Triệu Hoán Thần Binh

Chương 805: Trực tiếp khiêng đi




- Được rồi, tuổi thọ của Tinh linh tộc các ngươi rất dài, trong phút chốc ta không kịp phản ứng cứ tưởng lão là bà già còn bảo dưỡng tốt như vậy.
Tâm tình Vu Nhai rối rắm thông cảm đại nữ vương Tinh linh:
- Vấn đề tiêp theo, chiều cao? Ba vòng?
Đại nữ vương Tinh linh chớp mắt hỏi lại:
- Chiều cao? Ba vòng?
Lần này đến phiên các binh linh của Vu Nhai phun nước miếng.
- A! Thôi, nàng không cần trả lời vấn đề này. Với ánh mắt của ta thì . . . Hừ hừ, dù nàng ẩn giấu sâu cỡ nào ta nhìn là đoán ra ngay. Kích cỡ Tinh linh tộc các người như thế nào ta đều nắm rõ, lạ thật, cứ tưởng nữ vương thì nên to chút.
Không biết Vu Nhai đang nói với đại nữ vương Tinh linh hay tự lầm bầm một mình.
Đại nữ vương Tinh linh mắt hình nhang mũi, thầm nghĩ:
- Hắn đang nói gì? Cái gì to? Cái gì nhỏ?
Đại nữ vương Tinh linh phát hiện ánh mắt Vu Nhai xấu xa nhìn ngực mình, mặt nàng biến đỏ rực. Đại nữ vương chưa trải đời nhưng không ngây thơ giống Tiểu Mỹ, nàng nghĩ ngay đến truyền thuyết khủng bố có thể làm con nít Tinh linh tộc ngừng khóc ngay. Nhân loại tìm Tinh linh tộc là vì làm những chuyện nam nữ giao hoan, nói theo cách nhân loại là nô lệ tình dục. Không lẽ người này cũng muốn . . .
Đại nữ vương Tinh linh đánh rùng mình, trong mắt tràn ngập sợ hãi. Nhân loại trước mặt đại nữ vương từ người xấu biến thành ác ma.
Vu Nhai không biết ánh mắt xấu xa của hắn bị đại nữ vương phát hiện, làm người nàng run bần bật.
Vu Nhai đổi đề tài sang Tinh linh thần nỗ:
- Các ngươi đặt Tinh linh thần nỗ ở đâu?
Đại nữ vương Tinh linh cảnh giác hỏi:
- Ở . . . Ngươi muốn làm gì?
- A? Nàng muốn nuốt vớ hôi của ta?
Biểu tình Vu Nhai dữ tợn, tay huơ cái vớ.
Vớ bay toát ra mùi buồn nôn, Tuyết Đế Nhi ngửi được mùi suýt ói ra mọi thứ trong dạ dày. Đại nữ vương Tinh linh run cầm cập, môi cắn chặt, sợ Vu Nhai thật sự nhét vớ vào miệng.
Vu Nhai làm bộ dạng "Ta chính là ác ma" hỏi:
- Nói mau, nếu không thì đừng trách ta không khách sáo!
Tuyết Đế Nhi cố gắng tỉnh táo lại, nàng chợt nghĩ đến điều gì:
- Thì ra nhân loại các ngươi muốn có thần nỗ của chúng ta?
Đại nữ vương Tinh linh biến sắc mặt, vụt ngẩng đầu.
Ánh mắt Tuyết Đế Nhi kiên quyết nói:
- Hay nhân loại các ngươi biết chúng ta có thần nỗ, sợ không tấn công Tinh linh tộc thành công nên muốn phá hư trước? Hừ, ta sẽ không cho ngươi thực hiện được. Ngươi muốn nhét vào cứ nhét, ta sẽ không bán đứng tộc nhân, ta chính là đại nữ vương của Tinh linh tộc. Nãi nãi của ta không ở đây thì còn ta!
Vu Nhai chớp mắt:
- A . . .
Nói thật ra Vu Nhai chỉ thấy tò mò về Tinh linh thần nỗ thứ hai, hắn sẽ không chiếm đoạt đồ của người ta. Mục đích chủ yếu của Vu Nhai là chữa mắt cho Thủy Tinh, tìm mảnh vụn khác của Tinh linh thần nỗ hoặc mảnh nhỏ thánh thụ Tinh linh viễn cổ. Tóm lại đó là thứ có thể sửa chữa Tinh linh thần nỗ viễn cổ trong cơ thể Vu Nhai.
Vu Nhai hỏi điều này chỉ muốn diễn thử, hù dọa đại nữ vương Tinh linh để chút nữa nàng không làm ra chuyện gì khác lạ. Vấn đề tiếp theo mới là chính yếu nhất.
Bây giờ kế hoạch của Vu Nhai thất bại, tuy Tuyết Đế Nhi sợ hãi, đơn thuần nhưng nàng có giới hạn của mình.
Đại nữ vương Tinh linh ngẩng đầu, biểu tình kiên cường:
- Hừ!
