Triệu Hoán Thần Binh

Chương 742: Cuộc quyết đấu khiêm khắc




Như Hoàng Phủ Cung, gã rõ ràng Quan Vân Long bị đánh ra thế này là vì Miên Hoa quyền. Nghĩ đến Miên Hoa quyền là biểu tình thản nhiên cố ý bày ra cho Nhị hoàng tử coi tan vỡ từng tấc, chính vì quyền pháp này mà cuộc đời thế tử Mông thân vương bắt đầu gặp trắc trở.
Tóm lại là Quan Vân Long rời khỏi cuộc chơi, thua thê thảm. Tiếp theo mong chờ cuộc quyết đấu giữa Vu Nhai và Hoàng Thăng Long.
Nghĩ đến đây khán giả tỉnh táo khỏi cơn giật mình, ánh mắt xấu xa nhìn Vệ Hiên. Vu Nhai, Hoàng Thăng Long có thể phá mở tấm thuẫn rùa này không? Thật là mong chờ.
Vệ Hiên còn trong cơn giật mình Quan Vân Long bị loại, các ánh mắt tập trung làm người gã bứt rứt. Ra đây là cảm giác mọi người chú ý là Vệ Hiên mong chờ, nhưng kiểu chú ý này có sức sát thương quá mạnh. Vệ Hiên thấy kết cuộc của Quan Vân Long, cộng với Hoàng Thăng Long tồn tại, gã không tự tin vào sức phòng ngự của mình như ban đầu. Vệ Hiên cảm nhận được một loại cảm giác tên là sợ hãi.
- Vu Nhai nói con rùa là chỉ Vệ Hiên? Hắn không được, phòng ngự của hắn không đủ để chúng ta phân ra thắng thua.
Hoàng Thăng Long không dao động quá lớn, có lẽ vì tính cách, hoặc gã không để ý Quan Vân Long. Trong thế giới thượng lục tỉnh chỉ có Độc Cô gia mới hơi vượt ra ngoài vòng, không thể lay động. Năm nhà khác, tử tôn thiên tài các nhà ai cũng không phục ai. Tuy Quan gia mặt ngoài là gia tộc lớn thứ hai Huyền Binh đế quốc nhưng sự thật thì đó là câu nói trong dân gian, hoặc bình phong biểu tượng quan phương đánh giá từ lịch sử.
Nhưng mấy gia tộc thượng lục tỉnh khác không đồng ý cách nói đó.
Đương nhiên Độc Cô gia chỉ được nhận là gia tộc mạnh nhất, bọn họ có nhiều cao thủ nhất, nội tình đầy đủ nhất, nhưng thiên tài thế hệ trẻ của Độc Cô gia có mạnh nhất hay không thì chưa biết. Chưa từng đánh không ai phục, sau khi thua người ta qua một đoạn thời gian có tiến bộ rồi lại không phục, muốn khiêu chiến lại. Nhiều thiên tài trẻ trung lục tỉnh cũng không phục.
Như Vệ Hiên, Lý Thân Bá.
Tóm lại từ khi sinh ra thiên tài gia tộc lĩnh chu hành tỉnh từng giây từng phút cố gắng biến mạnh, vượt qua nhau, không phục lẫn nhau. Khi các đời trưởng thành, bọn họ sẽ là lực lượng đáng sợ nhất của Huyền Binh đế quốc.
Huyền Binh đại đế không chú trọng Vu Nhai là ví nguyên nhân này, có biết bao nhiêu là thiên tài.
Vệ Hiên nghe lời này thở thì thở phào:
- Ta . . .
Mặt Vệ Hiên đỏ rần. Cái gì gọi là phòng ngự của ta không đủ để các ngươi phân ra thắng bại? Ta yếu lắm sao? Nhưng Vệ Hiên không cách nào thốt khỏi môi. Vì nói ra chẳng khác nào bảo:
- Các ngươi có giỏi thì đến đây, xem ta như bia ngắm bắn đi, nhìn xem lão tử có thật sự không chặn được?
Vệ Hiên nghẹn nửa ngày không ra một chữ nào, lòng kiêu hãnh khiến gã phun búng máu.
Cảm giác bực tức sinh ra, cái gì cao ngạo, cái gì không phục đều bị đánh tan, không đường cứu vãn. Vệ Hiên rất muốn tự động rút lui nhưng gã vẫn không cam lòng, không cam lòng bất lực.
- Cũng đúng, vậy Hoàng huynh nói xem chúng ta so như thế nào?
Vu Nhai liếc Hoàng Thăng Long. Tên này đúng là cao thủ độc miệng, sỉ nhục Vệ Hiên không đáng một đồng. Sau này Vệ Hiên muốn ra khỏi bóng ma cũng khó, càng khó chịu hơn giết gã. Vu Nhai không ngại thêm mắm thêm muối, tiếp tục dồn Vệ Hiên vào đường cùng. Nếu nơi này không thể giết người vậy đổi chiêu đả kích, không cho Vệ Hiên hy vọng thoát khỏi bóng ma tâm lý.
