Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1614: Khiến người ta kính nể, tin phục




Những người khác cũng không tiếp tục tự hỏi Ngụy Linh là ai nữa. Bởi vì căn bản không phải tự hỏi có thể cho ra kết luận. Bọn họ trực tiếp bỏ qua suy đoán đối với tên biến thái này, lực chú ý tập trung ở trên người nữ nhân điên...
- Không, ta không sống cùng hắn ở đây. Ta chỉ ở cùng hắn trong Ma Uyên. Ta tình nguyện ở cùng hắn ở trong Ma Uyên vĩnh viễn. Ta không muốn ra ngoài. Ta không muốn ra ngoài...
Ngôn Vũ tiếp tục điên cuồng. Hiển nhiên, nàng thật sự nhận ra hoàn cảnh chung quanh, thật sự dẫn tới biến hóa nào đó. Khi nghe nàng nói như vậy, sắc mặt mọi người lại đại biến.
Hóa ra Ngụy Linh nói có thể xác nhận rốt cuộc là tiếp tục thâm nhập hay rời khỏi cũng bởi vì nữ nhân này. Nàng đã từng ra khỏi Ma Uyên.
Mọi người lại thấy Vu Nhai càng thêm thần bí. Rốt cuộc nam nhân này là thần thánh phương nào? Vì sao có năng lực thông thiên triệt địa như thế. Ngay cả nữ nhân từng ra khỏi Ma Uyên cũng có thể đoạt tới tay. Bọn họ căn bản không ngờ Vu Nhai chỉ đánh bậy đánh bạ.
- Ta không muốn ra ngoài. Ta không muốn ra ngoài. Ta không muốn chết ở chỗ này, ta không muốn...
Ngôn Vũ điên cuồng kêu lên.
Sắc mặt Vu Nhai cũng thay đổi. Cuối cùng hắn nghĩ tới điều gì đó, lại nói:
- Được, chúng ta không ra, không ra. Chúng ta phải đi Ma Uyên đúng không? Chúng ta dẫn nàng đi gặp Tuyết Ma. Nhưng chúng ta không biết làm thế nào để tiến vào Ma Uyên.
- Thật sao? Ngươi muốn dẫn ta đi gặp Tuyết Ma sao?
Ngôn Vũ ngẩng đầu hỏi.
- Đương nhiên.
- Không gạt ta chứ?
- Đương nhiên không gạt nàng. Nếu như không giúp nàng tìm được Tuyết Ma, vậy ta không thể vĩnh viễn ở cùng với đệ tử của nàng, không thể cưới được đệ tử của nàng. Bởi vì nàng sẽ không đáp ứng. Cho nên, ta nhất định phải giúp nàng tìm được Tuyết Ma.
Vu Nhai nói.
Tô Lôi ở bên cạnh có phần sững sờ, nhưng cũng không để vào trong lòng. Nàng biết Ngụy Linh là dụ dỗ sư phụ thôi.
- A? Hóa ra ngươi coi trọng đệ tử của ta. Vậy lời của ngươi thật sự có thể tin được. Ở đây căn bản không phải là lối vào Ma Uyên. Nơi này là lối ra của Ma Uyên. Lối vào Ma Uyên ở hướng kia. Nơi đó mới có Tuyết Ma. Nơi đó cách nơi này rất xa, phải hơn ngàn dặm. Nhanh dẫn ta đi. Ta muốn gặp được Tuyết Ma. Chỉ cần gặp được, ta sẽ đáp ứng cho ngươi và đệ tử của ta ở cùng một chỗ.
gôn Vũ vội vàng nói.
Nghe được câu này, sắc mặt tất cả mọi người ở đây đều thay đổi. Không ngờ ở đây là lối ra của Ma Uyên.
Lối vào Ma Uyên không ngờ cách đây ngàn dặm. Nói cách khác, khẳng định không phải ở trong phạm vi ma pháp trận này bao trùm. Bọn họ bị người đùa bỡn. Cuối cùng bọn họ có thể hoàn toàn xác nhận, có một người đang bày mưu kế. Nhưng vì cái gì?
Đồng thời, bọn họ cũng có thể xác nhận, lối ra và lối vào của Ma Uyên không phải ở cùng một chỗ.
Vu Nhai đã có thể đoán ra được toàn bộ câu chuyện của Ngôn Vũ. Vừa rồi nàng sở dĩ lại đột nhiên phát điên, chính bởi vì nàng bị Tuyết Ma giết chết ở lối ra Ma Uyên. Nàng đã từng tiến vào Ma Uyên, sau đó cùng Tuyết Ma bị nhốt ở trong Ma Uyên. Tiếp sau đó, hai người trải qua nhiều lần gian khổ rốt cuộc tìm được lối ra của Ma Uyên, cũng chính là chỗ hiện tại bọn họ đang đứng, hoặc nói là nơi xâm nhập.
Nhưng vì Tuyết Ma không muốn tin tức về Ma Uyên bị truyền đi, đã nhẫn tâm giết chết Ngôn Vũ. Nhưng người định không bằng trời định. Ngôn Vũ không biết vì nguyên nhân gì đã không chết, mấy chục năm sau xuất hiện ở đây.
