Trò Chơi Luân Hồi

Chương 56: Gió Nổi Mây Phun




Tiêu Lệ triệu tập đại hội võ lâm này có 3 mục đích.
Thứ nhất là dựa theo nguyên tác để dẫn Mộ Dung Bác, Tiêu Viễn Sơn và Tảo Địa Thần Tăng ra.
Thứ 2 là để chấn nhiếp quần hùng nhân tiện thu phục nhân tâm.
Cái thứ 3 mới là quan trọng nhất, 1 mẻ tóm gọn cao thủ của 5 nước.
Tống quốc đã sớm hủ bại mục nát không chịu nổi, nếu không phải là có Thiếu Lâm và Cái Bang chống đỡ, sớm đã bị các nước xung quanh thôn tính.
Thương Lang Viện nắm giữ rất nhiều cơ mật của Liêu quốc, mặc dù lần này chỉ phái cao thủ Nam Viện tới nhưng tóm được nó xem như chặt của Liêu vương 1 cánh tay.
Đại Luân Tự là cố vấn tối cao của Thổ Phồn quốc, nếu mất nó Thổ Phồn vương tộc chả khác nào mất đi bộ não, mà bọn đầu óc ngu si tứ chi phát triển xưa nay đối phó rất dễ dàng.
Thiên Long Tự, Đại Lý quốc ngoại trừ lão vương Đoàn Chính Minh (Bản Trần) ra còn có thái tử Đoàn Dự, thậm chí đương kim quốc vương Đoàn Chính Thuần cũng đến tham gia náo nhiệt, lần này xem như bị 1 mẻ hốt trọn.
Tiêu Lệ lợi dụng thực lực cường đại của bản thân, lại có thêm Đồng Đồng và Linh Thứu Cung, Lý Thu Thủy và Nhất Phẩm Đường, cùng với Mộ Dung gia mới quy thuận và Tiêu Viễn Sơn hoàn toàn khống chế quần hùng đến tham gia võ lâm đại hội.
Phần lớn cao thủ các thế lực trải qua chiến đấu khốc liệt sớm đã là cung giương hết cỡ làm sao có thể chống đỡ Tiêu Lệ mưu tính đã lâu, tất cả đều không ai chạy thoát.
Công việc tiếp theo là chiêu hàng các thế lực, Thiếu Lâm Tự mặc dù ủng hộ Tống triều thế nhưng bọn họ lại càng sợ sinh linh đồ thán, rốt cuộc đành phải chấp nhận yêu cầu của Tiêu Lệ, không được tham gia vào chiến sự.
Cái Bang phần lớn đều là bọn hèn mọn, trải qua Tiêu Lệ uy bức lợi dụ phần lớn cũng đều quy thuận hắn.
Đại Lý Đoàn thị toàn bộ nhân vật trọng yếu đều nằm trong tay Tiêu Lệ không thể không thỏa hiệp. Đoàn Chính Thuần từ bỏ ngôi vị sống đời nhàn vân dã hạc cùng Đao Bạch Phượng và Nguyễn Tinh Trúc. Đoàn Dự thì được Tiêu Lệ phong là Chu Vương địa vị ngang hàng với Yên Vương Mộ Dung Phục.
Đại Luân Tự Cưu Ma Trí kiêu ngạo vô cùng, lúc đầu nhất quyết không thỏa hiệp. Thế nhưng Tiêu Lệ biết 1 nhược điểm trí mạng của hắn, trực tiếp lấy Âm Dương Long Trảo Thủ làm mồi nhử.
Địa giai đấu kỹ ở đại lục này là tồn tại giống như truyền thuyết, cuối cùng thành công thuyết phục tên phiên tăng này.
Gia Luật Niết Cổ Lổ của Thương Lang Viện bị Tiêu Lệ khích tướng, quay về cùng chú của hắn là Hoàng thái thúc Gia Luật Trọng Nguyên dấy binh làm phản y như trong nguyên tác.
Bất quá... lần này Gia Luật Hồng Cơ cũng không có Tiêu Phong bên người, không biết hắn có tai qua nạn khỏi hay không.
Về phần Tây Hạ, Lý Thu Thủy vốn khống chế hơn nửa quyền lực triều chính, Sùng Tông thì rất nghe lời nàng, đã sớm đã đầu phục Tiêu Lệ, tiếp tục làm Hạ vương của hắn.
Hơn nữa, hiện tại Lý Thu Thủy đã không màng tục sự, trao trả phần lớn quyền lợi cho Sùng Tông khiến hắn vô cùng hài lòng với quyết định của mình.
Tiêu Lệ thấy thời cơ đã chính muồi thì truyền lệnh cho Mạn Đà La phát động toàn bộ thế lực đã sớm bồi dưỡng, hơn 3 ngàn bang hội môn phái.
Mỗi cái ít thì vài chục người, nhiều thì vài trăm người, thậm chí lên đến mấy ngàn người... tổng cộng hơn 30 vạn nhân sĩ, mỗi người chí ít đều có thực lực tam lưu, khiến cho quân Tống trở tay không kịp hàng loạt thành trấn liên tiếp rơi vào sự không chế của Mạn Đà La.
Tiêu Lệ đã có giao ước với Thiếu Lâm Tự, thế nên quản giáo thuộc hạ vô cùng nghiêm cẩn, tuyệt đối nghiêm cấm hành vi cướp của giết người, cưỡng bức dân nữ, kẻ nào trái lệnh sẽ được nếm thử tư vị của Sinh Tử Phù.
