Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 298: Gặp phải cực phẩm nam nhân trung niên!




Hạ Thiên Tịch lái xe tới khu thương nghiệp, đem xe dừng đỗ ở khu gara ngầm, sau đó một mình đi dạo tới khu phố buôn bán.
Kỳ thực cũng không phải là đi dạo, y là đi có mục đích.
Ngày đó Lạc ngôn đưa ra đề nghị hai người đính hôn, Hạ Thiên Tịch mới đột nhiên nghĩ tới, y và Lăng Thần vẫn chưa từng mua nhẫn đôi lần nào. Lăng Thần chưa mua tặng cho y, y cũng chưa mua tặng Lăng Thần.
Cũng không biết Lạc Ngôn ba ba sẽ sắp xếp khi nào tổ chức lễ đính hôn cho bọn họ, cho nên không cần Lăng Thần cầu hôn y, Hạ Thiên Tịch quyết định tự mình cầu hôn Lăng Thần trước.
Nếu muốn cầu hôn, nhẫn đôi là không thể thiếu, cho nên hôm nay y cố ý rời khỏi Lăng Thần là để đi xem có đôi nhẫn nào đẹp hay không? Chỉ là y không nghĩ tới sẽ bị Lăng Thần tóm gáy mà thôi, Hạ Thiên Tịch hiện tại tràn đầy hứng thú bước vào trong cửa hàng trang sức nhìn ngắm.
Liên tiếp đi dạo vài ba cửa hàng trang sức, Hạ Thiên Tịch cũng không nhìn trúng đôi nhẫn nào, y cảm thấy những đôi nhẫn đó hoặc là quá cầu kỳ, hoặc là cứ hiện lên một loại cảm giác nhà giàu mới nổi, y không muốn nhẫn kim cương lớn nhất gì đó, cũng không muốn những cái nhẫn kim cương vừa nhìn qua là thấy nồng đậm hơi thở của nhà giàu mới nổi, y chỉ muốn tìm một đôi tương đối đơn giản mà thôi.
Nhưng hàng đơn giản thì lại quá mức đơn giản, cảm giác không có loại xa hoa mà điệu thấp gì cả.
Hạ Thiên Tịch không khỏi có chút thất vọng rồi, còn may cửa hàng trang sức ở khu phố buôn bán này vẫn còn rất là nhiều, có mười mấy cửa hàng trang sức y mới chỉ đi qua ba nhà, Hạ Thiên Tịch lại đi thêm vài cửa hàng nữa, liên tiếp đi qua bảy cửa hàng cũng chưa tìm thấy nhẫn đôi mà y yêu thích.
Xem ra, chỉ có thể đặt làm.
Nếu không tìm thấy đôi nhẫn hợp ý y, vậy cũng chỉ có thể đặt làm.
Hạ Thiên Tịch nghĩ nghĩ trong lòng, nhìn tiêu trí trên biển hiệu tráng lệ huy hoàng của cửa hàng thứ tám kia,nếu ở cửa hàng này còn không tìm thấy, vậy thì đi đặt thôi!
Hạ Thiên Tịch hạ quyết tâm đi vào.
"Kính chào quý khách, hoan nghênh quý khách quang lâm."" Nhân viên tiếp đón ở cửa là người máy có diện mạo đặc biệt điềm mĩ, hiện tại thông qua thủ đoạn công nghệ cao biến vật thể lạnh băng người máy này có bộ dáng của con người, có được trí năng cao cấp, chỉ cần người không càn quấy với những người máy này, bọn chúng quả thực không có gì khác so với nhân loại.
Nhưng nhân viên ở quầy phục vụ lại là người thật, dù sao có những khách hàng ngôn ngữ rất xảo quyệt, dùng người máy trí năng cao cấp cũng có chút khó ứng phó.
Đây là một cửa hàng trang sức khá lớn, có mười mấy quầy hàng, bên trong quầy bày các loại trang sức đầy đủ mọi kiểu dáng, người xem hoa cả mắt.
Trong tiệm trang sức lúc này cũng không có quá nhiều khách hàng, đều là mấy đôi tình lữ đang chọn lựa.
Hạ Thiên Tịch đi vào tiệm trang sức liền hướng tới quầy nhẫn bạch kim đi tới, nhẫn có hình thức hoặc là bằng khoáng sản khác, khí chất nhà giàu mới nổi lại càng phát ra nồng đậm, y không thể nhìn trúng được điểm nào.
Tuy nhẫn khác tương đối quý, đặc biệt là cái nhân bên trên được khảm một viên hồng bảo thạch, ngọc bích gì đó, giá trị đều là xa xỉ, nhưng một chút cũng không lọt được vào mắt y.
