Trò Chơi Luân Hồi

Chương 146: Phật nộ hỏa liên




Trong lòng mờ mịt những suy nghĩ, Hải Ba Đông hơi nghiêng đầu nhìn vào chỗ hắc bào bị xốc lên. Nơi đó, trên khuôn mặt thanh tú của Tiêu Viêm tựa hồ ẩn ẩn một nụ cười điên cuồng.
Nhìn thấy cảnh đó, Hải Ba Đông bất giác cảm thấy lạnh run, trong lòng không tự chủ được dâng lên một chút bất an. Hai cánh đấu khí hơi chấn động, hắn lập tức điều động hàn băng đấu khí hình thành một cái kết giới băng bao bọc xung quanh thân thể mình.
Phía đối diện, Bát Dực Hắc Xà Hoàng vẫn như cũ không ngừng hổn hển chửi rủa lung tung. Hiển nhiên, việc Tiêu Viêm thực sự có thể đồng thời sở hữu hai loại Dị Hỏa làm cho hắn phải chịu đả kích không nhỏ.
Không để ý đến Bát Dực Hắc Xà Hoàng như một con cá chạch đang tăng động, ánh mắt Tiêu Viêm chăm chú nhìn hai luồng Dị Hỏa màu sắc khác nhau, khóe miệng khẽ co giật.
Một lát sau, Tiêu Viêm cắn răng một cái, hai tay mang theo hai loại Dị Hỏa bất đồng, chậm rãi ép sát vào nhau.
_ CLGT??? Người điên, người điên! Người này tuyệt đối bị điên rồi!
Kinh hãi nhìn cử động của Tiêu Viêm, Hải Ba Đông cùng Bát Dực Hắc Xà Hoàng hầu như là đồng thanh mắng to. Sau khi mắng xong, hai người tựa như tâm linh tương thông, đồng loạt cấp tốc lui về sau một khoảng lớn, sau đó đứng ở xa xa nhìn Tiêu Viêm.
_ Tên khốn kiếp! Ngươi chết rồi, ai sẽ luyện chế Phục Tử Linh Đan cho ta?
Vừa lùi ra sau, Hải Ba Đông trong lòng tràn ngập bất đắc dĩ khẽ mắng một câu.
Trong suy nghĩ của Hải Ba Đông, cho dù Tiêu Viêm có thể đồng thời sở hữu hai loại Dị Hỏa bất đồng. Bất quá hắn cũng tuyệt đối không có khả năng làm cho hai loại Dị Hỏa cuồng bạo này tiếp xúc với nhau mà vẫn còn bình yên vô sự.
Tiếng mắng của hai người cũng không làm cho Tiêu Viêm có bất cứ chần chờ gì với ý niệm điên cuồng trong đầu hắn. Nếu Phần Quyết có thể thôn phệ nhiều loại Dị Hỏa, vậy thì dung hợp bọn chúng lại hẳn là cũng không có vấn đề gì chứ?
Lực lượng của một loại Dị Hỏa đã đủ làm một gã Đấu Hoàng cường giả kiêng kỵ. Nếu như hai loại Dị Hỏa dung hợp lại cùng một chỗ, lực lượng cộng hưởng mà chúng phát ra tuyệt đối sẽ gia tăng không chỉ vài lần!
Đây là một lần thực nghiệm liều mạng. Tuy rằng cực kỳ phiêu lưu, thế nhưng giả sử có thể thực sự thành công, vậy thì Tiêu Viêm sẽ có thêm một con bài chưa lật cực kỳ khủng bố.
_ ĐKM! Thứ này nếu như thành công thì chẳng phải là ta đã tự mình sáng tạo ra một loại đấu kỹ độc nhất vô nhị hay sao?"
Trong lòng lẩm bẩm, Tiêu Viêm hai tay run run, sâm bạch cùng thanh sắc hỏa diễm trong tay hắn dần dần bắt đầu tiếp xúc.
"Rầm!"
Hai ngọn lửa vừa tiếp xúc trong nháy mắt, một đạo âm hưởng như tiếng sấm rền bạo phát ra từ trong lòng bàn tay Tiêu Viêm. Nhất thời, hai tay của hắn da tróc thịt bong, máu tươi giàn giụa. Nếu không phải bàn tay được đấu khí bảo hộ, chỉ sợ rằng nó sẽ trực tiếp nổ tung tại chỗ.
Cố nén đau đớn từ lòng bàn tay truyền đến, Tiêu Viêm cắn răng mặc kệ năng lượng kinh khủng do hai loại Dị Hỏa va chạm khiến không gian bắt đầu vặn vẹo. Cùng lúc đó, hai tay hắn cũng chậm rãi hợp lại với nhau.
