Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 172: Ngươi Đã Phạm Sai Lầm (4)




Rồng cổ đại Eruhaben đang lặng lẽ đứng trên bức tường của lãnh địa Dubori của Vương quốc Caro và nhìn về phía trước.
Những binh sĩ chỉ có thể lén nhìn ông ta chứ không dám đến gần. Lý do là vì ông ta tỏ ra một cảm giác khiến người ta khó tiếp cận.
Shhh.
Tóc Eruhaben tung bay trong gió.
Gió thổi từ biển vào đất liền trong ngày và đổi hướng từ đất liền sang biển khi một đêm trôi qua và một ngày mới bắt đầu.
Eruhaben-nim.
Dark Elf Tasha đã giải thích cho ông về sự thay đổi đột ngột của gió khi cô lẻn ra ngoài vào buổi chiều để gặp ông.
Gió luôn thổi từ đất liền sang biển khi khói Tử mana bốc lên trên sa mạc.
Đó là lý do tại sao hiếm khi khói Tử mana bắt đầu từ trung tâm sa mạc đến được lãnh địa Dubori.
Hơn nữa, trong nhóm Dark Elf cũng có những người sử dụng Tinh linh Gió và pháp sư để làm cho gió mạnh hơn để cẩn thận trước những thay đổi bất ngờ xảy ra.
Eruhaben đã nghĩ Dark Elf rất tốt khi nghe điều đó.
Những Dark Elf đang sống dưới lòng đất khi họ trốn tránh con người và những chủng tộc khác, những người cố gắng giết họ.
Nhưng theo Tasha, họ đã vô cùng tận tâm trong một thời gian dài để đảm bảo khói Tử mana không đến được lãnh địa của Dubori.
Không phải vậy. Eruhaben-nim, những gì chúng tôi làm không dành cho lãnh địa Dubori cũng như con người. Sẽ thật tệ nếu bí mật của sa mạc bị lộ và Vương quốc Caro kết thúc việc tìm thấy chúng tôi khi điều tra hiện tượnh đó. Chúng tôi đã làm điều đó vì sợ sẽ mất đi ngôi nhà của mình.
Tasha đang nói những hành động họ làm không phải dành cho những sinh vật sống khác, nhưng việc có những con người sống hạnh phúc trong Thành phố Ngầm cho thấy Dark Elf là những sinh vật vô cùng vị tha.
"Thủ lĩnh."
Ông quay đầu lại sau khi nghe thấy có người gọi mình.
Chú thuật sư Gashan, tộc trưởng tộc Hổ, mỉm cười khi nhìn Eruhaben.
Gashan không thể gọi tên Eruhaben cũng như không thể gọi ông ấy là Rồng-nim vào lúc này được, vì vậy ông ấy tạm thời gọi Eruhaben là thủ lĩnh. Eruhaben hơi cúi đầu trước người mà ông đang nhìn thấy sau khi Gashan bước sang một bên.
Thái tử Valentino đứng sau Gashan. Đằng sau là một vài lãnh chúa lãnh địa gần đó với quân số mạnh hơn.
"Làm sao hắn dám ở trước mặt điện hạ! Cái này, cái kia kiêu ngạo-!"
Một trong những lãnh chúa thuộc phe Thái tử bắt đầu tức giận vì cho rằng hành động của Eruhaben là thô lỗ, nhưng Valentino đã vẫy tay ra hiệu để ngăn cản.
"Đủ rồi."
"Điện hạ! Nhưng ngài nhìn cách tên đó chào đón ngài! Hắn dám-"
"Đủ rồi."
Quý tộc im lặng mệnh lệnh lặp lại của Valentino. Hắn biết sẽ chẳng có lợi gì nếu cứ nói đến vấn đề đó thêm một lần nữa.
"Ta mong muốn tất cả các lãnh chúa lãnh địa lui xuống. Ta có vài điều muốn nói riêng với ngài ấy."

Các lãnh chúa lãnh địa có vẻ bối rối trước lời của Valentino nhưng họ nhanh chóng cúi đầu và đi xuống từ bức tường thành.
Valentino, người có làn da xấu đi đáng kể chỉ trong một ngày, mệt mỏi nhìn về phía những quý tộc rồi quay lại nhìn Eruhaben.
"Tôi không biết phải xưng hô với ngài như thế nào."
"Ngươi nghĩ xưng hô thế nào là ổn thì cứ việc, điện hạ."
"...Vâng."
