Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 286: Tinh Dạ thích!




Khi Hạ Thiên Tịch bọn họ đi vào vừa lúc thấy một màn này, mấy người nhíu mày một chút, bọn họ vốn dĩ cũng nghe được tin Đế quốc nội loạn nên muốn tới đây gặp Lancet, nhưng lại nghe thấy một màn này.
Faluanfa thân vương là trượng phu của nữ vương Salia, sau khi Salia nữ vương đăng cơ không lâu lại đột nhiên chết bệnh, nhưng ai cũng không nghĩ tới, Salia nữ vương cư nhiên sẽ độc hại chết thân vương trượng phu của mình.
Đây là nói đùa đi!
Độc hại chính thân vương của mình? Ngẫm lại việc này đều có chút không thể tưởng tượng được!
Lancet nhìn thấy mấy người, trên mặt cũng không có biểu tình gì, đột nhiên xả lên khóe miệng lạnh lùng nói: "Phụ vương của ta xác thực là bị mẫu hậu độc chết."
Mấy người hai mặt nhìn nhau liếc mắt một cái, chỉ nghe Lancet còn nói thêm: "Khi ta còn rất nhỏ đã biết, lúc ấy ta còn chưa thể lý giải, vì sao mẫu hậu lại ác độc giết chết phụ vương như vậy, cuối cùng ta đã biết, không phải vì mẫu hậu không yêu phụ vương, mà là vì phụ vương không yêu mẫu hậu, sau khi mẫu hậu và phụ vương đại hôn, phụ vương thừa dịp mẫu hậu đang mang thai ta lại ra ngoài ngoại tình. Là một nữ vương bệ hạ của một quốc gia, trượng phu của nàng ngoại tình, chuyện này tuyệt đối không thể để lộ ra, cho nên mẫu hậu ta liền độc chết phụ vương."
"Ta vẫn luôn đều biết, nhưng ta không nghĩ tới chuyện này cư nhiên lại bị người có tâm phát hiện." Giờ phút này, giọng nói của Lancet tràn ngập lạnh lẽo, đôi mắt tràn ngập sắc bén, giờ phút này là một vị vương tử điện hạ của Đế Quốc, hắn có uy nghiêm của vương tử.
"Ta phải trở về Đế Quốc, ta cần phải về nhìn thử." Là một vương tử điện hạ, khi Đế Quốc nội loạn, hắn không cho phép bản thân lùi bước chạy trốn.
"Ta cùng đi với ngươi." Thẩm Hạo lập tức đứng ra đi đến bên cạnh Lancet nói.
"Chúng ta cũng cùng đi." Hạ Thiên Tịch nắm lấy tay Lăng Thần đi ra, là đồng bọn, tuy thân phận lập trường của bọn họ khác nhau, nhưng giờ phút này, bọn họ cũng không muốn vứt bỏ Lancet một mình.
Dù sao bọn họ cũng đã trở thành đồng bọn không phải sao?
"Ta...... Ta cũng đi cùng!" Tinh Dạ do dự một chút, đôi nai con đáng thương nhìn mọi người, giờ phút này người vẫn luôn thích lùi bước như hắn lại không chủ động lùi bước.
"Cũng coi như ta là một phần tử." Lạc Vô Dật cười hì hì nói.
"Ta chính là muốn đi theo Hạ thiếu, Hạ thiếu ở nơi nào ta cần phải ơ nơi đó." Flina lập tức vẻ mặt kiên định nói.
Dạ Đồng nhướng mày, tuy không nói điều gì, nhưng thần sắc của hắn đã đủ kiên định để biểu lộ ý tứ của hắn.
"Không cần." Lancet tự hỏi một chút nói: "Lúc này ta trở về Đế Quốc không để bại lộ thân phận, cần lặng lẽ trở về, quá nhiều người, ngược lại phiền toái, hơn nữa thân phận hai người các ngươi nếu bị người Đế Quốc phát hiện cũng là một việc phiền toái."
Lancet quay đầu nhìn Lăng Thần cùng Hạ Thiên Tịch, sắc mặt có chút mất tự nhiên nói.Nhớ tới sự tình trước kia, Lancet cảm giác có chút hoảng hốt không thể tưởng tượng được, sự tình phát triển tới hiện tại, hắn cũng không nghĩ tới hắn cư nhiên sẽ cùng một người bị mình khinh thường, nói thành phế vật hơn nữa bị lợi dụng trở thành đồng bọn.
Nếu nói trước kia Lancet đối mọi người còn chưa có cảm tình gì, dù sao hắn là một vương tử điện hạ của Đế quốc, chắc chắn không giống với đám người bọn họ này, hơn nữa quan trọng là thân phận của hắn và Hạ Thiên Tịch cùng Lăng Thần nếu đi cùng nhau sẽ đặc biệt khiến người mẫn cảm, cho nên hắn sẽ không sinh tình cảm bằng hữu gì với hai người.