Cự ly giữa hai lòng bàn tay càng lúc càng gần, áp lực mà hai loại Dị Hỏa gây ra cũng càng ngày càng lớn. Chỉ một khoảng cách ngắn ngủi này, Tiêu Viêm gần như phải điều động từng tia lực lượng trong mỗi tế bào mới có thể chậm rãi khép lại.
Bát Dực Hắc Xà Hoàng gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Viêm đang hành động giống như một người điên. Tuy rằng nó biết rõ trong tình huống này, ngoan cố ở lại đây có chút không thích hợp.
Bất quá đối với việc Tiêu Viêm có thể đồng thời sở hữu hai loại Dị Hỏa, Bát Dực Hắc Xà Hoàng trong lòng cực kỳ đố kị. Bởi vậy, nó mới kiên trì ở lại, muốn tận mắt thấy tên khốn kiếp cuồng vọng này tự khiến bản thân thi cốt vô tồn!
Máu tươi từ lòng bàn tay không ngừng tuôn chảy xuống, Tiêu Viêm vẫn không ngừng áp súc hai loại Dị Hỏa đồng thời cũng phải gánh chịu sự phản phệ của chúng.
"Phụt"
Hung hăng phun ra một ngụm máu tươi Tiêu Viêm vẫn cắn chặt răng quật cường nhìn hai luồng Dị Hỏa chậm rãi hòa vào nhau.
Trong lòng Tiêu Viêm vô cùng rõ ràng, hành động lần này chẳng khác nào tự sát. Bất quá chỉ do dự trong nháy mắt, hắn vẫn tiếp tục cố chấp làm theo ý mình.
Thanh Liên Địa Tâm Hỏa và Cốt Linh Lãnh Hỏa mỗi khi tiếp xúc đến một điểm giới hạn, bất luận Tiêu Viêm làm sao áp súc cũng không chịu dung hợp lại.
Đồng thời, theo Tiêu Viêm không cam lòng hung hăng tăng mạnh áp lực, năng lượng trong hai luồng hỏa diễm cũng dần dần trở nên vô cùng cuồng bạo.
"Uỳnh!"
Một đạo sấm rền nổ vang, lòng bàn tay của Tiêu Viêm bị năng lượng cuồng bạo mạnh mẽ xé rách.
Nhìn đoàn hỏa diễm trong tay giống như một quả lôi cầu không ngừng lóe ra tia lửa hai màu xanh trắng, con ngươi Tiêu Viêm chợt co rút nhanh chóng. Hắn biết... đây là hiệu cảnh báo năng lượng cuồng bạo sắp nổ tung rồi...
_ Tiêu Viêm... Chết tiệt! Ngươi mau tiêu hủy nó nhanh lên, coi chừng nó nổ!
Nhận thấy được thiên địa năng lượng cuồng bạo quanh thân Tiêu Viêm, Hải Ba Đông cấp bách hét lên.
_ Ha ha... lại gặp một tên không biết trời cao đất rộng!
Cảm ứng mức độ của nguồn năng lượng cuồng bạo, Bát Dực Hắc Xà Hoàng cũng đắc ý phá lên cười.
Không nghe lời nói của Hải Ba Đông, con mắt Tiêu Viêm nhìn chằm chằm đoàn hỏa diễm xanh trắng cuồng bạo trong tay, tinh thần tập trung cực độ.
Trong khoảnh khắc này, thiên địa tựa hồ chợt an tĩnh lại.
Trong nháy mắt, đồng tử Tiêu Viêm bỗng nhiên trở nên mờ mịt. Bất quá mười đầu ngón tay của hắn cũng trong thời điểm này vô cùng quỷ dị trở nên linh hoạt giống như nước chảy mây trôi. Một tia đấu khí do Phần Quyết vận chuyển ra vô thanh vô tức dung nhập vào trong đoàn hỏa diễm đang ở bờ vực bạo phát.
Theo Phần Quyết đấu khí quán nhập, đoàn hỏa diễm cuồng bạo cũng từ từ an tĩnh xuống. Lưỡng sắc hỏa diễm hơi chuyển động, cuối cùng trong ánh mắt chấn động của Hải Ba Đông và Bát Dực Hắc Xà Hoàng, chậm rãi ngưng tụ thành một đóa sen xanh trắng lớn khoảng chừng bàn tay...
Ngay khi đóa sen hình thành, Tiêu Viêm cả người chợt run lên. Khẽ cúi đầu nhìn đóa sen xinh đẹp trong tay, hắn không nhịn được thấp giọng lẩm bẩm.
_ Thành công rồi sao? Phật Nộ Hỏa Liên...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.