Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 233: Hai đầu long




TSCPTĐK - Chương 233
Chương 233: Hai đầu long
Trang Hạo đi đến, nhìn Sesia nói: "Tiền bối, ngươi bệnh nặng mới khỏi, vẫn là nghỉ ngơi nhiều một chút tương đối tốt."
"Hắc Gia đâu?" Sesia lạnh lùng hỏi.
"Hắn ra ngoài."
Sesia khẽ hừ một tiếng, xoay người rời đi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn theo Sesia, nhịn không được thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Làm ta sợ muốn chết, ta còn tưởng rằng tên kia sẽ nhào tới đây véo cổ ta."
"Hắn có lẽ muốn làm như vậy, chỉ là không thể." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh tràn đầy khó hiểu: "Vì sao?"
"Hắc Gia phong ấn thực lực của hắn."
Kỳ Thiếu Vinh trừng lớn mắt: "Như vậy sao!"
Hù chết hắn, thì ra là lão hổ không răng. Hắn nguyên bản còn tưởng rằng Hắc Gia là ngu ngốc, hiện tại xem ra, Hắc Gia tên kia chính là một đầu long gian trá. Tốt xấu gì cũng sống mấy ngàn năm, không có khả năng dưỡng hổ vi hoạn, tự tìm đường chết!
Cẩn thận nghĩ, nếu lúc trước không phải Sesia đột nhiên tỉnh lại, Hắc Gia hẳn là sẽ làm tốt công pháp phòng hộ trước.
"Tứ hoàng tử tới a!" Trang Hạo nhìn Đường Thiên Anh nói.
Đường Thiên Anh cười cười với Trang Hạo, "A Hạo, khách nhân ngươi mang về không dễ chọc!"
Trang Hạo miễn cưỡng cười nói: "Đúng vậy! Tứ hoàng tử, yên tâm đi, ta sẽ tận lực khống chế trong phạm vi."
"Vậy hết thảy đều làm phiền ngươi."
............
Lúc chạng vạng, Hắc Gia trở về phủ đệ của Trang Hạo.
"Hắn đâu?" Hắc Gia hỏi.
"Đã tỉnh lại, đang ở trong phòng." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Hắc Gia cũng không hỏi nhiều cái gì, trực tiếp đi vào trong phòng.
Hắc Gia vào trong một lúc, Kỳ Thiếu Vinh liền nghe thấy một trận thanh âm lách cách lang cang, thầm nghĩ: Quang Minh Long nếu như đã không còn pháp lực liền chỉ có thể học người bình thường đập ly ném chai......
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, hỏi: "Bên trong phòng không có bảo bối gì đặc biệt đi?"
Trang Hạo cau mày lại: "Có vài món đồ cổ!"
Kỳ Thiếu Vinh không vui trừng Trang Hạo một cái: "Ngươi cũng quá lãng phí, đồ cổ sao có thể đặt loạn, lần sau nhớ đổi thành đồ giả."
Trang Hạo rất biết nghe lời gật đầu: "Được."
Thời điểm Hắc Gia đi ra, trên mặt lại mang theo chưởng ấn.
"Tiền bối, ngươi không sao chứ?" Kỳ Thiếu Vinh nhìn Hắc Gia hỏi.
Hắc Gia nhàn nhạt gật đầu: "Không có việc gì, hắn vừa mới thanh tỉnh, có hơi xúc động."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn biểu tình của Hắc Gia, thầm nghĩ: U Minh Long không hổ là đã sống mấy ngàn năm, da mặt đủ dày, mang một khuôn mặt như vậy ra gặp người vẫn là một bộ Thái Sơn đổ xuống trước mặt vẫn không đổi sắc.
"Tiền bối, nơi này là hoàng đô, có rất nhiều bình dân, nếu các ngươi đánh nhau ở đây sẽ khiến cho rất nhiều người chết." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Hắc Gia cười cười: "Chúng ta sẽ không đánh nhau, tình cảm của chúng ta phi thường tốt."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Tiền bối, ngươi trợn tròn mắt nói dối như vậy thật sự được sao?
............
Hắc Gia ban ngày luôn chạy ra ngoài, cũng không biết là đang làm cái gì, thời điểm trở về luôn đi xem Quang Minh Long, sau đó trong phòng liền truyền ra tiếng lách cách lang cang, nháo tới tận đêm khuya.
Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đứng thật xa cũng có thể nghe thấy tiếng hai người tranh chấp, Sesia mắng Hắc Gia không phải thứ tốt gì, Hắc Gia nói không phải là hắn làm, Sesia hiểu lầm hắn.
Hai người cứ như vậy mắng tới mắng đi, sau đó hư hư thực thực...... lên giường ngủ.
Sáng sớm một ngày nọ.
Kỳ Thiếu Vinh vừa tiến vào biệt viện liền nhìn thấy gấu trúc đang nhảy vòng lửa.
