Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 279: Đầu ngươi bị lừa đá sao?




Hiệu trưởng lau lau mồ hôi lạnh trên chán có chút nghi hoặc khó hiểu, là người đầu tư, trường học mình đâu tư hiện tại mất mặt như vậy, hắn không phải nên tức giận hay sao? Sao nhìn lại có bộ dáng hưng phấn kiêu ngạo như vậy nhỉ?
Không có biện pháp, Úc Trục Thiên càng khen Hạ Thiên Tịch nhiều hơn, đây chính là càng dát vàng lên mặt mình nhiều hơn, không có gen di truyền ưu tú của lão tử hắn, con của hắn sao có thể có gen ưu tú được?
Hiệu trưởng tuy nghi hoặc, nhưng lại không hỏi ra miệng. Vì bọn họ cảm thấy mình giống như những nhân viên phục vụ ở cửa hàng, vâng dạ chịu đựng thượng đế là nguyên tắc, bọn họ không dám đắc tội nhà đầu tư lớn nhất Úc Trục Thiên này một chút nào.
"Vậy...lấy ý kiến của Úc gia chủ...." Hiệu trưởng xoa xao mồ hôi lạnh trên trán chần chờ hỏi.
"Dựa theo ta nói, không chỉ không thể phạt, còn cần phải khen thưởng." Úc Trục Thiên phi thường vừa lòng gật đầu, con hắn ưu tú như vậy, làm lão cha, sao có thể không khen thưởng chút đồ vật cho con mình chứ?
"Ha?" Hiệu trưởng không rõ nguyên do trừng lớn đôi mắt.
Không thể phạt, còn muốn khen thưởng, đây không phải đầu xảy ra vấn đề gì mới có thể nghĩ như vậy đấy chứ?
Hiệu trưởng thật sự là không rõ Úc Trục Thiên hiện tại là nghĩ như thế nào.
"Như vậy đi, một lát nữa ta liền cho người đưa một cỗ xe thể thao tới đây, ngươi khen thưởng cho vị bạn học phi thường ưu tú này đi." Úc Trục Thiên suy nghĩ một chút, hiện tại tiểu hài tử thích nhất không phải xe thể thao thì là gì!
Cho nên, vì mời chào con trai, hắn lập tức thông tin cho ngườ mang một chiếc xe huyền phù thể thao siêu cấp hạn lượng tới đây, muốn thưởng cho con hắn.
Miệng hiệu trưởng giờ phút này khiếp sợ đến nỗi có thể nhét được một quả trứng gà vào, hắn thật sự không rõ Úc Trục Thiên nghĩ cái gì trong đầu, chẳng lẽ thật sự bị lừa đá?
Úc Trục Thiên đang đắc ý hết sức không cảm thấy làm như vậy có bất cứ cái gì không thích hợp, vừa lúc dựa vào cớ này, hắn có thểể cho con trai một ít đồ vật, điều này khiến cho hắn phi thường sung sướng trong lòng.
Hạng mục thi đấu cuối cùng là trườn bò về phía trước, Hạ Thiên Tịch tự nhiên là chiến thắng Tề Phi Dương.
Tề Phi Dương khi tới còn kiêu ngạo ương ngạnh, giờ phút này cực kỳ giống một con gà trống bại trận, toàn thân ủ rũ, không còn thần thái phi dương như trước nữa.
Fan của Hạ Thiên Tịch phi thường kích động, vì thế Hạ Thiên Tịch lại hung hăng nổi danh một phen ở trường quân đội Neville.
Làm đương sự Hạ Thiên Tịch yên lặng lau lau mồ hôi lạnh trên trán, nếu có thể, y thật đúng là không muốn nổi tiếng như vậy.
Sau khi thi đấu với Tề Phi Dương xong, Hạ Thiên Tịch đã bị gọi tới văn phòng hiệu trưởng, hắn vốn dĩ cho rằng mình chắc chắn sẽ bị dạy bảo, nào biết sau khi tới phòng hiệu trưởng, cư nhiên gặp được Úc Trục Thiên ở bên trong.
