Trò Chơi Luân Hồi

Chương 155: Kích thích cực độ (s)




Ngón tay đặt trong mật động của Nạp Lan Yên Nhiên, Tiêu Lệ chậm rãi tìm đến điểm G của nàng, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve một chút, đồng thời cố gắng bình ổn hơi thở đang dần trở nên gấp gáp của chính mình.
Từ đầu ngón tay, Tịch Tà Yêu Lôi nhận được chỉ thị của Tiêu Lệ lập tức chui vào chủ âm mạch của Nạp Lan Yên Nhiên, nhanh chóng đi vào cơ thể nàng.
Men theo những đường kinh mạch đã sớm được điện từ kỳ dị cải tạo, đủ để chịu được áp lực từ chính nó, Tịch Tà Yêu Lôi chậm rãi hướng về vị trí đan điền của Nạp Lan Yên Nhiên, nơi mà luồng hắc khí quỷ dị kia đang bị phong ấn.
"Phù…"
Khẽ thở ra một hơi, Tiêu Lệ vô cùng cẩn thận điều khiển Tịch Tà Yêu Lôi bao vây lấy luồng hắc khí, đồng thời khai mở lớp phong ấn rồi chậm rãi ăn mòn nó.
Hắc khí quỷ dị hoàn toàn không có chút cơ hội chống lại sự ăn mòn của Tịch Tà Yêu Lôi, thế nhưng nó lại có cách khác để tồn tại.
Ngay khi vừa thoát khỏi lớp phong ấn, nó liên tục sinh sôi với một tốc độ khủng khiếp. Bởi vậy, dù cho nó bị Tịch Tà Yêu Lôi không ngừng ăn mòn, hắc khí quỷ dị vẫn cứ tre già măng mọc, không thể nào thanh lọc hết.
Mặc dù Tiêu Lệ chiến lực mạnh mẽ, thế nhưng có một sự thật không thể chối cãi là tu vi của hắn mới chỉ đạt tới tứ tinh Đấu Hoàng. So với đấu khí hùng hồn của Đấu Tông, khoảng cách thực sự là một trời một vực,
Do đó, tốc độ tịnh hóa hắc khí của Tịch Tà Yêu Lôi không thể so với tốc độ hắc khí tự sản sinh. Bởi vậy, Tiêu Lệ đành phải dùng cách khó khăn như thế này giúp Nạp Lan Yên Nhiên trục xuất hắc khí ra khỏi cơ thể.
_ Vận nhi, giúp ta một tay!
Tiêu Lệ thành công bao vây lấy hắc khí thì lập tức điều khiển Tịch Tà Yêu Lôi men theo đường cũ nhanh chóng thoát ra khỏi cơ thể Nạp Lan Yên Nhiên.
Bất quá, có lẽ do duyên cớ phải mang theo một đám hắc khí quỷ dị, áp lực mà Tịch Tà Yêu Lôi tạo lên kinh mạch của Nạp Lan Yên Nhiên lớn hơn vài lần so với lúc đi vào khiến tốc độ của nó trở nên chậm rãi, thậm chí có lúc gần như trì trệ. Không còn cách nào khác, Tiêu Lệ đành phải gọi Vân Vận giúp sức.
_ Ừm…
Khẽ cắn răng một cái, Vân Vận lập tức phân ra vài luồng đấu khí tinh thuần nhanh chóng tiến đến chỗ Tịch Tà Yêu Lôi để hỗ trợ nó.
Làm xong điều này, cơ thể Vân Vận tựa hồ tiêu hao cực lớn, giống như thoát lực rơi xuống từ không trung. Tiêu Lệ thấy vậy thì lập tức phân ra một ít từ trường lôi lực đỡ lấy nàng.
Sau đó, Tiêu Lệ từ trong hệ thống lấy ra một cái đệm phao cỡ lớn tạm thời đặt Vân Vận lên đó để nàng nghỉ ngơi một chút rồi lại tiếp tục điều khiển Tịch Tà Yêu Lôi di chuyển.
Có phong thuộc tính đấu khí gia tốc, Tịch Tà Yêu Lôi giống như con ngựa hoang thoát khỏi đầm lầy, bắt đầu tăng tốc tiến về nơi mà nó đã đi vào.
