Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 249: Luyện chế đan dược!




"Cho nên, về sau cửa hàng của hệ thống mở ra, ta muốn mua sắm đồ vật gì liền phải dùng điểm hệ thống khen thưởng?"
"Đúng vậy.""Điểm của hệ thống là cái gì?"
"Chính là một loại tiền để mua sắm đồ vật trong hệ thống!"
"Vậy làm thế nào để có thể kiếm lấy điểm hệ thống này?"
Tiểu Cửu bỗng nhiên thẹn thùng, ánh mắt lạnh run xem xét hai người, nhỏ giọng nói: "Kỳ thật, có rất nhiều biện pháp sẽ khen thưởng điểm hệ thống, hai người các ngươi không phải là quan hệ tình lữ sao? Chỉ cần số lần giao phối nhiều, cũng sẽ khen thưởng điểm hệ thống."
Phốc ――Hạ Thiên Tịch thiếu chút nữa hộc máu!
Hệ thống này đúng là xỏ lá quá đi!
Ngược lại, Lăng Thần lại là vẻ mặt sung sướng, mắt phượng nheo lại, tâm tình phi thường tốt nhìn Hạ Thiên Tịch nói: "Bảo bối, về sau nếu thiếu điểm hệ thống, ta tùy thời đều có thể cống hiến ra cho ngươi."
"Câm miệng." Hạ Thiên Tịch hung tợn trừng mắt nhìn Lăng Thần một cái, ánh mắt nguy hiểm mà trừng mắt Tiểu Cửu, âm âm trắc trắc hỏi: "Ngươi thật xác định này không phải hệ thống hố người."
"Đương nhiên không phải." Tiểu Cửu ngẩng đầu vịt chết tại miệng nói cứng: "Được rồi, vấn đề của ngươi đều đã hỏi xong, mau chóng rời đi, ta muốn đi ngủ."
Sau đó, hai người liền biến mất trước mặt Tiểu Cửu.
Khi hai người lại lần nữa mở mắt ra, bốn phía một mảnh đen nhánh, gió lạnh âm lãnh vèo vèo mà thổi, Hạ Thiên Tịch mạc danh mà đánh một cái rùng mình ngẩng đầu nhìn Lăng Thần: "Chúng ta có phải hay không không ở ban đầu vị trí?"
Có lẽ bởi vì trọng tố thân thể, thật thể được đề cao, hai người ở trong màn đêm đen nhanh cũng có thể thấy được rõ ràng hết thảy xung quanh, hiện tại màu đen ban đêm đối với tầm mắt của bọn họ không tạo thành bất cứ cản trở nào.
"Ừ."
"......""Ngươi lạnh?" Lăng Thần gợi lên tà mị khóe môi cười nhìn Hạ Thiên Tịch.
Phía sau lưng Hạ Thiên Tịch không tự giác rùng mình một cái, vừa rồi y cảm thấy vẫn rất lạnh, nhưng khi thấy rõ ràng khóe miệng Lăng Thần gợi lên tươi cười, y bỗng nhiên cảm thấy một chút cũng không lạnh.
"Không lạnh." Hạ Thiên Tịch lập tức lắc đầu."Nhưng mà..... Ta lạnh." Lăng Thần liếc xéo mắt phượng.
Hạ Thiên Tịch: "......""Phu nhân, không bằng chúng ta tới làm một ít vận động ấm áp thân thể đi!" Lăng Thần tiến lên một bước, nheo lại mắt phượng cười nhìn Hạ Thiên Tịch.Hạ Thiên Tịch một chút cũng không cảm thấy ở trong cái rừng rậm này có thể làm một ít cái gì vận động.
"Vẫn là thôi đi" Hạ Thiên Tịch lập tức cự tuyệt.
"Nhưng mà....vi phu rất lạnh." Lăng Thần nói xong còn phi thường hàm súc run rẩy thân thể.