Trong phòng hiệu trưởng giờ phút này chỉ có hai người Úc Trục Thiên và hiệu trưởng.
Hiệu trưởng run rẩy khóe miệng nhìn Hạ Thiên Tịch trước mặt, thần sắt rất chi là phức tạp, đối với học sinh hung hăng cho trường quân đội Neville một cái tát này, hắn không chỉ khong thể giáo dục trừng phạt, cư nhiên còn phải khen thưởng.
Này nếu để cho người khác biết, chắc chắn sẽ nói hiệu trưởng hắn não bị động kinh.
Nhưng mà, nhà đầu tư lớn nhất ở chỗ này, nếu ngay lúc này náo loạn mâu thuẫn với Úc Trục Thiên, chọc Úc Trục Thiên không vui, nếu Úc Trục Thiên cắt đầu tư, hắn lúc đó thật sự sẽ khóc tới mù mắt.
Cho nên, trong lòng cân nhắc một chút lợi và hại, khuôn mặt như hoa cúc tươi của hiệu trưởng tràn ngập tươi cười, vẻ mặt cứ gọi là hòa ái thân thiện, thân thiết nói: "Bạn học Hạ, ngươi hôm nay biểu hiện thật đúng là không tồi, học sinh trường Quân đội số 1 chính là ưu tú, ha ha...."
Hạ Thiên Tịch run rẩy khóe miệng, nhìn hiệu trưởng vẻ mặt tươi cười như hoa cúc héo của hiệu trưởng, rất là hoài nghi có phải đầu hắn bị động kinh hay không.
Hiệu trường bị ánh mắt hoài nghi không chút che dấu nào của Hạ Thiên Tịch kích thích yên lặng phun một búng máu, nếu không có Úc Trục Thiên ở chỗ này chế trụ, hắn sẽ bị động kinh mà khen thưởng cho Hạ Thiên Tịch một cỗ xe thể thao sao?
"Như vậy a, hôm nay ta gọi ngươi tới, mục đích chủ yếu là muốn thưởng cho ngươi một chút, lần này thành tích biểu hiện của ngươi rất ưu tú, cho nên đặc biệt khen thưởng ngươi một cỗ xe thể thao huyền phù." Hiệu trưởng khô cằn nói.
Hạ Thiên Tịch: "......"
Hiệu trưởng này đầu bị lừa đá phải không?
Ánh mắt Hạ Thiên Tịch càng thêm hoài nghi mà nhìn hiệu trưởng, y cảm thấy hiệu trưởng này hôm nay nhất định bị động kinh.
"Ách...." Bị Hạ Thiên Tịch dùng ánh mắt như đang nhìn thằng ngu như vậy, khuôn mặt đầy nếp nhăn của hiệu trưởng hung hăng run rẩy, kỳ thực hắn cũng không muốn làm một tên bại não mà!
"Ha ha...vị này chính là Úc gia chủ, hắn thấy biểu hiện ưu tú của ngươi lúc sáng phi thường muốn khen thưởng ngươi một phen, cho nên ngươi liền cảm ơn Úc gia chủ đi!" Hiệu trưởng thật sự không chịu nổi ánh mắt như nhìn tên ngu ngốc bại não của Hạ Thiên Tịch, lập tức lôi Úc Trục Thiên ra làm tấm lá chắn.
Hạ Thiên Tịch vốn dĩ không có hảo cảm gì với Úc Trục Thiên, đặc biệt là từ khi y tiến vào văn phòng của hiệu trưởng, ánh mắt của Úc Trục Thiên chưa từng rời khỏi người y, ánh mắt mang theo đánh giá kia khiến y không thoải mái.