Gấu trúc bụ bẫm một lần hai lần nhảy qua nhảy lại vòng lửa, biểu tình trên mặt tràn đầy thống khổ.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn gấu trúc bị dày vò đến đáng thương hề hề, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ đồng tình.
"Tiền bối, ngươi đang làm gì vậy?" Kỳ Thiếu Vinh đi tới bên người Sesia hỏi.
"Con Đại Địa Chi Hùng này có hơi béo, ta đang huấn luyện nó giảm béo." Sesia nói.
Sesia tuy rằng bị giam cầm pháp lực, nhưng uy áp của bản thân thì vẫn còn ở đó.
Đại Địa Chi Hùng dưới uy áp của thần long, chỉ có thể nghe theo lời của Sesia.
Kỳ Thiếu Vinh nguyên bản cảm thấy Trang Hạo cùng Tả Vân Phi lấy quốc bảo đi hỗ trợ đào quặng đã là quá sức, hiện tại mới phát hiện, Sesia cư nhiên để quốc bảo đi nhảy vòng lửa, đây chính là quốc bảo a!
Nhìn thấy Kỳ Thiếu Vinh đến, Đại Địa Chi Hùng rất có ánh mắt trốn ra sau lưng hắn.
Sesia bất mãn nhìn Đại Địa Chi Hùng trốn trốn tránh tránh phía sau Kỳ Thiếu Vinh, mắng: "Không có tiền đồ!"
Kỳ Thiếu Vinh hơi gian nan nhìn Sesia: "Tiền bối, ngươi tội gì phải làm khó một con gấu trúc đâu?"
"Chẳng lẽ ngươi hy vọng ta làm khó ngươi sao?" Sesia lạnh lùng hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
"Tiền bối, ngươi cùng Hắc Gia tiền bối có xích mích, không nên giận chó đánh mèo người khác." Kỳ Thiếu Vinh căng da đầu nói.
"Đều là bởi vì ngươi! Nếu không phải vì ngươi, hắn sao có thể......" Sesia thẹn quá thành giận rống.
Kỳ Thiếu Vinh xấu hổ cười cười: "Các ngươi không phải là tình lữ sao? Loại chuyện này, các ngươi từ sớm đã làm, kỳ thật, cũng không có gì."
"Hỗn trướng!" Sesia thẹn quá thành giận mắng một câu, nhào về phía Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh nhanh chóng trốn đi.
Pháp lực bị giam cầm khiến cho động tác của Sesia trở nên trì hoãn hơn nhiều.
Sesia sắc lạnh nhìn Đại Địa Chi Hùng phía sau Kỳ Thiếu Vinh, Đại Địa Chi Hùng lập tức lập cập run lên.
"Thứ không có tiền đồ!" Sesia không vui quát lớn một tiếng.
Đại Địa Chi Hùng súc đầu, không có lên tiếng.
"Yêu thú thánh cấp cư nhiên trốn phía sau lưng nhân loại, thật sự là!"
Kỳ Thiếu Vinh ngượng ngùng cười, uy áp trên người Sesia đối với ma thú mà nói chính là trí mạng, đối với nhân tộc như Kỳ Thiếu Vinh mà nói lại là không có gì.
Kỳ Thiếu Vinh cùng Sesia không tiếng động giằng co, Trang Khiêm hưng phấn chạy vào.
"Thiếu Vinh ca!" Trang Khiêm nhiệt tình chào.
"Sao ngươi lại tới đây?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Ta lo lắng cho ngươi a! Lúc trước ta ra ngoài tìm ngươi, nghe nói ngươi cùng đại ca trở lại, ta cũng quay về, nghe mọi người nói, ngươi bỏ lại ca ta, cùng người khác tư bôn."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Hắn bỏ lại Trang Hạo đúng là có khả năng, nhưng cùng U Minh Long tư bôn liền không thể nào, lão hắc long kia vừa nhìn liền biết không phải thứ gì tốt, hắn cho dù cùng người khác tư bôn thì cũng không thể nào là lão hắc long kia.
Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay: "Ngươi không thể xem thường xa ngươi như vậy, ngươi cảm thấy ca ngươi không có mị lực sao?"
Trang Khiêm cười nói: "Ta không phải cảm thấy ca ta không có mị lực, chủ yếu là Kỳ tứ thiếu ngươi mị lực quá lớn."
Kỳ Thiếu Vinh nhéo nhéo mặt Trang Khiêm: "Tiểu tử, ngươi còn rất có tài miệng lưỡi a!"
Trang Khiêm xấu hổ cười.
Sesia nhìn Trang Khiêm, nói: "Ngươi là ai? Cả ngày vòng qua vòng lại với một tên lang băng, phỏng chừng cũng không phải thứ tốt gì."
Trang Khiêm xấu hổ cười, không có nói nữa.
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn người từ ngoài cửa vào, không khỏi kinh ngạc, "Hải Lăng, sao các ngươi lại tới đây?"
