Triệu Thị Quý Nữ

Chương 37:




Trong Minh Nhứ Uyển, lão thái thái ôm Triệu Văn Uyển vẻ mặt đau lòng, vỗ lưng của nàng trong lòng còn sợ hãi “Ngươi lần này đi hành cung Quỳnh Sơn một chuyến, nhưng làm cho tổ mẫu sợ hãi.”
Triệu Văn Uyển nắm tay lão thái thái “Tổ mẫu nhưng đừng khổ sở, ta đây không phải rất tốt, chính là sợ ngài lo lắng cho ta, lúc này mới chạy nhanh qua đây thỉnh an.”
“Về sau nơi nào cũng không đi, liền ở ngay bên người tổ mẫu.” Lão phu nhân trong lòng thấp thỏm lúc này mới buông xuống, nhịn không được nói.
Triệu Văn Uyển cố ý làm nũng “Ta đây về sau cũng không lập gia đình, liền cả đời cùng tổ mẫu, được không?”
“Ngươi, nha đầu này lại bắt đầu ba hoa.” Lão thái thái bị chọc cười vui vẻ ra mặt, điểm cái trán Triệu Văn Uyển một chút “Không được nói lời nói sau này không chịu lập gia đình, đại ca ngươi đến bây giờ cũng chưa thành thân, đều thành khối tâm bệnh của ta, lão bà tử liền trông cậy vào ngươi lập gia đình, sinh một cái ngoại tôn mập mạp để ôm một cái.”
Triệu Văn Uyển nhếch miệng cười, giọng điệu kéo thật dài, làm như ngượng ngùng “Tổ mẫu….”
“Tốt tốt, tổ mẫu không nói…”
Triệu Văn Uyển gặp lão thái thái vừa rồi lo lắng giờ bắt đầu vui vẻ, mới thu liễm ý cười vui đùa nói “Tổ mẫu, ta hôm nay vội vàng lại đây, cũng là có một chuyện muốn nói với ngài.”
“Cái gì chuyện tốt?”
“Ta tìm được Hi muội muội con gái của Nhị thúc.” Triệu Văn Uyển kề bên lão phu nhân, hơi có vẻ tranh công nói.
Lão thái thái ngừng lại, có chút ngoài ý muốn, sau đó nhìn về phía Triệu Văn Uyển ánh mắt không khỏi vài phần sâu sắc “Ngươi….làm sao tìm được?”
“Chính là Mục cô nương ta đã cứu hôm cầu Chức Nữ khéo tay thêu thùa, ta cùng nàng ngâm nước nóng khi đó nhìn thấy trước ngực nàng có vết bớt hình hoa sen, Văn Uyển còn nhìn vài lần, sẽ không nhìn lầm, đó chính là Văn Hi muội muội.” Triệu Văn Uyển ngầm nhìn thần sắc lão phu nhân, thầm nghĩ biết đi bước này là đúng rồi, bất luận như thế nào Triệu Văn Hi đều phải tìm trở về, sao không để nàng chiếm một cái nhân tình, trên mặt càng bộc lộ cao hứng nói “Tổ mẫu, ngươi nói có phải hay không Nhị thúc ở trên trời phù hộ, để cho ta tìm được?”
Lão thái thái nghe vậy trong lòng thoáng có chút mềm nhũn, đúng vậy, nha đầu Văn Hi kia ở bên ngoài lưu lạc mấy năm, trở lại kinh thành để Uyển nha đầu cứu được, có phải hay không Hoành Viễn ở dưới âm phủ phù hộ đứa nhỏ, chỉ dẫn đường về nhà? Chỉ tưởng tượng như vậy, trong lòng càng phát ra chua xót không chịu nổi.
“Tổ mẫu, người tìm trở về là việc vui, ngài đừng khổ sở a.” Triệu Văn Uyển một tay đặt phía sau lưng nàng, nhẹ nhàng vỗ về.
Trong mắt lão phu nhân xẹt qua một tia vui mừng, đột nhiên nói “Nếu kia thật là nữ nhi của Nhị thúc ngươi, ngươi có bằng lòng hay không để cho nàng hồi phủ? Có lẽ Nhị muội muội ngươi trở về phủ, tổ mẫu sẽ yêu thương nhiều một ít, sinh lực quan tâm ngươi sẽ ít đi, nếu như vậy ngươi có bằng lòng cho Nhị muội muội trở về?”
Triệu Văn Uyển cụp mắt, nhất thời hiểu được ý tưởng của lão phu nhân, theo như tính tình trước kia còn không phải chỉ muốn mọi người chú ý đến mình mới tốt, như thế nào sẽ chia sẻ sự yêu thương với người khác. Trước mắt nàng còn hợp thời mà thực sự nghiêm túc tử hỏi, lập tức kiên định gật đầu, “Tổ mẫu, Văn Hi muội muội ở bên ngoài ăn không ít khổ, Nhị thúc cùng Nhị thẩm lại đều đã mất, đừng nói tổ mẫu yêu thương nàng, ta đây làm tỷ tỷ cũng muốn yêu thương nàng mới đúng. Ta nếu thực sự không muốn Nhị muội trở về, hôm nay sẽ không nói chuyện của nàng với tổ mẫu.”
Lão thái thái sờ sờ đầu tóc đen mềm mại của Triệu Văn Uyển, thở dài nói “Uyển nha đầu của ta thực sự trưởng thành.”
“Muội muội ở bên ngoài chịu khổ, tổ mẫu yêu thương cũng là đương nhiên.” Khi nói chuyện, tâm tình Triệu Văn Uyển giống như có chút giảm sút, dựa vào lão phu nhân có chút gây sự, thanh âm buồn buồn nói “Kia thời điểm tổ mẫu yêu thương nàng, ta sẽ tránh đi, nhìn không thấy sẽ không ghen tị.”
Lão phu nhân bị phản ứng tức giận của đứa nhỏ này làm cho vừa tức vừa buồn cười, lời này nói không phải là ví bản thân như cải thìa, chọc người đau lòng “Yên tâm đi, ở trong lòng tổ mẫu a, Uyển nha đầu vĩnh viễn là quan trọng nhất!”
Triệu Văn Uyển nghe vậy nâng mắt, một đôi mắt trong suốt tràn đầy ánh sáng, làm gì còn có cái gì mất mác, toét miệng chạy đến hôn hai má lão phu nhân, mang theo một tia giảo hoạt nói “Ở trong lòng Văn Uyển tổ mẫu cũng là quan trọng nhất!”
Lão phu nhân cũng biết là bị tiểu nha đầu này lừa gạt, đáy lòng cũng không thể nói rõ là cao hứng, Triệu Văn Uyển không bài xích Triệu Văn Hi, còn hiểu chuyện như vậy, thế là đủ rồi. Vừa mới khen hiểu chuyện xong lúc này lại làm nũng, bên trong cũng là vừa ý cùng vui mừng, Triệu Văn Uyển như vậy càng khiến nàng yêu thích.
“Khá lắm, ta còn có việc tìm phụ thân ngươi nói, ngươi mới vừa chịu qua kinh hách cũng phải nghỉ ngơi thật tốt, không cần theo giúp lão bà tử này.”
“Vậy đi, ta nghe lời tổ mẫu, một hồi nhìn Văn Hi muội muội trở về đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.