Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1738: Vẫn không thể chờ sao?




Trong nháy mắt này, tất cả lão gia hỏa đều ngây dại.
Thần kiếm lệnh, lão gia chủ tự nhiên lấy ra thần kiếm lệnh?
Cái này, cái này, cái này...
Không chờ bọn họ kịp phản ứng, Độc Cô Khiếu Qua lại nói:
- Hiện tại có thể liên thủ được chưa?
- Khiếu Qua gia chủ, chỉ bởi vì một Vu Nhai nho nhỏ không ngờ ngươi lấy ra thần kiếm lệnh. Có cần thiết phải làm như vậy không?
Độc Cô Khiếu Long khẽ nói. Hắn căn bản không cách nào hiểu được suy nghĩ của Độc Cô Khiếu Qua. Các trưởng lão khác cũng không cách nào lý giải được. Làm vậy, thật đúng là chuyện bé xé ra to.
- Ta đã từng nói, ta có đạo lý của ta. Hiện tại các ngươi chỉ cần nghe lệnh là được.
- Cái này...
- Còn không mau động thủ.
Độc Cô Khiếu Qua quát khẽ. Hắn căn bản không muốn tiếp tục nghe bọn họ giải thích cái gì. Trong lòng hắn đang rất sốt ruột. Hắn rất sợ ra lại xảy ra biến cố gì khác.
- Biết rồi!
Các trưởng lão chỉ có thể cay đắng và không hiểu đáp lại. Nhưng thần kiếm lệnh vừa ra, không ai có thể chống lại. Đây là quyền lực do tổ tiên Độc Cô gia giao cho gia chủ. Ban đầu Độc Cô Khiếu Qua đã lui xuống, không có quyền này nữa. Nhưng bây giờ Độc Cô Chiến Huyền mất tích, Độc Cô Khiếu Qua đã nắm lại ngôi vị gia chủ. Cho dù là Độc Cô Chiến Huyền trở về, cũng không thể trong thời gian nửa khắc lấy lại vị trí gia chủ này.
Phải biết rằng, Độc Cô Chiến Huyền kém hơn so với Độc Cô Khiếu Qua gần hai thế hệ. Lẽ nào không biết xấu hổ lập tức muốn đòi về? Mặc dù Độc Cô Chiến Huyền không để ý tới vấn đề nhỏ hơn mấy thế hệ, trực tiếp cưỡng ép, Độc Cô Khiếu Qua cũng phải cho mới được. Nếu không sẽ phải diễn ra một lần cãi cọ tranh đấu.
- Tiểu tử Vu Nhai, lão gia hỏa kia có phải là Độc Cô Khiếu Qua không? Vừa rồi ta nghe được đối thoại của bọn họ. Hình như lão gia chủ này không bắt ngươi không được. Hơn nữa, bây giờ còn lấy ra thần kiếm lệnh, chắc là tượng trưng cho quyền lực mạnh nhất của Độc Cô gia, cứng rắn ép các trưởng lão liên thủ bắt ngươi.
Đúng vào lúc này, Vu Thuấn trong Lục Thiên Thần Ấn đột nhiên nói. Vu Nhai đã thành thói quen, bất cứ lúc nào cũng để cho các Binh Linh theo dõi tình hình xung quanh. Hơn nữa trong thời điểm khẩn trương như vậy, Vu Nhai đương nhiên phải biết tới sự biến hóa của các trưởng lão.
- Lấy thần kiếm lệnh ra, nghe hình như không phải tùy tiện là có thể lấy ra được. Kỳ quái, vì sao lão gia hỏa này không bắt ta không được chứ? Hơn nữa xem tình huống trước mắt, hắn căn bản không cần phải cưỡng chế các trưởng lão mới đúng?
Vu Nhai khẽ nhíu mày trả lời.
Đúng vậy, Vu Nhai lẻ loi một mình, Độc Cô gia có thể nói chính là long đàm hổ huyệt, còn cần phải mệnh lệnh cưỡng chế sao?
- Sợ rằng Độc Cô Khiếu Qua này có vấn đề. Ngay từ lúc đầu ta đã cảm thấy hành vi của hắn không giống như là một gia chủ đệ nhất đại gia tộc trong thiên hạ. Hơn nữa đối với ngươi, hắn hình như có khát vọng đặc biệt. Khát vọng muốn thỏa mãn ham muốn cá nhân. Người này không phải là biết bí mật trên người ngươi, muốn có được bí mật của ngươi chứ? Nếu không phải thì... A, ta cũng không nói rõ được. Nói chung, hắn tuyệt đối không phải là vì gia tộc Độc Cô.
Vu Thuấn bình tĩnh phân tích. Hắn đã từng thân phận người người thượng vị, tất nhiên cảm thấy người thượng vị Độc Cô Khiếu Qua này rất cổ quái.
- Ham muốn cá nhân sao?
Vu Nhai khẽ nhíu mày. Hắn muốn nhận được gì đó ở trên người mình? Nói ví dụ như Huyền Binh Điển hay hoặc giả là phù văn trận hoặc sát trận gì khác? Nói chung trên người mình cũng không ít bí mật. Cần gì phải quan tâm tới hắn. Trước hết cứ gọi Lạc Thiên Kiếm Linh ra rồi nói sau.