Môi Tuyết Đế Nhi mím chặt, tuy nàng nói không thỏa hiệp nhưng vẫn rất sợ thứ hôi như vậy. Vu Nhai nhìn vẻ mặt của đại nữ vương Tinh linh thấy siêu đáng yêu, rất muốn cắn một miếng. A không, việc chính quan trọng hơn, mau chóng vứt bỏ tạp niệm.
Ngươi cứng thì ta mềm, Vu Nhai cười nói:
- Ta nói này đại nữ vương, nàng suy nghĩ nhiều quá. Như mới rồi đã nói, ta không có ác ý. Ta chỉ sợ đại nữ vương hét lung tung nên hù nàng, ta thật sự không phải người xấu.
Nhưng vẻ mặt của Vu Nhai nhìn sao cũng không giống người tốt. Lẻn tới chỗ nữ vương Tinh linh trị mệnh mà không là người xấu?
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Ta vào chỉ vì cứu đồng bạn của ta, sau đó lạc đường, vô tình vào đây!
Ban đầu Tuyết Đế Nhi không quan tâm, nàng hừ hừ, nghe đến câu sau kiềm không được ngoái đầu lại.
Vu Nhai mừng thầm nghĩ:
- Có cơ hội!
Vu Nhai nói:
- Là người bị Tuyết Đế Nhi các ngươi bắt vào, ta đến cứu hắn. Nhưng ta lạc đường, lại sợ các ngươi mở ra Tinh linh thần nỗ nên mới hỏi chỗ có Tinh linh thần nỗ. Ta phải nhấn mạnh lần nữa, chúng ta tuyệt đối không phải nhân loại bắt giữ Tinh linh tộc các ngươi. Chúng ta là người tốt, bọn họ là người xấu. Lúc trước ta đã nhấn mạnh nhiều lần với đám người Sương trưởng lão nhưng bọn họ không nghe, không tin, cứ quyết bắt chúng ta bằng được.
Vu Nhai nói rất hợp lý, hắn lẻn vào tìm đồng bạn sau đó bị lạc đường trong cây cối. Chắc Vu Nhai thấy cái cây lớn nhất nên đi tới. Cái cớ không chỗ hở, giờ thì đại nữ vương Tinh linh sẽ tin răm rắp.
Tiếc rằng Tuyết Đế Nhi nói câu đầu tiên làm Vu Nhai chết sặc.
- Thì ra ngươi là người đánh cắp ảnh nhỏ thánh thụ Tinh linh viễn cổ của chúng ta?
Vu Nhai nói một đống lời coi như uổng công.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Quả nhiên người tốt dễ biến thành kẻ xấu, người xấu biến trở về tốt là rất khó. Sớm biết như vậy lúc trước nên dịu dàng một chút. Ài, không thể lấy Tinh linh thần nỗ viễn cổ ra, chỉ đưa mấy mảnh nhỏ thì đại nữ vương sẽ không tin.
Mới rồi Tuyết Đế Nhi đã nói chỉ nữ vương Tinh linh bệnh nặng nằm trên giường biết chỗ đặt mảnh nhỏ thánh thụ Tinh linh viễn cổ, Vu Nhai lấy mấy khối nhỏ ra là chết danh ăn trộm, lấy một đống ra vẫn là kẻ trộm.
- A? Đó là . . .
Vu Nhai đang suy nghĩ tiếp theo nên làm sao chợt cảm giác có hơi thở cường đại bộc phát từ bên ngoài hồ bạc, hắn biến sắc mặt. Chẳng lẽ bị phát hiện? Cô nương này có cách gì liên lạc với bên ngoài?
- Là nhóm Sương trưởng lão. Cuối cùng Sương trưởng lão thành công, sắp mở ra Tinh linh thần nỗ của chúng ta. Hừ, mặc kệ ngươi ẩn núp kín cỡ nào, hơi thở giống Tinh linh tộc chúng ta bao nhiêu thì sẽ không thoát khỏi Tinh linh thần nỗ truy sát!
Tuyết Đế Nhi vừa hung dữ vừa kiêu ngạo nói:
- Hừ! Ngươi đừng hòng uy hiếp ta nữa, nếu dùng mạng của ta đổi mạng lấy mạng ngươi, đổi mạng ngàn vạn Tinh linh tộc thì rất đáng giá. Đồ ác ma, có giỏi thì bây giờ giết ta ngay đi!
Khóe môi Vu Nhai co giật, rất muốn tự vả mồm. Thông minh bị thông minh lầm, Vu Nhai cứ nghĩ đại nữ vương Tinh linh sẽ ngây thơ như Tiểu Mỹ, hắn định hướng dẫn từng bước, lừa nàng không biết trời trăng nói hết mọi bí mật. Kết quả thành ra thế này. Vu Nhai không nắm chắc hơi thở của linh Doanh có thể lừa gạt Tinh linh thần nỗ thứ hai được không.
- Làm sao đây?
Mắt Vu Nhai nhấp nháy, mưu ma chước quỷ thi nhau nổi lên.
Vu Nhai bị buộc bất đắc dĩ muốn cuốn gói lên núi làm giặc cho rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.