Vẫn là nhẫn bạch kim vô cùng đơn giản, khá là bình thường tương đối nhập vào mắt y hơn.
Hạ Thiên Tịch đứng trước quầy cẩn thận nhìn ngắm, thái độ của nữ nhân viên phục vụ trên quầy hàng rất là tốt đẹp dò hỏi: "Xin hỏi tiên sinh, ta có thể giúp ngài điều gì không?"
Hạ Thiên Tịch nghĩ nghĩ ngẩng đầu nhìn về phía vị mỹ nữ này cười cười: "Xin hỏi có một loại nhẫn kim cương thoạt nhìn tương đối đơn giản mà lại sang trọng không?"
Vị mỹ nữ này bị nụ cười ôn nhu của Hạ Thiên Tịch chói mù hai mắt, lại nhìn thấy khuôn mặt tinh xảo của Hạ Thiên Tịch, môi mày mắt mũi quả thực so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn, càng thêm hấp dẫn người, nhưng lại không hề khiến nàng có chút ghen ghét nào, mà nghe giọng nói Hạ Thiên Tịch cũng thanh triệt như vậy, quả thực là giá trị sắc đẹp bạo biểu đầy đủ các mặt hoàn mỹ đến không chê vào đâu được!
Mỹ nữ phục vụ tâm hoa nộ phóng, hiện tại nàng phi thường cảm thấy may mắn có thể làm việc ở đây, gặp được một vị nam nhân ưu tú như thế, người được y thích, tin là nhất định sẽ rất hạnh phúc.
Mỹ nữ phục vụ lập tức cười lộ ra hai lúm đồng tiền trên mặt, phục vụ càng thêm nhiệt tình nói: "Được tiên sinh, ngài có thể tới xem mấy loại bên này, đều là loại mới vừa mới ra, kiểu dáng tương đối không tệ, thoạt nhìn phi thường ưu nhã hào phóng, không biết tiên sinh muốn tặng cho người nào? Là cầu hôn, đính hôn hay là kết hôn?""
Hạ Thiên Tịch suy nghĩ một chút: "Là cầu hôn, hơn nữa bạn lữ của ta là nam nhân."
Hiện tại, bạn lữ là nam nhân đã không phải việc gì kinh hãi thế tục, hơn nữa trong cửa hàng trang sức này cũng có nhân đôi nam nam.
Mỹ nữ vừa nghe, lập tức đối với nam nhân mà Hạ Thiên Tịch thích hung hăng hâm mộ một phen, vì cái gì đầu năm nay nam nhân tốt đều yêu nhau hết rồi? Bảo nữ nhân các nàng làm sao mà chịu nổi?
Nhưng mà có thể được phục vụ cho một bị soái ca giá trị sắc đẹp bạo biểu cũng khiến mỹ nữ phi thường vui mừng, ai bảo con người đều là động vật thị giác chứ!
"Vâng tiên sinh, vậy phiền ngài tới bên này nhìn xem, bên này là nhẫn đôi nam nam, cũng là kiểu dáng mới năm nay." Vừa rồi nàng dẫn Hạ Thiên Tịch xem đều là nhẫn đôi nam nữ, sau khi biết bạn lữ của Hạ Thiên Tịch là nam nhân, mỹ nữ phục vụ lập tức thay đổi quầy.
Hạ Thiên Tịch đi theo vị mỹ nữ này tới trước quầy, giờ phút này ở trước quầy cũng có một đôi nam nam đang xem, chẳng qua hai người này vừa nhìn liền biết chính là tiểu tam và kim chủ trong truyền thuyết.
Một nam nhân trung niên dáng người mập mạp ôm một thiếu niên diện mạo thật xinh đẹp, thiếu niên có làn da trắng nõn đang nép vào lồng ngực của nam nhân trung niên như chim nhỏ, miệng cười ngọt ngào chớp chớp đôi mắt to nhìn đủ loại nhẫn kim cương trên quầy hàng trước mặt.
"Bảo bối, thế nào? Có nhìn trúng cái gì không?" Nam nhân trung niên một tay ôm thiếu niên, một tay còn vuốt ve eo của thiếu niên, tựa hồ rất hưởng thụ cái cảm giác ăn đậu hủ này.
"Jim tiên sinh, ta đều rất thích làm sao bây giờ?" Giọng nói thiếu niên đặc biệt dễ nghe, nũng nịu mang theo một cỗ ngọt ngấy mười phần, khiến nam nhân trung niên này rất là hưởng thụ.
Nhưng lại khiến Hạ Thiên Tịch rùng mình một cái, nũng nịu đến ngọt chết người như vậy, y không hưởng thụ nổi.
Không để ý tới hai người này, Hạ Thiên Tịch cẩn thận nhìn trang sức ở trong quầy.