Hiện tại hắn đã không thể đợi thêm được nữa. Nếu như đám trưởng lão thật sự bị Độc Cô Khiếu Qua ép xông ra, vậy hắn chẳng phải là gặp bi kịch sao?
- Tiểu tử Vu Nhai, chờ một chút. Có thể ngươi còn không cần gọi Lạc Thiên Kiếm Linh đâu. Độc Cô Khiếu Qua hắn không phải chỉ là lão gia chủ đời trước sao? Trong chiếc nhẫn không gian của ngươi còn có một lão gia chủ còn hơn hắn tới mấy thế hệ sao?
Đúng vào lúc này, Kiếm Linh của Thần Kiếm của Độc Cô Diệt Ninh trước kia, cũng chính là Huyền Vẫn Kiếm Linh đột nhiên đi ra nói. Trên mặt còn lộ ra dáng vẻ tươi cười được xem kịch vui.
- Nhưng Độc Cô Diệt Ninh tiền bối hắn không phải đã...
- Ta đã từng là Kiếm Linh của hắn. Chỉ cần ngươi sử dụng phong tự quyết phong ta vào trong cơ thể hắn là có thể hoàn mỹ phù hợp.
Kiếm Linh thần kiếm Độc Cô Diệt Ninh biết Vu Nhai muốn nói điều gì, cho Vu Nhai một đề nghị đặc biệt mê người.
Ánh mắt Vu Nhai thoáng cái sáng lên. Đồng thời trên mặt hắn cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười.
Quả thực rất thú vị.
- Sao vậy? Các ngươi làm cái gì vậy?
Thật ra Độc Cô Chiến Phong không mấy chú ý tới chuyện Độc Cô Khiếu Qua đột nhiên xuất hiện. Khi hắn thấy các trưởng lão đột nhiên xông về phía Vu Nhai bao vây tấn công, hắn cũng ngẩn người một lát. Nhưng hắn không quá để ý, chỉ thu kiếm, nghi ngờ hỏi.
- Chiến Phong, ngươi tiếp tục đi. Liên thủ với các trưởng lão bắt Vu Nhai!
Độc Cô Khiếu Qua giơ thần kiếm lệnh nói.
- Thần kiếm lệnh sao?
Sắc mặt Độc Cô Chiến Phong đều có chút chấn động, thậm chí là nhíu mày. Chỉ có điều lập tức biến mất. Nếu lão gia chủ lấy thần kiếm lệnh ra, vậy cứ nghe lệnh đi. Về phần chất vấn nói gì đó, hắn lười hỏi nhiều. Hắn chỉ là tuân theo tất cả quy tắc của Độc Cô gia.
- Tiểu tử Vu Nhai, xin lỗi, ngươi vẫn tự mình giơ tay chịu trói đi.
Độc Cô Khiếu Đằng cười khổ nói. Các trưởng lão đã bao vây lại. Nếu như chuyện trước mắt bị người ngoài biết được, nhất định sẽ cười đến rụng răng. Một tiểu sinh hậu bối Độc Cô gia, không ngờ khiến nhiều trưởng lão Độc Cô gia như vậy, thậm chí là trưởng lão ẩn nấp trên trăm năm liên thủ bao vây tấn công. Quả thực thật đáng buồn.
Độc Cô Khiếu Qua đang cười. Rất nhanh có thể thành công. Rất nhanh, Thần Chi Nguyên Giới mới này sẽ là hắn. Hiện tại thần kiếm lệnh đã xuất hiện. Sau khi bắt được Vu Nhai, các trưởng lão muốn cầu tình cũng không có ích lợi gì.
- Chờ một chút.
Trên mặt Vu Nhai hoàn toàn không có chút bối rối nào. Ánh mắt mọi người dừng lại, thậm chí có chút hưng phấn. Bởi vì Vu Nhai thật sự có chỗ dựa. Hiện tịa bọn họ thật sự chờ mong Vu Nhai có thể có chỗ dựa. Thật ra bọn họ cũng nghĩ Vu Nhai dám xông tới nhất định có đạo lý của hắn.
- Chờ cái gì mà chờ. Bắt cho ta!
Hiện tại Độc Cô Khiếu Qua căm giận chính là đợi..
- Nếu như ta nói chờ một chút, vẫn không thể chờ sao?
Đúng vào lúc này, một giọng nói đột ngột bỗng nhiên xuất hiện, khiến tất cả trưởng lão giật nảy mình. Bởi vì giọng nói này đột nhiên xuất hiện. Nhưng rất nhanh con ngươi mọi người thoáng co lại. Một thân ảnh đột nhiên từ bên cạnh Vu Nhai xông ra. Hắn già nua, lại mang theo khí tức khủng khiếp. Loại khí tức này gần như áp đảo tất cả mọi người. trên người hắn có khí chất kiếm đặc biệt của Độc Cô gia.
- Là ngươi. Ngươi không phải đã...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.