Hạ Thiên Tịch: "......" Phi thường ác hàn mà rơi đầy da gà xuống đất!
Y bỗng nhiên cảm thấy, tiết tháo của Lăng Thần đã nát đầy đất.Sau đó, khi Hạ Thiên Tịch còn đang khiếp sợ tiết tháo của Lăng Thần nát đầy đất, Lăng Thần đã tiến lên một bước, một tay nắm cằm y cúi đầu hung hăng dán vào môi y.
"......"Hạ Thiên Tịch cảm thấy, tam quan của mình hiện tại đã bị Lăng Thần một lần nữa xé rách thêm, từ nay về sau, y chắc chắn phải nhận thức tình trạng tiết tháo nát đầy đất của Lăng Thần thêm một lần nữa.
Ngày hôm sau, Hạ Thiên Tịch tỉnh lại với eo đau lưng mỏi, y thật muốn đạp bay nam nhân đang gắt gao ôm lấy mình kia, rõ ràng hai người hiện tại thực lực đều như nhau, vì cái gì nam nhân này thể lực lại tốt như vậy?
Rõ ràng, y lại không cần động, được rồi, y chỉ là nằm dưới hưởng thụ là được, người tiêu hảo thể lực phải là người mặt trên chứ, vậy vì cái gì ngày hôm sau tỉnh lại vừa thấy bản thân chính làngười túng dục quá độ? Còn Lăng Thần lại tinh thần tỉnh táo sáng lạn chứ?
Hạ Thiên Tịch cảm thấy cái này tuyệt đối không khoa học!
"Tỉnh rồi." Khi Hạ Thiên Tịch hơi chút giật mình Lăng Thần liền tỉnh lại, vốn dĩ hắn ngủ không sâu, hiện tại thực lực đề cao, tính cảnh giác càng thêm nhạy bén.
"Ừm." Hạ Thiên Tịch quay đầu trừng hắn một cái, trên mặt treo hai cái quầng thâm mắt to oành, ánh nắng loang lổ xen qua tầng cây tán lá, hai người nắm trên một cái giường siêu cấp lớn, nếu có người nhìn thấy cái giường này tuyệt đối sẽ chấn động.
Có điều tuy hai người đều là người không khoa học, khi biết rõ về sau tu luyện có thể sẽ dùng đến, Lăng Thần liền cố ý mua một cái giường cùng chăn đệm gì đó, đặt trong không gian của Hạ Thiên Tịch, có thể nói là đầy đủ như ở nhà.
"Không được, ta muốn ngủ thêm lát nữa." Ngày hôm qua mệt nhọc tới tận trời sáng mới ngủ, cho dù hiện tại đã tỉnh, Hạ Thiên Tịch vẫn eo mỏi lưng đau không có một chút tinh thần, trong miệng lẩm bẩm: "Eo ta đau, ngươi xoa cho ta."
Lăng Thần gợi lên khóe môi cười cười, giơ tay đặt lên vòng eo của Hạ Thiên Tịch, lực đạo đều đều mát xa vòng eo bủn rủn của Hạ Thiên Tịch.
Có lẽ trình độ mát xa của Lăng Thần khá tốt, Hạ Thiên Tịch thực nhanh lại ngủ mất. Chờ Hạ Thiên Tịch ngủ rồi, Lăng Thần tự mình rời giường, không cần nghĩ cũng biết một lát nữa Hạ Thiên Tịch tỉnh lại chắc chắn sẽ đói bụng, trong không gian của y đều là một ít linh quả, Lăng Thần chuẩn bị đi tìm một ít đồ ăn trở về.
Lần sống sót sau tai nạn này, sau khi hai người thể hiện tình yêu, tâm ý tương thông, tính cách Lăng Thần tuy có xảy ra một chút biến hóa, nhưng đó cũng chỉ là nhằm vào một mình Hạ Thiên Tịch mà thôi, nếu là người khác, hắn thật đúng là chính là lười đi để ý đâu!