_ Ư…
Tịch Tà Yêu Lôi di chuyển trong kinh mạch như vậy khiến Nạp Lan Yên Nhiên cảm giác như có một luồng điện chạy dọc thân thể, không kìm được bật ra một tiếng rên khe khẽ.
Âm thanh đó giống như kích thích Tiêu Lệ, khiến ngón tay của hắn vô thức mân mê trong mật động của Nạp Lan Yên Nhiên. Bàn tay còn lại không biết từ lúc nào cũng đã rời khỏi lưng nàng, vô thanh vô tức bò lên chiếm đóng trên bộ ngực cao vút.
Bị Tiêu Lệ kích thích như vậy, cộng thêm hoàn cảnh hương diễm lúc này, Nạp Lan Yên Nhiên theo bản năng bắt đầu thốt ra những tiếng rên rỉ vô nghĩa. Bên dưới mật động của nàng, một dòng nước ấm áp cũng lặng lẽ chảy ra, làm ướt đẫm ngón tay của Tiêu Lệ.
Quá trình trục xuất hắc khí diễn ra cực kỳ khó khăn, một phần bởi vì thứ hắc khí quỷ dị kia liên tục phản kháng khiến cho Tịch Tà Yêu Lôi phải phân chia lực lượng ra để ăn mòn hắc khí, không thể không thả chậm tốc độ.
Thế nhưng quan trọng hơn, quá trình này khiến cơ thể Nạp Lan Yên Nhiên bị kích thích vô thức rên rỉ, vô thức cọ xát vào thân thể Tiêu Lệ khiến cho hắn phải cố gắng hết sức mới có thể giữ bình tĩnh mà tập trung điều khiển Tịch Tà Yêu Lôi.
Bất quá, Tiêu Lệ cũng không phải là ăn chay. Mặc dù hắn có thể giữ bình tĩnh, thế nhưng cơ thể hắn lại không như vậy.
Thân thể Tiêu Lệ tựa hồ theo bản năng chậm rãi nhích sát người Nạp Lan Yên Nhiên, đại long thương mạnh mẽ ngẩng cao đầu cọ cọ vào bờ mông đầy đặn của nàng.
Đôi tay Tiêu Lệ cũng cực kỳ không thành thật, bắt đầu mân mê vuốt ve khắp cơ thể lung linh của Nạp Lan Yên Nhiên, chậm rãi thưởng thức vóc dáng hoàn mỹ của nàng khiến cho người ngọc trong lòng càng lúc càng thở gấp. Bộ ngực vểnh cao phập phồng liên tục trong bàn tay của hắn.
Trải qua gần ba mươi phút cố gắng, rốt cuộc Tịch Tà Yêu Lôi với sự giúp sức của phong thuộc tính đấu khí rốt cuộc đã thành công kéo được hắc khí quỷ dị đến điểm G của Nạp Lan Yên Nhiên.
_ Áaa…
Cùng lúc đó, Nạp Lan Yên Nhiên đột nhiên rên lớn một tiếng. Bên trong mật động của nàng, từng dòng nước ấm bất chợt tuôn trào như thác lũ mang theo thứ hắc khí quỷ dị kia đồng thời trục xuất khỏi cơ thể nàng.
Hắc khí quỷ dị sau khi rời khỏi thân thể Nạp Lan Yên Nhiên giống như cá rời nước, nhanh chóng suy yếu rồi cuối cùng lặng lẽ tiêu tán trong hư vô.
_ Aaaaa…..
Thành công loại bỏ hắc khí, Nạp Lan Yên Nhiên giống như trút được gánh nặng, vô thức rên dài một tiếng khiến Tiêu Lệ ngồi sau lưng nàng rốt cuộc không kiềm chế nổi, lập tức đẩy ngã nàng xuống mặt nước.
Chỉ trong chớp mắt, một cây đại long thương thô dài mạnh mẽ xuyên phá phòng tuyến mỏng manh của Nạp Lan Yên Nhiên, không chút trở ngại xuyên qua mật động đã sớm vô cùng ẩm ướt rồi nhanh chóng đâm sâu đến tận hoa tâm của nàng.
Nhất thời, máu hồng chảy ra loang lỗ trên mặt hồ nóng bỏng, báo hiệu một trận đại chiến kinh thiên động địa sắp sửa bắt đầu…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.