Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế

Chương 93: Xuất quan




Dạo này ta không có 1 tí động lực để viết truyện nào hết a~,nhìn cmt từ đầu tới cuối duy 1 chữ hóng thật cũng nản.

Dù biết mọi người rất thích truyện nhưng lại chẳng có lấy 1 cmt nào bình luận về chương ta đăng,ta lại chẳng biết mình có mắc lỗi gì cần chỉnh sửa hay không,chỉ toàn chữ hóng và hóng khiến ta nản quá.Có lẽ nên lặn 1 thời gian không đây? T^T.

---------------------------------------------------------------------------------------------

"Được rồi,nên về thôi."Nguyệt An Tuyết nhìn đồng hồ trên tay,biểu hiện đã hơn 1 giờ sáng,nhanh chóng thông qua khế ước gọi tất cả cùng trở về.

Nguyệt An Tuyết cùng Hoắc Tử Thiên vừa vào tới trong phòng,một âm thanh quen thuộc vang lên trong đầu của cô.

[Ting,hệ thống đã nâng cấp xong.]

Nguyệt An Tuyết nhanh chóng lôi kéo Hoắc Tử Thiên vào không gian,nhanh chân đi vào trong phòng mà ngồi xuống.Bên tai là một loạt tiếng thông báo nhiệm vụ liên hoàn của cô đã hoàn thành.

[Ting,nhiệm vụ liên hoàn giai đoạn 10,giết 10.000 tang thi cấp 1.]

[Ting,chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ liên hoàn giai đoạn 10.Thưởng 50.000 điểm tích luỹ,5 lần xoay miễn phí,3 thẻ triệu hồi,20m vải cấp 5.]

"Ặc,được nhiều như vậy?"Nguyệt An Tuyết nhìn phần thưởng của nhiệm vụ liên hoàn mà nhịn không được nuốt nước bọt.

Mà nói tới,suốt 7 giờ chém giết liên tục lại có nhiều tang thi cấp 1 đến như thế,xem ra thiên đạo đã thật sự nhúng tay muốn thúc đẩy quá trình rồi.Nếu cô không sai thì phải đợi trận mưa sắp tới,tang thi mới bắt đầu tiến hoá lên cấp 1 hết,hiện tại chưa mưa đã cấp 1 nhiều như thế thì e là sẽ có phiền phức rồi đây.

Tang thi cấp 2,3 và 4 chạy đầy đường thế kia thì nhân loại còn sống làm cái mẹ gì nữa,trực tiếp thống khoái tự sát cho xong đi.

Nguyệt An Tuyết không hề biết là trận săn tang thi suốt gần 7 giờ kia của nhóm tử thần đa số đều nhắm vào tang thi cấp 1 trong đàn mà chém,bọn họ trực tiếp đem luôn 2/3 số tang thi cấp 1,2 và 3 chém cái sạch sẽ.Vì điều này mà khiến con tang thi trí tuệ cấp 5 tức đến muốn giơ chân nhưng lại không có cái gan đi ra khiêu khích đám tử thần,đơn giản vì nó biết nó chẳng có tí ti phần thắng nào cả.

Cũng nhờ buổi tối săn tang thi này mà số lượng tang thi cao cấp tấn công nhà xưởng cũng giảm xuống tối thiểu,gián tiếp cứu được rất nhiều người.

Nguyệt An Tuyết liếc mắt nhìn một loạt tử thần nằm bẹp dí trên sàn mà khoé môi giật giật,coi bộ bọn họ cũng thật sự là rất ra sức nha.

"Mệt quá đi,hiện tại không nhúc nhích nổi nữa rồi.Cái này còn mệt hơn đi Hollow vòng chém tang thi nữa a~."Matsumoto Rangiku nằm ngửa trên sàn,thở hồng hộc nói đến không ra hơi.

"Ân,thật rất giống một đám cá chết đang ngáp ngáp nhỉ,thú vị đó chứ!"Hoắc Tử Thiên nhìn một đám nằm la liệt trên sàn mà không chút ý tốt,cười nhạo.

Đáng tiếc,hắn còn chưa biết cái câu cười người hôm sau người cười.Đợi hắn cùng ai đó bị Nguyệt An Tuyết thỉnh một lần đàm đạo thân mật xong,hắn mới chân chính biết ý nghĩa câu đó sâu sắc như thế nào.

"Khụ,vậy chúng ta trước gọi người đi nhỉ."Nguyệt An Tuyết không biết nói gì,đành phải lái sang chuyện chính.

Lấy ra mấy tấm thẻ,lần này là 8 tấm chứ không phải là 5 nữa.Dù sao gọi cùng một lượt coi như bảo hiểm tránh những điều ngoài ý muốn xảy ra với đám An Thần,còn về những kẻ kia,hừ hừ.

