"Đây là một địa điểm khá ấm áp và yên tĩnh."
Cale nhìn quanh khi nói vậy.
Họ đã dịch chuyển đến một phòng tiếp khách nhỏ. Căn phòng được trang trí bằng những đồ trang trí cổ điển và kỳ lạ độc đáo của Vương quốc Caro, nhưng nó quá nhỏ để trở thành một trong những căn phòng của Thái tử.
"Đây không phải là địa điểm âm thầm tốt nhất để tiến hành những cuộc trò chuyện bí mật như vậy sao?"
Thái tử Valentino thân thiện đáp lại và nhận tách trà từ kỵ sĩ hộ vệ. Chỉ có nhóm của Cale và những người thân tín của Valentino mới có mặt trong căn phòng tiếp khách nhỏ này.
"Được rồi, chúng ta ngồi xuống trò chuyện đi. Chúng ta đến rồi nên cũng không thể nghe thấy gì từ bên ngoài."
Cánh cửa được đóng lại và cửa sổ lớn ở phía tây của phòng tiếp tân cũng đóng lại. Valentino ngồi trên chiếc ghế dài và bắt đầu nói chuyện với Cale.
"Cậu có biết ta đã lặng lẽ đến thành phố này từ cung điện chính để gặp cậu như thế nào không?"
Cale nhớ lại khi cậu dùng bữa một mình với Thái tử Valentino. Đế quốc Mogoru. Thái tử nói anh ta sẽ chỉ cảm thấy sảng khoái sau khi chứng kiến sự sụp đổ của Hoàng Thái tử Adin, người đã phản bội mình dường như đã trưởng thành hơn một chút.
"Tôi không biết là nghĩ ngài đã đánh giá cao tôi như vậy. Tôi thật cảm kích."
Cale đáp lại và ngồi đối diện với Valentino.
"Chuyện đó không là gì so với những gì Vương quốc Caro của chúng tôi đã nhận được từ cậu và Vương quốc Roan cả."
Bộp.
Valentino nghe thấy một tiếng động. Ánh mắt anh hướng về phía bàn.
"... Là hoàng kim lệnh."
Đó là hoàng kim lệnh đặc biệt của Thế tử Alberu. Nụ cười biến mất trên khuôn mặt Valentino.
"Tôi đã nghe ý chính của những gì đang diễn ra. Người chịu trách nhiệm về mọi thứ, White Star này, sắp đến Vương quốc Caro?"
Nụ cười biến mất và dần được thay thế bằng sự tức giận lặng lẽ.
"Thật là bất ngờ làm sao. Cậu có biết ta đã bị sốc như thế nào sau khi nghe về mọi thứ từ Thế tử Alberu không? Chúng tôi nghĩ chỉ có Đế quốc có liên quan đến Liên minh Bất khuất đã đẩy Vương quốc Caro của chúng tôi vào hỗn loạn"
Những ngón tay của Thái tử Valentino hơi run khi cầm tách trà. Theo một cách nào đó, Cale nghĩ Valentino là con người nhất trong tất cả các vị vua tương lai. (Ở đây là đang ám chỉ Valentino có lòng tốt tốt nhất.)
"Nhưng còn có kẻ còn tệ hơn cả chúng? Và người này gọi là White Star?"
Anh đã nghe những tin đồn lan rộng khắp Tây lục địa về Cale và White Star. Sau đó anh đã nghe lời giải thích chi tiết từ Alberu.
Vào cái đêm mà Valentino nghe về White Star và mọi thứ mà anh ta có liên quan từ Alberu... Có một cuộc họp bí mật ở cung điện trung tâm của Vương quốc Caro. Hầu hết người dân, quý tộc và những quản lý đều không biết cuộc họp bí mật này đã diễn ra. Đó là vì Valentino đã nghe theo lời cảnh báo của Alberu.
Tôi muốn giữ thông tin về việc White Star đang hướng đến Vương quốc Caro càng im lặng càng tốt. Đây chính là kẻ đã cài người của hắn vào bên trong Đế quốc Mogoru. Đó là lý do tại sao tôi cũng giữ kín mọi thứ về người này trong Vương quốc Roan.
Valentino bắt đầu kể lại kết quả của cuộc họp đó.
"Vương quốc Caro với ta, Valentino, với tư cách là người đại diện đã chọn chấp nhận Thế tử Alberu Crossman và vị cứu tinh của chúng tôi, yêu cầu của thiếu gia Cale."
Điều mà Alberu và Cale đã yêu cầu.
"Chúng tôi sẽ xem nhẹ trận chiến của cậu chống lại White Star ở Vùng đất chết. Cũng như-"
Anh do dự một lúc trước khi tiếp tục nói.
