Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp

Chương 30: Lão bạch tuộc tặng




“Lão bạch tuộc! Ta tới trao đổi đồ đây!”
“Yêu Nhiêu giơ cao năm đóa Thánh Vực Tuyết Liên đứng ở cửa chính chủ điện của cung điện dưới đáy nước! Mùi thơm thánh khiết theo gió chậm rãi truyền vào trong chủ điện màu xám trắng!
Mà lão bạch tuộc nhiều ngày không thấy nghe thấy mùi hoa trong nháy mắt hiện lên! Thân thể vĩ đại kia nhất thời xuất hiện trước mặt Yêu Nhiêu, nước miếng từ khóe môi trực tiếp chảy xuống cằm!
“Thật sự là năm đóa Tuyết Liên! Chậc chậc chậc chậc!”
Trong mắt lão bạch tuộc lóe lên tia sáng tham lam.
Thật không ngờ thiếu nữ nhân loại nho nhỏ này vậy mà lại tìm được năm đóa Thánh Vực Tuyết Liên trong thời gian ngắn như vậy! Mạnh hơn mấy học viên trước không ít! Mặc kệ nàng trộm hay cướp đoạt, hàng thật giá thật là được!
“Qủa cầu thủy tinh này cho ngươi!”
Nhìn thấy Tuyết Liên chữa thương ngay trước mắt, lão bạch tuộc cũng nghiêm túc, xúc tu vươn ra tháo Thủy linh châu từ đỉnh chủ điện xuống, ném vào trong lòng Yêu Nhiêu, vui mừng nhận lấy Thánh Vực Tuyết Liên nhét vào miệng!
Một cỗ lực lượng trừ ma nháy mắt xuyên qua thân thể của lão bạch tuộc, tuy không đủ để chưa khỏi hoàn toàn miệng vết thương đã thối rữa, nhưng cũng đã giảm mạnh sự thống khổ!
Yêu Nhiêu nắm chặt Thủy linh châu, tâm tình vô cùng phức tạp, nếu lấy được viên Thủy linh châu này sớm hơn die ndanle quyd on một ngày, có lẽ khi thí nghiệm thuộc tính ám lực đã không khởi động! Đáng tiếc trên đời này không có thuốc hối hận, lúc này nàng chỉ có thể đặt mục tiêu bảo vệ tính mạng lên vị trí đầu tiên!

“Bạch tuộc tiền bối, ngài có thể cho ta mượn dùng nơi này một chút không, ta muốn nán lại cung điện này tới khi trời tối!”
Tuy nguy cơ đã tạm thời giải trừ, nhưng bây giờ Yêu Nhiêu cực kỳ lo lắng cho sự an nguy của Pháp Y, Nguyên Phương và Chiến Hổ, không biết kết cục khi bọn họ trợ giúp Ma tộc là như thế nào? Còn có tiểu Thế tử thành Quang Minh vậy mà lại chết trong lúc hỗn loạn, món nợ này coi như tính trên đầu nàng, Thành chủ thành Quang Minh phẫn nộ cũng không đơn giản như chuyện gia gia tức giận hài tử!
“A, không được...” Lão bạch tuộc vừa nhấm nháp Tuyết Liên vừa chậm rãi trả lời.
“Trốn cũng vô dụng, đám người mà ngươi cướp đồ kia đã xuống nước giết tới đây rồi! Ta nói sao ngươi có thể có được Thánh Vực Tuyết Liên nhanh như vậy, hóa ra là cướp của một triệu hồi sư Quang hệ có bảo vật phụ ma Địa cấp... Chậc chậc... Còn có ba Phó Viện trưởng, một tên mặt rỗ, một tiểu cô nương tóc xanh,... Ha ha, ngươi rất lợi hại, vậy mà lại trêu chọc nhiều người như vậy!”
Hai mắt lão bạch tuộc giống như xuyên thấu qua làn nước u ám, rõ ràng nhìn thấy sáu người nhảy xuống nước, hắn nghiền ngẫm nhìn khuôn mặt dần dần trắng bệch của Yêu Nhiêu, trên mặt hiện lên nụ cười gian xảo hiểu rõ chân tướng.
“Tiểu cô nương, cướp của nhiều người như vậy, trên người ngươi còn có Thánh Vực Tuyết Liên phải không?”
Yêu Nhiêu đã sử dụng hết mọi kỹ năng không ngờ rằng truy binh đuổi tới nhanh như vậy! Đang vắt óc suy nghĩ phải làm thế nào, nghe thấy câu hỏi đầy ám chỉ của lão bạch tuộc, đột nhiên ánh sáng trong mất tăng vọt!
Đúng vậy! Lão bạch tuộc này chính là Thần thú tám sao!
“Vẫn còn một ít Tuyết Liên, ngươi có thể giúp ta giữ chân bọn họ?” Yêu Nhiêu ngẩng đầu lên, trong giọng nói lại không có sự bối rối lão bạch tuộc mong muốn, nếu lão bạch tuộc hỏi như vậy, mục đích hai bên hiểu mà không nói.