Nhưng hiện tại Đế Quốc đã lâm vào nguy cơ, nữ vương bệ hạ sinh tử không rõ, Đế Quốc đã bị những kẻ phản quốc khống chế, mà hắn hiện tại trở về chính là dê vào miệng cọp, nhưng cho dù con đường phía trước có nguy hiểm, hắn cũng không thể từ bỏ.
Làm vương tử điện hạ của một quốc gia, hắn cần phải có tư cách làm vương tử điện hạ.
Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần liếc nhau, đúng vậy, thân phận của bọn họ quá mức mẫn cảm, nếu vào thời điểm Đế Quốc nội loạn bọn họ xuất hiện ở Đế Quốc, sẽ thực dễ dàng khiến hai nước chiến tranh.
Cho nên, Hạ Thiên Tịch hơi tự hỏi một chút nói: "Nếu như vậy, ta và Lăng Thần sẽ không đi, nhưng một mình người trở về quá mức nguy hiểm, để cho mấy người bọn họ cùng đi với ngươi đi!"
"Không được." Lancet không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, hắn biết bản thân lúc này trở về có bao nhiêu nguy hiểm, rất có thể sẽ có đi mà không có về, cho nên hắn không muốn để cho người khác đi theo hắn cùng gặp mạo hiểm.
"Một mình ta trở về là được."
"Ta về cùng với ngươi." Lúc này, Thẩm Hạo rất kiên định biểu lộ lập trường, cho tới nay đều là ngốc manh trì độn Thẩm Hạo, lúc này đầu óc dị thường linh hoạt, mẫn cảm, đôi mắt kiên định nhìn Lancet, nói ra câu chữ kiên định nhất từ trước tới nay: ""Ta là nam nhân của ngươi, ta cần phải ở cùng với ngươi."
Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt, Thẩm Hạo này thế mà đột nhiên thông suốt, thật đúng là không dễ dàng a!
Lancet nhướng mày, tựa hồ cũng không nghĩ tới Thẩm Hạo cư nhiên sẽ ở ngay lúc này đột nhiên thông suốt, câu một chút khóe môi nói: "Được!"
Cuối cùng, chỉ có Thẩm Hạo cùng Lancet hai người cùng nhau trở về Đế Quốc, để đảm bảo an toàn cho bọn họ, Hạ Thiên Tịch cố ý lấy ra một ít quyển trục ma pháp cho Thẩm Hạo và Lancet, cho dù đến lúc đó bọn họ bị người đuổi giết, cũng có thể kịp thời chạy thoát, còn có một ít đan dược dùng để chữa thương, Hạ Thiên Tịch đều lấy ra không ít giao cho hai người.
Sau khi hai người rời đi, Hạ Thiên Tịch bọn họ vẫn trải qua những ngày bình thường ở trường Quân đội Neville.
Tinh Dạ ánh mắt hâm một nhìn bóng dáng Lancet và Thẩm Hạo rời đi, nhìn nhìn lại Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần vẫn luôn tay nắm tay, hắn cắn cắn môi quay đầu nhìn về phía Dạ Đồng.
Dạ Đồng từ khi tới trường quân đội Neville đều rất khiêm tốn, tuy tác phong hành sự của hắn quả thực khiêm tốn đến không thể khiêm tốn hơn, nhưng vì người ta lớn lên soái khí, cho nên dung mạo không hề khiêm tốn kia cũng khiến cho người theo đuổi hắn ở trong trường quân đội cũng không ít.
Trường quân đội Neville không quản lý nghiêm khắc tàn khốc như ở trường Quân đội số 1, ở nơi này tuy huấn luyện viên gì đó cũng rất khẩn trương, nhưng muốn yêu đương cũng không phải chờ tới khi có thực lực mới được phép. Lại nói, học sinh trường quân đội cũng không giống những học sinh bình thường khác, người nơi này mặc kệ là nam hay nữ đều rất phóng khoáng.
Đừng thấy Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần hai người đã chính thức công khai ở bên nhau, hai người mỗi ngày ngoại trừ đi học chính là tay nắm tay như hình với bóng, nhưng người theo đuổi bọn họ cũng không ít, mặc kệ là nam hay nữ đều rất nhiều, cho nên Lăng Thần thật có chút hối hận tới tham gia học sinh giao lưu này.
Hiện tại, nhiệm vụ mỗi ngày của hắn chính là xe lý đám hoa đào đi theo sau lưng hai người bọn họ, sau đó đem người nhìn chằm chằm không buông.