Valentino đã quan sát kỹ lưỡng hai thành viên duy nhất trong nhóm của Cale còn lại ở dinh thự này.
Chú thuật sư, Gashan. Mặc dù đã khá lớn tuổi nhưng ông ấy vẫn hành xử với Valentino một cách hết sức tôn trọng và hài hước đúng mực. Thông qua phong thái ôn hòa đó, Valentino có thể nói Gashan cũng là một người mạnh.
Cơ thể to lớn tự nhiên của ông ta tạo ra một cảm giác áp lực tự nhiên, nhưng anh cũng đã thấy Gashan đã điều khiển bầy quạ trong lãnh địa Dubori như thế nào. Hơn nữa, anh không thể đối xử với ông ta như thuộc hạ của mình sau khi biết ông chính là một con Hổ và nghĩ ông ta cũng sẽ có thể chất cực mạnh.
Nhưng ông ấy vẫn dễ đối phó hơn. Đối với pháp sư trước mặt mình-!
Valentino nhìn về phía Eruhaben với ánh mắt kỳ quặc.
Anh đã thấy Gashan hành động như thế nào khi đứng cạnh Cale. Đó là cách anh có thể biết Gashan tôn trọng Cale như thế nào. Tuy nhiên, người này thậm chí còn cư xử lễ phép hơn với vị pháp sư này.
Người này, tối thiểu là một pháp sư thượng cấp.
Những pháp sư Vương quốc Caro tỏ ra cứng rắn với vị pháp sư này trước mặt họ.
Thật bất ngờ khi một người mạnh như vậy ở bên cạnh Cale, nhưng Valentino còn sốc với chính mình hơn.
Có gì đó thật kỳ lạ. Mình không thể dễ dàng đối đáp với người này được.
Eruhaben đã đưa ra một lời chào khá thô lỗ với Thái tử của một vương quốc, nhưng trực giác của Valentino đã mách bảo đừng nói nhiều về thái độ đó.
Eruhaben có một suy nghĩ trong đầu khi nhìn Valentino.
Tên này có một trực giác khá tốt.
Eruhaben đã hoàn toàn tắt Nỗi sợ Rồng của mình. Thậm chí, Thái tử này vẫn cảnh giác với Eruhaben và thận trọng bước tới cạnh ông.
Valentino đang sử dụng một giọng điệu thân thiện như khi làm với những người khác, tuy nhiên, lại giữ im lặng về những hành động có thể được coi là kiêu ngạo của Eruhaben.
Và cũng nhiệt tình tiếp cận Eruhaben.
Đây là một con người có trực giác mạnh mẽ.
"Vậy thì tôi sẽ chỉ đơn giản gọi ngài là pháp sư."
"Cứ vậy đi."
"Được."
Valentino ngừng nói một lúc như đang suy nghĩ thận trọng, tiếp tục nói.
"Ngài đã nhận được thông tin liên lạc nào từ Chỉ huy Cale chưa?"

Valentino, người đặt câu hỏi cảm thấy như suy nghĩ của mình sẽ tràn ngập những vấn đề phức tạp.
Vương quốc Caro đã gửi một tuyên bố đến tất cả các vương quốc, các thành phố chính và các thành phố tự do của Tây lục địa. Nó thực sự là một yêu cầu hợp tác hơn là một tuyên bố.
Anh đã làm điều đó bởi vì anh quyết định sẽ không thể để mọi thứ như vậy.
Valentino nhớ lại những gì lãnh chúa Dubori đã nói khi ông ta tỉnh lại.
Điện hạ. Tôi thậm chí không biết mình đã bị mê hoặc! Tôi thề! Ngài nhìn tôi có giống một người đủ điên để lôi một người như vậy vào lãnh địa của mình không? Gã là người có liên quan đến hắc ma pháp!
Lãnh chúa Dubori sợ hãi cầu xin Valentino. Valentino, cũng như những người còn lại trong giới chính trị của Vương quốc Caro, cảm thấy lo lắng đáng kể sau khi nhìn thấy phản ứng của ông ta.
Đó là nỗi sợ hãi các Vương quốc phía Bắc... Sau đó là Đế quốc Mogoru... Và rồi Vương quốc Caro và mọi nơi khác đều sẽ bị quét sạch bởi tên khốn White Star này trong tương lai.
Họ cũng cảm thấy tức giận.
Sao hắn dám...!
Hắn dám điều khiển Vương quốc Caro theo ý muốn?
