Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 100: Có bản lĩnh thì anh tới đi!




“Tất cả mọi người chú ý bốn phía, tiểu đội trị liệu đứng ở trung tâm, tiểu đội hộ vệ bảo vệ trị liệu, MT tùy thời mở ra bảo vệ kỹ năng tánh mạng, tiểu đội đao nhọn chuẩn bị nghênh chiến!” Bạch Khinh Tuyết cũng không có bị kinh sợ, lập tức ra chỉ thị, bày trận sẵn sàng đón quân địch.
Khiêm tốn sẽ đạt được lợi ích, tự mãn sẽ lãnh hậu quả.
Một câu nói kia vừa vặn thích hợp trên thành viên Phệ Thân Chi Xà, thực tế kể cả Triệu Nguyệt Như kiêu ngạo.
Lúc người ta đang đắc ý nhất, chung quy sẽ xảy ra vấn đề.
Chỉ là hiện tại vấn đề này đến hơi mau.
Triệu Nguyệt Như lúc trước còn ung dung đột nhiên nắm chặc pháp trượng Thủy Tinh, không chuyện trò vui vẻ nữa, vẻ mặt nghiêm túc, quan sát nhất cử nhất động ở bốn phía, tố chất cao thủ bộc lộ ra không thể nghi ngờ.
Những người khác trong Phệ Thân Chi Xà cũng không dám có suy nghĩ khinh thường nữa, tuy bọn họ rất tự tin về trang bị của mình, có tự tin triển áp nghĩa địa Ám Nguyệt. Chỉ có điều hai người đã chết trong nháy mắt, loại tự tin ấy cũng dần dần mất đi, không thể không cẩn thận từng chút.
Về phần tiểu đội Thạch Phong càng hồi hộp hơn nữa, ở sâu trong lòng bọn họ vẫn coi mình là gà mờ, mà thành viên tinh anh Phệ Thân Chi Xà trong mắt bọn hắn, tuyệt đối là cao thủ, kỹ thuật chắc chắn vượt xa bọn họ rất nhiều.
Mà cao thủ như vậy, mặc bộ trang phục Thanh Đồng cực tốt, kết quả lại là cứ thế chết không giải thích được…
Nghĩa địa Ám Nguyệt này cũng quá kinh khủng!
Chứng kiến mọi người căng thẳng như vậy, Thạch Phong lại dửng dưng vô cùng, còn rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, không ai có thể rõ ràng hơn hắn rồi, có thể nói những chuyện này hắn đã sớm đoán trước.
Nghĩa địa Ám Nguyệt còn không có đơn giản đến mức chỉ dựa vào trang bị và một số cao thủ có thể thoải mái qua cửa. Ở kiếp trước không biết bao nhiêu công hội bị diệt chết đi sống lại chỉ biết chửi má nó, bất quá với thực lực của đoàn đội Bạch Khinh Tuyết, trải qua hơn mười lần cả đoàn bị diệt, vẫn có thể thông qua. Có điều đây cũng là cái giá phải trả khá lớn.
“Có cái gì đang tới, MT chú ý.” Hai mắt Thạch Phong nhíu lại, nhìn về phía sương mù đang bay tới ở xa xa mà nhắc nhở.
Nhất thời tất cả mọi người căng thẳng hơn, nhìn sang.
“Đó là vật gì?” Thuẫn chiến sĩ phát hiện trong sương có một bóng người mơ hồ.
Bóng người này ở trong sương mù âm u, căn bản thấy không rõ hình dáng cụ thể, chỉ biết là nó đang từ từ lắc lư tới, từng bước một giống như sên bò, theo khoảng cách đến gần, tiếng sói tru quỷ khóc cũng càng lúc càng lớn, khiến người sợ hãi trong lòng.
Mắt thấy bóng người này sắp chui ra từ trong sương mù.
“MT mở ra kỹ năng bảo vệ tánh mạng!” Thạch Phong quát to.
Thuẫn chiến sĩ căn bản không có để ý lời của Thạch Phong.