Hạ Thiên Tịch quay đầu nhìn Úc Trục Thiên, Úc Trục Thiên vẻ mặt vui sướng nhìn Hạ Thiên Tịch, ánh mắt cẩn thận đánh giá ngũ quan của Hạ Thiên Tịch, ngươi nhìn xem mặt mày mũi môi tinh xảo nhường kia, đều di truyền gen ưu tú của hắn nha, thật là càng nhìn hắn càng thấy thíchm càng nhìn càng cảm thấy kiêu ngạo, đây là con hắn đấy!
Hạ Thiên Tịch nhíu nhíu mày, y cảm thấy hai ngày này tuyệt đối bị ám, ba ngày thì hai lần gặp mặt Úc Trục Thiên, đây tuyệt đối không phải dấu hiệu tốt lành gì.
Hơn nữa, ánh mắt Úc Trục Thiên nhìn y quá mức trần trụi trực tiếp, tuy không đọc được ý tứ dâm tà trong ánh mắt của hắn, nhưng vẫn khiến y phi thường không thoải mái.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày một cái sau đó nói: "Cảm ơn Úc gia chủ, nhưng mà hiệu trưởng, lần này tự ý thi đấu vốn dĩ đã vi phạm quy định, hiện tại lại muốn thưởng cho ta liền không hay lắm, ý tốt của Úc gia chủ ta nhận, nếu không có chuyện gì nữa ta liền đi trước."
Hiệu trưởng vốn dĩ đã phi thường không vui vì khen thưởng Hạ Thiên Tịch, tuy không phải hắn bỏ tiền ra, nhưng là truyền ra ngoài cũng không dễ nghe, hiện tại vừa nghe Hạ Thiên Tịch nói như vậy, lập tức cao hứng gật đầu: "Được được, vậy ngươi liền..." đi ra ngoài trước!
Hiệu trưởng còn chưa nói xong đã bị Úc Trục Thiên ngắt ngang.
Vừa nghe Hạ Thiên Tịch quyết đoán cự tuyệt quà tặng của mình, trong lòng Úc Trục Thiên lập tức không thoải mái, thật vất vả muốn tặng cho con trai một chút lễ vật, nhưng vì quan hệ giữa hai người nếu hắn tự nhiên tặng chắc chắn sẽ danh không chính ngôn không thuận, hiện tại vất vả lắm mới có một cái cớ này để dựa vào quang minh chính đại mà đưa lễ vật cho con trai, nhưng con trai lại không nhận, điều này khiên hắn rất không thoải mái.
"Ngươi là không thích xe thể thao sao?" Úc Trục Thiên lập tức đứng lên hỏi, trong giọng nói có chút khẩn trương.
Hạ Thiên Tịch nhìn Úc Trục Thiên một cái, Úc Trục Thiên lập tức nói: "Ngươi nói, chỉ cần ngươi thích cái gì, ta lập tức liền làm ra cho ngươi."
Đây tuyệt đối tuyệt đối là sủng nịch.
Cằm của hiệu trưởng giờ phút này đã rớt xuống mặt đất rồi, khiếp sợ nhìn một màn này.
Hạ Thiên Tịch cũng nhíu mày, y vốn dĩ không muốn có bất cứ liên quan gì với Úc Trục Thiên, vừa rồi ý tứ cự tuyệt của mình đã rõ ràng như vậy, Úc Trục Thiên cư nhiên còn nghe không hiểu, hắn rốt cuộc có phải vị Úc gia chủ thần bí mà giới thượng lưu hay đồn không?
Hạ Thiên Tịch hiện tại phi thường hoài nghi Úc Trục Thiên có phải bị người đánh tráo rồi hay không?
"Cảm ơn ý tốt của Úc gia chủ, hiệu trưởng, ta đây liền đi ra ngoài." Hạ Thiên Tịch nói xong, lập tức đi ra khỏi văn phòng của hiệu trưởng.
Vẫn luôn còn chưa hoàn hồn hiệu trưởng ngốc lăng nhìn một màn này.