Qủa nhiên là tiểu hồ ly! Nhất thời trong lòng lão bạch tuộc dâng lên sự tán thưởng, quả thực có tư cách bàn giao dịch với Vua bạch tuộc như ta!
“Ngươi có bao nhiêu?” Lão bạch tuộc không nhanh không chậm nói, nó biết thời gian càng lâu, con bài chưa lật của tiểu nha đầu càng yếu!
“Như vậy có đủ không!”
Lúc này đã không thể che dấu bí mật của Vòng Ngự Thú nữa, Yêu Nhiêu một lần lấy ra mười đóa Thánh Vực Tuyết Liên từ không gian trong Vòng Ngự Thú! Mùi thơm thánh khiết kia nhất thời khiến lão bạch tuộc chả.y nước miếng ròng ròng!
Chỉ là câu trả lời của lão bạch tuộc lại linhPHan ra ngoài sự đoán của mọi người: “Tuy ta rất muốn những đóa hoa này, chỉ tiếc là ta không thể giúp ngươi đánh đạo sư của học viện, nếu không lão Bối Ninh sẽ tức giận.” Cái đầu lấm tấm đốm trắng xấu xí của lão hiện lên ý cười gian trá: Dù sao tiểu nha đầu cũng sẽ bị người bắt đi, lừa nàng mang Tuyết Liên ra nàng cũng ngu ngốc bày ra rồi, còn không phải là lễ vật miễn phí cho ta, tiểu cô nương còn quá non!
Xúc tu mềm mại không xương của lão bạch tuộc nhanh như chớp vươn về phía Tuyết Liên!
Hừ! Đã sớm đoán được con bạch tuộc nhà ngươi không có lòng tốt, cho rằng ta đang sa sút sẽ không đề phòng người khác sao! Yêu Nhiêu nhướng mày, hô lớn một tiếng: “Sửu Sửu!”
Một bóng dáng màu vàng lập tức chui ra từ nền đất: “Phốc phốc phốc...!” Nháy mắt đánh nát Tuyết Liên đang bày dưới đất!
Không sai! Chính là Mẫu Đơn mà Yêu Nhiêu dùng Vòng Ngự Thú khế ước! Chiến thú hệ Thực Vật cắn n.uốt tinh hoa thực vật, đó không phải là chuyện quá đơn giản sao! Nhận được mệnh lệnh của chủ nhân xinh đẹp, Sửu Sửu hoàn toàn không cho lão bạch tuộc cơ hội cướp đoạt, đánh nát tất cả Tuyết Liên hút vào trong bụng!
“A! Dược cứu mạng của ta!” Vẻ mặt lão bạch tuộc kinh ngạc!
Đã sớm lường trước ám chiêu của lão bạch tuộc, Yêu Nhiêu chính là muốn hy sinh mười đóa Tuyết Liên đổi lấy hiệu quả chấn nhiếp!
“Ngươi đã lãng phí một cơ hội, ta còn có một trăm đóa Thánh Vực Tuyết Liên! Ngươi có còn muốn nữa hay không!” Ngay trong sự khiếp sợ của lão bạch tuộc, Yêu Nhiêu lại tung ra một trái bom nữa!
“Muốn! Ta muốn! Muốn! Muốn! Muốn! Ngươi đừng tiếp tục lãng phí nữa!”
Thật không ngờ tiểu cô nương nhìn có vẻ nhu nhược này lại có thủ đoạn bá đạo như vậy, không tiếc đại giới dùng mười đóa Tuyết Liên vô giá quyết đoán chấn nhiếp ý nghĩ mưu lợi của mình, lão bạch tuộc nhìn dược phẩm trân quý kia vậy mà lại bị một gốc cây màu vàng chiến thú hệ Thực Vật một sao phổ thông lãng phí, đau lòng muốn chết! Tiểu yêu nghiệt này lợi hại!
“Ta dùng sách vũ kỹ làm tiền đặt cọc.”
Nhất thời lão chương cá đổi thành ánh mắt kính sợ nhìn Yêu Nhiêu, không biết rút ra một cuốn sách ố vàng từ chỗ nào đặt dưới chân Yêu Nhiêu, lấy vật quý trọng này bảy tỏ lòng thành.
“Tuy ta có ước định không thể ra tay với đạo sư của học viện, chỉ là ta có một thứ đồ tốt, có thể trợ giúp ngươi thoát đi!”
Sợ chính mình bảy tỏ chưa đủ chân thành, ddlêquysđôn tiểu yêu nghiệt lại đánh nát Tuyết Liên, tốc độ nói chuyện của lão bạch tuộc lập tức tăng nhanh gấp ba, vừa nói vừa cung kính lấy ra một tấm da dê vẽ phù Trứ Ma từ dưới thân.
“Đây là vật phẩm cao cấp dùng một lần, quyển trục truyền tống! Ngươi nắm trong tay bóp nát có thể bị ma lực truyền tống đến nơi an toàn! Thoát khỏi sự đuổi giết của nhóm người sâu bọ kia!
Đang nói, một xúc tu của lão bạch tuộc chỉ về phía sau lưng Yêu Nhiêu, hóa ra ba Phó Viện trưởng cầm đầu là Ma Lý, Bạch Dạ Nhất, đạo sư mặt rỗ Ma Kiểm báo tin, thậm chí còn có Mỹ Lam không biết bối cảnh đã xuyên qua thủy kết giới, thở hổn hển đuổi tới cung điện dưới đáy nước!