"Không sao bảo bối, chỉ cần ngươi nhìn trúng chúng ta đều mua hết." Nam nhân trung niên còn đang lấy lòng thiếu niên."Thật vậy chăng? Jim tiên sinh, ngài thật tốt." Thiếu niên cười rất là vui vẻ."Ha ha, chỉ cần buổi tối bảo bối hồi báo ta cho tốt là được." Nam nhân trung niên tựa hồ không ý thức được bọn họ hiện tại đang ở ngoài một chút nào, cư nhiên công khai tán tỉnh.
"Jim tiên sinh......" Thiếu niên có chút thẹn thùng kéo dài thanh âm làm nũng.
"Nha, còn thẹn thùng? Bảo bối ngày hôm qua thật đúng là nhiệt tình, hiện tại nhìn bảo bối ngon miệng như vậy, thật muốn hiện tại liền đem bảo bối ăn luôn." Lời nam nhân trung niên nói ra tựa hồ càng ngày càng đáng khinh.
Mà thiếu niên cũng không có chút kiêng dè nào, khuôn mặt thẹn thùng xấu hổ cười nói: "Vậy chúng ta liền nhanh mua thôi, lát nữa trở về để ta hảo hảo hầu hạ Jim tiên sinh.""Được, đều theo bảo bối."......
Nghe hai người kia đối thoại, Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, chẳng lẽ hiện tại đều rất phổ biến tiểu tam thượng vị sao? Trước mặt công chúng cư nhiên công khai tán tỉnh như vậy, một chút cũng không quan tâm, thật sự khiến cho người ta không nói được lời nào.
Mà nữ nhân viên phục vụ trên quầy hàng có lẽ đã nhìn thấy không ít hình ảnh như vậy, chỉ tràn ngập khinh thường đối với cặp đôi trung niên và thiếu niên kia, cũng không nói lời gì xua đuổi hai người.
Dù sao hiện tại khách khứa không nhiều lắm, giọng nói của bọn họ tuy có chút lớn ảnh hưởng tới người khác một chút, nhưng cũng không xảy ra xung đột gì, cho nên nhiều một chuyện còn không bằng bớt một chuyện, nữ nhân viên phục vụ mới không xua đuổi hai người.
"Làm phiền đem đôi nhẫn này lên cho tôi nhìn thử được không?" Hạ Thiên Tịch nhìn trúng một đôi nhẫn hình thức thoạt nhìn không tệ lắm, cho nên liền muốn nhìn xem trước.
"Được tiên sinh!" Nữ nhân viên lập tức lấy đôi nhẫn kim cương từ bên trong quầy lấy ra.
Đây là một đôi nhẫn kiểu dáng rất đơn giản, một vòng tròn bạch kim, bên trên cũng không có hoa văn rườm rà, càng là không có một viên kim cương đặc biệt lớn đột nhiên hiện ra, chỉ có một vòng nhỏ vụn đá quý điểm xuyết, tuy những hạt đá quý này không sặc sỡ lóa mắt như viên lớn, nhưng hơn ở số lượng viên lại không ít, bỗng nhiên nhìn vào cũng cho người ta một loại cảm giác trước mắt sáng ngời.
Nhưng Hạ Thiên Tịch vẫn có một chút không vừa lòng, cảm giác có chút quá đơn giản.
"Oa ―― ta rất thích cái nhẫn kia, Jim tiên sinh, ta rất thích làm sao bây giờ?"
Khi Hạ Thiên Tịch còn đang do dự nhìn chiếc nhẫn kim cương trước mặt, tiếng nói của thiếu niên kia đột nhiên truyền tới.
"Bảo bối nhìn trúng, đương nhiên phải cho bảo bối." Nam nhân trung niên theo ánh mắt của thiếu niên thấy được nhẫn kim cương trong tay Hạ Thiên Tịch, lập tức thô lỗ nói với người phục vụ: "Này, đem cái nhẫn kim cương này gói cho ta."
Căn bản là không quan tâm Hạ Thiên Tịch đang xem, có muốn nhường cho gã hay không. Nữ nhân viên lập tức nhíu mày có chút không vui, nam nhân trung niên này vô lý còn chưa tính, sao có thể thô lỗ như vậy.
"Không sao, gói cho bọn họ đi." Hạ Thiên Tịch cũng không để ý tới nam nhân trung niên này, cười ngẩng đầu nói với nữ nhân viên, đem nhẫn kim cương trước mặt đẩy về.
Dù sao, y cũng không nhìn trúng.
Đương nhiên, nếu là y nhìn trúng sẽ không có khả năng đẩy trở về.