Điều mà White Star cố gắng làm không phải là tấn công Vương quốc Caro mà là lừa và đùa giỡn nó.
Sự thật đó càng khiến Valentino tức giận hơn.
Toàn bộ Vương quốc Caro cũng đầy tức giận và sợ hãi, họ đồng ý  nên làm bất cứ điều gì cần thiết để vượt qua tình huống này.
Đó là lý do tại sao vương quốc đã chọn để phô trương sức mạnh của mình một cách công khai.
Mỗi lãnh địa sẽ bắt đầu tập hợp quân đội bắt đầu từ ngày mai và các pháp sư và kỵ sĩ đã được tản ra phải trở về thủ đô.
Các vương quốc khác đã nhận được tuyên bố đã thể hiện sự ủng hộ đối với hành động của Vương quốc Caro. Có rất nhiều người vẫn cảm thấy hỗn loạn hoặc Vương quốc Caro đang đi quá đà, nhưng mọi người đều đồng ý họ cần phải làm điều gì đó, dù việc đó lớn hay nhỏ.
Anh đã nhận được một lá thư từ Thế tử Alberu Crossman của Vương quốc Roan cách đây không lâu.
<Gặp nhau trong ba ngày tới.>
Những người có ảnh hưởng của Tây lục địa sẽ tụ tập về Cung điện Roan.
Chỉ có Vương quốc Roan dẫn đầu là đúng.
Valentino biết sức mạnh của Vương quốc Caro. Đó là lý do tại sao anh giao dây cương lại cho Vương quốc Roan mặc dù họ là người đầu tiên bước lên.
Anh không phàn nàn gì về điều đó. Thay vào đó, Valentino nhắc lại những gì Thế tử Alberu đã thêm vào cuối thông điệp đó.
<Xin hãy chăm sóc Cale Henituse, em trai trên danh nghĩa của tôi.>
Câu chuyện về việc Alberu Crossman lấy Choi Han làm người hướng dẫn và Cale làm người anh em đã tuyên thệ của mình đã nổi tiếng khắp Tây lục địa.
Tuy nhiên, có điều gì đó khác đã thu hút sự chú ý của Valentino thay vì những lời đó.

Cale Henituse.
Valentino đã dâng trào một cảm xúc khó tả khi đọc cái tên đó.
Đó là lý do tại sao anh rời khỏi lều chiến lược và đi lên tường thành. Sau đó anh đã hỏi vị pháp sư trước mặt này xem có bất kỳ liên hệ nào từ Cale hay không.
Tuy nhiên, vị pháp sư đã không cho Valentino câu trả lời mà ông mong muốn.
"Không, thưa điện hạ. Chúng tôi vẫn chưa nhận được bất kỳ liên lạc nào từ thiếu gia."
Valentino cắn chặt môi. Anh không thể kìm được sự thất vọng đang tích tụ trong mình và bắt đầu nói.
"... Để khói Tử mana bốc lên từ sa mạc ......!"
Anh đã cố gắng đi theo White Star, người đã đuổi theo Cale vào sa mạc.
Anh có thể đưa ra quyết định đó bởi vì rất nhiều quân đội đã đến lãnh địa Dubori và còn có nhiều nhóm khác nữa đang trên đường đến. Tuy nhiên, tất cả quân đội chỉ có thể ở lại lãnh địa Dubori sau khi Eruhaben ngăn họ lại và thông báo cho họ về khói Tử mana.
Tất nhiên, Cale đã thảo luận trước với các Dark Elf về việc này trước khi tiết lộ thông tin cho Valentino.
Ban đầu họ sẽ không tiết lộ thông tin này, nhưng họ không còn lựa chọn nào khác vì White Star đã tấn công vào lãnh địa Dubori và lực lượng của Vương quốc Caro đã tập trung ở đó.
Họ không thể để quân đội của Vương quốc Caro trong lãnh địa Dubori tiến vào sa mạc.
Tasha đã cười về điều này.
Ồ tốt đấy. Không ai nên đến sa mạc nữa vì họ sợ khói Tử mana.
Cô ấy đã đúng.
Những người quý tộc đang hét lớn ra lệnh giết White Star là những người đầu tiên rút lui.
Valentino nhìn về phía sa mạc.
Anh không thể nhìn thấy đám khói Tử mana vì bầu trời đêm tối và sa mạc đen.