Đúng vậy, nói nhiều cũng vô dụng, chỉ có dùng hành động thực tế mới khiến Vệ Hiên hoàn toàn tan vỡ. Vu Nhai định làm như vậy, nếu không biến Vệ Hiên thành bia ngắm vậy cho gã đứng ngoài ngo chơi.
- Trong chiến trường đấu trường hoàng gia có quá nhiều người, hay chúng ta so tài ai dọn dẹp nhiều người hơn?
Mắt Hoàng Thăng Long chớp lóe nói ra lời làm khán giả ngỡ ngàng. Dọn dẹp? Là sao? Muốn dọn dẹp những người trong gian hình vuông? Trong gian hình vuông trừ Vệ Hiên ra tất cả là người của Vu Nhai, ngươi muốn hắn tự xử người của mình?
Vu Nhai ngẩn ra, trầm ngâm nói:
- Sợ là không được, ta còn đồng bạn Bắc Đầu chưa bị loại.
Hoàng Thăng Long biến sắc mặt, mắt bắn ra tia sáng rực rỡ. Mặt Hoàng Thăng Long toát ra vẻ hưng phấn mãnh liệt. Nếu Vu Nhai giống như khán giả bình thường không nghe hiểu ý của Vệ Hiên thì không cần so đấu nữa, trực tiếp dùng vũ lực phân ra thắng bại.
Hoàng Thăng Long tiếp tục bảo:
- Đương nhiên không thể xem đồng bạn của mình làm bia. Trừ đồng bạn của chúng ta ra người hành tỉnh khác đều là đối tượng tấn công, nhưng không biết Cu huynh có thể phân biệt được đồng bạn không?
- Đương nhiên có thể.
Nghe Hoàng Thăng Long nói, Vu Nhai đứng một lúc không biết đang nhìn cái gì, qua một lúc hắn mới thu ánh mắt lại.
Vu Nhai mỉm cười nói:
- Nhưng trừ đồng bạn Bắc Đầu của ta ra còn phải loại bỏ một người Độc Cô gia.
Mắt Hoàng Thăng Long nhấp nháy hỏi:
- Là Độc Cô Cửu Diệp?
- Không phải, nàng tên Độc Cô Cửu Huyền, bây giờ là nữ nhân duy nhất của Độc Cô gia còn lại trong đấu trường hoàng gia.
- À, ta đã hiểu.
Hoàng Thăng Long ngẩn ra, mắt lóe ý cười, tuy chỉ một chút nhưng tỏ rõ mập mờ. Vu Nhai câm nín nhìn trời.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Cha nó, sao ai cũng thích nghĩ theo chiều hướng đó? Tuy ta háo sắc thật nhưng các ngươi đừng dùng ánh mắt sắc tình đó nhìn ta được không? Hơn nữa Hoàng Thăng Long nhà ngươi không thân với ta.
Hoàng Thăng Long ngừng cười, trầm giọng nói:
- Trừ bỏ Bắc Đầu của ngươi và nữ nhân Độc Cô gia tổng cộng năm người, cộng với hai người của Tiễn vực hành tỉnh ta, trong đấu trường hoàng gia còn lại mười người vừa lúc chia hai tổ. Chúng ta mỗi tổ năm người.
- Được, không chỉ bắn mà còn phải bảo vệ.
Vu Nhai nghe hiểu ý của Hoàng Thăng Long, chia hai tổ nghĩa là trừ bảy người Bắc Đầu, Tiễn vực ra còn lại mười người. Trong đó Vu Nhai bắn năm người, năm người còn lại thuộc về Hoàng Thăng Long.
Hoàng Thăng Long gật đầu, nói:
- Bảo vệ? Đúng vậy, nếu không bảo vệ thì không đủ nghiệm chứng tiễn kỹ của chúng ta mạnh hay yếu, dù sao trong mười người này có chia mạnh yếu.
Hoàng Thăng Long nghe hiểu ý của Vu Nhai.
Tức là chia hai tổ, tổ thứ nhất do Hoàng Thăng Long bắn, tổ thứ hai gã phải bảo vệ.
Tổ thứ hai bị Vu Nhai công kích, nên khi hắn tấn công ai trong tổ thứ hai thì Hoàng Thăng Long phải bảo vệ người này. Ngược lại khi Hoàng Thăng Long công kích người tổ thứ nhất thì Vu Nhai phải bảo vệ.
Nói vậy hơi loạn, đổi cách nói khác.
Ví dụ Vu Nhai bắn bia số một, nhiệm vụ của Hoàng Thăng Long là không cho hắn bắn trúng bia.
Vu Nhai dứt khoát nói:
- Quyết định vậy đi, ta lấy năm hướng này làm một tổ, còn lại của ngươi.
huyền khí bùng phát từ dưới chân Vu Nhai biến thành năm vệt đối ứng năm hướng. Vu Nhai lấy cự nỗ ra, không nhìn bất cứ ai trong gian hình vuông trực tiếp bắn tên, hướng mũi tên là một trong năm hướng dưới chân hắn. Kỳ lạ là tiễn thế của Vu Nhai bay vào một trong bốn cánh cửa gian hình vuông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.