"Vâng thưa tiên sinh, ngài lại xem kiểu dáng khác." Nữ nhân viên vừa thấy Hạ Thiên Tịch thông tình đạt lý như vậy, hảo cảm với Hạ Thiên Tịch lập tức tăng thêm không chỉ một bậc.
Cho dù Hạ Thiên Tịch không nhường, cũng không có sai điểm gì, nhưng y như vậy chỉ có thể càng khiến người thêm yêu thích.
Lúc này vì Hạ Thiên Tịch ngẩng đầu lên, lực chú ý của nam nhân trung niên vốn luôn ở trên người thiếu niên trong ngực gã, lúc này đột nhiên thấy Hạ Thiên Tịch, cặp mắt đáng khinh chợt sáng lên, nhìn Hạ Thiên Tịch tỏa lục quang.
Thiếu niên trong lòng ngực gã chỉ có thể coi là diện mạo tương đối điềm mỹ ngon miệng xinh đẹp, nhưng Hạ Thiên Tịch thì khác, đầu tiên khí chất đã khá cao quý thanh lãnh, khuôn mặt còn phi thường tinh xảo, gã đã gặp qua và chơi đùa thiếu niên xinh đẹp cũng không ít, nhưng người tinh xảo tiêu chuẩn như vậy thật đúng là chưa từng có, cho dù có, trên cơ bản đều là giả, đâu giống thiếu niên trước mắt này vừa nhìn chính là một khuôn mặt không có bất cứ tì vết gì.
Làm một phú thương thường xuyên bao dưỡng minh tinh mà nói, một khuôn mặt là thật hay là giả, bọn họ liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.
Mặt Hạ Thiên Tịch chưa từng động qua dao kéo, thuộc dạng tinh xảo xinh đẹp tự nhiên hình thành, thiếu niên trong lòng ngực gã quả thực không thể so sánh với Hạ Thiên Tịch, chỉ cần so sánh quả thực chính là cặn bã.
"Này, thiếu niên, có hứng thú đi chơi với ta không?" Nam nhân trung niên lập tức buông thiến niên trong lòng ngực ra, cười đặc biệt đáng khinh với Hạ Thiên Tịch, đôi mắt tỏa lục quang từ trên xuống dưới đánh giá Hạ Thiên Tịch nói: "Tiểu tử, ta bảo đảm, chỉ cần ngươi đồng ý đi theo ta, ta bảo đảm về sau sẽ khiến ngươi được ăn sung mặc sướng, thế nào?"
Ở cái nơi như này, cư nhiên còn có người muốn bao dưỡng y?
Sắc mặt Hạ Thiên Tịch lập tức biến đen, miệng hung hăng giật giật.
Nơi này cũng không quán bar, còn có thể khiến y gặp phải loại háo sắc này, thật đúng là có chút khiến y vô ngữ.
Nhưng mà, Hạ Thiên Tịch hoàn toàn không có hứng thú với nam nhân trung niên này, cũng không muốn lãng phí thời gian với gã, cho nên không cả thèm lấy lệ, lập tức ngẩng đầu lạnh lùng nói với nam nhân trung niên: "Đại thúc, ta không thích ăn sung mặc sướng, ta chỉ thích ăn ngọt uống mặn."
Sau đó, y liền quay đầu nhìn sang quầy khác, không thèm để ý tới nam nhân trung niên này.
Nữ nhân viên vốn dĩ đã cảm thấy rất chán ghét đối với đại thúc trung niên này, hiện giờ gã cư nhiên còn muốn vấy bẩn nam thần trong lòng nàng, vừa rồi nữ nhân viên rốt cuộc nghĩ ra, mặt Hạ Thiên Tịch không phải là nam thần tuyệt sắc nổi tiếng trên mạng sao!
Nữ nhân viên trong lòng hung hăng cầm đao đâm một trăm lần vào nam nhân trung niên này, hiện giờ nghe thấy Hạ Thiên Tịch trả lời, nàng thật đúng là không muốn cho mặt mũi cười ra tiếng.
Nam nhân trung niên không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch cư nhiên không biết điều như vậy, hơn nữa bởi vì nam nhân trung niên và thiếu niên trong lòng ngực hắn vừa rồi tán tỉnh không quan tâm hoàn cảnh, vốn dĩ cũng đã hấp dẫn lực chú ý của đa số người, hiện giờ Hạ Thiên Tịch trả lời không chút kiêng dè nào, cho nên có không ít người nghe được Hạ Thiên Tịch trả lời đều hướng tới nam nhân trung niên lộ ra ánh mắt khinh thường và chế nhạo.
Nam nhân trung niên hung hăng trừng mắt Hạ Thiên Tịch.
Hạ Thiên Tịch đối với cỗ ác ý này hoàn toàn là trợn trắng mắt!..........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.