"Ồ,là 8 thẻ kìa!"Shiba Kaien giật mình nhìn mấy tấm thẻ trong tay của Nguyệt An Tuyết mà hô lên.

"Ân,là 8 thẻ.Còn ba vị trí trống,muốn chọn ai đây?"Nguyệt An Tuyết cười tủm tỉm,đưa mắt nhìn hết một loạt người ở chỗ này.

"Tuyết Tuyết,gọi Miyako được không?"Shiba Kaien hai mắt toả sáng.

"Nữ nhân,gọi Yachiru đi."

"Không được,đội trưởng nên gọi Rukia a."

"Ân,theo ta thì em có thể gọi Isane đâu."Unohana Retsu với khuôn mặt hiền từ cũng tham gia bình luận.

"A,nếu được thì phiền đội trưởng gọi Urahara Kisuke đi,nếu có hắn cùng nghiên cứu sẽ có tiến triển rất tốt đâu."Aizen Sousuke khẽ đẩy mắt kính,cười ôn hoà nói.

"Ừm,An Tuyết đại nhân có thể gọi Mayuri đại nhân được không ạ?"Kurotsuchi Mayuri cũng lên tiếng.

"Chị An Tuyết,có thể gọi Kira không ạ hoặc là Shuuhei ấy?"Hinamori Momo cũng vô góp vui.

"A,chị thấy gọi Kyoraku đội trưởng cũng được nha~."Matsumoto Rangiku híp mắt cười,trong lòng chính là mong có người cùng cô nhậu.

"Hừ,nếu gọi Ukitake đội trưởng cũng được."Hitsugaya Toushirou lên tiếng.

"A ra a ra,xem ra khó xử rồi đây.Chỉ có ba thẻ trống nga~."Hoắc Tử Thiên ngồi một bên nhìn một đám nhao nhao đòi gọi người thân của mình thì khẽ cười đầy hứng thú.

Nguyệt An Tuyết dở khóc dở cười,chẳng biết nói gì nữa luôn.Một đám đòi gọi kiểu này cô cũng bó tay,chỉ có ba thẻ còn trống mà cô tạm thời chưa biết gọi ai thôi a.

"Thôi thì,như thế này đi."Nguyệt An Tuyết nghĩ một chút liền lấy ra một cái hộp giấy,bên trong có mấy mảnh giấy gấp y như nhau thả bên trong.

"Trong này có tên của những người mà vừa rồi mọi người liệt kê,hiện tại chia cặp đấu,ba người thắng cuối cùng sẽ là người bốc thăm."Nguyệt An Tuyết cười không chút phúc hậu.

Một đám tử thần hai mắt nhìn nhau,chiến ý đã bắt đầu bốc lên.

"Tuyết Tuyết,có thể cho người đấu thay không?"Matsumoto Rangiku nhanh chóng giơ tay lên hỏi.

"A,có thể,tuỳ tiện đi."Cô cười tủm tỉm,phẩy phẩy tay.

"A,Tuyết Tuyết thật là nham hiểm đâu."Aizen Sousuke khẽ cười.

"Nha,đây là cách công bằng nhất mà.Muốn bốc thăm thì dùng thực lực tới nói chuyện đi."

Nguyệt An Tuyết nhún nhún vai trả lời,đứng lên trực tiếp dời hết tất cả ra một khu vực đấu trường.Nơi này vốn dĩ là được dùng để các tử thần cùng nhau đối luyện khi rãnh rỗi,sân rất rộng và thoáng,tha hồ cho bọn hắn phá hoại cũng không ảnh hưởng tới kiến trúc bên kia cùng đám gia súc cô nuôi.

"Gin,cố lên.Phải giành được một thẻ cho em,nếu không được thì,hừ hừ."Matsumoto Rangiku không nói hết câu nhưng Ichimaru Gin đã hoàn toàn hiểu,hắn mà không giành được một thẻ là xác định cái số phận hẩm hiu của mình sắp tới sẽ như thế nào rồi.

"Hà hà,có đánh nhau,vậy thì ai sẽ cùng ta tới chém thống khoái đi."Zaraki Kenpachi cười to,ánh mắt nhìn một lượt người chỗ này,tới khi nhìn đến Unohana Retsu liền nhanh chóng quay người đi.

"Tốt rồi,rút thăm bắt cặp đi,ai không tham gia thì tới bên kia ngồi."Nguyệt An Tuyết cực kì sảng khoái chỉ huy trận đấu này cực kì hăng hái,cô hiện tại đang rất rất phiền táo cho nên tìm thứ để làm đi,sau đó về hai tên kia thì...hừ hừ.