"Chúng tôi cũng sẽ không nhúng tay vào. Chúng tôi sẽ không tham gia chiến trường theo ý mình."
Đây là một trận chiến đang diễn ra trên lãnh thổ của Vương quốc Caro. Ngoài ra, White Star là kẻ thù của họ. Đó là lý do tại sao việc Alberu và Cale yêu cầu Vương quốc Caro không tham gia vào trận chiến theo bất kỳ cách nào đã gây tổn hại đến lòng tự trọng của họ và khiến họ vô cùng xấu hổ.
Đó là bởi vì nói với họ đừng dính líu đến...
... Nó có nghĩa là sức mạnh của vương quốc mình chẳng giúp ích được gì trong cuộc chiến chống lại White Star.
Valentino cảm thấy chua chát vì sức mạnh của Vương quốc Caro hoàn toàn vô dụng.
"Hơn nữa, chúng tôi sẽ chấp thuận cho những Dark Elf và lực lượng của Vương quốc Roan đến và đi qua Vương quốc Caro cho trận chiến này."
Lãnh thổ của một người thống trị phải để cho những thế lực khác tién vào và tham gia trận chiến xảy ra trên lãnh thổ của mình... Valentino không thể mỉm cười được.
"Điện hạ."
Anh cố gắng mỉm cười sau khi nghe Cale gọi anh và nhanh chóng nói tiếp.
"Cảm ơn cậu. Ta nghe nói White Star này rất mạnh. Ta đã nghe nói về những hắc pháp sư cũng đi theo hắn, vì vậy ta muốn thay mặt toàn thể vương quốc cảm ơn mọi người vì đã đứng lên chiến đấu chống lại chúng."
Cale lặng lẽ lắng nghe những lời của Valentino và quan sát biểu hiện của anh ta.
- Mm, nhân loại nè! Không phải sự thật là chúng ta đã gọi White Star đến Vùng đất Chết sao?
Cậu nghe thấy giọng nói của Raon trong đầu.
Như Raon đã nói, Cale là người đã dẫn White Star đến Vùng đất Chết. Đương nhiên, cậu đã giấu sự thật đó với Vương quốc Caro.
Nếu không, Vương quốc Caro sẽ không hợp tác với Cale và Vương quốc Roan mà thay vào đó họ sẽ chĩa lưỡi dao về phía họ.
Tất nhiên, White Star cuối cùng sẽ đi ngang qua Vương quốc Caro dù cho mình không dẫn hắn đến đây.
White Star tin sức mạnh cổ đại thuộc tính đất cuối cùng nằm ở khu vực phía Nam của Vương quốc Caro, vùng đất của tộc Cá voi, hoặc khu vực phía Tây của Vương quốc Roan.
Cale cảm thấy hơi tiếc cho Valentino, người đã cố gắng hết sức để mỉm cười nhưng không thể giấu được sự chua xót. Tuy nhiên, cậu không thể làm gì được. Cậu chợt nhớ lại những gì Alberu đã nói về cuộc đàm phán này.
Tại sao cậu lại nghĩ về cảm xúc của Vương quốc Caro? Nếu cậu nghĩ đến vấn đề đó, chúng ta sẽ là những người đau khổ. Đúng, là các cậu, không phải ta. Gồm các cậu, dì của ta và những Dark Elf.
Alberu chắc chắn về điều gì đó.
Thái tử Valentino và quốc vương có thể khó chịu. Tuy nhiên, niềm tự hào của họ không quan trọng hơn mạng sống của những người dân của Vương quốc Caro. Ta chắc chắn anh ta sẽ cảm ơn cậu.
Valentino đang cảm ơn Cale như những gì Alberu đã đoán.
Anh ấy có ý đó. Đó là lý do tại sao Cale thành thật trở lại.
"Điện hạ, cảm ơn vì đã chấp nhận yêu cầu của chúng tôi."
Valentino mỉm cười một cách thoải mái hơn một chút khi Cale cảm ơn anh với tư cách là Cale Henituse chứ không phải với tư cách là đại diện của Thế tử.
"Không. Cậu thực sự là một anh hùng, với những gì cậu đã làm cho đến hiện tại."
Vẻ mặt của Cale cứng đờ trong giây lát nhưng Valentino vẫn tiếp tục bày tỏ tình cảm chân thành của mình.
"Thành thật mà nói, cậu sẽ nhận được sự giàu sang danh tiếng gì khi chiến đấu ở Vương quốc Caro? Nó chỉ là rắc rối cho cậu và những người bạn của cậu."
