Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1751: Tâm trận




Cho dù ngươi lĩnh ngộ cũng không có tác dụng gì. Dù sao tâm trận cần nhiều người tổ hợp lại mới có hiệu quả. Ngươi chỉ cần xông qua.
Lạc Thiên Kiếm Linh thấy biểu tình Vu Nhai băng giá lập tức nói lời trên, sau đó lại cười nói:
- Cần phải hữu tình một chút. Tâm trận bên trong còn đáng sợ hơn nhiều so với huyễn cảnh ngươi gặp phải ở Minh Huyễn Cổ Lâm.
Những lời phía trước nói khiến Vu Nhai thở phào nhẹ nhõm. Hắn cũng không muốn lại học nữa. Vẫn là câu nói kia, không phải hắn không thích học, mà thứ hắn muốn học thật sự quá nhiều. Hắn cũng không có thời gian, chen cũng không tiến vào được.
Mặc dù có thần đạo thời gian cũng không vào được.
Nhưng tới khi nghe được câu phải hữu tình cuối cùng, tim Vu Nhai theo bản năng lại run lên một cái. Ban đầu ở trong Minh Huyễn Cổ Lâm, hắn đã xông pha gần chết. Vô số u linh bí mật mang theo kiếm ý không ngừng tập kích hắn. Ở trong mỗi luân hồi đều là ảo giác khủng khiếp. Nếu như không phải đi qua mỗi một ảo giác luân hồi, u linh sẽ trở nên cường đại hơn, hắn căn bản đã cho rằng mình chỉ đang dậm chân tại chỗ.
Nhưng dù vậy, lúc đó hắn vẫn dựa vào Thôn Thiên Kiếm giống như bão táp xông tới mới tìm được Cổ Đế Long Linh. Loại cảm giác vô cùng vô tận này, không biết lúc nào mới là kết thúc, thật sự quá kinh khủng. Đặc biệt loại cảm giác không có cách nào quay đầu lại này.
- Hắc, lại hữu tình một chút. Bên trong cũng có thứ giống như u linh. Nhưng những u linh kia không còn bí mật mang theo kiếm ý, mà là kiếm đạo chi tâm.
Trên mặt Lạc Thiên Kiếm Linh thoáng lộ vẻ tà ác. Tâm trận lại là thứ hắn đắc ý nhất, cũng lực lượng chủ yếu nhất của hắn. Kiếm đạo chi tâm của Vu Nhai khiến hắn rất nghi ngờ, cũng rất khó chịu. Trời ạ, lại có kiếm đạo chi tâm khiến hắn không hiểu nổi. Hắn cũng muốn để Vu Nhai lĩnh hội một chút về sự lợi hại trong tâm trận của hắn. Đương nhiên, có khả năng bên trong cũng không có kiếm đạo chi tâm nào để Vu Nhai có thể dung hợp.
Không nói nhảm nữa, Vu Nhai mang cho phiến đá thần bí sau đó phóng lên cao...
...
Tiếng chấn động khe khẽ vang lên. Vu Nhai đã tiến vào tâm trận đầu tiên. Trong chớp mắt Vu Nhai chỉ cảm thấy tim đập tăng nhanh. Dường như hắn có thể nghe được những tiếng thình thịch, thình thịch. Đó là một loại cảm giác áp bách đối với kiếm đạo chi tâm của hắn. Trong lòng hắn cả kinh. Mới là tâm trận đầu tiên đã kinh khủng như vậy sao? Nhưng bất kể thế nào, xông qua rồi nói sau. Hắn không do dự trực tiếp xông về phía trước...
Nhưng vào lúc này, không biết từ nơi nào lại nhào tới một huyễn ảnh. Đó là một huyễn ảnh hình người. Quả nhiên giống như u linh ở trong Minh Huyễn Cổ Lâm lúc trước. Lần này tới bề ngoài càng không đổi. Điều làm cho Vu Nhai cảm thấy khó chịu hơn chính là huyễn ảnh này công kích đối với Tâm.
Dường như công kích của huyễn ảnh là không thực chất. Rõ ràng thấy hắn cầm kiếm xông qua, lại không cảm giác được bên ngoài cơ thể có bất kỳ nguy hiểm nào. Nhưng tim hắn chính là đang run rẩy. Trong lòng hắn thoáng động. Lẽ nào đây là cảm giác lúc trước khi tất cả trưởng lão Độc Cô gia tạo thành tâm trận công kích Đoạn Thiên Chân Thần sao? Đúng vậy, cũng chính là Đoạn Thiên Chân Thần chấp nhận cảm giác này...
Loại cảm giác này có thể xé tim ngươi thành mảnh nhỏ, đặc biệt khó chịu. Giống như có một bàn tay nắm lấy trái tim của ngươi.
- Trực tiếp sử dụng kiếm đạo chi tâm của mình chấn động phá vỡ nó? Không. Ta cũng muốn cảm nhận loại cảm giác này rốt cuộc là thế nào.
