còn có người bằng lòng ra giá cao hơn sao?”
“49 kim.” Cô Ma đạo sư bậc bốn kia khẽ cau mày nói.
Thạch Phong bây giờ hết sức phấn khích, nếu như nữ Ma đạo sư ấy quyết tâm muốn mua lại, hắn khẳng định không tranh nổi, nhưng là giá trị của cái sách kỹ năng này tuyệt đối không lớn với cô ta, hắn không tin cô ta sẽ dùng nhiều tiền mua lại.
“55 kim.” Thạch Phong quyết định một hơi lấy xuống, sẽ không từ từ tăng giá nữa.
55 kim tệ đối với cái sách kỹ năng này mà nói, tuyệt đối là giá trên trời, nữ Ma đạo sư bậc bốn kia cũng không phải coi tiền như rác, trực tiếp bỏ qua.
NPC khác thấy Thạch Phong ra giá cao như vậy, thậm chí đã liếc mắt nhìn Thạch Phong như kẻ hỏng não, cho dù chức nghiệp bậc ba hay bậc bốn muốn học tập kỹ năng cũng chỉ có mười kim tệ, hơn nữa kỹ năng cũng hay hơn cái này rất nhiều, hiện tại đi tốn 55 kim, quả thực choáng váng.
Bất quá NPC cũng không hiểu thế giới của người chơi, giai đoạn đầu người chơi nếu học được một cái kỹ năng lợi hại thì tăng thực lực lên rất lớn, nhất là một kỹ năng quần công còn mang tính gây choáng bổ sung siêu hiếm như vầy, đối với về sau mang tới chỗ tốt vô số, cho dù tốn 100 kim cũng đáng.
Không có NPC cạnh tranh nữa, ông già râu bạc rốt cục gõ búa xuống.
“Chúc mừng ngài Hắc Viêm thắng được Diễm Lôi Bạo!”
Thạch Phong thống khoái thanh toán 55 kim lấy được Diễm Lôi Bạo, lập tức bấm chọn học tập.
Diễm Lôi Bạo chính là kỹ năng cấp thần để đồ sát quái giai đoạn đầu, có nó, Thạch Phong lại nghĩ tới không ít phương pháp đánh quái thăng cấp.
Sau đó đấu giá hội lại tiến hành tiếp hơn một giờ, bất quá không có một vật Thạch Phong cần ngay hiện tại, mỗi vật giá cả đều vượt qua 100 kim, thậm chí cuối cùng xuất hiện vật phẩm cấp Sử Thi, rất nhiều NPC bậc bốn đều giống như điên bắt đầu kêu giá, cuối cùng dùng năm ngàn kim vẽ xuống dấu chấm tròn, Thạch Phong cũng chỉ có thể nhìn một cái, tham gia náo nhiệt mà thôi.
Đấu giá hội sau khi kết thúc, Thạch Phong hài lòng ra khỏi cổng lớn, muốn lập tức trở về trấn Hồng Diệp tìm hiểu xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, vì lý do gì nhiều người mua sắm bản thiết kế Vi Quang như vậy.
Nếu như bản thiết kế Vi Quang còn có kiếm được tiền, hắn lập tức chế tác một đống, có thể lợi nhuận được bao nhiêu thì tính bấy nhiêu, cũng có thể hóa giải tình trạng ví tiền trống không của hắn.
Thạch Phong vốn tại trong khu vực thành Bạch Hà tính là phi thường giàu có rồi, hiện tại đến thành Hắc Dực một chuyến, đột nhiên phát giác mình thật sự là người nghèo rớt mồng tơi.
Ngay lúc Thạch Phong chuẩn bị rời đi, phía sau lưng truyền đến một trận kêu gọi ầm ĩ dồn dập.
“Hắc Viêm huynh, xin chờ một chút!”
Thạch Phong quay đầu nhìn lại, là mấy người phe Cô Hồng lúc trước kia đã gặp, còn có Cuồng Đao Duy Ngã ra sức muốn đuổi hắn đi ban nãy.
“Có chuyện gì?” Thạch Phong lạnh lùng hỏi.
Cách làm của Cô Hồng khi ấy, tuy hắn có thể hiểu được, nhưng hiểu được không có nghĩa là chấo nhận.
Người nào chịu bị người mời tới sau lại đuổi ra mà trong lòng có thể thoải mái cho được.
Nghe thấy giọng Thạch Phong lạnh lùng, Cô Hồng bất đắc dĩ cười khổ nói: “Hắc Viêm huynh, tôi xin lỗi về chuyện lúc trước, ban nãy đều là hiểu lầm cả, không biết chúng ta có thể nói chuyện lại với nhau?”
“Anh Cô Hồng, tôi đã nói qua, đạo bất đồng bất tương vi mưu.”
Thạch Phong làm sao không biết tính toán của đám người Cô Hồng này, những người này trước vì ích lợi có thể vứt bỏ hắn, nay bởi vì hắn có thể đi vào hội đấu giá, cho nên lại chạy tới.
Đối với hành vi của đám người bên Cô Hồng, hắn cảm thấy chán ghét, chớ nói chi là hợp tác rồi, biết đâu có một ngày sẽ bởi vì ích lợi bán rẻ hắn nữa không chừng.