Trước khi đi, Lăng Thần tùy tay hạ một cái kết giới đem Hạ Thiên Tịch và giường bao phủ bên trong, hiện tại hắn đã là Đại Ma Pháp Sư, kết giới tùy tay thi triển đã không còn là kết giới một kích không chịu được trước kia nữa, cho dù tới một con thú biến dị cũng có thể chống đỡ một hồi lâu, cho nên khi kết giới bị ngoại giới xâm nhập hắn sẽ lập tức phát hiện quay trở về gấp.
Sau khi Lăng Thần đi, Hạ Thiên Tịch đại khái lại ngủ hơn một tiếng nữa mới từ từ tỉnh dậy, eo cũng không quá nhức mỏi, thoạt nhìn thủ pháp xoa bóp của Lăng Thần vẫn là rất cao, Hạ Thiên Tịch vừa lòng gật đầu.
Nhìn nhìn Lăng Thần không ở bên cạnh cùng kết giới xung quanh giường, Hạ Thiên Tịch liền biết Lăng Thần đi ra ngoài, y vươn người từ trên giường đứng lên, vừa lúc thừa dịp Lăng Thần đi ra ngoài, Hạ Thiên Tịch quyết định đến không gian luyện đan của mình xem thử. Không gian luyện đan của y đã mở ra, còn chưa kịp xem xét đâu.
Rửa mặt xong, Hạ Thiên Tịch niệm tưởng, lập tức xuất hiện trong không gian luyện đan của mình, không gian luyện đan nối tiếp với không gian của y, nhưng lại không ở cùng nhau, là một cái tiểu không gian mà không gian của y sáng lập ra. Cái tiểu không gian này trống rỗng, không có thứ gì cả, Hạ Thiên Tịch lập tức đem lò luyện đan hệ thống khen thường lấy ra, sau đó lại đem đan phương cùng với linh thảo gì đó đều lấy ra, đem tiểu không gian luyện đan của mình trang trí một chút, không gian lập tức bị mấy thứ này chiếm chỗ thoạt nhìn đùng là ra hình ra dạng, Hạ Thiên Tịch phi thường vừa lòng gật đầu.
Ở trong không gian trôi qua, y cũng không biết bên ngoài đã qua bao lâu, thu thập xong mấy thứ này, y liền đem thư tịch luyện đan lấy ra nhìn, vì chưa luyện đan qua lần nào, cho nên quyết định trước nhìn xem tri thức luyện đan này đã. Vì thế, Hạ Thiên Tịch liền ngồi trong không gian của mình xem thư tịch, vì thế cho nên y liền quên mất Lăng Thần ở bên ngoài.
Khi Lăng Thần trở về, Hạ Thiên Tịch còn chưa ra khỏi không gian, nhưng nhìn thấy kết giới của mình hoàn mỹ không bị đụng vào, Lăng Thần liền biết, Hạ Thiên Tịch chắc chắn là tiến vào không gian của y. Tuy Lăng Thần đã dùng chung hệ thống, nhưng lại không dùng chung được không gian của Hạ Thiên Tịch, cho nên Lăng Thần không vào được không gian của Hạ Thiên Tịch, chỉ có thể trước tiên thu giường lớn vào nhẫn không gian của mình, sau đó lấy nồi ra bắt đầu nấu một ít cháo thịt vụn rau xanh cho Hạ Thiên Tịch.
Hắn biết Hạ Thiên Tịch là người không thịt không vui, nhưng vì hai người vừa mới vận động xong, ăn quá nhiều thịt không tốt cho thân thể, Lăng Thần liền nghĩ nấu một ít đồ ăn dễ tiêu hóa cho Hạ Thiên Tịch.