Tuyết Ma là ai? Trong lòng Vu Nhai đã mơ hồ có đáp án, nhưng còn chưa dám xác định.
Có thể, không tới vài ngày nữa là có thể xác định. Không do dự. Đối mặt rất khả năng chính là Ma Uyên Thần Chi Nguyên Giới. Vu Nhai không có khả năng bởi vì người nào đó cường đại mà phải lùi bước. Lại nói, dưới Ma Uyên rất khả năng giam giữ Nguyệt Lâm Sa. Hắn còn phải đi cứu người.
- Tiên sinh Ngụy Linh, sư phụ ta. . .
- Không có việc gì đâu. Ta tạm thời thu tiền bối vào trong tiểu thế giới Binh Linh của ta, cũng tạm thời để cho tiền bối ngủ một lát, sẽ không phát điên nữa. Chỉ có điều nàng phải chuẩn bị tâm lý cho tốt. Có thể tiền bối thật sự sẽ gặp lại Tuyết Ma. Tình hình sau đó như thế nào, ta không thể khống chế được.
Vu Nhai nói.
- Được, ta đã hiểu.
Tô Lôi nặng nề gật đầu.
- Đi thôi, chúng ta rời khỏi ma pháp trận. Đương nhiên, mọi người cũng phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Người phía sau chỉ sợ sẽ không để chúng ta dễ dàng rời đi như vậy đâu. Cuộc chiến đấu kế tiếp sẽ rất gian nan.
Vu Nhai nhìn lướt qua mọi người. Nếu như kẻ hạ độc phủ phía sau dẫn mọi người đến đây, đồng thời dường như muốn cho tất cả mọi người đều chết ở chỗ này, không thể nào để cho bọn họ dễ dàng rời đi. Phải biết rằng, trước đó Nguyệt Ninh Á vội vàng muốn rời khỏi ma pháp trận hệ thổ như vậy, chỉ sợ sẽ muốn tới để điều khiển hoặc hỗ trợ khống chế ma pháp trận tự nhiên này.
Hắc, so với chuyện hiện tại thân ở trong ma pháp trận tự nhiên, ma pháp trận hệ thổ trước kia chính là cặn bã.
- Ma pháp trận đến từ chính Thần Chi Nguyên Giới sao?
Đúng vào lúc này, trong lòng Vu Nhai lại thầm nghĩ. Phù văn trận Đế quốc Huyền Binh bắt chước phù văn Đoạn Thiên Nguyên Giới. Sát trận Cổ Ma tộc bắt chước sát trận Lục Thiên Nguyên Giới. Còn những ma pháp trận của đế quốc Ma Pháp?
Rất hiển nhiên cũng bắt chước ma pháp trận một Thần Chi Nguyên Giới nào đó. Vu Nhai có thể xác định, Ma Uyên khẳng định không thoát khỏi quan hệ với Thần Chi Nguyên Giới.
Cùng lúc đó, trong mắt mọi người Thanh Môn đã không còn nghi ngờ như lúc trước, mà thoáng lộ vẻ kính nể. Bởi vì hắn lại giải được vấn đề khó khăn mà mọi người không biết. Bởi vì hắn đã biết phương hướng thậm chí lối vào Ma Uyên. Thoạt nhìn mặc dù dường như tất cả đều là công lao của vị ma pháp sư phát điên kia, nhưng cũng không biết vì sao, hắn khiến người ta kính nể, càng làm cho người ta tin phục.
Tất cả mọi người nặng nề gật đầu.
Chỉ có điều, Vu Nhai cũng không lập tức rời đi, mà ném ra từng đạo cụ ma pháp truyền tin, nhìn đạo cụ ma pháp nói:
- Nghĩ biện pháp rời khỏi ma pháp trận trước mắt. Ở đây chỉ là lối ra của Ma Uyên. Tốt nhất có thể tập hợp với ta.
Hắn tất nhiên là thông báo cho Thủy Tinh. Ở địa phương quỷ quái này sợ rằng Tiểu Hắc cũng không phải là vạn năng.
Hắn cùng với Thủy Tinh cũng có đạo cụ ma pháp truyền tin. Tuy nhiên chỉ có một cái mà thôi. Không có cách nào, trước đó bọn họ căn bản cũng không nghĩ tới chuyện hội ngộ. Nếu như Vu Nhai ở Phiêu Phong Thành, Thủy Tinh ở gia tộc Mạc Luân Tạp Đế, khoảng cách xa như vậy, dùng đạo cụ ma pháp truyền tin có ích lợi gì?
Bởi vậy, trước đó Vu Nhai không dám tùy tiện dùng hết.
Động tác của hắn tất nhiên lại khiến cho mọi người kinh sợ. Hóa ra hắn còn có đồng bọn. Chỉ có điều có đồng bọn không phải là rất bình thường sao? Nhân vật thần bí như vậy, nếu như chỉ có hắn cùng với vị thánh ma đạo sư vong linh kia đi ra lăn lộn mới là lạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.