Chứng kiến Thạch Phong xoay người rời đi, Cuồng Đao Duy Ngã phẫn nộ quát: “Đừng nể mặt mà không biết xấu hổ, thế lực công hội nhất lưu mấy người chúng tao vượt xa sự tưởng tượng của mày, mày có thể thu được hồi báo càng vô cùng phong phú hơn 5 kim trở lên, cũng đủ cho mày trở thành nhà giàu nhất một trấn, loại chuyện này người khác cầu đều không cầu được, mày tốt nhất nghĩ cho kĩ, qua một đoạn thời gian nữa cái danh xưng kia của mày đã có thể không đáng giá, tuyệt đối mất hết cơ hội trở mình.”
Đối với người chơi tự do mà nói, có thể trở thành là nhà giàu nhất một trấn tuyệt đối là không dám tưởng tượng, mang ý nghĩa rằng trong túi tiền ít nhất có hơn ba hay bốn kim tệ, đối với tiểu trấn còn tiêu xài lấy đồng tệ tiêu xài làm chủ yếu, đó chính là một món khổng lồ.
“Nhà giàu nhất một trấn ư?” Thạch Phong không khỏi cười nói: “Thực là một sự hồi báo mê người, nhưng đáng tiếc tôi không có hứng thú.”
Nói giỡn sao, hắn khi chưa tới thành Hắc Dực Thành cũng đã là nhà giàu nhất cả một thành rồi, còn thiếu vài đồng tiền kia mới là lạ đấy.
“Xin hỏi anh chính là ngài Hắc Viêm sao?”
Lúc này một người chơi nữ xinh đẹp đi tới hỏi, mỹ nữ ấy ước chừng hai mươi mốt hai hai tuổi, dung mạo cực đẹp… Một thân áo cổ diễm lệ màu tím rực rỡ bức người, chỉ thấy nàng mím môi, cười tủm tỉm nghiêng mắt quan sát Thạch Phong, trên khuôn mặt trắng nõn hoàn mỹ lộ ra nét đỏ ửng, khóe miệng ngậm vui, càng thêm đáng yêu.
“Không sai, cô là?” Thạch Phong cũng không nhận ra cô gái trước mặt, bất quá vị mỹ nữ kia là chú thuật sư có đẳng cấp đạt tới level 7, thêm một thân trang phục cấp Huyền Thiết, nhìn là biết thực lực không tầm thường.
“Xin chào, tôi gọi là Thủy Sắc Tường Vi, chúng ta lúc trước tại trong sàn bán đấu giá từng gặp qua, bất quá anh có khả năng chưa nhìn thấy tôi.” Cô gái xinh đẹp tuyệt trần tên là Thủy Sắc Tường Vi mỉm cười nói.
Thạch Phong sau khi nghe được cô gái rất xinh đẹp đó giới thiệu, trong lòng hết sức rung động giật mình.
Chú Thần bậc sáu xếp hạng thứ mười trên cả Thần Vực – Thủy Sắc Tường Vi, hắn thế mà có thể gặp được.
Ở kiếp trước danh tiếng của Thủy Sắc Tường Vi còn rộng rãi hơn Thần mục Tử Yên Lưu Vân rất nhiều.
“Ồ, cô ở sàn bán đấu giá?” Thạch Phong cả kinh, phải biết rằng tiến vào sàn bán đấu giá khu khách quý, không đủ địa vị là không vào được đấy, hắn chẳng qua là ngẫu nhiên làm xong vòng thứ nhất của nhiệm vụ cấp Sử Thi mới vào được.
“Tôi đương nhiên so ra kém ngài Hắc Viêm rồi, tiến vào sàn bán đấu giá cũng chỉ có thể nhìn xem sao, không giống ngài Hắc Viêm anh há miệng liền tốn 55 kim mua xuống một cuốn sách kỹ năng.” Thủy Sắc Tường Vi thở dài nói: “Cho nên tôi tới đại biểu Hoàng Hôn Hồi Hưởng muốn cùng anh nói chuyện hợp tác, không biết ngài Hắc Viêm có hứng thú sao?”
Hoàng Hôn Hồi Hưởng này chính là công hội danh tiếng lẫy lừng ở giới trò chơi thực tế ảo, tồn tại như núi đá vôi được bồi nên từ lâu đời, mà Thủy Sắc Tường Vi là trưởng lão danh dự của Hoàng Hôn Hồi Hưởng, địa vị cực cao, danh tiếng cũng không dưới nữ thần Băng Tuyết, có thể nói không ai không biết đến.
Mấy người phe Cuồng Đao Duy Ngã nghe thấy lời Thủy Sắc Tường Vi nói xong, chấn kinh đến tột đỉnh, nghẹn họng nhìn trân trối.
Vốn tưởng rằng Thạch Phong chẳng qua là một tên người chơi tự do thôi, có thể có bao nhiêu tiền, cho 5 kim, đã nên mang ơn rồi, kết quả Thạch Phong há miệng ra chính là dùng 55 kim mua xuống một sách kỹ năng.
Số tài sản ấy so với tất cả mọi người phe hắn cộng lại đều phải hơn gấp đôi…
Tên Thạch Phong kia rốt cuộc là ai?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.