Trò Chơi Luân Hồi

Chương 168: Thiếu gia, thanh thanh yêu ngươi! (h)




Theo dược lực bên trong bồn gỗ không ngừng bị Tô Thanh Thanh hấp thu, năng lượng thiên địa cũng lần nữa bị lôi kéo tạo thành một cái vòng xoáy không khí xung quanh nàng.
_ Thanh Thanh, cô ổn chứ!
Tiêu Lệ dùng đấu khí truyền âm cho Tô Thanh Thanh đang đắm chìm trong tu luyện.
_ Thiếu gia, không hiểu vì sao mỗi lần ta định đột phá, cơ thể giống như bị cái gì đó trói buộc. Cứ hễ gần thành công là lại bị thất bại trong gang tấc.
Tô Thanh Thanh nghe được giọng nói của Tiêu Lệ thì lập tức giống như người chết đuối vớ được cái phao, lập tức rối rít cầu cứu hắn.
_ Ta biết rồi! Cơ thể của cô có một chút vấn đề, giờ chỉ còn một cách để giải quyết…
Tiêu Lệ nhanh chóng truyền âm đáp lại.
_ Thiếu gia, làm sao để giải quyết?
Tô Thanh Thanh gấp gáp hỏi.
_ Cách này có hơi... có hơi…
Tiêu Lệ ngập ngừng… trong đầu suy nghĩ làm sao để có thể nói rõ rằng cách này là hắn phải chịch nàng.
_ Cách gì cũng được, thiếu gia mau làm đi! Ta sắp không xong rồi!
Cảm nhận được thời cơ đang dần dần trôi qua, Tô Thanh Thanh càng thêm nóng vội, gần như hét lên trong đầu Tiêu Lệ.
_ Được rồi, ta làm ngay!
Tiêu Lệ khẽ vung tay, lại ba cái bình ngọc bị hắn chấn vỡ hóa thành linh dịch đen tuyền dung nhập vào trong nước. Sau đó, hắn tiếp tục vận đấu khí chấn nát quần áo của bản thân rồi lập tức nhảy vào trong bồn gỗ.
Bồn gỗ tinh mỹ khá chật hẹp, hai thân thể trần trụi chen chúc nhau trong đó. Tiêu Lệ vòng tay ôm lấy bộ ngực mềm mại của Tô Thanh Thanh nhấc bỗng nàng lên, đại long thương nhằm đúng mật động của nàng cắm vào.
_ Á… thiếu gia, người làm gì vậy?
Bị Tiêu Lệ bất ngờ tập kích, Tô Thanh Thanh theo bản năng hét toáng lên định xô hắn ra. Bất quá nàng đang ở trong giai đoạn mấu chốt đột phá, gần như không thể cử động nên chỉ đành để Tiêu Lệ muốn làm gì thì làm.
_ Bình tĩnh, Thanh Thanh! Ta đang giúp cô đột phá giới hạn cơ thể, đây là cách duy nhất!
Tiêu Lệ vừa nói, bên dưới cũng không ngừng hoạt động. Hắn phải nắm chắc thời gian, nếu Địa Tâm Thối Thể Linh Dịch lần nữa hao hết mà Tô Thanh Thanh vẫn chưa thể đột phá, có lẽ đời này nàng không còn hi vọng đặt chân tới Đấu Linh.
Bất quá nếu như có thể thành công, nàng sẽ giống như phượng hoàng dục hỏa trọng sinh, từ nay về sau con đường nàng đi sẽ vô cùng rộng mở.
_ Thiếu gia, người thích Thanh Thanh sao?
Tiêu Lệ đang vô cùng ra sức, Tô Thanh Thanh lại không tập trung đột phá mà bâng quơ hỏi một câu.
_ Ta… ừm, sao nàng lại hỏi vậy?
Tiêu Lệ vô cùng bất ngờ. Lúc bình thường khi Tô Thanh Thanh hầu hạ hắn, giữa hai người vẫn thi thoảng có chút mập mờ. Tiêu Lệ cũng từng có ý định tìm cơ hội để nàng danh chính ngôn thuận đi vào hậu cung của hắn. Thế nhưng cứ đến lúc mấu chốt, Tô Thanh Thanh lại cố tình lảng tránh.
_ Thiếu gia, Thanh Thanh yêu ngươi!