Ánh mắt của Valentino đầy ấm áp khi nhìn Choi Han và Cale. Đồng thời, anh cảm thấy cay đắng vì vương quốc của anh không có ai có thể giúp đỡ những anh hùng này.
Đó là thời điểm đó.
"Nếu ngài nghĩ điều này là khó..."
Valentino nhìn Cale, người đang nói.
"Lần sau hãy giúp chúng tôi. Tôi tin sẽ tốt hơn nhiều nếu Vương quốc Caro chiến đấu cùng với chúng tôi."
"... Giúp cậu vào lần sau sao?"
"Đúng vậy, điện hạ, đó có phải là một yêu cầu vô lý không?"
Valentino bắt đầu mỉm cười khi nhìn vào ánh mắt bình tĩnh và tự tin của Cale. Nụ cười gượng gạo ấy đã biến mất.
"Tuyệt đối không. Nó không hề vô lý chút nào. Lần sau, vương quốc Caro sẽ chiến đấu cạnh cậu."
"Cảm ơn ngài. Tôi sẽ tin tưởng điều đó sẽ xảy ra."
Một anh hùng, một người đang trở thành anh hùng, yêu cầu họ chiến đấu bên cạnh vào lần sau.
Chỉ sự thật đó thôi cũng đủ để Valentino vẽ ra tương lai của Vương quốc Caro. Đó là vì giọng nói và ánh mắt của Cale tràn đầy tự tin rằng cậu ta sẽ chiến đấu cùng Vương quốc Caro vào lần sau.
Điều đó có nghĩa là cậu ấy tin vương quốc của mình sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.
Valentino, người đã từng cảm thấy đau đớn và buồn chán vì phải tiếp tục nhận sự giúp đỡ từ những người khác kể từ trận chiến với Liên minh Bất khuất giờ đây đã có một quyết tâm mạnh mẽ trong đầu. Anh hơi thả lỏng vai một chút so với ban đầu và tiếp tục nói.
"Ahem, dù sao đi nữa, ta sẽ ban cho cậu tất cả những gì cậu mong muốn, nhưng bọn ta không thể ngồi một chỗ và không làm gì cả."
"Tất nhiên. Tôi hiểu chứ."
Valentino đã giơ tay khi Cale chấp nhận. Một trong những kỵ sĩ bước tới cửa sổ duy nhất trong phòng tiếp khách.
Cửa sổ lớn đã sớm được mở ra.
Cạch.
Khi cửa sổ mở ra...
"Đây là tầng trên cùng của tòa nhà cao nhất thành phố này."
Ánh mắt của Cale hướng ra ngoài cửa sổ.
- Nhân loại! Đó không phải là Vùng đất Chết ở phía xa sao? Đó là hàng xóm của Mary!
Họ có thể lờ mờ nhìn thấy khu rừng phủ đầy cát đỏ ở phía xa.
"Ta dự định ở lại đây tại Young-en cùng với Đoàn Kỵ sĩ Hoàng gia của Vương quốc Caro và những Pháp sư Hoàng gia."
Young-en.
Đó là một thành phố hơi xa lãnh thổ Dubori, chạm vào Vùng đất Chết, và là thành phố phát triển nhất trong khu vực.
"Liệu White Star và thuộc hạ của hắn có làm hư hại lãnh thổ Dubori hoặc làm bị thương những người dân của Vương quốc Caro...!"
Valentino cao giọng.
"Ta sẽ dẫn theo Đoàn Kỵ sĩ và những pháp sư và ngay lập tức bắt đầu chiến đấu chống lại White Star."
Anh sẽ chiến đấu nếu White Star làm có ý định làm hại đến người dân. Cale gật đầu trước câu nói đó.
"Điều đó hoàn toàn có thể hiểu được, thưa điện hạ."
"Tốt."
Bầu không khí im lặng bao trùm căn phòng trong giây lát.
Sự im lặng ngắn ngủi này đã tự nhiên xảy ra bởi vì họ vừa đưa ra một quyết định lớn. Valentino ngay sau đó đã phá vỡ nó.
"Ta hy vọng cậu sẽ trở về an toàn mà không bị thương. Ta hoàn toàn không thể quên được hình ảnh mạnh mẽ của những Dark Elf băng ngang Vùng đất chết. Thật là tuyệt."
Valentino đang nói những điều để cổ vũ Cale và Cale cúi đầu cảm ơn cậu.
- Nhân loại! Dark Elf ban đầu đến từ Vùng đất Chết! Ta cảm thấy tội nghiệp cho tên Thái tử không biết gì!
Cale phớt lờ những lời bình luận của Raon và bắt đầu nói.
"Thưa điện hạ, bây giờ tôi phải khởi hành rồi."