Ánh mắt Vu Nhai chớp động vài cái. Ở trong lòng hắn lặng lẽ nói. Đây là tâm trận thứ nhất, cường thịnh mấy đi nữa khẳng định dùng lực sẽ không đi qua được đây. Vậy trước hết không bằng từ từ cảm nhận cảm giác kiếm đạo chi tâm thuần túy. Nếu đã quyết định không do dự, hắn trực tiếp phóng ra bản tâm...
Ầm...
Trong nháy mắt, Vu Nhai dường như thấy được trong kiếm đạo này của hắn có vô số thứ điên cuồng xông ra. Dường như có từng đạo ảnh kiếm khủng khiếp chui vào trong ý thức của hắn, đang điên cuồng cắn xé kiếm đạo của hắn...
Cảm giác chính là chúng muốn hủy diệt kiếm đạo của hắn. Không, không chỉ có như vậy. Chúng dường như còn muốn hủy diệt ý thức của hắn.
Nhẹ nhàng chấn động. Tất cả lực lượng muốn hủy diệt hắn liền trực tiếp tiêu tan. Vu Nhai một lần nữa mở hai mắt ra. Quang cảnh xung quanh vẫn như trước. Xem ra phải phá trận như vậy. Không do dự, Vu Nhai tiếp tục đi vào tâm trận kế tiếp...
Cùng lúc đó, phiến đá thần bí cũng nhẹ nhàng lóe lên, dường như hấp thu cái gì. Phía trên phiến đá thần bí, hình vẽ thuộc về Lạc Thiên Nguyên Giới cũng ít một chút. Thật ra Vu Nhai cũng chú ý thấy được điều đó. Xem ra Lạc Thiên Kiếm Linh nói không sai. Chỉ có điều hắn thật sự phải xông qua tất cả tâm trận mới có thể giải được. Ý nghĩ này chỉ dừng lại một chút, sau đó chân mày không nhăn, hắn xông về phía trước.
- Hắc hắc. Tiểu tử này thực sự không tầm thường. Không chỉ là thiên phú, còn có dũng khí thăm dò và tiếp nhận tất cả...
Lúc này Lạc Thiên Nguyên Giới giống như vị thần từ trên cao nhìn về phía Vu Nhai. Sau khi nhìn thấy Vu Nhai tiến vào tâm trận đầu tiên, trực tiếp thả lỏng thể xác và tinh thần đi thể nghiệm loại lực lượng này, hắn không nhịn được vui mừng cười. Độc Cô gia có rất nhiều người nắm giữ kiếm đạo chi tâm, trong thời điểm lần đầu tiên xông tâm trận, đều trực tiếp bị tâm trận đầu tiên thử thách làm chấn động. Sau đó cứ tiếp tục xông vào, tiếp tục bị chấn động...
Mãi đến khi bọn họ bị chấn động không vỡ mới thôi. Đây tuyệt đối là sai lầm. Nếu như ngươi không đi cảm nhận mỗi một tâm trận, thì làm thế nào có thể một lần xông qua tất cả tâm trận? Người như vậy vĩnh viễn cũng không thể xông qua tất cả tâm trận. Bởi vì từ khi mới bắt đầu bọn họ chưa từng nghĩ qua, phải hiểu tâm trận.
Không chỉ là người của Độc Cô gia, trước đây phần lớn tộc dân của hắn cũng như vậy.
Tâm chưa từng trải qua từng thử thách một, vĩnh viễn không thể độ lượng. Hắn cũng sẽ không cho người như vậy bất kỳ cơ hội nào. Người Độc Cô gia không bước từng bước một trải thử thách cũng sẽ không cần ta cho cơ hội. Bởi vì người như vậy theo bản năng sẽ không có dũng khí tiếp nhận tất cả.
Mặc dù bọn họ sẽ rất cường đại, cũng được không thể là cường giả chân chính của đại lục Thần Huyền.
Nếu như Vu Nhai cũng vậy, Lạc Thiên Kiếm Linh tuyệt đối sẽ không cho hắn tiến lên. Hi vọng đối với Vu Nhai cũng theo đó kết thúc. Hắn nhất định sẽ vì Vu Nhai giải phần Lạc Thiên Nguyên Giới trên phiến đá thần bí này, nhưng tuyệt đối sẽ không gửi gắm kỳ vọng cao vào Vu Nhai.
Không, nếu như Vu Nhai không thể một lần xông qua tất cả được, như vậy hắn cũng sẽ rất thất vọng. Bây giờ là ký thác mãnh liệt nào đó.
- Càng ngày càng đáng sợ. Tâm trận cũng mang theo các loại lực lượng nguyên tố bản nguyên. Ta cảm giác được, xung quanh có rất nhiều kiếm tâm. Tất cả đều là kiếm mà các kiếm trong cơ thể ta cần. Nhưng hiện tại ta lại không thể làm được. Ta phải xông đến cửa ải cuối cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.