Trong lòng của hắn vẫn luôn xem thường Thạch Phong. Trước đó lần thứ nhất nhìn thấy Thạch Phong bất quá là một tên gà mờ may mắn thôi, chỉ là quen thuộc Thần Vực hơn bọn hắn, mới dẫn đến sự chú ý của đội trưởng. Tuy đẳng cấp bây giờ đạt tới level 6, nhưng nhất định dựa vào sự quen thuộc nhiệm vụ và quái vật, mới nhanh như vậy, căn bản không có thực lực chân chính.
Cho dù Thạch Phong kỹ thuật không tệ, nhưng Phệ Thân Chi Xà trong hơn mười năm, thu nạp số lượng người chơi cao thủ mới ở các trò chơi thực tế ảo đã hơn năm nghìn, căn bản không thiếu người như Thạch Phong. Có thể nói trong công hội Phệ Thân Chi Xà, tìm đại một đứa, cũng có người chơi lợi hại hơn Thạch Phong.
Mặc dù Thuẫn chiến sĩ không có để ý, bất quá Thủ hộ kỵ sĩ Khả Nhạc vẫn luôn tin tưởng lời của Thạch Phong, trước tiên vẫn dùng kỹ năng chúc phúc bảo vệ cho mình.
Chỉ thấy vật kia vừa vừa đi ra khỏi sương mù dày đặc, liền bay ra hai luồng bóng đen, trong chớp mắt bay về phía MT hàng đầu.
Hai luồng bóng đen ấy nhanh như viên đạn, MT cồng kềnh căn bản không tránh thoát.
Lúc này Bạch Khinh Tuyết mới hô: “MT dùng kỹ năng bảo vệ tánh mạng!”
Đáng tiếc Bạch Khinh Tuyết nhắc nhở chậm một bước.
Thuẫn chiến sĩ kia trực tiếp bị một luồng bóng đen khoét rỗng thân thể, trên đầu toát ra hơn 1600 thương tổn, trong nháy mắt chết ngay lập tức.
Thuẫn chiến sĩ gắt gao nhìn bóng đen xuyên thấu ngực mình, không cam lòng chết đi.
Mà Khả Nhạc mở chúc phúc bảo vệ, giảm 50% tổn thương phải chịu, cộng thêm Thạch Phong cho hắn Thiên Không Chiến Y cấp Bí Ngân, chỉ tạo thành hơn năm trăm thương tổn, thanh máu mất đi hơn một nửa.
Mọi người thấy một màn này, đều ngây người, một MT cả người mặc bộ trang phục Thanh Đồng level 5 cứ như vậy bỗng chốc xong đời rồi.
Mà ở trong sương mù còn có những thân ảnh khác dần dần muốn xuất hiện.
Bạch Khinh Tuyết nghĩ đến bóng đen khủng bố lúc trước, lập tức ra lệnh: “Trị liệu tăng máu! Tất cả mọi người rút lui, Thủ hộ kỵ sĩ cậu tới yểm hộ mọi người, ai có kỹ năng phòng ngự chú ý bảo vệ Thủ hộ kỵ sĩ.”
Khả Nhạc nghe thấy mệnh lệnh của Bạch Khinh Tuyết, có chút do dự, quay đầu nhìn về phía Thạch Phong, muốn đợi Thạch Phong trả lời.
“Rút lui đi, chú ý chỗ đứng, giữ một đường thẳng với mọi người phía sau.” Thạch Phong gật đầu một cái.
Khả Nhạc nhận được mệnh lệnh của Thạch Phong, lập tức bắt đầu hành động.
Bạch Khinh Tuyết sau khi thấy, trong lòng có chút cảm giác khó chịu, bất quá không có nói ra.
Nhưng Triệu Nguyệt Như không thế rồi, một tên gà mờ mà không nghe Khinh Tuyết chỉ huy, lại nghe một lời một tên chỉ có vận cứt chó như Thạch Phong. Chẳng lẽ thực lực và chỉ huy của nữ thần Băng Tuyết, còn không đáng tin một tên như Thạch Phong hả?
Bất quá Triệu Nguyệt Như vừa định muốn mở miệng, liền lập tức im.