Hải Lăng nhún vai: "Lưu Vân nghe nói ngươi cùng người khác tư bôn, Trang Hạo đã bắt ngươi cùng gian phu trở lại, cho nên không quá yên lòng."
Bích Lưu Vân trừng mắt nhìn Hải Lăng một cái, nói: "Ngươi nói bậy bạ gì đó?"
"Bên ngoài đều truyền như vậy." Hải Lăng ủy khuất giải thích.
Kỳ Thiếu Vinh cau mày lại, hắn đã sớm nghe nói hoàng đô truyền rất nhiều tin tức về chuyện hắn mất tích có hơi thái quá, nhưng không nghĩ tới lại thái quá như vậy.
Bích Lưu Vân trừng mắt với Hải Lăng, quay đầu lại an ủi Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, ngươi không cần nghe Hải Lăng nói bậy, tên này chỉ là miệng tiện."
Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Không sao."
Bích Lưu Vân nhìn Kỳ Thiếu Vinh vài lần, thần thần bí bí nói: "Thiếu gia, cho nên hai vị tiền bối kia......"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Hai vị tiền bối kia đều đang ở đây."
"Kỳ thiếu, vận khí của ngươi thật tốt." Hải Lăng nói.
Kỳ Thiếu Vinh khó hiểu nhìn Hải Lăng: "Vận khí tốt? Sao lại nói như vậy!"
Hải Lăng cười cười: "Kỳ thiếu không biết có bao nhiêu người mộng tưởng muốn gặp mặt hai vị tiền bối một lần, nhưng đều vô duyên không thể được!"
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Loại nhân vật truyền kỳ này thấy mặt một lần là đủ rồi, thấy nhiều sẽ rất dễ dàng phá hủy hình tượng vĩ đại mà bọn họ đã tạo ra được không?
"Hải Lăng, nếu ngươi muốn thấy mặt hai vị tiền bối, ở lại đây vài ngày là được rồi, nếu vận khí tốt, ngươi còn có thể nhìn thấy bọn họ đánh nhau......" Kỳ Thiếu Vinh nói.
Hải Lăng: "......"
............
Phủ tứ hoàng tử.
"Nhị ca. Sao ngươi lại tới đây?" Đường Thiên Anh nhìn thấy Đường Thiên Phong, không khỏi có chút ngoài ý muốn, bởi vì cạnh tranh ngôi vị hoàng đế, quan hệ của Đường Thiên Anh cùng Đường Thiên Phong cũng không tốt bao nhiêu.
"Ngươi biết chuyện Trang Hạo mang theo hai người trở về không?" Đường Thiên Phong hỏi.
Đường Thiên Anh gật đầu: "Biết."
"Hai người kia rất có khả năng là hai người đã dẫn phát đại chiến ở Đế Lan Thành, cũng chính là U Minh Long cùng Quang Minh Long Vương!" Đường Thiên Phong nói.
Đường Thiên Anh gật đầu, cười khổ một tiếng: "Ta biết."
"Trang Hạo sao lại mang hai người kia về?" Đường Thiên Phong nhịn không được hỏi.
Đường Thiên Anh hít sâu một hơi: "Ta nghĩ, A Hạo cũng không muốn mang hai người kia về đây, chỉ là không còn cách nào khác."
Đường Thiên Phong nhắm mắt lại, trong lòng không khỏi căng thẳng, Nguyên Quốc không tính là đại quốc gì, nhưng trong khoảng thời gian này lại hấp dẫn tới quá nhiều sự chú ý, lúc trước Trang Hạo đại hôn đã oanh động không nhỏ, hiện giờ, Quang Minh Long cùng U Minh Long cư nhiên đều ở trong biệt viện của Trang Hạo.
Hai đầu long kia đều không phải tốt lành gì, Trang Hạo như nhiên cùng một lúc mang theo cả hai về, Trang Hạo rốt cuộc là muốn làm cái gì a!
Đường Thiên Phong nhấp môi, hiện tại thực lực cùng nhân mạch của Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh đã vượt xa hoàng thất Nguyên Quốc, phụ hoàng chỉ có thể lựa chọn giao hảo với hai người.
"Nguyên Quốc chúng ta là miếu nhỏ, không dung nổi hai vị tôn đại phật kia!" Đường Thiên Phong nói.
Đường Thiên Anh gật đầu: "Cái này ta biết, chỉ là......" Nếu muốn đuổi người, phải đuổi như thế nào đây!
"Trang Hạo cùng hai người kia quan hệ rất tốt sao?" Đường Thiên Phong hỏi.
Đường Thiên Anh lắc đầu: "Cái này ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá, hôn lễ của Trang Hạo vừa kết thúc, U Minh Long không chào không hỏi liền bắt Kỳ Thiếu Vinh đi, quan hệ hẳn là cũng không tốt đi đâu được."
Đường Thiên Phong gật đầu: "Như vậy sao!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.