“Vua bạch tuộc! Ngươi tuyệt đối không được trợ giúp Ma tộc này!” Ma Lý vừa chạy vừa thở hổn hển quát!
“Ta không giúp nàng, ta chỉ đang tiến hành trao đổi nhiệm cụ cấp S!” Lão bạch tuộc chớp mắt với Yêu Nhiêu.
Địch nhân đã gần sát, không có thời gian suy đoán những lời của lão bạch tuộc là thật hay giả, dù sao cũng là chết, Yêu Nhiêu cắn răng, lấy ra một trăm đóa Tuyết Liên từ Vòng Ngự Thú, đồng thời tiếp nhận cuộn da dê từ lão bạch tuộc, hung hăng bóp nát!
Theo sự vỡ nát của quyển trục truyền tống, một ma trận hoa lệ hiện lên dưới chân Yêu Nhiêu, nhất thời bóng dáng nho nhỏ của nàng biến mất ngay trước mắt mọi người!
“Ngươi...” Ma Lý quả thực giận không kiềm được, đây đã là lần thứ hai Ma nữ này chạy thoát ngay trước mặt mình!
“Ngươi cái gì mà ngươi!” Lão bạch tuộc vui sướng nâng lên Tuyết Liên rải rác trên mặt đất, thuận tiện liếc nhìn sắc mặt màu đỏ tím của Ma Lý: “Các người cũng không phải không biết, bản sách “Vũ kỹ” kia của ta chỉ là một quyển giấy vàng vẽ nòng nọc, nha, truyền tống trận vẫn còn, vẫn có thể truyền tống hai người nữa, đối phó một tiểu Ma nữ, tùy tiện một người trong các ngươi là được nha!” Lão bạch tuộc chậm rãi cẩn thận cất kỹ Thánh Vực Tuyết Liên, tin tưởng mười phần nói.
Hóa ra lão gia hỏa này cho Yêu Nhiêu quyển trục truyền tống ba người! Trắng trợn ngoan độc âm Yêu Nhiêu một phen!
Bị lão bạch tuộc nhắc nhở, lúc này mọi người mới phát hiện, tuy không thấy Ma nữ nữa, nhưng chỗ nàng vừa đứng vẫn còn truyền tống trận! Qủa nhiên vẫn có thể truyền tống thêm hai người nữa!
Nhất tời ánh mắt mọi người nhìn về phía truyền tống trận nóng rực lên, mỹ danh trừ ma này, tới cùng sẽ rơi xuống trên đầu người nào?
Lúc này chỉ có Mỹ Lam ngẩng đầu nhìn đỉnh chủ điện, vẻ mặt hoảng sợ: “Hạt châu kia không còn nữa!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.