Mỗi 1 thế lực đều có cao thủ của Mạn Đà La hoặc Linh Thứu Cung giám sát cẩn mật, bởi vậy dù lúc đầu thi thoảng vẫn có vài sự cố thế nhưng rốt cuộc cũng coi như hoàn thành lời hứa với Thiếu Lâm Tự.
Thiếu Lâm thì bàng quan, Cái Bang bị mua chuộc, Tống triều mục nát nhanh chóng sụp đổ, bọn cẩu quan lũ lượt đầu hàng, trung thần nhà Tống kẻ chết người cáo lão hồi hương.
Tống Triết Tông Triệu Hú trên đường đào tẩu bị người của Mạn Đà La tóm được áp giải về Linh Thứu Cung.
Thổ Phồn mất đi Đại Luân Tự chống đỡ tựa như rắn mất đầu, bị Tiêu Lệ xua Phệ Kim Nghĩ tàn phá, chẳng bao lâu đã toàn bộ quy hàng.
Đại Lý và Tây Hạ đã sớm đầu hàng nên vẫn giữ được ngôi vị. Chỉ có Gia Luật Trọng Nguyên và Gia Luật Niết Lỗ Cổ là tệ hại.
Bọn họ mặc dù dấy binh tạo phản thành công, giết chết được Gia Luật Hồng Cơ, thế nhưng bọn họ dã tâm có thừa mà năng lực lại không đủ, bị Hoàn Nhan A Cốt Đả cùng Nữ Chân tộc ngư ông đắc lợi, 1 hơi đánh mất gần nửa lãnh thổ Liêu quốc, Gia Luật Trọng Nguyên tử trận sa trường.
Hoàn Nhan A Cốt Đả sau khi đánh giết Gia Luật Trọng Nguyên liền tự mình đến Linh Thứu Cung diện kiến Tiêu Lệ, mong được phép quy thuận hắn.
Đối với biểu hiện hắn, Tiêu Lệ vô cùng hài lòng liền cho hắn 1 tước hiệu Kim Vương, để hắn và Gia Luật Niết Lỗ Cổ tranh đấu, kẻ nào thắng sẽ là Bắc phiên vương.
Mọi chuyện mặc dù diễn ra vô cùng thuận lợi, không hề vượt ra khỏi tính toán của Tiêu Lệ thế nhưng chuyện lớn đã thành mà chuyện nhỏ thì còn nhiều vô số.
Yêu cầu hệ thống ngoài thống nhất 5 nước còn phải thành lập được 1 thần triều.
Đối với vấn đề này, Linh Nhi cũng có nói qua với hắn. Thần triều là 1 chế độ chính quyền tôn giáo mà ở đó Tiêu Lệ hắn chính là vị thần tối cao được mọi người thờ phụng.
Bất quá cái này cũng không phải là việc làm vô bổ mà là để thu được lực lượng tín ngưỡng, còn điểm tín ngưỡng này dùng làm gì thì sau này hắn sẽ biết.
Linh Nhi cũng hướng dẫn hắn làm sao để xây dựng thần triều, làm sao để thu được nhiều lực tín ngưỡng nhất, chỉ có điều việc này tốn cũng không ít thời gian...
Trước tiên Tiêu Lệ xóa bỏ hết mọi tôn giáo khác ở Thiên Long đại lục, ngoại trừ Phật giáo vì có giao ước với hắn nên vẫn được giữ lại.
Thế nhưng ngoài 4 chùa lớn ở 4 phương là Thiếu Lâm Tự, Thiên Long Tự, Đại Luân Tự và Lôi Âm Tự toàn bộ những chùa chiền lớn nhỏ khác đều phải sáp nhập vào 4 nơi này, hơn nữa cũng không ai được phép xây dựng chùa miếu, đền thờ... mà không có sự cho phép của thần triều.
Kế đó hắn theo hướng dẫn của Linh Nhi xây dựng 12 đại thần miếu và vô số thần miếu lớn nhỏ khác trên khắp đại lục, chọn ra 12 vị thần sư mỗi người cai quản 1 đại thần miếu cùng tạo thành 1 cái nghị hội, giúp hắn quản lý tất cả sự vụ ở Thiên Long đại lục này.
Những cơ cấu quyền lực khác cũng hoàn toàn theo sự an bài của Linh Nhi, phân chia vô cùng rõ ràng, mấy thứ này Tiêu Lệ không hiểu lắm nên cùng lười quản hoàn toàn giao Tiêu Đồng Đồng và Lý Thu Thủy sắp xếp, hắn chỉ phụ trách "trả công" cho 2 nàng là tốt rồi.
Tiêu Lệ cũng dẹp bỏ hết mấy lễ nghi rườm rà, phiền phức và tốn kém của Tống triều, chỉ giữ lại những thứ thực sự cần thiết, cả việc lập người kế vị hay định kỳ tuyển tú gì đó Tiêu Lệ cũng dẹp bỏ.
Dù sao mỹ nữ bên cạnh hắn hiện tại đã rất nhiều, mà hắn lại là người cực kỳ kén chọn, trừ khi là giai nhân tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành hoặc là có điểm gì đặc biệt đủ để mê hoặc Tiêu Lệ còn không hắn cũng lười truy...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.