Nhưng anh nghĩ mình có thể lờ mờ tạo ra thứ gì đó trông giống như hơi nóng bốc lên. (Hiện tượng hơi nóng bốc lên khiến người khác có thể thấy được, thường thấy ở những nơi cực nóng.)
Trước đây anh có thể nghĩ đó là một ảo ảnh, nhưng khi biết đó là gì đã khiến anh sợ hãi.
Đó là lý do tại sao Valentino không thể không hỏi.
"Chỉ huy Cale sẽ chiến đấu bên trong làn khói đen đó?"
Con người sẽ chết nếu hít phải Tử mana.
Cale cũng nên biết điều đó. Nhưng cậu ấy có sẵn sàng đặt mình vào trò chơi chết chóc đó không?
"Vâng. Thiếu gia đang chiến đấu trên sa mạc."
Valentino nhìn về phía Eruhaben đang trả lời bình tĩnh và hỏi lại.
"Dark Elf và Necromancer là một chuyện, nhưng Chỉ huy Cale và Swordmaster sẽ không gặp nguy hiểm nếu họ hít phải khói Tử mana sao?"
"Tất nhiên rồi."
"... Mặc dù thiếu gia Cale nói rằng cậu ấy sẽ an toàn và anh ấy có cách để chiến đấu..."
Nói một cách nhân văn...
Quên đi vị trí Thái tử của mình; Valentino bắt đầu xúc động khi cảm thấy biết ơn và xin lỗi Cale.

Anh buồn, nhưng cũng đầy mong đợi.
Anh cảm thấy buồn khi nghĩ về Cale, người sẽ phải chịu đựng, nhưng anh vui mừng trước một tương lai vô hạn khi không có White Star.
Hừ.
Eruhaben quan sát Valentino, người hoàn toàn hiện rõ cảm xúc trên khuôn mặt khi ông ta đang vuốt cằm.
Đúng là Cale Henituse đang đau khổ. Tên khốn xui xẻo đó luôn tự làm khổ mình.... Ta có nên giúp hắn không?
Eruhaben bắt đầu lên tiếng bênh vực tên khốn xui xẻo đó.
"Điện hạ."
"Ngài muốn nói điều gì?"
Valentino tò mò nhìn về phía Eruhaben vì đây là lần đầu tiên Eruhaben gọi anh nói chuyện. Eruhaben, người nhận được ánh mắt của anh ta tiếp tục bình tĩnh nói.
"Có một cách để một người sống chiến đấu hiệu quả trong Tử mana."
Đôi mắt của Valentino ngay lập tức mở to.
"Là gì? Phương pháp là gì? Mau nói cho tôi biết!"
Anh muốn đi ra sa mạc với các kỵ sĩ của mình nếu có một phương pháp như vậy.
Eruhaben nhìn vào đôi mắt Valentino hiện rõ những gì anh đang nghĩ và tiếp tục nói.
"Đó là phun hoặc bao phủ toàn bộ cơ thể của mình bằng sinh lực."
"... Sinh lực?"
"Đúng, là Sinh lực."
Chú thuật sư Hổ Gashan bối rối và nhìn Eruhaben.
Phương pháp mà Eruhaben mô tả là một phương pháp rất ngu ngốc, rất đáng sợ và đáng buồn.
Mình đoán, ngài ấy thực sự là một con Rồng.
Gashan nghĩ việc Eruhaben nói điều đó như thể chẳng có gì khiến ông ấy rất giống Rồng.
Tuy nhiên, ông luôn im lặng và không làm gián đoạn cuộc trò chuyện của họ. Ông biết Eruhaben phải có lý do để làm điều này.
Valentino nhìn về phía Eruhaben và bắt đầu nói.
"Làm thế nào để sinh lực giúp chống lại Tử mana?"
"Tử mana như cái tên đã nói, là một sự hiện diện chết chóc. Sự hiện diện đối lập và không tương thích với điều đó là sự hiện diện sống động, sinh lực. Đó là lý do tại sao Tử mana không thể tiếp cận một người được bao phủ bởi sinh lực."
"Vậy thì sinh lực đó là gì? Nếu nó đối lập với Tử mana, nó có phải là mana thường không?"
"Không. Chúng ta đang nói về lực lượng đối lập và không tương thích với cái chết. Nó không phải là một cuộc thảo luận về mana."
"Sau đó?"
Eruhaben nói một từ mà không có bất kỳ dấu vết của nụ cười trên khuôn mặt.
"Máu."
Toàn thân Valentino lập tức cứng đờ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.