Thực nhanh, Lăng Thần đã làm xong cháo thịt vụn rau xanh, nhưng Hạ Thiên Tịch còn chưa đi ra, Lăng Thần liền ở tại chỗ chờ y, một canh giờ trôi qua, hai canh giờ trôi qua....sắc mặt Lăng Thần càng lúc càng đen, rất nhanh, năm canh giờ trôi qua...màn đêm buông xuống, một ngày trôi qua, nồi cháo thịt rau xanh của Lăng Tần đã bị nấu chỉ còn lại bã, Hạ Thiên Tịch vẫn chưa đi ra....
Sắc mặt Lăng Thần quả thực có thể so với màn đem còn đen hơn.
Một đêm trôi qua...
Hạ Thiên Tịch còn chưa đi ra, Lăng Thần sắc mặt âm trầm, cả người tản mát ra một cỗ gió lốc bạo ngược.
Mà giờ phút này Hạ Thiên Tịch đang ở trong không gian luyện đan, y tuyệt đối không biết lăng Thần ở bên ngoài đã sắp đạt tới hắc hóa, trong không gian thời gian dần trôi qua, y không cảm giác được thời gian trôi qua bao lâu, hơn nữa cũng không cảm thấy bất cứ mệt mỏi gì, cho nên xem xong như thế nào luyện đan, như thế nào nắm giữ hỏa hậu, Hạ Thiên Tịch lập tức nóng lòng muốn thử chuẩn bị bắt đầu luyện đan, cho nên y liền quên mất Lăng Thần đang ở bên ngoài.
Trước tiên Hạ Thiên Tịch lấy ra một bộ đan phương Sinh cốt đan, sau đó đem 10 phần linh thảo hệ thống khen thưởng ra, chuẩn bị bắt đầu luyện chế một ít đan dược cấp thấp thử xem.
Y làm từng bước theo hướng dẫn trong sách bắt đầu luyện đan, đem linh thảo bỏ vào lò luyện đan, cho cái nào vào trước cái nào vào sau, hỏa hậu lớn trước hay là nhỏ trước, y một bên luyện đan một bên nghĩ lại nghĩ lại kiến thức mình vừa xem, có lẽ vì là lần đầu tiên luyện đan, cũng chưa thế khống chế tốt được, chỉ nghe phụt một tiếng, linh thảo trong lò luyện còn chưa tiến hành luyện hóa, càng không cần nói tới dung hợp, phụt một tiếng liền thất bại.
Hạ Thiên Tịch có chút xíu đau lòng, dù sao linh thảo hệ thống khen thưởng cũng không nhiều lắm, hơn nữa hiện tại thế giới này bị ô nhiễm diện rộng, muố đi kiếm linh thảo căn bản là việc không thể nào.
Hạ Thiên Tịch đầu tiên đi nghiên cứu nguyên nhân thất bại của mình, sau đó mới lấy ra phần linh thảo thứ hai chuẩn bị luyện chế, thời gian luyện chế phần linh thảo thứ hai lâu hơn lần một một chút, nhưng vẫn bị thất bại.
Hạ Thiên Tịch tiếp thu kinh nghiệm từ hai lần thất bại trước, lập tức lấy ra phần linh thảo thứ ba luyện chế, phần linh thảo thứ ba vẫn luôn kiên trì tới lúc luyện hóa, tới lúc dung hợp mới thất bại.
Mười phần linh thảo đã hỏng mất ba, nhưng ba lần thất bại này dã khiến Hạ Thiên Tịch tiếp thu được không ít kinh nghiệm, tuy vẫn có chút đau thịt, nhưng cũng khiến Hạ Thiên Tịch rất cao hứng.
Lấy ra phần linh thảo thứ tư, Hạ Thiên Tịch hít sâu một hơi, luyện chế đan dược cũng là một việc phi thường tiêu hao tinh thần lực, nhưng đã tiếp thu kinh nghiệm ba lần thất bại, Hạ Thiên Tịch cảm thấy lần thứ tư mình nhất định nắm chắc.
Lau mồ hôi trên trán, Hạ Thiên Tịch âm thầm nói cố lên trong lòng, lúc này y nhất định phải thành công.
..........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.