"Được rồi."
Cậu nhìn Valentino, người đang dậy và nhớ lại cuộc trò chuyện giữa cả hai trong quá khứ. Cale đã nói chuyện với Valentino về Vùng đất chết trong trận chiến tại Vương quốc Caro.
"Điện hạ, ngài có biết câu chuyện về những người chạy trốn vào Vùng đất Chết không?"
Cale đã nói ra sự thật với Valentino không biết gì.
Họ chọn đi vào sa mạc vì rất khó để tồn tại trong lãnh địa do thuế suất cao. Họ bỏ chạy đến sa mạc mà không ai nghĩ sẽ có thể quay trở lại được.
"Sao cơ? Đến Vùng đất Chết? Và cậu nói người dân nơi đó đang bỏ chạy vì thuế cao?
Thái tử Valentino đã rất sốc khi biết chuyện này. Anh ấy dường như đã rất tức giận sau khi nghe về điều đó.
Hòa bình sau đó đã trở lại Vương quốc Caro sau chiến tranh.
Cale nhớ lại những gì Tasha đã nói với cậu sáng nay.
Thuế? Cũng giống như trước đây. Vẫn có người trèo tường trốn vào sa mạc. Họ nói thuế tiếp tục tăng. Họ nói họ không thể sống sót trong lãnh thổ Dubori được.
Thái tử Valentino là một người rất nhân tử. Điều đó khiến anh ấy trở thành một người tốt, nhưng cũng có lúc khiến anh ấy trở thành một Thái tử tệ.
Em họ của lãnh chúa Dubori cực kỳ có ảnh hưởng trong chính trường trung ương. Rõ ràng, đó là một trong những người ủng hộ mạnh mẽ nhất của Thái tử Valentino. Đó có lẽ là lý do tại sao Thái tử Valentino khó có thể nói được với lãnh chúa Dubori về các khoản thuế.
Tasha đã mỉm cười khi nói điều đó.
Thiếu gia, cậu có biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu Vương quốc Caro phát hiện ra Thành phố Ngầm không? Việc họ nói Dark Elf là một phần của lực lượng của họ không phải là một vấn đề.
Dark Elf nhấn mạnh Vương quốc Caro không thể tìm ra Thành phố Ngầm trong trận chiến này.
Cậu có biết vấn đề lớn nhất sẽ là gì không? Nếu người của Vương quốc Caro tìm thấy những người dân bỏ trốn vì không thể nộp thuế... Họ sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc theo luật của vương quốc. Sau đó, họ sẽ phải trở lại lãnh địa ban đầu của mình.
Vương quốc Caro đưa ra những hình phạt đối với những người bỏ trốn để không phải nộp thuế. Những người đó cũng cần phải trả thuế cùng với số tiền phạt bổ sung.
Chà, Thái tử Valentino có thể để những người chạy trốn một mình, nhưng tôi không biết. Tôi không thể chắc chắn về điều đó. Tôi không thể biết được vị Thái tử đó là người tốt hay người xấu cả.
Thiếu gia, Thành phố Ngầm của chúng tôi không phải là thứ mà Vương quốc Caro tạo ra. Đó là vùng đất của chúng tôi, nơi mà cư dân của chúng tôi đã tạo ra.
Một thành phố nơi Dark Elf và con người chung sống hòa thuận. Những người đó không muốn ngôi nhà của họ bị lộ ra thế giới bên ngoài.
"Thiếu gia Cale."
"Vâng, thưa điện hạ."
Valentino đưa tay ra.
"Cậu sẽ chiến thắng. Vương quốc Roan có một Necromancer đáng gờm, một Swordmaster trẻ tuổi nhất bên cạnh cậu, và cậu, thiếu gia Cale, vậy thì còn gì đáng sợ nữa?"
Cale nắm lấy tay Valentino.
- Đó không phải sự thật! Quê hương của Mary đây rồi!
Phải không?
Necromancer đáng gờm đó đã bước lên Vùng đất Chết, và thậm chí còn vượt qua được cái chết. Cale nghĩ về vô số người như Mary đã chạy băng qua sa mạc mà không thể quay đầu nhìn lại cũng như vị Thái tử đã mang theo Đoàn Kỵ sĩ và pháp sư để bảo vệ người dân của mình, cậu nói.
"Vâng, thưa ngài, chúng tôi không có gì phải sợ cả."
Cale buông tay trước.
"Không ai trong số người dân sẽ bị thương cả."
Chúng ta chỉ cần làm những gì chúng ta có thể làm.
Đó là phương pháp mà Cale, một người ích kỷ và có tính cách khá tệ, nghĩ ra cho chúng ta để bảo vệ chúng ta.