Tinh Dạ đi theo phía sau Dạ Đồng, nhìn một nữ sinh chạy tới tỏ tình với Dạ Đồng ở phía trước, hắn cắn cắn môi, hắn thực sự rất thích Dạ Đồng, tuy biết bản thân có chút không xứng với hắn, nhưng hắn cảm thấy chỉ cần mỗi ngày có thể nhìn thấy thân ảnh Dạ Đồng hắn đã rất vui vẻ.
Nhưng hiện tại, nhìn hình ảnh những nam sinh nữ sinh đó vây xung quanh ngày đêm tỏ tình với hắn, sắc mặt của hắn hiện lên một trận tái nhợt.
Hắn siết nắm tay, thật có chút hoài niệm đoạn thời gian bọn họ đi ra ngoài rèn luyện kia, tu chỉ có gần tám tháng, nhưng mỗi ngày đều chỉ có mấy người bọn họ, sẽ không có nhiều người tới tỏ tình với Dạ Đồng như vậy, đoạn thời gian đó có thể nói là hồi ức mà hắn vui vẻ nhất.
Nhưng từ sau khi trở về, hắn và Dạ Đồng rất ít nói chuyện với nhau, kỳ thực hai người có lúc đụng phải, Dạ Đồng giống như là không nhìn thấy hắn mà trực tiếp đi qua, điểm này không thể nghi ngờ là thực khiến Tinh Dạ thống khổ.
"Tinh Dạ, đi thôi, đến lớp thôi, ngươi ở chỗ này làm gì?" Hạ Thiên Tịch quay đầu phát hiện Tinh Dạ một mình đứng phát ngốc trên quảng trường, lập tức đi tới hỏi, nhưng khi nhìn theo ánh mắt Tinh Dạ, nhìn đến thân ảnh phía trước kia, Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Tinh Dạ, y tựa hồ phát hiện một việc phi thường trọng yếu.
"Nga." Tinh Dạ cúi đầu có chút thất vọng gật gật đầu, xoay người đi về phía trước.
Một khắc hắn quay đầu kia, Dạ Đông quay người nhìn bóng dáng Tinh Dạ và Hạ Thiên Tịch, đôi mắt huyết sắc ám ám, sau đó rời đi.
Tinh Dạ cả người đều có điểm mất hồn mất vía, đi trên đất bằng thiếu chút nữa còn té ngã.
"Cẩn thận." Hạ Thiên Tịch kịp thời đỡ hắn một phen."Cảm ơn." Tinh Dạ nhỏ giọng lên tiếng cảm ơn, nhưng khi vẻ mặt cúi gằm kia đầy thất vọng và thương tâm, thật sự chọc người trìu mến.
Hạ Thiên Tịch thật cẩn thận quan sát biểu tình của Tinh Dạ một chút, suy nghĩ một chút hỏi: "Tinh Dạ, ngươi có phải thích Dạ Đồng hay không"Tại sao trước kia y không có phát hiện ra giữa hai người kia còn có JQ nhỉ?"......"Khi Hạ Thiên Tịch cho rằng Tinh Dạ sẽ không trả lời, Tinh Dạ lại gật gật đầu, nhỏ giọng trả lời một câu: "Ừ"Hạ Thiên Tịch, "......"Thật đúng là vậy!
Các bạn nhỏ của y cư nhiên đều có đôi có cặp?
Nga....không phải, còn có Lạc Vô Dật và Flina.
Nhưng mà, Lạc Vô Dật và Flina hai người hẳn là không phải đâu!Hạ Thiên Tịch tưởng tượng một chút, Flina là một nữ hán tử bưu hãn, Lạc Vô Dật lại là có một khuôn mặt trẻ con phi thường đáng yêu, hơn nữa chiều cao của hai người còn có chênh lệch nhất định, Flina còn cao hơn Lạc Vô Dật nửa cái đầu, nếu hai người thật sự ở bên nhau, Flina một bộ chim nhỏ nép vào trong lòng ngực của Lạc Vô Dật....
Bức họa kia, nghĩ thế nào tưởng thế nào cũng khiến người như bị sét đánh.
Hạ Thiên Tịch bị sét đánh trúng cả người lập tức nổi lên một tầng da gà, lập tức đem bức tranh đáng sợ kia vứt ra khỏi óc, sự tình như thiên lôi giáng thế đó, y vẫn đừng nên tưởng tượng bậy bạ là được.
Mà lúc này, Tinh Dạ nhỏ giọng nói ra tiếng lòng của mình: "Ta rất thích hắn, giống như loại thích của ngươi và Lăng Thần, nhưng Dạ Đồng không thích ta, ta biết mình không xứng với hắn, nhưng mà không có cách nào, ta không ngăn cản được trái tim của mình."
"Thiên Tịch." Tinh Dạ ngẩng đầu ánh mắt sáng long lanh nhìn Hạ Thiên Tịch hỏi: "Ngươi biết, làm thế nào mới có thể khiến ta không thích hắn nữa không?"..........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.