Triệu Hoán Thần Binh

Chương 116: Thuật ám ảnh chặn giết (2)




Ngay cả trường kích tứ giai hắn cũng không mang theo. Ma thú ngũ giai không phải là vũ khí tứ giai, có thể phát huy công dụng.
Vu Nhai một lần nữa tiềm nhập vào nơi giao giữa lãnh địa của gấu lớn cùng tạp chủng Kiếm Long. Hắn bắt đầu thử nghiệm Thuật ám ảnh chặn giết. Hắn giết một vài ma thú xung quanh, coi như một sự rèn luyện. Hắn cũng mở ra đường lui. Hiện tại hắn giết ma thú đã dễ dàng hơn so với trước đây rất nhiều.
Thuật ám ảnh chặn giết quả nhiên đáng sợ. Vu Nhai còn phát hiện một tiến bộ khiến hắn hưng phấn không thôi. Đó chính là năng lực ẩn nấp của hắn càng lúc càng nghịch thiên hơn. Ma thú tứ giai với linh giác siêu cường cũng rất khó cảm ứng được hắn. Nói cách khác, hắn muốn ám sát những ma thú này càng dễ dàng hơn.
- Có lẽ có thể có con đường khác để tiến vào. Nói ví dụ như tiềm ẩn tiến vào...
Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu Vu Nhai sau đó liền biến mất. Chí ít bây giờ hắn còn chưa làm được. Chỉ cần có ma thú ngũ giai trung đoạn lại thêm linh giác siêu cường, hắn cũng chỉ có thể trốn chạy, bị giết chết. Vu Nhai phát hiện không cẩn thận lại phải thu thập số lượng ma tinh để xếp ra kiếm trận thứ hai. Thật sao, vậy lại xếp kiếm trận thứ hai.
Thật ra hắn vốn có ý tưởng này. Ma thú ngũ giai đối với hắn hiện tại mà nói quá mức cao lớn uy mãnh.
Vu Nhai đã ở trong rừng rậm sương mù này bốn thiên ngày. Cuối cùng thương thế hắn đã gần khỏi. Hắn cũng bố trí xong hai ma pháp kiếm trận. Hai viên Huyền Lăng Đan còn dư lại, hắn giấu kỹ trong người. U Hoang Kiếm Linh nói thứ này có thể sẽ phải liều mạng. Hắn cần chuẩn bị tinh thần!
- Gào...
Một tiếng gầm kinh thiên đầy giận dữ bạo phát trong lãnh địa của tạp chủng Kiếm Long. Cây cối màu đen sụp đổ xuống. Núi đá ngã nhào. Một đạo hắc ảnh giống như xuyên qua màn sương mù, mang theo những gợn sóng đầy quỷ dị xông về phía trước.
Tạp chủng Kiếm Long cực lớn giống như thực sự động kinh, đuổi theo không ngừng. Dần dần nó đã tới gần bóng đen trước mặt. Vô số đạo nhận quang do sương mù tạo thành đan xen vào nhau ở xung quanh bóng đen phía trước. Tình hình cực kỳ nguy hiểm!
- Ám ảnh thuật, bắt!
Dường như không ngừng lướt qua tử thần, cuối cùng Vu Nhai không dám tiếp tục giữ lại. Từ khi Thuật ám ảnh chặn giết được tăng cường, kỹ năng cũng theo đó bạo phát. Dưới sự trợ giúp của Phong Tung Bộ, Tiềm Hành Thuật và Ám Ảnh Thuật, Vu Nhai đã nhìn thấy được ma pháp kiếm trận hắn đã bố trí hoàn thiện phía trước. Hắn không chút do dự đi vào. Khi vừa rơi xuống đất, hắn lập tức đánh ra huyền khí, chợt hét lớn:
- Ma pháp kiếm trận, mở!
Chữ mở vừa thốt ra, Vu Nhai lại chợt hiện lao ra ngoài. Ngay sau đó hỗn huyết Kiếm Long xông tới. Trong nháy mắt khi nó vừa hạ xuống, kiếm quang màu đen xuất hiện ở khắp nơi, vây xung quanh hỗn huyết Kiếm Long.
Hỗn huyết Kiếm Long liên tục gầm lên giận dữ, nhưng nó lại không có cách nào tiến lên trước một bước.
- Vù vù...
Vu Nhai thở hổn hển, nhìn chằm chằm vào ma pháp kiếm trận trước mắt, miệng há hốc.
U Hoang Kiếm Linh thực sự đáng sợ. Chỉ sợ loại kiếm trận này không chỉ là ma pháp trận đơn giản như vậy. Hình như nó cũng thuộc về ma khí. Đáng tiếc U Hoang Kiếm Linh chỉ biết một ma trận này. Hơn nữa ngay cả nguyên lý hắn cũng không hiểu. Nếu không, tìm một ma pháp sư, nói không chừng có thể cải tạo một chút. Được rồi, hắn lại có chút tham lam!
- Gào...