"Vậy bây giờ tôi đi đây."
"Tất nhiên. Cậu hãy liên lạc cho ta nếu có gì cần giúp- "
Valentino không thể nói hết câu của mình.
Bùm!
Sàn phòng tiếp khách bắt đầu rung chuyển.
"Điện hạ!"
Kỵ sĩ hộ vệ của Valentino vấp ngã và vội đỡ lấy để bảo vệ điện hạ của mình.
- Nhân loại!
Cậu có thể nghe thấy giọng nói kinh ngạc của Raon. Choi Han cũng hỗ trợ Cale vấp ngã.
"Cale."
"... Mẹ ki*p ..."
Vài từ ngữ thô thiển thốt ra từ miệng Cale. Cậu đã vô tình nói ra những lời đó. Mặt khác, không ai khó chịu về việc Cale nói ra những lời như vậy trước mặt Thái tử cả.
"Đó là cái gì?"
Ánh mắt của Valentino tập trung bên ngoài cửa sổ lớn mà không hề di chuyển.
Sa mạc rộng lớn ở khu vực Tây Nam của Vương quốc Caro. Nơi được mệnh danh là Vùng đất Chết. Khi ai đó rời Young-en và đi vào vùng Dubori, họ nhìn thấy một vùng đất rộng lớn và hoang vắng này...
Bùm!
Phòng tiếp khách, không, mặt đất lại một lần nữa chấn động mạnh. Valentino tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ về phía sa mạc và nói.
"... Đó không phải là lửa sao?"
Vùng đất ban ngày là cát đỏ, ban đêm là cát đen... Có một đám cháy lớn bốc lên từ khu vực đó.
- Nhân loại! Chúng ta vừa nhận được một cuộc gọi từ Tasha dịu dàng!
Cale thở dài. Cậu chắc chắn tên khốn đó đã gây ra vụ cháy.
"... Những tên đó đã tấn công trước."
white Star tấn công đầu tiên. Vẫn còn khoảng một ngày rưỡi nữa trước khi khói Tử mana xuất hiện trên sa mạc.
"Tôi sẽ đi trước."
"Đ, đúng! Mau đi thôi!"
Cale khẩn trương chạy ra khỏi phòng tiếp khách. Cậu không thể để Raon dịch chuyển họ trước mặt Valentino và những người khác. Cậu xác nhận không có ai ở hành lang và nhanh chóng ra lệnh cho Raon.
"Raon, lấy thiết bị liên lạc ra."
- Được rồi!
Cale không cần phải lo lắng về việc bị có người nhìn thấy vì Valentino đã đi ra khỏi tầng cao nhất cho cuộc gặp của anh ta với Cale.
Ooooooooong.
Thiết bị liên lạc xuất hiện trên không trung và hạ cánh trong tay Cale sau khi được kết nối.
Bùm! Bùm!
Mặt đất tiếp tục rung chuyển.
"Thật mạnh."
Cale thậm chí không thể đáp lại lời nói của Choi Han. Một vấn đề lớn phải xảy ra trong sa mạc đến mức nào để có thể cảm nhận được chấn động mạnh suốt con đường tới đây?
- Thiếu gia.
Cale nhanh chóng bắt đầu nói sau khi nghe thấy giọng nói của Tasha.
"Thành phố ổn chứ? Chuyện gì xảy ra với ngọn lửa bất ngờ đó vậy?"
Cale đang nghĩ thật tốt khi cư dân của Thành phố Ngầm đã di tản hết vì lượng Tử mana như cậu yêu cầu.
"Tiếng động quá mạnh, thành phố hẳn là không sụp đổ, phải không?"
- Cậu đang nói gì vậy?
"Hả?"
Những bước chân nhanh chóng của cậu ngừng di chuyển.
- Cháy hay chấn động nghĩa là sao? Ở đây yên tĩnh.
"...Gì?"
Cale có thể nhìn thấy Tasha đang bối rối ở phía bên kia màn hình. Cậu ngẩng đầu lên và thấy Choi Han cũng đang bối rối.
- Tôi đã liên lạc với cậu để xem khi nào cậu sẽ đi qua. Tôi định đi gặp cậu ở ngoài.
Cale lắng nghe giọng nói điềm tĩnh của Tasha và quay sang hỏi Choi Han.
"... Này, ngươi nhìn thấy ngọn lửa đó bên ngoài, phải không?"
"... Vâng, Cale-."
"Sao chứ? Ngọn lửa đó là gì?"
Vậy ngọn lửa bao trùm sa mạc này là gì?
Cale bắt đầu cau mày.