Các vị nữ tính tử thần đều không tham gia,trực tiếp nhường sân lại cho một đám nam nhân chia ra mà đánh nhau.

Hoắc Tử Thiên trong lòng lúc này chỉ cảm thấy như đang ngồi trên đống lửa,đứng ngồi không yên trước cái thái độ này của cô.

Nhìn bên ngoài là bình thường như mọi ngày,bất quá cách làm việc lại để lộ ra tâm trạng của cô cực kì rõ ràng.Hiện tại đem đám tử thần đấu với nhau để giành quyền bốc thăm gì đó chỉ là cái cớ mà thôi,chân chính mục đích là để cô tiêu đi sự tức giận trong người lúc này đi.

Một khi cô thật sự là không kìm chế được nữa thì...bọn hắn tiêu chắc rồi!

Trong khi Hoắc Tử Thiên trong đầu còn đang lo nghĩ làm sao để khiến cô hạ hoả,hay ít nhất là nhẹ tay một chút thì bên kia đã xong trận đấu đầu tiên.

Trận đầu tiên chính là Hitsugaya Toushirou đấu với Shiba Kaien,tất nhiên người thắng là Shiro bởi vì hắn hiện tại đã hoàn toàn nắm xong vạn giải của mình trong khi Shiba Kaien gần đây mới bắt đầu học xong vạn giải.

Trận kế tiếp chính là Abarai Renji cùng Ichimaru Gin,được rồi,khỏi cần nói cũng biết ai thắng rồi đi.Dù sao trảm phách đao của Ichimaru Gin chính là tốc độ cực cao,trong lúc không phòng bị đảm bảo không có khả năng né tránh được khi nó lại nhanh hơn tốc độ âm thanh 500 lần.Một chiêu vạn giải tất sát và nhanh chóng kết thúc trận đấu nhanh nhất trong ba trận,Abarai Renji chỉ có thể nằm đo sàn trước cái tốc độ đáng sợ này của Ichimaru Gin.

Trận cuối cùng là Zaraki Kenpachi cùng Aizen Sousuke,bất quá chưa đợi Kenpachi thuỷ giải trảm phách đao thì Sousuke đã trực tiếp bỏ quyền.Bớt đùa đi,hắn không có hứng thú đánh với tên dã thú này a,vẫn là làm người ngồi xem đi,dù sao gọi thêm ai mà chẳng được.

"Chậc,thật là biết làm người khác mất hứng đâu,Sousuke."Nguyệt An Tuyết tay chống cằm,ánh mắt tràn đầy khinh bỉ mà nhìn Aizen Sousuke.

"A la~,vậy thì thành thật xin lỗi rồi,Tuyết Tuyết."Aizen Sousuke nhún nhún vai đầy bất đắc dĩ,bất quá trong mắt lại tràn ngập sự vui vẻ và không có tí gì gọi là bất đắc dĩ cả.

"Chậc,vậy về thôi."Nguyệt An Tuyết lập tức vỗ tay một cái,tất cả đã trở về trong phòng ban nãy.

Còn chưa kịp đợi mọi người ngồi xuống thì toàn bộ không gian lập tức bị chấn động,mặt đất rung lên dữ dội khiến vài người không kịp phản ứng mà ngã trên đất.

"Cái gì vậy,sao lại có động đất ở đây a,Tuyết Tuyết?"Matsumoto Rangiku ôm lấy Ichimaru Gin,quay đầu hỏi Nguyệt An Tuyết.

"Không có gì,có người xuất quan mà thôi,lực lượng quá lớn nên khiến cho không gian bị chấn động đôi chút thôi!"Nguyệt An Tuyết cảm nhận một chút sau đó là cười tủm tỉm,ánh mắt khẽ loé lên tia một sáng và rất nhanh được giấu đi.

Nguyệt An Tuyết vừa dứt lời,chấn động cũng nhanh chóng biến mất không thấy tăm hơi giống như vừa rồi chỉ là ảo giác của bọn họ vậy

"A,xuất quan,chẳng lẽ là Kuchiki đại nhân?"Abarai Renji hoàn hồn,nhanh chóng cho ra đáp án.

Và ứng với câu hỏi của Renji,một bóng dáng thon dài lúc này xuất hiện ở ngay cửa phòng cùng với khuôn mặt tuấn mỹ không góc chết.

"A,Kuchiki đại nhân."Abarai Renji lập tức hô lên,đem một loạt ánh mắt bắn thẳng ra cửa.

"U,Kuchiki gia chủ đã về rồi!"Ichimaru Gin cười tủm tỉm.

"Ta đã về rồi."Kuchiki Byakuya không hề nhìn đến người trong phòng mà ánh mắt ghim thẳng đến bóng dáng nhỏ nhắn mà hắn luôn luôn ghi ở trong lòng kia.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.