Ngay khi Vu Nhai nghĩ có nên ra khỏi Thất Tinh Thần Kích, trong giây lát, tạp chủng Kiếm Long gầm lên giận dữ, mang theo thân thể đầy vết máu từ trong kiếm trận vọt ra.
Vu Nhai sợ chết khiếp, không chút nghĩ ngợi, xoay người chạy về phía kiếm trận thứ hai.
May là, may là mình có xếp sẵn kiếm trận thứ hai. Tuy rằng kiếm trận thứ hai này có hơi yếu một chút, nhưng như vậy hẳn cũng đủ.
- Ma pháp kiếm trận, lại mở ra!
Hắc quang lóe lên. Kiếm quang bắt đầu ngang dọc khắp nơi. Đáng tiếc, đáng chết. ma thú ngũ giai đã có trí lực đơn giản, không ngờ không tiến lên.
Khóe miệng Vu Nhai giật giật vài cái. Hắn chỉ thoáng do dự một chút. Sau đó, trong giây lát hắn xoay người lại, vòng lại phía sau tạp chủng Kiếm Long.
- Thất Tinh Thần Kích, quét ngang... Loạn tinh!
Hắn triệu hồi ra Thất Tinh Thần Kích, tiếp theo là một chiêu này. Nhưng lúc đối phó với Đoạn Giáp, sử dụng ra không thể so sánh nổi với hiện tại. Lượng huyền khí chỉ tăng lên ba đoạn, nhưng tướng khí của hắn đã thay hình đổi dạng. Uy lực phát huy ra tất nhiên khác nhau.
Thất Tinh Thần Kích lên, Xích Thố vui sướng hí dài. Dường như cảm ứng được sự vui mừng của một bản nguyên, quang ảnh hình bán nguyệt thẳng đánh vào trên người tạp chủng Kiếm Long.
Trời ạ. Kết quả chỉ khiến con tạp chủng Kiếm Long này bắn đi, bay qua mấy thước, khiến vết thương trên thân thể nó tăng thêm một chút mà thôi.
Nhưng mấy thước này lại khiến nó bắn vào trong trận. Ma pháp kiếm trận lại mở...
Ầm ầm ầm...
Hai phút sau, ma tinh hắc ám trong ma pháp kiếm trận bị nghiền nát một phần, lộ ra tạp chủng Kiếm Long đã hoàn toàn thay đổi. Lúc này nó hình như không đứng lên nổi. Chỉ là hình như thôi…
Ngay khi Vu Nhai có chút do dự, trong nháy mắt, nó lại giãy dụa...
- Ám ảnh chặn giết... Chết đi!
...
Tiểu đoàn tinh binh Bắc Đấu không giống như mọi ngày, yên tĩnh hơn rất nhiều. Sĩ khí của chiến sĩ vốn trùng thiên chứ không rõ ràng như bây giờ.
Số người bên trong chợ Động Minh cũng rất vắng. Bọn họ túm năm tụm ba. Hơn nữa cũng chỉ là Chưởng Binh Sư. Sân luyện võ phía ngoài chợ gần như mỗi ngày đều khai chiến, hiện tại cũng chỉ còn lại có mấy con chim dường như đang nói chuyện yêu đương, líu ríu khiến cho người phiền lòng. Tổ Kỳ Binh cũng hoàn toàn trở lại tình trạng không người thăm hỏi như trước đây. Tất cả thành viên tổ Kỳ Binh đều tập trung ở giữa thôn. Hình như bọn họ đang họp.
- Thủy Tinh, hay là chúng ta chờ một chút. Có lẽ Vu Nhai rất mau sẽ trở về thôi.
Liệp Thủ vừa cười vừa nói.
Không biết vì sao ngày hôm nay tâm tình của hắn đặc biệt tốt. Có lẽ bởi vì gần đây không thấy mặt Vu Nhai. Mười tám ngày, Vu Nhai đã mất tích mười tám ngày!
Mọi người cảm thấy cổ quái nhìn hắn. Tất cả đều biết hắn và Vu Nhai rất không hợp nhau. Tại sao ngày hôm nay hắn lại nói giúp cho Vu Nhai như vậy?
Chỉ có điều tổ Kỳ Binh đều là huynh đệ tỷ muội, tuy rằng không hợp nhau, nhưng bình thường đều nhấn mạnh phải đoàn kết. Hơn nữa hơn hai tháng qua, hai người ngoại trừ không nói chuyện với nhau, gần như không va chạm, cũng không có người nào để ý.
- Đúng vậy. Không có Vu Nhai, chiến lực đội ngũ của chúng ta sẽ yếu đi không ít. Vốn còn thiếu mấy người so với quy định. Thực lực cũng không đồng đều. Ta xem hay là lại chờ thêm vài ngày nữa!
Răng Lớn chất phác nói ra những lời không thể chất phác hơn được.
- Vẫn thôi đi. Gia hỏa này mỗi ngày đều chơi trò mất tích. Có quỷ mới biết lúc nào hắn sẽ về. Nhiệm vụ quan trọng hơn!
Tiễn Linh tức giận nói.
Đối với tên sắc lang Vu Nhai này, Tiễn Linh vẫn luôn không biết phải xử lý như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.