Bởi vì khi Khả Nhạc vừa lui về sau, vừa vẫn có thể sử dụng lá chắn ngăn cản bóng đen bắn về phía những người khác, thậm chí bản thân cũng có thể né tránh bóng đem công kích, đồng thời đều đâu vào đấy lui lại. Căn bản không như biểu hiện của người mới tay mơ, có khi kỹ thuật còn tốt hơn Thuẫn chiến sĩ của đoàn đội cô ấy chút chút nữa.
Bốn trị liệu cùng tăng máu cho Khả Nhạc, cuối cùng giúp thanh máu của Khả Nhạc giữ vững ở mức an toàn trở lên. Ngẫu nhiên trong lúc nguy cấp, Thạch Phong luôn có thể dùng chống đỡ đến giúp Khả Nhạc ngăn cản bóng đen, làm Khả Nhạc có thể bảo trụ một mạng.
Điều này làm cho một vài thành viên Phệ Thân Chi Xà không phục Thạch Phong bắt đầu cải biến ý nghĩ, bởi vì bọn họ tự hỏi mình không làm được chuyện như vậy, hơn nữa Thạch Phong nhiều lần giải cứu Khả Nhạc, nói rõ cũng không phải trùng hợp, mà là thực lực.
Chỉ cần Khả Nhạc không chết, những người còn lại sẽ an toàn, có thể nói Thạch Phong nắm giữ sống chết của toàn bộ đoàn người.
“Xem ra, mình vẫn coi thường anh ta.” Bạch Khinh Tuyết đối với Thạch Phong có vài phần kính trọng. Tuy nhiên cũng đang trợ giúp Khả Nhạc ngăn cản công kích, nhưng không có ung dung tự nhiên như Thạch Phong, chặn được công kích, cũng không có ảnh hưởng đến hành động của Khả Nhạc.
Vào lúc mọi người rút khỏi cách ra một đoạn, mọi người cuối cùng đã nhìn rõ ràng những thân ảnh trong sương mù kia. Hình thể cực lớn to bằng hai người, hai tay có móng sắt đen nhánh, lúc công kích thì móng sắt ấy sẽ giống như thanh kiếm bắn ra, rồi nhanh chóng thu về, đây hết thảy đều hoàn thành trong chớp mắt.
Zombie Cẩu Đầu Nhân, đặc thù Tinh Anh, level 6, HP 5000.
Chỉ là một con Zombie Cẩu Đầu Nhân liền đủ làm cho người đau đầu rồi, nhưng trong sương mù xuất hiện tất cả sáu con, quả thực không để khiến người ta sống, mà phía sau chúng là một đống Chiến sĩ Cẩu Đầu Nhân đang chạy tới. Nhìn đến đây, mọi người mới hiểu được phó bản đoàn đội khó thế nào, quả thực khó hơn gấp mười lần phó bản nhỏ đấy.
“Lần này xong rồi.” Triệu Nguyệt Như chứng kiến nhiều Tinh Anh và đặc thù Tinh Anh như vậy, trong lòng đã tuyệt vọng, “Nhiều Tinh Anh và đặc thù Tinh Anh như vậy, còn phối hợp xa gần, thế thì còn đánh như thế nào.”
Những người khác cũng rất đồng ý quan điểm của Triệu Nguyệt Như.
“Chẳng lẽ thật sự không có biện pháp gì thông qua sao?” Chân mày Bạch Khinh Tuyết hơi nhíu, trong lòng có chút không cam lòng cứ thế mà rời khỏi phó bản.
Lúc này Thạch Phong mở miệng nói: “Nếu như lợi dụng được địa hình, phối hợp lẫn nhau được, cũng không phải không có cách.”
Thành viên Phệ Thân Chi Xà nghe thấy Thạch Phong nói như vậy, trong lòng ai cũng cảm thấy khó chịu. Đây hoàn toàn là đang mỉa mai Bạch Khinh Tuyết không có khả năng chỉ huy, và kỹ thuật của bọn họ không được.
“Đứng nói chuyện vớ vẩn dùm cái, nhiều Tinh Anh và đặc thù Tinh Anh cỡ này, ai có biện pháp, có bản lĩnh thì anh tới đi.” Triệu Nguyệt Như khinh thường nhìn thoáng qua Thạch Phong, cười khẩy nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.