Còn Úc Trục Thiên trực tiếp bị cự tuyệt, sắc mắt lập tức đen xì, lễ vật Úc Trục Thiên hắn muốn tặng đi từ trước tới nay chưa có ai dám từ chối đâu!
Nhìn bóng dáng rời đi của Hạ Thiên Tịch, Úc Trục Thiên lập tức theo sát đi ra ngoài.
Bên ngoài, Hạ Thiên Tịch đi ra cũng không đi xa, mà là đang chờ, y tin Úc Trục Thiên sẽ đi theo y ra ngoài.
Hiện tại, Úc Trục Thiên quả nhiên cũng đi ra.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày nhìn Úc Trục Thiên gợi lên khóe môi đạm bạc cười cười: "Úc gia củ, ta cảm thấy chúng ta hẳn là nên nói chuyện."
Y thực sự không rõ Úc Trục Thiên ba ngày hai lần xuất hiện ở trước mặt mình là vì cái gì? Lại còn liên tiếp xun xoe, cái này khiến cho y phi thường khó hiểu.
"Được." Vừa nghe Hạ Thiên Tịch muốn nói chuyện với mình, khuôn mặt âm trầm của Úc Trục Thiên lập tức thay đổi, khuôn mặt anh tuấn mang theo một tia mị hoặc mê người, lập tức nói: "Ta biết có một tiệm bánh ngọt thực không tồi, ngươi nhất định sẽ thích, chúng ta tới đó nói."
Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, xun xoe rõ ràng như vậy.
Vốn dĩ, y chỉ muốn tùy ýtìm một nơi hẻo lãnh trong trường học là được, nếu hiện tại Úc Trục Thiên nói như vậy, y cũng liền đi theo Úc Trục Thiên đi vào gara ngầm.
Gara ngầm có không ít xe, dù sao nhóm trưởng quan đều có xe, nhưng xe của Úc Trục Thiên là dễ thấy nhất, đặc biệt là giờ phút này bên cạnh chiếc phòng xe siêu cấp xa hoa của hắn còn có một chiếc xe huyền phù thể thao mới tinh. Chiếc xe thể thao kia, Hạ Thiên Tịch vừa nhìn liền biết phi thường quý giá, nhãn hiệu nhân mã kia không có hơn 10 triệu là không mua được, hơn nữa còn là bản giới hạn.
Hạ Thiên Tịch cũng thực thích xe thể thao, dù sao thân là nam nhân, có ai không thích xe chứ.
"Thích không?" Úc Trục Thiên vừa thấy ánh mắt Hạ Thiên Tịch nhìn cỗ xe thể thao kia, lập tức lấy lòng nói: "Đây là cỗ xe thể thao khen thưởng cho ngươi, nếu ngươi thích hiện tạicó thể đi lên đăng ký mật mã, vân tay, nhãn đồng, thẩm tra đối chiếu chính chủ, ngươi liền có thể điều khiển."
Khóe miệng Hạ Thiên Tich hung hăng run rẩy, y vừa nghe hiệu trưởng nói như vậy, tuy cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng cũng không có hoài nghi, dù sao Úc Trục Thiên nói ra thì chắc chắn có tính toán, chỉ là không nghĩ tới Úc Trục Thiên cư nhiên sẽ sấm rền gió cuốn nhanh chóng đem chiếc xe này tới trước mặt y như vậy.
Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, quyết đoán cự tuyệt: "Không cần."
Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo!Úc Trục Thiên đương nhiên không biết trong lòng Hạ Thiên đang đánh giá hắn, lập tức lấy lòng chân chó nói: "Ngươi không thích cũng không sao, ngươi thích dạng gì nói cho ta, ta hiện tại liền cho người đưa tới một cái cho ngươi."
Hạ Thiên Tịch: "......"
Ngươi thật sự không phải đầu bị lừa đá chứ?
..........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.