Tô Thanh Thanh không quan tâm đến lời nói của Tiêu Lệ. Nàng đột nhiên quay đầu lại ôm lấy cổ hắn rồi mãnh liệt cưỡng hôn hắn.
Tiêu Lệ không biết làm thế nào, chỉ đành theo bản năng làm việc, bên dưới không ngừng ra sức. Rốt cuộc, đến khi linh dịch đen tuyền chuyển thành màu xám nhạt, một dòng tinh hoa nóng bỏng theo sự co giật của đại long thương mạnh mẽ phóng ra, nhanh chóng lấp đầy hoa tâm của Tô Thanh Thanh.
Cùng thời điểm tinh hoa của Tiêu Lệ đi vào cơ thể của nàng. Một luồng thanh khí theo đó bắt đầu chạy dọc thân thể của Tô Thanh Thanh, chậm rãi làm thông suốt những đường kinh mạch bị tắc nghẽn, đồng thời loại bỏ cặn bã bên trong thân thể nàng.
Tinh hoa của Tiêu Lệ đối với thứ khác thì hoàn toàn vô dụng, thế nhưng đối với nữ nhân lại chẳng khác gì cực phẩm đan dược, đặc biệt là lần đầu tiên. Bởi vậy, Linh Nhi mới nói cách thứ ba này chỉ hắn mới làm được.
_ Thanh Thanh, nắm chắc thời cơ mau đột phá!
Cảm nhận dược lực bên trong linh dịch đang không ngừng trôi qua, Tiêu Lệ mặc dù vẫn còn chưa thỏa mãn thế nhưng vẫn cố gắng kìm nén, lập tức thúc giục Tô Thanh Thanh mượn thời cơ đột phá.
_ Ưm…
Nghe được sự gấp gáp trong lời nói của Tiêu Lệ, Tô Thanh Thanh không dám chần chừ. Tinh thần của nàng lập tức tập trung cao độ, không ngừng chỉ huy năng lượng theo lộ tuyến của Phong Cực Quyết công pháp vận chuyển như tên lửa siêu tốc nhanh chóng tràn về phía đấu tinh.
Rốt cuộc, thời điểm nước trong bồn gỗ hoàn toàn từ màu đen tuyền trở nên trong suốt, hấp lực khủng khiếp trong cơ thể Tô Thanh Thanh cũng đột nhiên biến mất. Đồng thời, một khí tức bàng bạc chậm rãi từ thân thể nàng khuếch tán ra bên ngoài.
_ Nhất tinh Đấu Linh mà đấu khí đã hùng hậu không kém ngũ, lục tinh Đấu Linh bình thường. Phong Linh Thể này quả nhiên là thứ tốt.
Cảm nhận được cường độ đấu khí của Tô Thanh Thanh, Tiêu Lệ khẽ gật đầu cảm thán!
_ Thiếu gia, ta thành công rồi!
Tô Thanh Thanh cảm nhận tu vi của mình đã hoàn toàn ổn định ở cảnh giới nhất tinh Đấu Linh thì lập tức reo lên mừng rỡ, vòng tay ôm lấy cổ Tiêu Lệ.
Nhất thời, hai quả nhục cầu mềm mại đè ép vào ngực Tiêu Lệ khiến dục hỏa hắn vừa mới kiềm xuống lúc nãy lại cấp tốc bùng phát, tiểu Tiêu Lệ lần nữa hóa thân thành một con mãnh thú hung ác bên trong thân thể Tô Thanh Thanh.
_ Thiếu gia… ngươi làm ta đi…
Cảm nhận được một cây đại long thương đột nhiên trở nên cứng rắn bên trong thân thể mình, Tô Thanh Thanh khẽ liếc mắt đưa tình với Tiêu Lệ, ngượng ngùng ỷ ôi trong lòng hắn.
Có lẽ duyên cớ Phong Linh Thể, giọng nói của Tô Thanh Thanh trở nên thanh thoát như gió xuân, khiến Tiêu Lệ càng trở nên phấn khích. Luồng dục hỏa bên trong cơ thể hắn tựa hồ hóa thành một đám cháy dữ dội, thiêu đốt ra khắp toàn thân.
_ Chúng ta tiếp tục nhé!
Tiêu Lệ khẽ nói một tiếng, đại long thương lập tức mạnh mẽ vận động. Một trận phiên vân phúc vũ nữa lại mãnh liệt bắt đầu…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.